Người Chồng Thay Thế - Trò Đùa Hôn Nhân

Chương 45: Đáp án

Lăng Thiếu Phong nhìn chiếc áo sơ mi trong thùng rác, không nhịn được cười lên tiếng:" Nếu để chị dâu biết chú giữ mình trong trắng vì cô ấy, nhất định cảm động nói không thành lời. "

Vừa dứt lời, không khí trong phòng trầm đi trông thấy, Lăng Thiếu Phong cũng tự giác ngậm miệng lại.

" Không được nhắc tới cô ta! ''

Diệp Tử Hàn ngồi trên ghế làm việc, bàn tay bóp chặt cây viết trên tay, dường như muốn trút giận vào nó.

Lăng Thiếu Phong nhìn gương mặt lạnh lùng ấy không khỏi phát lạnh.

" Thật ra thì, chuyện này không nghiêm trọng lắm, có thể giảng hòa được. Chỉ cần chú xin lỗi, bỏ ra chút thật lòng hay nói yêu thương gì đó, nhất định sẽ được."

Diệp Tử Hàn cười lạnh, xin lỗi?

" Nếu muốn hàn gắn mọi thứ, muốn giảng hòa, người đứng ra đây cầu xin là Trương Tiểu Nặc, chứ không phải là tôi. "

Phật cũng biết nổi giận a! Lăng Thiếu Phong tức run người, ngu xuẩn!

" Vậy chị dâu đi rồi! Ly hôn đi! Ly hôn! "

Không khí trong phòng trở nên quỷ quái, Lăng Thiếu Phong mỉm cười nhìn gương mặt lúc trắng lúc xanh không khỏi đắc ý.

" Thế nào? Các hợp đồng mới của công ty cũng đang tiến hành, tôi có nhiều thời gian. Nếu chú muốn, tôi giúp chú làm giấy ly hôn, như nào? "

Diệp Tử Hàn mím chặt môi, tốt, tốt lắm.

" Được, càng nhanh càng tốt."

Lăng Thiếu Phong tức giận nói không thành lời, cố gắng kiềm nén cơn giận trong lồng ngực đang xông lên não:" Được! Làm ngay bây giờ. "

Diệp Tử Hàn siết chặt đôi tay, ly hôn?

Được, thì ly hôn.

Những người yêu nhau đều ngu xuẩn thế sao?

Không nói một lời, Lăng Thiếu Phong đi ra khỏi phòng làm việc, trực tiếp đi vào thang máy xuống bãi đậu xe.

Nhưng lúc này mới chợt nhớ đã đặt bàn ở nhà hàng hải sản.

Lăng Thiếu Phong mở chiếc điện thoại ra, lúc này mới để ý trên điện thoại chỉ có bốn số để liên lạc.

Thư ký, Diệp Tử Hàn, chị dâu, Đường Noãn.

Hừ! Có một người anh em trên đời nhưng người đó lại ngu ngốc không thể cứu chữa.

Lăng Thiếu Phong nhấn nút gọi, đầu dây bên kia rất nhanh liền bắt máy:" Đường Noãn, tôi cho cô mười phút đóng cửa. Tôi tới rước cô. "

Đường Noãn chưa kịp trả lời anh đã ngắt cuộc gọi.

Tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn làm theo, hôm nay nghỉ sớm vậy.

" Xin lỗi, tới giờ đóng cửa rồi. "

Đường Noãn đi từng bàn thông báo, treo trước cửa bảng nghỉ ngơi. Sau đó dọn dẹp quán, xếp lại mấy cái ghế cho ngay ngắn.

Nhưng khi cô làm xong mọi chuyện thì Lăng Thiếu Phong vẫn chưa tới. Đường Noãn thở ra một hơi, xoay người đi trên con phố.

Đi được một đoạn nhỏ, tiếng động cơ xe liền truyền tới và dừng ngay trước mặt cô.

Lăng Thiếu Phong hạ cửa kính xe, ngó đầu ra nhìn cô:" Lên xe. "

Đường Noãn chầm chậm đi tới mở cửa ghế phụ ngồi xuống. Chưa kịp lấy dây an toàn chiếc xe đã phóng đi.

Trong lòng tức giận nhưng không muốn nói, cũng không hỏi anh đưa cô đi đâu. Chỉ biết hôm nay vô cùng mệt mỏi, cả ngày bận suốt lại không ai có thể nói chuyện.

Đường Noãn lấy điện thoại từ trong túi xách ra, cậu ấy chắc tới rồi nhỉ? Không biết đã sắp xếp mọi chuyện ổn thoản chưa.

" Trương Tiểu Nặc, cậu thế nào rồi. ''

Rất nhanh, một tin nhắn được gửi tới:" Tớ đang ở một vùng ở Hà Lan, nơi này rất tốt. Còn cậu đã mướn nhân viên chưa? "

Đường Noãn vô thức mỉm cười:" Rồi nhưng không ai vào ứng hết T.T "

Điện thoại rung lên là cuộc gọi đến của Trương Tiểu Nặc, Đường Noãn liếc nhìn Lăng Thiếu Phong, khi tiếng nhạc sắp kết thúc thì cô đã nhấn nút nghe:" Tớ đây. ''

" Cậu lên mạng đăng nhân viên, part time hay theo theo ca."

Trương Tiểu Nặc nằm trên giường ăn trái cây, hình như Đường Noãn có chuyện gì a. Hôm nay sao im lặng thế?

" Tớ biết rồi, khi nào cậu về? "

Đường Noãn ngồi khép lại, vừa nói vừa che đi cái loa điện thoại.

Tốc độ xe chậm lại trông thấy, Lăng Thiếu Phong đậu xe sát lề đường, một tay giật lấy điện thoại của Đường Noãn, ra giấu hiệu im lặng, cầm điện thoại mở loa ngoài rồi để chính giữa hai người.

Trương Tiểu Nặc đang trầm tư thì nghe thấy tiếng ồn ở đầu dây bên kia:" Đường Noãn? "

Đường Noãn giành lại chiếc điện thoại, khinh bỉ nhìn anh nhưng vẫn không tắt loa:" Đây, đây. "

Lăng Thiếu Phong lấy điện thoại bấm ra một dòng chữ, đồng thời nhấn nút ghi âm.

Đường Noãn nhìn dòng chữ trên chiếc điện thoại của Lăng Thiếu Phong đưa tới, nhìn rồi nói theo:'' Diệp Tử Hàn đang tìm cậu khắp nơi. "

Không biết Trương Tiểu Nặc có phản ứng ra sao, chỉ nghe thấy tiếng cười thấp thoáng qua điện thoại:" Vậy sao. "

Lăng Thiếu Phong nhanh chóng bấm ra dòng chữ mới rồi đưa tới cho Đường Noãn.

" Từng có giây phút nào, cậu thật sự yêu Diệp Tử Hàn không? "

Đầu dây bên kia rõ ràng ngưng lại vài giây, không bao lâu liền truyền đến câu trả lời.

" Cậu cũng biết đáp án mà, đáp án này cũng là thật. "