Ngôi Sao Thất Lạc

Chương 49

Edit: Diệp Vy

Beta: Ù

Không thể nói là không có cảm xúc.

So với cảm động, thì kinh ngạc còn nhiều hơn.

Liên Sóc ở trong thư phàn nàn về đầu óc của Liên Phỉ, Du Duyệt cảm giác đầu óc của chính mình cũng không quá nhạy bén, hơn nữa cô thật sự không nghĩ tới Liên Sóc có thể nhìn ra cô không thích Diệp Lâm, còn có thể nhìn ra cô là vì không ghét Liên Phỉ mà rất vui vẻ.

Cậu giả vờ càng ngày xuất sắc, cư nhiên làm đến cô cùng Liên Phỉ không phát hiện ra một manh mối chút manh mối nào, nếu Liên Phỉ sớm biết tâm ý của em trai, đại khái là sẽ không theo đuổi cô. Thời điểm Liên Sóc ở cùng bọn cô biểu hiện thức sự hết sức bình thường, thậm chí có ý thức cùng cô bảo trì khoảng cách, giống như cậu nói, Du Duyệt vẫn luôn coi cậu như một người bạn học bình thường mà đối đãi, cô cho rằng chính mình ở trong mắt cậu cũng là nhân vật giống như vậy.

Hoàn toàn ngoài dự đoán.

Bức thư này viết xong ước chừng là sắp bị xé, bức thư có dấu vết bị vò lại rồi mở ra, không biết Liên Sóc đã suy nghĩ như thế nào, cuối cùng vẫn là giữ lại.

Hộp quà màu đen xác thật có đồ vật bên trong, một mảnh gỗ khắc huy chương Thế vận hội Olympic, chính diện lại khắc thời gian Thế vận hội Olympic mà cô đã bỏ lỡ cùng với một mô hình chân dung hình người nhỏ, mơ hồ có thể nhìn ra là hình dáng của cô, mặt trái là một dòng chữ đẹp mắt… huy chương Thế vận hội Olympic chỉ thuộc về Du Duyệt!

Hóa ra là cho cô, lúc ấy cô còn tưởng Liên Phỉ đưa cho Diệp Lâm, trực tiếp từ chối mở.

Khóe miệng Du Duyệt mím một cái, đôi mắt chậm rãi biến hồng.

Lục Việt Minh có chút khó chịu, không một ai thấy người đàn ông khác viết thư tình cho bà xã của chính mình sẽ cảm thấy vui cả. Nhưng anh chỉ có thể bảo trì hình tượng thành thục ổn trọng, giúp cô đem toàn bộ đồ vật dưới đất nhặt lên tới cất vào trong thùng giấy, tận lực bình tĩnh mà nói: “Đi thôi, không phải muốn trở về phòng ngủ sao?”

Du Duyệt lúc này mới hoàn hồn, đôi mắt chớp chớp, nước mắt rơi xuống, cô sửng sốt, vội vàng duỗi tay lau, hít hít cái mũi, cực kì cảm khái mà đối với anh nói: “Em không nghĩ tới cậu ấy đối với em… Ai, nếu sớm biết…”

Lục Việt Minh hậm hực mở miệng: “Nếu sớm biết em sẽ đáp ứng cậu ấy?”

“Em không có ý nghĩ như vậy.” Du Duyệt liếc anh một cái, khoác lấy cánh tay anh đi lên lầu, “Chính là cảm thấy rất khó nói, em cũng không thể hình dung được, so với Liên Phỉ, Liên Sóc xác thật càng hiểu em hơn, nếu lúc ấy người chủ động là cậu ấy, có khả năng sẽ có thể tránh một số việc.”

Lục Việt Minh nhàn nhạt mà ồ một tiếng.

Du Duyệt vốn đang rất thương cảm, nhìn thấy anh biệt nữu một bộ ta không muốn nghe lại không thể ngăn cản, buồn cười: “Nhưng có khả năng câu nói của cậu ấy không sai, đại khái em cùng cậu ấy là sinh ra không có duyên phận, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, trên đời này chưa từng có nếu lúc trước cùng sớm biết rằng.”

Biểu tình Lục Việt Minh thả lỏng, mặt mày giãn ra: “Chính là nói, em với anh tương đối có duyên.”

Cái đó cũng chưa chắc, còn không phải thiếu chút nữa bỏ lỡ.

Du Duyệt chửi thầm, nhưng không nói ra để tránh anh không thoải mái.

Bụng cô càng ngày càng lớn, Lục Việt Minh chăm sóc cực kỳ cẩn thận, không yên tâm cô một mình vào phòng tắm, kiên quyết muốn đi vào nhìn chằm chằm đến khi cô tắm xong, giúp cô sấy tóc. Nằm trên giường, luôn dặn cô nếu có chuyện gì nhất định phải kêu anh, lúc này mới lưu luyến đi tới thư phòng làm việc.

Hôm nay anh ở thư phòng ngốc không lâu, chưa đến 10 giờ đã trở về phòng, tắm rửa xong chui vào ổ chăn, Du Duyệt còn chưa ngủ, anh yên tâm mà xích lại gần, nhẹ nhàng ôm cô, cùng nhau xem điện thoại.

Du Duyệt đang xem hot search của Vương San San cùng Trịnh Như Kỳ, hai người đồng thời đăng lên bức ảnh chụp thai nhi, tiêu đề giống nhau như đúc… chờ mong sinh mệnh mới.

Scandal về chuyện tình cảm khoảng nửa năm, hai bên vẫn luôn không có trực tiếp lên tiếng, đột nhiên đều có em bé, khắp nơi đều muốn nổ tung.

Du Duyệt đã sớm biết, đối với chuyện Vương San San thích làm kinh hỉ nắm rõ trong lòng bàn tay, nhìn đến hot search cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lục Việt Minh còn rất ngoài ý muốn: “Hai người này là thật sự?”

“Là thật sự nha, đàn chị của em lúc mới vào giới giải trí chính là quay MV cho bài hát mới của Trịnh Như Kỳ, khi đó ở bên nhau có rất nhiều mâu thuẫn, nhưng vẫn luôn làm bạn với nhau, không phải năm nay Trịnh Như Kỳ cùng Diệp Lâm có scandal sao? Đàn chị rất để ý, phỏng chừng khi đó đã bắt đầu nghiêm túc.”

“Ông ngoại của Trịnh Như Kỳ rất…” Anh nghĩ nghĩ, dùng từ một cách uyển chuyển, “Truyền thống, anh cho rằng nhà ông ta sẽ sắp xếp cho Trịnh Như Kỳ một đối tượng môn đăng hộ đối.”

“Khi kết hôn ba anh ta rất có tiếng nói, dù sao mẹ Trịnh Như Kỳ cũng đã gả đi, ba anh ta dù sao không ở rể nhà họ Trịnh, nếu là thật sự truyền thống lúc trước như thế nào sẽ cho anh ta vào giới giải trí nha.”

Cũng là, Lục Việt Minh hỏi: “Ngày cưới định rồi?”

“Tháng sau đi lãnh chứng, muốn hoãn hôn lễ lại, chờ sau khi sinh em bé lại suy xét, đàn chị của em luôn luôn yêu thích cái đẹp, khẳng định phải đợi dáng người hoàn toàn khôi phục mới bằng lòng kết hôn.” Du Duyệt chính là cảm thấy hôn lễ có thể có hoặc có thể không, lúc trước cô cũng không muốn làm,là trưởng bối nhà họ Lục với nhà họ Du kiên quyết muốn làm.

Nhà họ Lục bên kia là cảm thấy Lục Việt Minh là đứa cháu đầu tiên kết hôn nên muốn làm long trọng một chút, nhà họ Du là nghĩ long trọng một chút có thể mở rộng sức ảnh hưởng, đưa danh vọng của nhà họ Du lên, vào lúc hai nhà hợp tác một hạng mục liền tuyên bố lễ đính hôn một lần, ở hôn lễ lại nói thêm một lần, cô vốn dĩ có chút danh tiếng, khi đó Lục Việt Minh cũng có lời đồn làm đến ồn ào, hôn lễ thu hút sự chú ý ở khắp mọi nơi, đích thực thanh danh nhà họ Du vang dội.

Lục Việt Minh chú ý thời gian có chút trễ: “Tháng sau nói, thời gian cùng chúng ta không sai biệt lắm.”

“Hình như là thế.”

“Em cùng cô ấy thật ra rất có duyên, một trước một sau vào đội của tỉnh, trước sau lại vào đội quốc gia, hiện tại mang thai cũng mang cùng nhau, đến lúc đó sinh em bé lại cùng nhau làm một cái hôn lễ.”

Du Duyệt liên tục cự tuyệt: “Quên đi, quên đi, hôn lễ quá phiền toái, hơn nữa chúng ta là tái hôn, cùng người đầu tiên kết hôn để xem náo nhiệt?”

“Không làm?”

“Không làm.”

“Được rồi, chờ con lớn một chút chúng ta một nhà ba người cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật.”

Du Duyệt vui vẻ: “Ai lại mang con đi hưởng tuần trăng mật?”

Lục Việt Minh thập phần tùy ý: “Vậy không mang theo, ném cho ông bà, chúng ta trải qua thế giới của hai người.”

“Có người ba nào giống anh sao?”

“Con cái sớm hay muộn cũng nên độc lập, hơn nữa ông bà mong chờ cháu trai lâu như vậy, khẳng định vui vẻ mà giúp đỡ.”

“… Còn ở trong bụng đâsy mà anh đã nghĩ tới phải độc lập?”

“Trẻ con nhà chúng ta đều trưởng thành sớm.”

“Anh còn đúng lý hợp tình!”

Lục Việt Minh cười ở khóe miệng cô hôn một cái: “Sự thật mà, trẻ con nhà họ Lục cỡ chừng mười tuổi đã bắt đầu tiếp xúc với thương nghiệp, trong nhà quá có tiền chính là không tốt ở chỗ này, muốn sớm hình thành cách nhìn nhận đúng về tiền bạc, bằng không về sau tiếp nhận hạng mục rất khó làm đưa ra đánh giá chính xác.”

Du Duyệt yên lặng mà phun tào, vẫn là không nhịn được hiếu kỳ nói: “Như thế là nhìn nhận đúng về tiền bạc?”

Cô không phải học cái này, trước nay không tiếp xúc quá nhiều loại nghiệp vụ này, chưa tốt nghiệp đại học đã gả cho anh, văn phòng không ngồi quá một ngày, đột nhiên hỏi tới thực sự có chút khó mà nói.

Lục Việt Minh suy nghĩ một lát mới trả lời: “Không thể bởi vì hạng mục qúa nhỏ liền khinh thường, muốn hợp lý phải đánh giá giá trị phát triển tiềm tàng của hạng mục trong tương lai, cũng không thể bởi vì hạng mục thua lỗ quá lớn mà bó tay bó chân, đặc biệt giống như nhà họ Lục, nhà họ Chu, nhà họ Lê, còn có ở thành phố G của các em cũng có nhiều đại gia tộc như vậy, rất nhiều hạng mục lớn lớn bé bé chủ động tìm tới cửa, đều liên quan đến khoản vay hàng chục tỷ cùng với trăm công ngàn việc, muốn cẩn thận, càng phải có quyết đoán.”

“À.” Du Duyệt đại khái đã hiểu, lại hỏi, “Nhưng không phải anh học trường quân đội sao? Sao em thấy người ngoài giới đối với anh đánh giá còn rất cao.”

“Ừm… Nói như thế nào đây? Có đôi khi việc này thực hành quan trọng hơn lý thuyết, thời điểm anh học tiểu học liền đi theo bên người ông và ba mưa dầm thấm đất, anh đã sớm hiểu những việc mà đại bộ phận người mới tiến vào xã hội mới tiếp xúc, có rất nhiều nhà chưa chắc sẽ có con cái có năng lực, tiếp nhận rồi mới phát hiện ít nhiều không giống với những thứ mình đã học, hoàn cảnh trưởng thành cùng tài nguyên kỳ thật chiếm rất tỉ lệ rất lớn.”

Đây là lời nói thật, giống Du Dương, ở nhà họ Du không được coi trọng, cái gì đến đều dựa vào chính mình tranh thủ, thật vất vả bò tới vị trí ngày hôm nay. Đồng dạng là xuất ngũ trở về, Lục Việt Minh trực tiếp nhận được vị trí cao, tất cả hạng mục lớn đưa tới trên tay đều là đại đa số hạng mục người khác khó với tới được, anh thiên về là cung cấp tài nguyên, ở tiệc rượu anh vĩnh viễn là đối tượng để người ta nịnh nọt, sự nghiệp so với người khác phát triển thuận lợi không ít.

Vừa nghĩ đến Du Dương, Lục Việt Minh liền nhận được điện thoại của Du Dương, ước chừng là bận tâm đến cảm xúc của cô, anh đi ra ngoài ban công nghe, khi trở về biểu tình có điểm một lời khó nói hết.

Du Duyệt hỏi anh đã xảy ra cái gì.

Lục Việt Minh nói cho cô: “Du Dương cùng Triệu Nhị hủy bỏ hôn ước.”

“Hả?” Không phải hôm qua mới nói muốn đính hôn?

“Là Diệp Lâm.” Lục Việt Minh khó được lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, trèo trên giường ôm cô, lôi kéo chăn mới nói, “Cô ta đột nhiên mất tích, nhà họ Diệp tìm cô ta khắp nơi.”

“Chuyện khi nào?”

“Hôm trước.” Lúc ấy anh cảm thấy Du Duyệt sẽ không muốn biết nên đơn giản chưa nói, “Diệp Thành gọi điện thoại hỏi anh, cô ta có hay không tới tìm anh, nhà họ Diệp phỏng chừng suy xét hiện tại Diệp Lâm không thể lại có thêm scandal, truyền thông bên kia giấu rất kỹ.”

“Du Dương lại tiếp tục xen vào?”

Lục Việt Minh một lời khó nói hết gật đầu: “Anh không biết đến tột cùng cậu ta suy nghĩ cái gì, đêm qua cậu ta còn cùng Triệu Nhị đi ra ngoài xem phim, trên đường nhận được điện thoại của Diệp Lâm không nói hai lời bỏ lại Triệu Nhị đi gặp Diệp Lâm.”

Du Duyệt cảm giác được anh ta vui mừng biết bao nhiêu, châm chọc nói: “Gặp được Diệp Lâm trong đầu anh ta luôn chứa bã đậu, là Triệu Nhị phát hiện?”

“Cô ấy vẫn luôn biết trong lòng cậu ta có người khác, chỉ không biết là Diệp Lâm, tối hôm qua trộm theo dõi cậu ta đến khách sạn Diệp Lâm đang ở liền gặp được.” Lục Việt Minh đau đầu mà đè đè huyệt Thái Dương, có câu nói thực tục, nhưng hiện tại không có câu nào so được với trạng thái hiện tại của Du Dương… tình yêu khiến người mù quáng.

Anh nói, “Triệu Nhị cùng cậu ta cãi một trận, buộc cậu ta lựa chọn, Du Dương nói xin lỗi với cô ấy, nói cô ấy cho cậu ta thời gian…”

“Quả thực có bệnh!”

Lục Việt Minh không có phụ họa câu này.

Du Duyệt lạnh căm mà phun tào: “Em đã sớm nói nếu không rời xa Diệp Lâm sẽ trở nên bất hạnh, em cùng Đỗ Ngạn Chỉ chính là ví dụ sống sờ sờ, hiện tại thêm lại thêm Triệu Nhị, thực sự xấu xa, vì sao cô gái này luôn gặp xui xẻo vậy? Diệp Thành cùng Du Dương cũng đi theo phá sản liền được rồi!”

Diệp Thành gần đây kỳ thật cũng không quá tốt, anh ta không hề giấu diếm việc bản thân mình giở trò với báo cáo xét nghiệm thân thích của Đỗ Ngạn Chỉ, còn phơi ra vụ bê bối có tình ý với Diệp Lâm, trưởng bối nhà họ Diệp đối với anh ta vô cùng bất mãn.

Hiện tại nhà họ Diệp bên kia tìm mọi cách muốn cho Đỗ Ngạn Chỉ nhận tổ quy tông, ít nhiều có đau lòng thân cháu gái ở bên ngoài chịu khổ chịu nạn, còn có một nguyên nhân là cùng nhà họ Lục kết thân, cường cường liên hợp nâng cao một bước.

Bản thân Đỗ Ngạn Chỉ mất trí nhớ, bên kia thái độ Lục Việt Trạch thực kiên quyết, suy tính nhà họ Diệp coi như thất bại, còn bởi vì lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến các xí nghiệp cũng như việc kinh doanh, xét đến cùng là do lúc trước Diệp Thành làm việc hồ đồ, bởi vậy bị trưởng bối xa cách, cả nhà họ Diệp cũng không thích. Diệp lão gia tử là người cầm lái nói một không nói hai, hiện tại còn chưa có về hưu, nắm quyền, phía dưới vài con cái và cháu có khả năng, nói không chừng nhà họ Diệp dụ dỗ nhị gia nắm lấy quyền lực cũng nên.

Diệp Thành lại ưu tú, trong nhà không có tài nguyên nâng đỡ chính mình lại khó ló mặt ra, huống chi bọn họ ở tuổi này đều đang dần phát triển, cháu gái của họ chưa hoàn toàn thành thục, muốn mang người trốn khỏi cửa mà tự lập thì khó khăn không nhỏ.

Tuy rằng nhà họ Du quy mô nhỏ, nhưng Du Dương tốt xấu gì cũng đứng vững gót chân, Du lão gia tử không dễ dàng đụng vào anh ta được, nhưng Diệp Thành ở nhà họ Diệp không dễ thay thế như vậy được, năng lực quản lý sự nghiệp của anh ta ở trong đám con cháu chỉ có thể tính ở mức trung bình, có đầu tư giá trị bồi dưỡng, khả năng đổi đi có điểm đáng tiếc, cũng chỉ là có chút.

Nhưng thật ra ba Diệp có năng lực xuất chúng, cùng anh trai tranh đấu gay gắt muốn mình là người cầm lái đời tiếp theo, hai anh em trình độ tương đương, đại khái lần này Diệp Thành sẽ ảnh hưởng đến thiện cảm của cha mình trong mắt ông nội. Nguyên lại ba Diệp đối với Diệp Thành kỳ vọng lớn bao nhiêu, hiện tại liền có bấy nhiêu thất vọng. Lúc trước đem nhiệm vụ tìm kiếm con gái giao cho con trai là bởi vì tín nhiệm cùng coi trọng, muốn mượn cơ hội này rèn luyện một chút, không nghĩ tới cái sọt bị thọc một lỗ lớn như vậy.

Quả thật cùng nhà họ Diệp liên hôn đối với nhà họ Lục cũng có chỗ lợi, nhiều lắm là dệt hoa trên gấm, không tính là trợ lực đặc biệt lớn.

Lục lão gia tử lui về phía sau màn không quản việc này, bà nội thích Đỗ Ngạn Chỉ vô cùng, ba mẹ anh tôn trọng ý kiến tiểu bối sẽ không nhúng tay vào. Lục Việt Trạch chắc chắn nói mình sẽ không cho Đỗ Ngạn Chỉ về nhà họ Diệp, Đỗ Ngạn Chỉ đối cha mẹ ruột không có chờ mong, đương nhiên cô ấy có biết chân tướng quyền lợi, kia cũng là tiền đề để cô ấy khôi phục kí ức, hiện tại đi hỏi hết thảy đều là uổng phí, cô ấy không biết Diệp Thành đã làm những chuyện trái lương tâm với cô ấy, mạo muội nhận thân cũng không công bằng.

Về tình về lý thì còn có thể nhận người, nhưng nghiêm túc một chút là tạm thời không thể chấp nhận được.

Diệp Lâm ở nhà họ Diệp dự kiến được chuyện đáng xấu hổ này, ngày đó sự tình được hé lộ Lục Việt Minh ít nhiều dự đoán được cô ta sẽ rời nhà họ Diệp, chỉ là không dự đoán được sẽ không nói một tiếng mà đi, đã nghĩ rời đi còn muốn liên hệ với Du Dương, hôn sự của Du Dương cùng Triệu Nhị ở trong vòng căn bản không phải bí mật, mặc dù không phải cố ý cũng làm người khác khó có thể lý giải.

“Diệp Thành gần đây còn rất thảm.” Lục Việt Minh giúp cô mát xa bả vai, một bên nói, “Đại khái lúc sau Du Dương cũng không quá tốt, nhà họ Triệu chỉ có một cô con gái, bản thân Triệu Nhị cũng thông minh, thực lực không thua mấy anh trai hay em trai, thậm chí càng tốt hơn, cô ấy ở nhà họ Triệu vô cùng được sủng ái, hơn nữa thời điểm hai nhà đàm luận hôn sự có ký một cái phương án hợp tác, hiện tại nháo đến việc cũng không xong, nhà họ Triệu bên kia chỉ sợ sẽ không bỏ qua, không đến mức dồn Du Dương đến bước đường cùng, nhưng nhà họ Du không thể thiếu bị thương gân cốt một phen, người làm ăn trước sau vẫn là chú ý làm việc và bám trụ, sẽ không biết một mình Du Dương phải cần bao lâu để khôi phục nguyên khí.”

Du Duyệt cũng không để ý, ba mẹ cô có sự nghiệp của chính mình, nhà họ Du bị tuột dốc hay là trực tiếp phá sản không ảnh hưởng lớn đến bọn họ.

Đến nỗi những người khác, sống hay chết cũng không sao cả, chỉ cần đừng không biết điều tìm tới cô để yêu cầu giúp đỡ, bọn họ nếu có thể nói Lục Việt Minh vươn bàn tay giúp đỡ cô cũng lười quản, dù sao đừng tới làm chướng mắt cô.