Nữ Thần Hotsearch

Chương 47

Kiều Tinh Lâm tiện tay mở Weibo ra, trên hotsearch hiện đang treo bài viết xin lỗi của blogger đó. Còn có bài viết của Hằng Đạt và công ty Tinh Quang liên kết thanh minh. Bọn họ nói, nếu như sự việc lần này gây ảnh hưởng xấu đến nghệ sĩ của công ty và tiết mục thì sẽ truy cứu quyền lợi pháp luật của người tung tin đồn bịa đặt.

Sau đó, Toàn cầu tăng tốc và Theo đuổi ánh sáng cũng lên hotsearch, những bài viết liên quan đến Kiều Tinh Lâm ngược lại đều bị xóa bỏ. Trong nhiều bình luận đều có Tinh tinh sa giúp Kiều Tinh Lâm thanh minh, nói tầng của cô là phòng bệnh VIP, vốn không phải là khoa phụ sản gì cả. Còn có nhân viên điều dưỡng của bênh viện Hiệp Hòa ra làm chứng, hướng gió trên mạng bắt đầu nghiêng về phía Kiều Tinh Lâm.

Ngay cả đạo diễn Uông Xuân Hòa cũng đăng bài viết: Cô Kiều cùng toàn bộ đoàn phim Theo đuổi ánh sáng chúng tôi hợp tác vô cùng vui vẻ. Cô ấy là một diễn viên nghiêm túc và chuyên nghiệp. Hi vọng trên mạng có thể ngừng những hành vi tung tin đồn nhảm và bạo lực mạng lại.

Có rất nhiều cư dân mạng nói bối cảnh sau lưng Kiều Tinh Lâm đúng là sâu không lường được. Trước đây, những nữ minh tinh khác nếu như gặp phải loại chuyện này, nhất định sẽ bị bàn tán trên mạng vài hôm, bị người trên mạng soi mói đến lên bờ xuống ruộng. Nếu như là công ty quản lý lớn thì còn đỡ, trúng công ty quản lý nhỏ thì tất cả đều chọn lựa kế sách bỏ lợi ích nhỏ, giữ lợi ích lớn. Đến lượt Kiều Tinh Lâm thì không chỉ công ty kinh tế và công ty hợp tác ra mặt bảo vệ, ngay cả người nổi tiếng cứng rắn trong giới như đạo diễn Uông cũng nói giúp cô ta.

Lady dada: Thấy rồi chứ? Showbiz lại có thêm một nữ minh tinh không để đụng chạm. (icon mặt chó)

Sát sát sát: Tôi có ấn tượng vô cùng tốt với cô gái này, trước giờ luôn khiêm tốn, lại có diễn xuất. Trừ scandal lớn cùng thầy Khang lần trước ra. Đương nhiên, tôi lại càng tin tưởng rằng, chuyện đó là để phối hợp tuyên truyền cho Theo đuổi ánh sáng, mong đợi Theo đuổi ánh sáng lên tivi.

Hậu viện hội v toàn cầu của Kiều Tinh Lâm: Cảm ơn đạo diễn Uông đã nói giúp Kiều Kiều của chúng tôi. Kiều Kiều là một diễn viên chuyên nghiệp, vui lòng chú ý đến tác phẩm của diễn viên nhiều hơn.

Ăn dưa không phải là dưa: Có một tin đồn nói Kiều Tinh Lâm yêu đương với một công tử siêu giàu, công tử nhà giàu đó là người đứng đầu giới địa ốc, mọi người đoán xem.

Cạn ly rượu thanh xuân này: Móa, lầu trên, tin tức động trời nha. Là thật hay là giả vậy?

Tinh tinh sa: Không tung tin đồn bậy bạ, không lan truyền tin vịt, đợi tuyên bố chính thức.

Kiều Tinh Lâm thấy bình luận tiết lộ tin tình cảm của cô, tim khẽ đập mạnh một cái, nhưng thấy cũng không tạo ra ảnh hưởng gì lớn thì yên tâm trở lại.

Cô biết chuyện của cô và Lâm Thâm không lừa gạt được bao lâu, có thể sớm muộn gì cũng sẽ bị chụp được. Nhưng vào lúc đang đứng ở đầu sóng ngọn gió này, vẫn phải cố gắng khiêm tốn một chút.

Cô gửi một tin nhắn cho Đường Giai Dĩnh.

Kiều Tinh Lâm: Chị Giai Dĩnh, EM rất xin lỗi, gây thêm phiền phức cho chị rồi.

Đường Giai Dĩnh: Tôi không làm gì cả, phía bên Hằng Đạt ra mặt thì chuyện dễ giải quyết hơn nhiều. Hơn nữa cô cũng chỉ là đi thăm bệnh nhân, cũng không làm gì sai.

Kiều Tinh Lâm: Cảm ơn chị. Nhiều năm qua chị vẫn luôn chăm sóc em.

Đường Giai Dĩnh: Cô nói câu này là khách khí rồi. Dù sao bây giờ cô cũng là cổ đông của công ty, tôi còn phải dựa vào cô để kiếm tiền đấy. Giờ tôi đang họp với bộ phận truyền thông của công ty, nói sau nhé.

Kiều Tinh Lâm nhìn bóng lưng đang bận rộn trong nhà bếp của Lâm Thâm. Anh mặc một cái áo sơ mi, quần jean, khí chất vô cùng thanh khiết nhẹ nhàng giống như một đàn anh rất đẹp trai trong trường đại học. Cô cũng không biết tại sao Hằng Đạt lại ra mặt nói giúp một minh tinh nhỏ không có bối cảnh như cô, trực giác của cô mách bảo chuyện này nhất định phải có liên quan đến Lâm Thâm. Lần trước khi Giang Kiến Quốc gọi điện cho cô, một câu Tiểu Thâm hai câu Tiểu Thâm rõ ràng là vô cùng thân thiết với anh.

Hơn nữa sáng sớm nay Lâm Thâm cũng ra ngoài nhất định là đi xử lý việc của cô. Nhiều năm qua, cô vẫn rất sợ sẽ gây thêm phiền phức cho người khác. Cô cũng có nguyên tắc của mình, vậy nên tiếp rượu, xã giao gì đó, cô nhất quyết không đi. Cũng không tận lực lấy lòng lãnh đạo cao cấp của nhà sản xuất hay kim chủ gì đó.

Nhưng trong giới giải trí này, quan hệ và tài nguyên gắn bó mật thiết với nhau, vậy nên cô vẫn luôn không chìm cũng không nổi.

Cô mà thực sự dựa vào thực lực của mình, không dựa vào Lâm Thâm, không biết đến bao giờ mới có thể lộ diện. Những sóng gió này nhất định sẽ gây tổn hại đến cô. Chỉ là, giữa cô và Lâm Thâm nếu như còn nói lời cảm tạ, vậy thì cũng quá khách sáo rồi. Việc có thể báo đáp, cô có thể cho anh, nhất định cô sẽ dốc toàn lực, dùng hết cả đời này.

Hạ Đan bưng thức ăn từ trong bếp ra, gọi cô: “Kiều Kiều, cậu ngây ra đó làm gì? Mau đến ăn cơm đi. Bụng tớ sôi ùng ục từ nãy đến giờ rồi.”

Kiều Tinh Lâm đáp một tiếng, đặt điện thoại lên bàn trà, đi đến ngồi xuống trong phòng ăn.

Sau khi thức ăn đã bưng lên hết, Lâm Thâm cùng Hạ Đan cũng ngồi xuống.

Hạ Đan ra sức xoa xoa tay: “Lâm Thâm, cậu đúng là một siêu đầu bếp. Giấu diếm cũng sâu thật đấy.”

“Lúc tôi đi làm ở bên Mỹ, học bừa với đầu bếp trong quán ăn, cũng không đến mức chết đói.” Giọng điệu Lâm Thâm rất hờ hững.

Hạ Đan lúng túng cười. Lúc cô hàng xóm nói với cô ấy Lâm Thâm đi làm trong quán ăn, cô ấy còn cảm thấy anh là một thiếu niên sa sút tinh thần.

“Con nhà giàu các cậu đều thích trải nghiệm cuộc sống như vậy sao?”

“Đây chính là cuộc sống, không phải trải nghiệm.”

Hạ Đan cảm thấy mình không nên nghiền ngẫm từng chữ một với một học bá nữa, cầm đũa lên chuẩn bị ăn.

Trong bát của Kiều Tinh Lâm vẫn không có lấy một hạt cơm, chỉ có salad mà Lâm Thâm làm. Hạ Đan không ngừng khen đồ ăn ngon, thỉnh thoảng còn ném cho Kiều Tinh Lâm một ánh mắt đồng tình. Ý nói trong nhà có một người biết nấu ăn như vậy, mà cô chỉ có thể ăn thứ canh suông không dính chút thịt này, đúng là lãng phí của trời.

“Kiều Kiều, cho tớ mượn người đàn ông của cậu vài ngày.” Hạ Đan vừa ăn vừa nói: “Cậu có tin tớ có thể ăn hết cả bàn ăn này không?”

Kiều Tinh Lâm nhìn cô ấy một cái: “Hình như dạo này cậu béo lên.”

Hạ Đan lập tức căng thẳng, dù sao thì mỗi một cô gái có nghị lực thì đều sợ nhất chữ này.

Lâm Thâm từ tốn nói: “Tôi chỉ nấu ăn ở nhà Tinh Lâm.”

Hạ Đan suýt nữa phun miếng cơm ra ngoài, không biết sao lại bị nhét một miếng cẩu lương. Hu hu, cô cũng muốn tìm đàn ông để khoe ân ái.

Ăn xong, Lâm Thâm lại chủ động thu dọn bát đĩa. Hạ Đan vừa lòng miệng vừa nhìn anh, chờ anh vào nhà bếp xong mới thấp giọng nói: “Không phải chứ, cậu sống thế này có khác gì một mợ chủ đâu. Cậu chủ nhà giàu tự mình phục vụ cậu, số cậu cũng thật may mắn.”

Kiều Tinh Lâm đưa tay ra, thở dài: “Đâu còn cách nào, mỗi lần anh ấy nấu ăn đều dùng hết một đống xoong nồi bát đĩa, còn nói nước rửa bát hại da tay, không để cho tớ rửa.”

Hạ Đan lắc lắc đầu. Trước kia lúc cô và Tôn Chí Trung còn yêu nhau, Tôn Chí Trung đừng nói là rửa bát, ngay cả nấu cơm cũng chưa bao giờ chịu giúp một tay. Đúng là không có so sánh thì không có đau thương mà. Vậy nên, tìm một người đàn ông vẻ ngoài bình thường, lại còn lười làm việc, cô ấy rốt cuộc mong muốn gì chứ? Chỉ là mong muốn an tâm, nhưng cuối cùng vẫn bị đá một cái.

“Kiều Kiều, cậu...” Hạ Đan còn chưa nói hết câu thì chuông cửa đã vang lên.

Cả ba người đều sửng sốt, địa chỉ ở đây rất ít người biết. Lúc này rồi ai còn đến chứ?

“Có lẽ là Tiểu Giang đến, để tớ đi mở cửa.” Kiều Tinh Lâm đứng dậy, đi đến bên cửa, theo bản năng nhìn vào mắt mèo một chút, cả người đều ngẩn ra.

Người đứng bên ngoài là Kiều Chấn Hưng và Tống Tú Anh.

Bà Tống liên tục nhấn chuông cửa,cúi đầu cầm điện thoại nói nhỏ.

Đầu óc Kiều Tinh Lâm trống rỗng, tay cô đã đi trước ý thức, cầm lấy tay nắm cửa mở ra.

“Ba, mẹ, sao ba mẹ lại đến?” Kiều Tinh Lâm hỏi.

Kiều Chấn Hưng mặt đầy nghiêm túc chắp tay đi vào, bà Tống đi theo sau ông, tay còn kéo vali hành lý, cười híp mắt: “Không có gì, chỉ là nhớ con nên tới thăm con một chút. Hỏi trợ lý của con mới biết là con dọn đến đây.”

Kiều Tinh Lâm vội vàng cầm lấy dép dự phòng đưa cho ba mẹ. Hạ Đan ngồi ở phòng khách cũng ngây ra, đứng thẳng dậy: “Cô, chú.”

Kiều Chấn Hưng gật đầu một cái, bà Tống bước qua, kéo lấy cô ấy: “Tiểu Đan cũng ở đây à? Tinh Lâm nhà cô...” Bà ấy nói đến đây, nhận ra trong nhà bếp còn có bóng người, bà liền đi vào.

Kiều Tinh Lâm và Hạ Đan đưa mắt nhìn nhau. Giây tiếp theo, bà Tống liền kêu lên: “Cậu là ai vậy?”

Lâm Thâm đang rửa bát, đối mặt cùng bà Tống, biết là không tránh được, anh bèn lau sạch tay, bỏ tạp dề ra. Bà vẫn không có gì thay đổi, giống hệt như trong trí nhớ của anh.

“Cháu chào cô, cháu là Lâm Thâm.” Lâm Thâm đứng ngay ngắn chào.

Kiều Chấn Hưng vốn đã ngồi xuống ghế sofa, quay đầu vào phòng bếp nhìn một cái. Bà Tống đã kéo Lâm Thâm từ trong bếp ra ngoài, khóe môi không giấu được ý cười: “Thằng bé này nhiều năm không gặp hình như lại cao thêm rồi đúng không? Vẫn đẹp trai như vậy. Ông Kiều, ông mau nhìn xem, ông vẫn chưa gặp nó thì phải.”

Lâm Thâm được khen đẹp trai rất nhiều vốn đã miễn dịch. Nhưng được mẹ vợ tương lai trước mặt này khen ngợi vẫn khiến cho anh có chút ngượng ngùng, gò má hơi đỏ lên.

Kiều Chấn Hưng lại không hề hiền hòa giống như bà Tống, ông im lặng đi đến trước mặt Lâm Thâm, dùng ánh mắt dò xét để nhìn anh. Người thường xuyên ra vào tòa án, trên người sẽ tự toát ra một khí chất chính khí uy phong, nghiêm nghị. Lúc Lâm Thâm đối mặt với ông ấy, còn cảm thấy căng thẳng hơn lúc đối mặt với Lâm Thế Hằng.

Kiều Tinh Lâm cũng có chút căng thẳng, đợi đến lúc ông Kiều nhìn Lâm Thâm xong, lại nhìn về phía Kiều Tinh Lâm: “Con qua đây với ba một chút.”

Kiều Tinh Lâm đi theo sau ông Kiều vào phòng ngủ.

Vừa vào đến phòng ngủ, Kiều Chấn Hưng liền cảm thấy không đúng. Trên kệ áo có treo quần áo của Lâm Thâm, giường đệm cũng chưa được dọn dẹp, hai bên chăn đều được vén lên, ông ấy lại nhìn thấy thứ được vứt trong thùng rác, lông mày lại càng nhíu chặt hơn.

“Đóng cửa lại.” Kiều Chấn Hưng ra lệnh.

Kiều Tinh Lâm nghe lời, đóng cửa lại. Ở trước mặt cô, ông Kiều vẫn rất có sức uy hiếp.

“Hai đứa sống chung?” Kiều Chấn Hưng xoay người hỏi cô.

Kiều Tinh Lâm biết ánh mắt của ông Kiều luôn luôn tinh tường, cũng không hề giấu diếm mà gật đầu.

“Con có biết ba nó nhìn con như thế nào không?” Kiều Chấn Hưng có chút tức giận nói: “Người trẻ tuổi các con yêu đương, ba không phản đối, nhưng giờ mới được bao lâu mà tiến triển đến bước này rồi? Nếu như nó chỉ muốn chơi cho vui, chơi xong rồi phủi mông bỏ chạy, thì con sẽ làm thế nào? Một cô gái như con sao lại không biết tự trọng vậy chứ?”

Kiều Tinh Lâm biết tư tưởng của ông Kiều cổ hủ, liền thử giải thích: “Ba, bây giờ đã là thời đại nào rồi? Người yêu với nhau, những chuyện này đều rất bình thường. Hơn nữa Lâm Thâm cũng không phải là chơi đùa cho vui, bọn con đều rất nghiêm túc.”

“Không phải chơi đùa, đã đến bước này rồi, nó có nói là muốn cưới con chưa?” Kiều Chấn Hưng chắp tay ra sau lưng: “Từ nhỏ bố đã dạy con thế nào? Lỡ như con có rồi, ba nó sẽ thừa nhận sao? Một cô gái như con phải làm sao hả?”

“Ba...” Kiều Tinh Lâm cảm thấy ông Kiều nghĩ quá xa rồi.

Kiều Chấn Hưng không định nhượng bộ: “Bắt đầu từ hôm nay, ba mẹ sẽ chuyển đến đây ở, con bảo nó dọn đi đi.”