Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 42

Hứa Phong biết A Phúc không có dùng toàn lực, cuối cùng cũng chưa thấy hắn vận dụng Huyền cấp huyền kỹ, Hứa Phong cũng không tin làm gia đinh mà Tiêu Vinh sủng ái, sẽ không có Huyền cấp huyền kỹ. Chẳng qua cho dù A Phúc sử dụng Huyền cấp huyền kỹ, Hứa Phong cũng không có sợ hắn, coi như sử dụng Huyền cấp huyền kỹ, chẳng lẽ hắn có thể đánh bại mình hay sao?

Hứa Phong tự nhiên không biết, A Phúc đúng vì nguyên nhân này mà nhận thua. Hắn nhận thấy cho dù sử dụng Huyền cấp vũ kỹ, cũng không thể đánh bại Hứa Phong, cho nên hắn dứt khoát nhận thua.

Đương nhiên thực lực của Hứa Phong, làm cho Tiêu Vinh Tiêu Lâm đều liếc mắt không thôi. Đặc biệt là Tiêu Lâm, lại càng cảm thấy áp lực rất lớn, xu thế này của Hứa Phong, rất có thể vượt qua hắn.

Làm thiếu chủ, mà bị một tên gia đinh vượt qua, hoặc nhiều hoặc ít làm cho mặt mũi hắn không tốt lên được.

“Xem ra sau này cần phải gia tăng tu luyện, không thể để cho hắn vượt mặt.” Tiêu Lâm trong lòng thầm đưa ra quyết tâm.

“Hứa Phong! Sau này ở trong Tiêu gia, gia đinh dưới khí lực ngươi có thể tùy ý an bài!” Tiêu Vinh đột nhiên nói với Hứa Phong.

Hứa Phong sửng sốt, thật không ngời Tiêu Vinh lại cấp quyền lớn như vậy cho Hứa Phong, nhưng dễ dàng như vậy mà không chiếm thì hắn rất ngu ngốc rồi, Hứa Phong lập tức đáp ứng.

“Mặt khác chuyện tình của Lăng gia, Tiêu Lâm ngươi nghĩ cách đối phó đi. Hứa Phong, ngươi cũng giúp đỡ thiếu gia nhiều một chút!” Tiêu Vinh nói.

“Ta biết rồi!” Hứa Phong cười cười với Tiêu Vinh, hắn biết bởi vì những lời này của Tiêu Vinh cái trấn nhỏ này, sẽ có mưa gió nổi lên. Chẳng qua việc này cũng không liên quan đến một tên gia đinh nho nhỏ như hắn.

“Tốt lắm! Ngươi đi xuống đi!” Tiêu Vinh nói, nhìn thấy Tiêu Y Lâm đi theo Hứa Phong ra ngoài, Tiêu Vinh hô, “Y Lâm! Ngươi đợt một lát, ta còn có việc muốn nói với ngươi!”

“À!” Tiêu Y Lâm có chút không tình nguyện lưu lại, hướng về phía Hứa Phong đang đi qua bên cạnh nàng hờn dỗi nói: “Hứa Phong, ngươi đừng đi xa. Một chút nữa ta sẽ tìm ngươi!”

Hứa Phong hướng về phía ngoại viện đi đến, nhưng mà mới đi chưa được bao xa, đã nhìn thấy mấy thân ảnh quen thuộc.

“Phi Huyên! Nàng chẳng lẽ vẫn không rõ tâm ý của ta sao? Nàng thật sự còn muốn tránh né ta đến lúc nào nữa?” nhớ tới thanh âm buồn nôn của Lý Hạc Hiên, lại khiến cho Hứa Phong nhịn không được rùng mình một cái. Lý Hạc Hiên ngăn ở phía trước Hạ Phi Huyên, đôi mắt tràn đầy nhu tình nhìn Hạ Phi Huyên, nhưng mà ngẫu nhiên trong mắt thỉnh thoảng hiện lên dâm quang biểu lộ tâm tình chân thật của hắn.

Hạ Phi Huyên ngũ quan sinh động, Hứa Phong ở bên cạnh nhìn thấy nàng mang theo một loại biểu cảm lạnh nhạt, nhưng đường cong sắc xào, gương mặt đỏ hồng xinh đep, cằm mượt mà, cần cổ trắng tinh như bách ngọc kéo tận xuống cỗ áo, làm cho người ta nhịn không được muốn nhìn vào bên trong. Cũng khó trách Lý Hạc Hiên mê đắm nàng như vậy! Hứa Phong nghĩ thầm, nếu tâm lý của hắn ở tuổi giống như Lý Hạc Hiên, không chừng cũng không chịu nổi dụ hoặc này. Tiểu nữ nhân này mà lớn thêm chút nữa nhất định sẽ là kẻ hại nước hại dân!

“Tránh ra!” Trong con ngươi Hạ Phi Huyên mang theo một tia lạnh lùng, tản ra khí tức lãnh diễm, tập trung nhìn Lý Hạc Hiên.

Lý Hạc Hiên bị Hạ Phi Huyên cư xử như thế, sắc mặt thay đổi, trong mắt hiện lên một tia hàn quang, nhưng mà lập tức liền khôi phục thân sĩ bộ dáng của hắn.

“Phi Huyên! Nàng nhất định phải đối xử với ta như vậy sao? Chẳng lẽ nàng không thể cân nhắc một chút sao?” Lý Hạc Hiên nhìn thấy Hứa Phong, nói ra như gặp chuyện tình rất thương tâm.

“Tránh ra!” Hiển nhiên Hạ Phi Huyên cực kỳ chán ghét Lý Hạc Hiên cùng Lý Vĩ, lạnh giọng quát, rõ ràng ngay cả Lý Hạc Hiên nói câu nào cũng không nghe.

“Hạ Phi Huyên! Ngươi là cái đồ kỹ nữ còn giả bộ cái gì cao ngạo cũng lãnh diễm, hừ, được đại ca ta để mắt đó là phúc khí của ngươi, đừng có mà không biết xấu hổ. Nếu là bổn công tử, thì đã sớm đem ngươi kéo vào khu rừng nhỏ rồi.” Lý Vĩ giận dữ trừng mắt nhìn Hạ Phi Huyên, chính là hắn không chịu nổi nữ nhân cao ngạo này miệt thị. Nàng cho mình là cái gì? Công chúa hay là Thánh nữ!

“Lý Vĩ! Câm mồm ngay!” Lý Hạc Hiên phẫn nộ quát Lý Vĩ, lập tức hướng về phía Hạ Phi Huyên, “Tính khí Lý Vĩ dễ xúc động, nàng đừng để ý đến lời nói của hắn. Nhưng mà, Phi Huyên nếu nàng vẫn tiếp tục không đếm xỉa gì đến ta, ta sẽ không kiềm chế được mình.”

Rất rõ ràng, Lý Hạc Hiên đã mất đi tính nhẫn nại. Hắn đã sớm muốn có được nữ nhân này, nhưng mà vẫn luôn luôn chưa được như ý nguyện. Tuy hắn cảm thấy được để nữ nhân cam tâm tình nguyện là tốt nhất, nhưng nếu bức hắn nóng lên, hắn cũng không ngại học Lý Vĩ một lần.

“Cút ngay!” Hạ Phi Huyên bị Lý Vĩ nói một câu kỹ nữ làm tức giận, phẫn nộ quát đối với hai ngươi, ở trong mắt Hạ Phi Huyên, hai người này là cùng một loại.

“Ngươi…” Lý Hạc Hiên rốt cuộc không thể duy trì bộ dáng thân sĩ của hắn, trong mắt lạnh lùng nhìn Hạ Phi Huyên, “Chưa từng có người dám lớn tiếng như thế đối với ta. Đừng tưởng ngươi là nữ nhân mà ta thích, thì muốn làm gì thì làm.”

Nói xong, Lý Hạc Hiên đưa tay ra muốn tóm lấy cánh tay Hạ Phi Huyên.

Hạ Phi Huyên thấy Lý Hạc Hiên động thủ, liền biến sắc, thân mình liên tục lùi về sau mấy bước, quát lạnh lấy Lý Hạc Hiên: “Ngươi muốn làm gì?”

“Không có gì! Chính là muốn ngươi nhớ lâu một chút mà thôi!” Ngữ khí Lý Hạc Hiên mang theo vài phần ta mị, duỗi tay chụp vào Hạ Phi Huyên, hắn đã từ từ mất đi kiên nhẫn rồi.

“Lý công tử quả nhiên là một thân sĩ! Chuyện tình khi nam ép nữ như vậy mà cũng làm quang minh chính đại, để những người như ta rất đố kỵ a.” Hứa Phong nhịn không được, cười nói đi tới.

“Hứa Phong!” Lý Hạc Hiên nhướng mày, dừng tay đang bắt Hạ Phi Huyên lại, “Ngược lại ngươi rất có đảm lượng, dám xuất hiện ở trước mặt của ta.”

“Để cho Lý công tử thất vọng rồi! Ta là cái tên gia đinh nho nhỏ ngày thường toàn ăn các loại như gan báo linh tinh gì đó, hiện tại làm cho lá gan bị biến dị rồi, mỗi ngày không lên núi đánh hổ, trong lòng sẽ không thoải mái. Hôm nay không có lên núi đánh súc sinh, cũng cảm giác toàn thân uể oải. Rất may mắn, nhìn thấy Lý công tử, làm cho ta cao hứng lên.” Hứa Phong cười nói.

“Ngươi muốn chết!” Lý Vĩ có ngu ngốc hơn đi chăng nữa, cũng có thể nghe được trong lời nói của Hứa Phong mắng đại ca hắn là súc sinh, điều này làm cho Lý Vĩ điên cuồng, nếu không bởi vì hắn ra tay với Hứa Phong cũng không tạo cái gì thương tổn, hắn đã sớm xông lên rồi.

“Hứa Phong! Có đôi khi ta thật sự rất bội phục ngươi, một cái gia đinh nho nhỏ cũng xuất sắc như thế. Chẳng qua, gia đinh chính là gia đinh, bổn công tử muốn đùa chết ngươi, vẫn dễ dàng như trước!” Lý Hạc Hiên nhìn Hứa Phong, híp ánh mắt sắc lạnh.

Hứa Phong cười nói: “Rất đang tiếc, ta còn sống rất tốt đấy.”

“Cho nên ngươi hẳn là nên cảm thấy may mắn vì ở cái trấn nhỏ này, bổn công tử chỉ ở chỗ này làm khách, bằng không ngươi đã chết trăm ngàn lần rồi.” Lý Hạc Hiên không nhanh không chậm nói.

Hứa Phong tiến lên vài bước, vừa vặn đứng giữa Lý Hạc Hiên cùng Hạ Phi Huyên, Hạ Phi Huyên nhìn thân ảnh phong phanh trước mặt, thấy hắn đến giải vây cho mình, cũng không có vì vậy mà cảm kích, trong tâm lý Hạ Phi Huyên, thiếu niên trước mặt, cùng với Lý Hạc Hiên và Lý Vĩ đều là một loại người, chẳng qua là có chủ ý hỗn đản vô lại với thân thể nàng mà thôi.

Hứa Phong không thèm để ý Lý Hạc Hiên, trái lại quay đầu nhìn về phía Hạ Phi Huyên, nhìn tiểu nữ nhân cao ngạo lãnh diễm này, đối với nàng hô: “Này! Ngươi còn đứng ở chỗ này làm gi? Còn không đi mau!”

Hạ Phi Huyên vừa bị Hứa Phong quát, vẻ mặt ngẩn ra, lập tức kịp phản ứng, lạnh lùng nói với Hứa Phong: “Không cần ngươi quan tâm!”

Nói xong, cũng không để ý Hứa Phong, quay đầu bước đi, mang theo vài phần khinh bỉ!

Hứa Phong sờ sờ mũi, thầm nghĩ nữ nhân quả là có chút cá tính, vốn là hắn đang chờ nữ nhân này nói vài câu cảm tạ.

Lý Hạc Hiên thấy Hạ Phi Huyên rời đi, hắn cũng không sốt ruột, ngược lại nhìn Hứa Phong xem thường cười nói: “Người ta cũng không để ý đến ngươi a?”

Hứa Phong cũng không để ý nhún nhún vai, cười cười nói: “Không để cho ngươi thực hiện được, ta thật cao hứng. Có thể làm cho ngươi mất hứng, ta đều thập phần thích làm!”

Lý Hạc Hiên nghe được Hứa Phong nói như vậy, thầm nghĩ có phải tên hỗn đản này có tâm lý biếи ŧɦái, người khác mất hứng, hắn liền cao hứng như thế? Lý Hạc Hiên híp mắt cười nói: “Vậy sao? Vậy hôm nay ta sẽ thu thập ngươi, không cho ngươi có cơ hội này!”

Nói xong, Lý Hạc Hiên mạnh mẽ ra tay, một quyền hung hăng oanh kích hướng về phía ngực Hứa Phong mà đến.

Hứa Phong đã sớm tính đến Lý Hạc Hiên sẽ ra tay đối với hắn, thân mình mạnh mẽ nghiêng sang, né ra, nắm tay của Lý Hạc Hiên oanh kích ở trong không khí, lại có thể đánh ra một tiếng vang.

“Phản ứng không tồi! Khó trách Lý Vĩ không đối phó được với ngươi.” Lý Hạc Hiên híp mắt tản thưởng Hứa Phong nói, “Vậy thì tiếp tục đón lấy một quyền nữa của ta.”

Lý Hạc Hiên nói xong, quyền thế đồng dạng mạnh mẽ, hướng về phía Hứa Phong quét qua, Hứa Phong muốn tránh cũng không thể tránh, công lực toàn bộ dồn về cánh tay, hướng về phía Lý Hạc Hiên nghênh đón.

Hai quyền giao phong cùng một chỗ, một cỗ lực lượng khủng bố tiến vào cánh tay Hứa Phong, khiến bước chân Hứa Phong không ngừng chuyển động mới thoát khỏi cỗ lực lượng này, lùi về sau mấy bước xa, lúc này mới ổn định được thân hình.

“Bát phẩm?!” Hứa Phong trừng mắt nhìn Lý Hạc Hiên, trong lòng cố kỵ không thôi.

“Ngươi quả nhiên là có nhãn lực, bất quá có thể tiếp được một quyền của ta, ngươi cũng không tồi.” Lý Hạc Hiên nhìn Hứa Phong thản nhiên nói.

“Ta luôn luôn rất không tồi! Cho nên đến tận bây giờ ngươi cũng không thể gϊếŧ chết được ta.” Hứa Phong thản nhiên nói.

“Đúng vậy! Chẳng qua tất cả chuyện này đều dừng ở đây, ngươi bây giờ đáng giá để cho ta ra tay. Ta sẽ tự mình chém chết ngươi, ngươi yên tâm, sẽ không để cho ngươi sống quá lâu.” Nói xong, Lý Hạc Hiên híp mắt, công lực hội tụ trên cánh tay của hắn.

Ngay khi Lý Hạc Hiên chuẩn bị động thủ, một tiếng kêu mạnh mẽ vang lên: “Lý Hạc Hiên, ngươi đang làm gì thế? Hừ, nếu ngươi dám động đến một sợi tóc của Hứa Phong, ta sẽ bảo Nhị thúc đánh ngươi.”

Tiêu Y Lâm tức giận xông đến, khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo bao che khuyết điểm kiều mỵ, trừng mắt nhìn Lý Hạc Hiên, một bộ dáng đáng yêu đang sính khí.

Lý Hạc Hiên thấy Tiêu Y Lâm xuất hiện, nhún nhún vai nói với Hứa Phong: “Thôi được! Hiếm khi thấy Nhị tiểu thư ra mặt, nên ta tha cho ngươi một mạng. Chẳng qua, ta đã biết ngươi cùng Lý Vĩ đánh cuộc một tháng sau. Yên tâm, sẽ cho ngươi đứt tay đứt chân.”

“Lý Hạc Hiên! Ngươi dám!” Tiêu Y Lâm trợn tròn con mắt.

Lý Hạc Hiên cũng không nói gì, xoay người liền mang theo Lý Vĩ rời đi.

Hứa Phong nhìn bóng lưng Lý Hạc Hiên rời đi, chân mày hơi nhíu. Cảm giác Lý Hạc Hiên này rất khó đối phó, cái này không chỉ là thực lực của hắn, mà Lý Hạc Hiên là loại người đạo đức giả cùng gian trá. Người như vậy, hệ số nguy hiểm tuyệt đối cao hơn Lý Vĩ rất xa.

Điều này làm cho Hứa Phong hít sâu một hơi, rất hiển nhiên thực lực của hắn bây giờ vẫn không so sánh được với Lý Hạc Hiên. Quan trọng nhất là, không biết Lý Hạc Hiên sẽ thi triển thủ đoạn gì để đối phó hắn, điều này mới khiến cho người ta lo lắng.

“Hứa Phong! Đừng sợ. Ta sẽ bảo vệ ngươi!”

Hứa Phong nghe thấy lời nói của Tiêu Y Lâm, nhìn khóe miệng tuyệt mỹ của Tiêu Y Lâm cong lên, không khỏi cảm thấy buồn cười!