Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 14: Em trai DU

Giang Quân mặc váy dài cao cổ không tay màu tím đậm, tóc buộc lỏng lẻo sau đầu. Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người chầm chậm đi đến ngồi xuống bên cạnh DU.

"Chị có khỏe không?" Sally nhỏ giọng hỏi.

"Làm sao vậy?" Cô theo bản năng che cổ mình lại

"Chị trước giờ chưa từng mặc như vậy ở công ty, trang phục nữ tính như vậy "

"Bà tám, sắp họp rồi" Cô xấu hổ phất tay. Phải mua nhiều áo cao cổ chút mới được.

"Người mới tới rồi, chờ một chút nữa sẽ tới trình diện "

"Đã biết, vất vả rồi"

Họp định kỳ xong, DU gọi cô vào văn phòng, đưa cho cô một bộ hồ sơ, cô nhanh chóng lật xem

"Lý lịch của Jay.Yin này rất tốt, là trong đám người mới?"

"Em trai anh... là cùng cha khác mẹ, gần như không có liên quan........ với anh." Anh ho khan hai tiếng

"Biết rồi ạ"

Anh thở phào một hơi, nói "Giữa trưa chúng ta cùng ăn cơm, em và nó tạo quan hệ một chút, anh chuẩn bị để nó lo việc bên Bắc Kinh, đúng rồi nó cũng là bạn học của em…"

"Hey DU, anh đây là giúp em sắp xếp xem mắt sao?" Cô chống cằm, cắt ngang anh lải nhải

"Thành Môn Ngoại, 12h15"

Phải hòa thuận với mọi người, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cô luôn luôn quán triệt rất triệt để.

"DU" Giang Quân đi vào phòng VIP, thấy DU đang cúi đầu gọi món ăn, cô nhìn trái phải không thấy người khác "Em trai của anh đâu?"

Anh liếc xéo nhìn cô, bật cười ra tiếng.

Cô ngẩn ra một lúc, lập tức đỏ bừng mặt, cầm lấy túi da đánh.

"Được rồi, anh không cười nữa" Anh ta giữ chặt cổ tay cô, một tay vòng trên lưng cô.

"Thưa ngài, bên này" Nhân viên phục vụ mở cửa ra, bọn họ đồng thời nhìn về phía người tới.

Gương mặt nóng bừng của cô nháy mắt lạnh như băng.

Cô nghĩ, sao con mẹ nó đâu đâu đều có người quen?

"Cô từ khi nào thì bắt đầu hút thuốc rồi?" Jay cau mày nhìn cô.

DU cũng nhìn cô, trong đồng tử màu hổ phách phản chiếu hình ngọn lửa, anh ta chậm rãi giúp cô châm thuốc, động tác thuần thục, trôi chảy

"Còn cần giới thiệu hai người với nhau không?"

"Tốt nhất anh nên giới thiệu một chút, em biết anh ấy, anh ấy chưa chắc nhận ra em" Cô cười đích cực kỳ vô tội

"OK, Jay đây là Director giỏi nhất của anh, Juno"

Ngón tay cô khe khẽ gảy một cái, một đoạn tàn thuốc rơi vào trong gạt tàn, cô vươn tay "Xin chào, Jay"

"Xin chào, Giang Quân, tôi là Duẫn Triết" Anh dùng sức nắm lấy tay cô.

"Em và Jay, hai người..."

"Trước kia em từng theo đuổi em trai anh, anh ta không chịu, chính là như vậy"

"Hiểu rồi, nhưng vẫn cần em hướng dẫn nó"

"Tùy anh"

"Không có vấn đề chứ?"

"Không sao cả, bỏ qua khó xử là được rồi, em ra ngoài làm việc"

"..........."

Duẫn Triết đứng ở cửa văn phòng cô, cô ra hiệu bảo anh ta đi vào theo.

Anh ta ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, giống như đứa nhỏ ở nhà trẻ chờ phát kẹo. Anh ta luôn biểu hiện giống như một đứa nhỏ.

Giang Quân tựa lưng vào ghế, đánh giá anh ta.

"Năm ngoái anh mới biết em làm việc ở đây" sau một lúc lâu, anh ta phá vỡ im lặng

"Jay, nơi này là MH, xin anh nhớ rõ, tôi là Juno Jiang là cấo trên của anh, anh làm thật tốt, công ty sẽ có thưởng và thăng chức, nếu anh phạm phải sai lầm, tôi sẽ lập tức cho anh cuốn gói, hiểu rõ chưa?"

"Đã hiểu "

"Sally, vào một chút"

"Chờ một chút nữa trợ lý Sally của tôi sẽ giao việc cho anh, có vấn đề gì anh có thể tới tìm tôi hoặc DU, nhưng ta hy vọng có thể nhìn thấy anh tự mình giải quyết. OK?"

"........."

"Còn có câu hỏi gì không?"

"Hết rồi."