Những Ngày Tháng Tôi Trồng Rau

Chương 20: 20 Trắng Ra

Edit & Beta: Cú

Chia lượng nước trong không gian vào từng chén, sau đó trộn với nước giếng nhà mình rồi pha loãng chúng.

Sau khi pha một số phần nước hỗn hợp với các giá trị độ loãng khác nhau, Nguyên Gia Khánh đã mở một số hố để gieo hạt và cũng ghi lại tình hình.

Và sau khi làm tốt hết tất cả những điều này những câu rau xanh trồng trước đó đã trưởng thành, từng hàng cây trắng noãn mọc trên mặt đất quả thực rất khả quan.

Nhìn lên thấy trời đã khuya cũng là lúc các gia đình trở về nhà ăn cơm tối, Nguyên Gia Khánh nhìn quanh rồi tay chân nhanh chóng nhổ một ít rau xanh về nhà.

Buổi tối cậu làm món rau xanh tỏi được mẹ Nguyên với Nguyên Gia Bảo cùng khen ngợi.

“Anh, rau xanh ăn ngon quá, em ngày mai muốn ăn tiếp!”

Ngảy cả thịt mà Nguyên Gia Bảo thích nhất cũng chỉ ăn hai miếng, còn liên tục duỗi người gắp rau xanh tỏi trước mặt Nguyên Gia Khánh.

Nguyên Gia Khánh vươn tay đổi vị trí thịt khô với rau xanh đem rau xanh bưng đến trước mặt Nguyên Gia Bảo.

“Thấy ngon thì ăn thêm đi, do quá kén ăn mà nhìn con ốm như khỉ.”

Mẹ Nguyên nói lời này nhưng tốc độ đưa tay gắp rau xanh cũng không hề kém cạnh, bà vừa ăn vừa nhìn Nguyên Gia Khánh: “Khánh Khánh, tối nay con xào rau xanhi thế nào, ăn ngon thế?”

“Mẹ, đây là rau hồi chiều con trồng.”

Cho nên món ăn này làm ăn ngon không phải do tài nấu nướng của cậu lên tay hay bỗng nhiên thiên phú dị bẩm mà là do bản thân thức ăn này rất ngon.

Một lần nữa mẹ Nguyên thấy được sự lợi hại của không gian, trong lòng bà đối với chuyện Nguyên Gia Khánh về nhà trồng rau chợt có hy vọng.

Thật ra trước đó bà cũng chỉ bằng lòng để Nguyên Gia Khánh nếm thử, không muốn đả kích đến nhiệt tình của con mình nhưng bây giờ trong lòng bà bỗng hăng hái dường như đã có hi vọng.

Sau khi ăn xong nhận được điện thoại của quản lí dược thiện Điền gia, hắn đưa cho cậu số điện thoại di động của người đầu bếp sẽ đến lấy rau vào sáng mai, nhờ bọn họ liên hệ quyết định thời gian hẹn gặp.

Khi Nguyên Gia Khánh gọi được số điện thoại, cậu hẹn với đầu bếp là sáu giờ sáng mai sẽ đầu tiến hành lên xe.

Nhưng mà chủng loại hạt giống trong nhà còn quá ít, ngày mai cậu chỉ giao được vài loại rau quả bình thường rồi ra chợ mua thêm mấy loại nữa.

Buổi tối ở trên giường, thừa dịp Nguyên Gia Bảo ngủ say, Nguyên Gia Khánh đem rau xanh còn dư chưa làm đồ ăn với mấy thế hệ hạt giống tiến vào không gian.

Vẫn trồng tất cả các loại rau theo cách trước đó và điều chỉnh thời gian thành một giờ trưởng thành, Nguyên Gia Khánh đột nhiên nhớ tới hạt giống mình gieo trước bữa tối rồi tưới bằng nước hỗn hợp, không biết bây giờ đã thế nào.

Rón rén xuống giường, Nguyên Gia Khánh rọi đèn pin đi vào khu đất sau nhà.

Bóc lớp ni lông phủ bên trên lên, các loại rau quả sinh trưởng khác nhau trên khu đất được phân chia rõ ràng.

Một số đã phát triển thành nửa chín, một số chỉ mới nhú đầu ra, thậm chí có rau quả không hề có động tĩnh gì.

Khu đất không có động tĩnh gì hẳn là được pha loãng với tỉ lệ 1:100 nước giếng với nước không gian.

Hiện nay đến xem cũng chỉ có nó là gần với cuộc sống thực tế nhất cũng không biết chất lượng đồ ăn mọc ra sau này như thế nào.

Nghĩ đến mấy vấn chuyên môn này thì nên hỏi 345, thế là Nguyên Gia Khánh lấy trên cổ ra một sợi chỉ đỏ, trên sợi chỉ đỏ treo một chiếc túi nhỏ là cậu vừa mới đặc biệt chuẩn bị dùng để chứa hòn đá nhỏ 345.

Dù sao đôi khi quần áo của cậu sẽ không có túi thì cũng không tiện.

345 nghe thấy câu hỏi của cậu, trả lời rất tự hào.

“Cậu yên tâm đi chỉ cần một lớp đất mỏng trong không gian có thể làm cho chất lượng của những loại rau quả này tốt hơn nhiều so với đồ ăn của các cậu, chưa kể còn có nước không gian.

Kỳ thật tưới nhiều nước không gian cũng chỉ tăng tốc độ linh khí mà chất lượng rau quả cũng chỉ đạt tới đỉnh điểm thì cũng sẽ không ăn ngon hơn nữa.

Cho nên trồng theo cách này thì linh khí sẽ ít hơn nhưng chất lượng vẫn rất tốt.”

Hóa ra là như vậy.

Nguyên Gia Khánh gật đầu, sau đó che tấm ni lông lại rồi chậm rãi trở lại trong phòng.

Như vậy sau này có thể dùng cách này trồng rau ở bên ngoài, dùng tỉ lệ 1:100 thì tốc độ phát triển của nó bình thường, trồng ở bên ngoài cũng sẽ không gây chú ý.

Nhưng mà….

Vì linh khí không đầy đủ vậy thì đồ ăn trong nhà vẫn là ăn ở trong không gian thôi.

Nghe 345 nói mơ hồ như thế, chắc là tốt cho cơ thể.

“Này, cái gì bí ẩn hả đó là thật đó, linh khí còn có thể chữa bệnh.

Mọi chức năng của cơ thể đều có thể cải thiện, ngay cả làn da đen của cậu cũng có thể trắng ra, không biết lợi hại bao nhiêu đâu!”

Hả?

Nguyên Gia Khánh nghe xong thì ngạc nhiên, sau đó vô thức nhìn làn da trên tay của mình.

Dưới ánh sáng vàng của đèn pin, làn da vừa đen vừa vàng mà còn rất thô ráp.

Nhưng không phải là đèn pin soi không rõ mà da của cậu quả thực là như thế này.

Nếu có thể phục hồi làn da như lúc trước thì cũng không tệ.

Dù cậu là một thằng đàn ông cũng không quá quan tâm bề ngoài nhưng cậu có thể tốt hơn thì đương nhiên muốn tốt hơn.

Năm giờ sáng hôm sau, đồng hồ báo thức của Nguyên Gia Khánh vang lên.

Dụi con mắt, mơ màng ngồi dậy.

Cậu không biết chuyện gì xảy ra luôn cảm giác đêm qua ngủ rất ngon, ngủ một giấc đến bây giờ, ngay cả giấc mơ cũng không có.

Nhưng nghĩ đến chuyện một hồi còn phải làm, Nguyên Gia Khánh vẫn miễn cưỡng lên tinh thần xuống giường.

Tuy là cuối mùa hè nhưng buổi sáng năm giờ vẫn còn hơi mát mẻ.

Sau khi rửa mặt bằng nước lạnh, Nguyên Gia Khánh lạnh run người nhưng cậu cũng chính thức tỉnh táo.

Ngoài ra cậu không biết có phải ảo giác của cậu hay không…

Cậu nhìn mình trong gương luôn cảm thấy làn da mặt hôm nay của mình tốt hơn so với hôm qua?

Nguyên Gia Khánh vươn tay nhéo má mình, tựa hồ so với trước kia còn mềm mại trơn mềm hơn? Làn da cũng trắng hơn so với đó vàng như nến khô đen?

“Khánh Khánh, con làm đồ ăn xong chưa?”

Giọng nói của mẹ Nguyên đột nhiên vang lên sau lưng, Nguyên Gia Khánh cũng không cẩn thận tỉ mỉ nhìn gương so sánh nữa, vội vàng lấy khăn lau mặt rồi rời đi.

Bàn ăn lớn ở giữa tối qua đã được đặt sang một bên để nhường chỗ cho các món ăn của Nguyên Gia Khánh.

Một lần nữa chắc chắn cửa phòng đã khóa chặt, Nguyên Gia Khánh vội vàng chạy đến bên cạnh mẹ Nguyên nói một tiếng xong thì bước vào không gian.

Rau quả đã chín, một cái nhấn xong thì tất cả đều ngoan ngoãn rời khỏi mặt đất.

Nguyên Gia Khánh lấy rau quả ra khỏi không gian và nhanh chóng xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Lần này hầu hết đồ ăn là rau xanh còn lại là loại rau quả khác nhưng không nhiều lắm, sợ loại rau quả quá ít khiến dược thiện Điền gia dần không hài lòng, Nguyên Gia Khánh đưa danh sách mua hạt giống vào nhiệm vụ quan trọng.

Cùng mẹ Nguyên thu dọn rau quả chất đầy và chuyển ra khỏi nhà xong thì thời gian cũng đã sáu giờ rồi, đoán chừng đầu bếp thu đồ ăn cũng tới đây.

Nguyên Gia Khánh tranh thủ lên đường đón đầu bếp, thuận tiện mang theo chiếc xe đẩy hôm qua cậu đã nhờ quản lí lấy tới để thuận tiện vận chuyển đồ ăn.

Khi cậu đến ven đường, đợi mấy phút sau đầu bếp mới tới, hai người giới thiệu với nhau, Nguyên Gia Khánh biết được người đầu bếp này họ Mã, gọi là thầy Mã.

Biết đến nhà Nguyên Gia Khánh còn phải đi vào trong, thầy Mã cũng không tức giận, tốt tính khóa kỹ xe đi cùng cậu lấy đồ ăn..