Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh Sao

Chương 42: Chương 42

- Này nhóc em thấy tâm trạng của anh Phong như thế nào.. Cô muốn biết dí do thực sự mà hắn trở nên lạnh lùng vs cô.

-... Chú bé đưa tay lên đầu suy nghĩ tỏ ra bí ẩn -Như mọi ngày.

- Có vậy mà cx suy nghĩ cho lâu.Cô chu mỏ vào nhóc.

- Mà lạ lắm anh.Chú bé kia tiếp tục nghĩ

- Saoo saoo .Cô nhanh miệng ns

- Em thấy trong mắt ảnh ko đc vui.Mà anh vs anh ấy gây nhau à. Cậu bé tò mò hỏi

- Ko đâu có.Cô vội xua tay.- Vì sao em ns thế.

- Thì em nhắc đến anh thì anh ấy lại đánh trống lãng.

Từ miệng nhóc ns ra bây giờ cô ms thực sự tin là hắn trở nên như vs vs cô. Mọi tia hy vọng cứ nghĩ là đùa đều là ko phải. Mà đó là 1 trạng thái thực của hắn...

Cô cứ đơ người ra đến khi chú nhóc đưa tay huơ huơ trước mặt cô ms tỉnh

- Anh Phong ns cuối tuần sẽ ra viện.

- Ừ...Anh đến đây chút chuyện.2 em nghĩ ngơi đi.Linh Linh hôn lên trán Dương đang ngủ rồi chào chú nhóc đi

Tâm trạng cô trở nên xấu đi, cô ghét cái khó chịu đang trực tiếp dầy vò cô. Lần trước hắn cx vậy giờ cx vậy. Ko bao giờ cho người khác lý do vì sao lại bệnh cô tức ko chịu đc.

Linh Linh vừa mở cửa ra. Hình ảnh vừa suy nghĩ bỗng nhiên xuất hiện trước mặt.Hai người nhìn nhau rất lâu.

Cô muốn mặt đối mặt ns vs hắn nhưng ko ns đc. Cô cx ko hỉu bản thân mình đang bị gì ko nz. Thường này cô ns dễ lắm mà. Sao hôm nay khi đối diện vs người này sao lại cứng họng thế ko biết.

Tuy là 1 người nhưg cô cảm nhận Khuôn mặt ánh mắt khác hoàn toàn vs lúc sáng.

- Tránh ra. Hắn lạnh lùng ns.

Cô nhấp nháy mắt rồi tự mình xích sang 1 bên... Rồi đứng thừ ở đó.

Đan Phong quên đồ nên vào lấy lúc đi ra vẫn còn thấy cô ở đó.

Hắn ko thèm đếm xỉa. Nhìn mặt cô lơ rời đi lun.

Cô nắm hai tay lại...cắn môi đến chảy máu

...................................

Linh Linh suốt chặn đường về nhà. Cô ko ns tiếng nào. Thường ngày cô quậy ko cho hắn lái. Hôm nay thẤy cô như vậy anh thấy trống vô cùng. Về đến nhà cô liên chạy lên phòng khoá trái cửa.

Cô mở loptop ra kích lên 2 chử Đan Phong. Thế là hình ảnh đẹp trai.Chủ tương lai của tập đoàn Trang sức nổi tiếng. Ko có dòng đá quý nào qua mặt.

Cô in ra cái mặt hắn dán lên tường, lấy phi tiêu phóng vào tấm hình trút giận. Nhưng càng ném cô lại càng điên lên. Cô ko ném nz mà nằm xuống.

Tự nhiên đôi mi ướt ướt. Mà chính cô cx ko biết nổi lý do.

- Mày bị gì thế này. Hắn vs mày có gì đâu. Sao giận hắn đc. Mà sao tự nhiên mình lại khóc chứ... Cô gạt đi nc mắt, ngủ thiếp đi lúc nào ko hay.

.....................

Tại cổng trường Star.

Hôm nay cô đi học 1 mình. Anh trai lại bận nên ko đưa cô đến đc.

Mọi ánh mắt như lưởi dao đang nhìn vào Linh Linh. Cô ko sợ nhưng thấy ko vui chút nào. Cô tiếp tục bước mà ko thèm quan tâm chúng làm gì.

- Đứng lại sao dễ đi thế cậu em. Một nữ sinh lớp trên đứng ngay trước mặt ko cho cô đi. Đứng sau cổ là 3, 4 nam sinh

- Tránh đường tôi ko quen mấy người. Cô di chuyển đi nhưng ko đc vì có 2 người đằng sau đang giữ tay lại - Thả tôi ra. Cô kêu lớn.

- Thả sao hahaha.... la cho lớn vào. Ko ai giúp mày đâu. Cô ta miệng tô đỏ chói trợn mắt nhìn cô

- Các người muốn gì. Cô mạnh miệng ns thẳng.

- Muốn gì sao .... Nói thực nhé. Cô gái đó đến cạnh cô áp sát vào tai cô ns... - Muốn biết cậu là hồ ly tinh đc hay cái... hahaha.. Cô ta tiếp tục cười chế nhiễu, nâng cầm cô lên xem kĩ nét mặt.

Cô vừa nghe cô ta ns thì rung người sợ hải đứng ngay ra. Cái gì thì đc nhưng chuyện này là ko thể.