Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 13: Nắm tay

Edit: KateChou

Mã Liệt dáng người to lớn thế kia bị hướng dẫn du lịch vỗ vỗ, mặt nhất thời ửng đỏ đáng ngờ.

Tới phòng, tất nhiên là phòng giường lớn, hướng dẫn du lịch thật sự rất là tận lực dụng tâm nha.

Bất quá Mã Liệt bên này bị ngốc hóa, còn rất nghiêm túc nói, “Em ngủ giường, tôi ngủ trên mặt đất.”

Cố Xán Xán có chút ngượng ngùng, nhưng trong phòng chỉ có một giường, cô và Triệu Hoa tuy quen nhau cũng lâu, nhưng vẫn chưa có bước đột phá chung phòng này, đương nhiên để một cô gái như cô ngủ trên mặt đất cũng là điều không nên.

Chẳng qua tiếp theo càng 囧.

Phòng trong khách sạn như miếu thờ này cũng không khác trong nước nhiều lắm, đều có một nhà vệ sinh trong suốt…

Theo như kể lại thì nhà vệ sinh trong suốt không phải vì bồi dưỡng tình cảm, mà là một yêu cầu nghiệp vụ đặc thù nào đó, thí dụ như một đôi không bạn không biết nhau được xếp chung phòng, một người trong đó đang tao nhã tắm rửa, lẩm bẩm, người bên ngoài cầm lấy tiền của anh chuồn đi mất, đây quả thật là thảm kịch nhân gian a!

Cho nên, vì tránh cho loại thảm kịch này phát sinh, phòng ngừa khách hàng có bóng ma tâm lý, về sau không bao giờ đến khách sạn nữa, khách sạn rất dụng tâm mà phát minh ra nhà vệ sinh trong suốt.

Mã Liệt nhìn sắc mặt ửng đỏ của Cố Xán Xán, lại nhìn chằm chằm nhà vệ sinh, rât biết tự giác nói, “Tôi đi ra ngoài dạo một vòng, không mang chìa khóa cửa, một lúc nữa em mở cửa cho tôi.”

Cố Xán Xán hiếm khi đỏ mặt, chờ Tiểu Mã đi rồi, cô nhanh chóng vào nhà vệ sinh tắm rửa, con gái luôn có chút phiền toái, trên đường ngồi máy bay đến đây, bên này thời tiết nóng hơn, người đã ra đầy mồ hôi, nhất định phải tắm rửa một lát.

Nếu Tiểu Mã ở lại, khẳng định sẽ rất xấu hổ, thêm việc này, hảo cảm của Cố Xán Xán đối với Tiểu Mã tăng lên nhiều, cảm thấy người này không chỉ cố gắng trong công việc, nhân phẩm có vẻ cũng rất không tồi a.

Tắm rửa xong, thay một chiếc váy dài màu hồng nhạt phối với dây lưng bản nhỏ và áo ba lỗ, lập tức từ phong cách giả trai biến thành thục nữ.

Hoàn tất việc ăn mặc, Cố Xán Xán gọi điện cho Tiểu Mã.

Anh lập tức trở về, xem ra đã ngồi bên ngoài chờ, hảo cảm của Cố Xán Xán đối với anh lại từ từ tăng lên.

Lúc này cũng mau chóng đến thời điểm hướng dẫn du lịch bảo tập hợp, Cố Xán Xán nghĩ Tiểu Mã cần tắm rửa một chút, mặt đỏ hồng nói, “Tôi đến sảnh lớn chờ anh.”

“Không cần đâu, tôi rửa mặt là được, chúng ta cùng đi đi.” Mã Liệt vừa vào phòng đã nghe một mùi hương thơm ngát, đại khái là mùi của sữa tắm hoặc sữa rửa mặt, lúc nhìn đến Cố Xán Xán, bây giờ càng rạng rỡ, rất ít khi thấy cô mặc như vậy, vóc dáng nhỏ xinh, dáng người cũng rất cân xứng, nên nổi thì nổi, chỉ là ngày thường cô đều mặc đồ rộng thùng thình, hiếm khi mặc áo ba lỗ, nhìn không ra.

Tâm trạng Mã Liệt có chút nhộn nhạo, vào nhà vệ sinh, trong đầu đều là thân ảnh xinh xắn của Xán Xán, anh cảm thấy với vóc dáng của mình phỏng chừng có thể dễ dàng nâng cô lên, bất quá hai người tay còn chưa chạm qua, nghe mùi hương trong nhà vệ sinh, anh cảm thấy thân thể mình có phần không thể kiềm chế được.

Nhanh chóng dùng nước lạnh vỗ vào mặt mình mới thanh tỉnh lại.

“Chúng ta đi thôi.” Mã Liệt vẫn là gương mặt ướt nước đi ra từ nhà vệ sinh, trên mặt có chút nghiêm túc, nhất là nhìn đến Cố Xán Xán ngồi ở trên giường đá chân, vẻ mặt tươi cười nhìn anh, anh càng thêm nghiêm túc.

Trạm du lịch đầu tiên, là chợ đường sắt đặc biệt ở Thái Lan.

Tới nơi, hướng dẫn du lịch để mọi người tự do hoạt động, hai giờ sau tập hợp.

Chợ rất đông, so với chợ trong nước không khác nhau lắm, hai bên dựng lều bạt, người tới lui hết sức náo nhiệt, vừa bán quần áo rẻ, vừa bán hoa quả rau dưa, còn có rất nhiều hàng mĩ nghệ, không ít khách du lịch, cũng có rất nhiều người địa phương, mọi người mua sắm, cò kè mặc cả, vô cùng náo nhiệt.

Cố Xán Xán đeo kính râm, đội nón, gương mặt bị che khuất hơn nửa. Bởi vì là tự do hoạt động, cô cũng chỉ có thể cùng đi với Tiểu Mã, cũng may Tiểu Mã dáng người lớn, thời điểm chen chúc cô cũng không bị xô đẩy, được người hộ tống sau lưng.

Bất quá hai người không có nắm tay, Mã Liệt chưa từng chủ động làm quen phụ nữ, cũng không biết nên động thủ ra sao, chỉ thấy bỗng nhiên tay đang nắm bị bỏ ra, sẽ rất xấu hổ đi.

Mà Cố Xán Xán thật không ngờ người môi giới Tiểu Mã rất có ý tứ với mình, cô từ nhỏ đến lớn đều bị tổn thương, nhiều không đếm xuể, đem hầu hết người đẹp trai thầm mến cuối cùng đều cơ bản biến thành anh em thân thiết, loại cảm giác này thật sự là thảm kịch nhân gian!

Cô cơ hồ mỗi sạp đều cảm thấy có hứng thú, dừng lại ngắm nhìn, Mã Liệt tâm tình tốt, mỗi lần đi ngang qua một sạp, liền đứng bên cạnh Cố Xán Xán chờ, đề phòng cô bị người khác đụng vào.

Trên đường đi, mua không ít đồ trang trí, đều rất rẻ.

“Tôi cảm thấy giống như đi chợ trước đây, rất tốt.”

Cố Xán Xán vừa nói xong câu đó, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nghe được giọng nói đã biết rõ là ai vang lên.

“Thật sự là nông dân, chợ đường sắt nổi tiếng lại bị nói thành chợ ở nông thôn.”

Tha hương gặp cố nhân… Cũng không phải tất cả đều tốt đẹp, có đôi khi là kẻ thù.

Hoàng Tiểu Phỉ kéo Triệu Hoa đến, Triệu Hoa xem Cố Xán Xán trước mắt sáng ngời, lúc trước không phát hiện Cố Xán Xán lại có thể gợi cảm xinh đẹp như vậy.

So sánh lại, Hoàng Tiểu Phỉ cũng ăn mặc gợi cảm, Thái Lan hơi nóng, tất cả mọi người đều ăn mặc mát mẻ chút, nhưng Hoàng Tiểu Phỉ ngày thường cũng mặc như vậy, ngược lại không mang cho người khác cảm giác trước mắt sáng ngời.

“Đúng lúc a, chúng ta cùng nhau đi dạo đi.” Triệu Hoa chủ động mở miệng, anh chú ý thấy Cố Xán Xán và người kia không nắm tay nhau, trong lòng có một tia mừng thầm, cảm thấy Cố Xán Xán nhất định còn tình cảm với mình.

“Không được, chúng tôi đi dạo xong rồi, muốn quay về, các người tiếp tục dạo đi.” Cố Xán Xán cũng không muốn cặp đôi chướng mắt trước mặt này đi cùng mình.

Mã Liệt từ đầu đến cuối như một sứ giả bảo vệ bên người Cố Xán Xán, không nhiều lời, cũng không rời nửa bước.

Triệu Hoa không ngờ Cố Xán Xán thẳng thắn từ chối mình, lập tức đen mặt.

Anh vẫn cảm thấy rất tự tin, lớn lên đẹp trai, sự nghiệp thành công, Cố Xán Xán hẳn là đối với mình quyến luyến không quên mới đúng, sao có thể cự tuyệt nhanh như vậy.

Nhất định là người đàn ông bên cạnh cô có vấn đề, quen nhau hai năm, Triệu Hoa tự nhận hiểu biết về Cố Xán Xán, không có tâm cơ, nói không chừng đã bị lừa.

Nghĩ đến đây, Triệu Hoa quyết định mở miệng khuyên nhủ Cố Xán Xán, anh tuyệt đối không phải vì đố kỵ người đàn ông này dáng người cao lớn, rất phong độ, tuyệt đối không phải, chẳng qua chỉ là một người môi giới thôi, không có gì đáng để anh đố kỵ.

“Xán Xán, anh muốn nói chuyện với em.” Triệu Hoa vẻ mặt thận trọng, chút nữa đã quyên mình còn đang ôm một cô gái.

Cố Xán Xán thấy chợ ồn ào thế này, còn có tiếng gà gáy vịt kêu, nghĩ rằng Triệu Hoa có phải xuất ngoại đầu óc liền có vấn đề hay không.

“Thực xin lỗi, chúng ta không có gì để nói.”

Triệu Hoa vẫn không hết hy vọng, nhìn thấy Cố Xán Xán xoay người chuẩn bị đi, lớn tiếng nói, “Xán Xán, anh biết em cùng người đàn ông này đi du lịch là vì muốn chọc giận anh, anh cũng biết anh với em chia tay là làm khó cho em, nhưng em không thể cam chịu như vậy, tùy tiện tìm một người đàn ông, em không quan tâm đến bản thân như vậy làm cho anh rất áy náy, đau lòng!”

Giọng Triệu Hoa rất lớn, bởi vì chợ rất đông, hơn nữa đây là nước ngoài, đoán chừng người biết Hán ngữ rất ít, nói người khác cũng nghe không hiểu.

Hoàng Tiểu Phỉ vốn đối với ánh mắt kia của Triệu Hoa rất không vui, nhưng nghe Triệu Hoa nói như vậy, lập tức rất có cảm giác hơn người, giúp đỡ khuyên, “Đúng đó, Xán Xán, tình cảm là không thể miễn cưỡng, tôi biết cô còn thích anh Hoa, nhưng cô cũng không thể bởi vì chọc tức anh Hoa mà cố ý tìm một người thay thế đi, cô như vậy không chỉ là không quan tâm bản thân, mà đối với người đàn ông bên cạnh cô cũng không tôn trọng.”

Vừa nói cô vừa dựa sát vào người Triệu Hoa, cô sẽ không tin, nói như vậy, người đàn ông kia khẳng định không thích Cố Xán Xán, mặc cho ai phát hiện mình là người thay thế cũng không vui, tốt nhất ngay tại chỗ bỏ lại Cố Xán Xán.

Quả nhiên, cô vừa nói, chỉ thấy Cố Xán Xán nét mặt khẩn trương, có vẻ hoảng sợ.

Cô và Triệu Hoa ôm rất chặt, họ cũng không nghe hiểu âm thanh của người Thái Lan xung quanh, giờ phút này Hoàng Tiểu Phỉ cảm thấy chính mình nói rất hay, nếu địa điểm không phải là cái chợ ồn ào này, cô còn muốn ghi âm lại.

“Cẩn thận!” Cố Xán Xán ngẩn ra, bất quá không phải bởi vì lời của đôi nam nữ cực phẩm này, mà bởi vì xe lửa đến.

Mọi người đã quên, đây là chợ đường sắt a.

Một chiếc xe lửa đen sì ầm ầm từ trong chợ xông ra, cả chợ một trận hỗn loạn.

Mắt thấy sẽ chạy đến đây, Triệu Hoa không chút nghĩ ngợi liền đẩy Hoàng Tiểu Phỉ ra, chính mình cũng nhảy sang một bên.

Mà Mã Liệt không kịp nghĩ liền nắm tay Cố Xán Xán, ôm cô xoay người, tránh được xe lửa.

Chờ xe lửa ầm ầm đi qua, liền nhìn đến bên đường người bán đồ ăn tiếp tục bày hàng, hai người vừa nói tình cảm không thể miễn cưỡng kia, Triệu Hoa và Hoàng Tiểu Phỉ ân ái vô cùng, lúc xe lửa tới thì trước tiên đem đối phương đẩy ra, hai người đều có chút kinh ngạc nhìn nhau.

Mà Mã Liệt ôm cô gái trong lòng thả xuống, sắc mặt ửng đỏ, nhưng tay không hề buông ra…