Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 61: Phiền Toái

Sau khi quan hệ của Viên Soái và Giang Quân công khai, giới thương nghiệp dấy lên một trận chấn động. Có người phỏng đoán, có người nghi ngờ, cũng có người bụng dạ khó lường âm thầm gây sự. Bên phía GT đương nhiên là hy vọng Giang Quân phu xướng phụ tùy, theo đó vào GT. Tâm tình cao tầng MH thì không tốt như vậy, ba lần bốn lượt thăm dò không được, vài vị cao tầng thậm chí từ Mỹ bay thẳng tới Bắc Kinh, đi cùng với lão đại khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, gọn gàng dứt khoát lật bài. Đối với vấn đề của Giang Quân, DU cương quyết trăm phần trăm, mặc kệ người khác nói như thế nào vẫn là bộ dạng tôi đứng về phía cô ấy. Hơn nữa, Giang Quân thật sự là có năng lực tốt, vấn đề có khó khan hơn nữa, đến lượt cô đều có thể dễ dàng giải quyết.

Nghiệp vụ ở Bắc Kinh xử lý thuận buồm xuôi gió, mấy vị lãnh đạo đối với năng lực và thái độ của Giang Quân cũng đều khen không dứt miệng, sau khi khảo sát về nước lại cùng hội đồng quản trị ra sức đề cử và ra quyết định muốn khen thưởng Giang đại tiểu thư.

Giang Quân cầm bảng lương mới nhất, cẩn thận nghiên cứu từng câu, từng chữ. DU lạnh lùng hừ một tiếng: "Yên tâm, không phải giả, ông chủ tự tay ký tên, đồng nghiệp MH toàn cầu đều nhận được email khen thưởng em"

"Vậy thì cảm ơn rồi, mời anh đi ăn cơm" Giang Quân cất bảng lương đi, nịnh nọt lấy lòng DU. Người này gần đây tâm tình vẫn luôn không tốt.

DU ném cho cô một ánh mắt: "Em gần đây có nhận được tin tức gì hay không?"

"Cái gì, phương diện nào?" Giang Quân khó hiểu

"Không có gì, chỉ là cảm thấy sự việc không nên đơn giản như vậy, quên đi, đi bước nào tính bước đó" DU châm điếu thuốc: "Người phụ nữ kia thế nào?"

"Không biết, em không quản nữa" Nhắc tới việc này, Giang Quân liền bụng đầy lửa giận.

DU khinh thường cười cười "Em vẫn thật sự yên tâm về cậu ta. Đúng rồi, Jay không thể để ở Hồng Kông, cần phải qua bên em"

Giang Quân trừng mắt, hỏi "Vì sao?"

"Cậu ấy là một quả bom, không thể ở lại bên cạnh anh."

"Vậy thì cho nổ em à"

"Em là dây dẫn lửa, em không châm ngòi cậu ấy thì sẽ không có vấn đề"

Giang Quân lộ ra tức giận, mệt mỏi tựa lên bàn "Nói thật, em thậy sự không hiểu anh ấy, giống như thay đổi thành một người khác vậy"

"Em đó, trước mặt người khác là một con hồ ly, với việc của bản thân mình lại là một con thỏ ngốc" DU thở dài: "Tạm thời xoa dịu cậu ta đi"

"Khi nào thì anh ta qua đây?"

"Trở về cùng với em"

"Hả?" Giang Quân trợn tròn mắt.

Buổi tối, hai người đúng hẹn đi ăn cơm, còn là nhà hang của mình, DU cầm thực đơn chế nhạo cô: "Quỷ keo kiệt, còn nói mời anh, thật ra là kiếm tiền cho mình, còn nhìn thực đơn cái gì, gọi trực tiếp là được rồi"

"Anh không kiếm à? Mọi người hợp tác, cho chút mặt mũi có được không?" Giang Quân cười mắng, làm bộ lấy thực đơn đánh anh ta, bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh có ánh sáng lóe lên, theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn thấy mấy thanh niên bàn bên cạnh đang lấy cameras tự chụp.

"Xem ra chúng ta trang trí không tệ nha" Cô tràn đầy đắc ý nhìn quanh bốn phía: "Hồng Kông có mấy nhà hang có thể so sánh được với phong cách Bắc Kinh cổ của em?"

"Đừng quậy nữa" DU quát bảo ngưng lại. Giang Quân sửng sốt. DU không để ý tới cô, chỉ thì thầm với nhân viên phục vụ mấy câu, nhân viên phục vụ đáp lời rồi rời đi.

"Làm sao vậy"

"Bọn họ chụp chính là chúng ta" DU nói: "Có thể có phiền toái rồi, em về gia trước đi, nơi này giao cho anh"

Giang Quân chần chừ một chút, cuối cùng vẫn là đứng dậy rời đi.

"Quan hệ của J sau khi vào công ty cùng với thủ trưởng D, làm cho hôn nhân của thủ trưởng D này tan vỡ, hoàn toàn không tiếc dùng một nửa tài sản đổi lấy tự do. Sau đó, D vì bảo vệ J phái tới công ty ở Bắc Kinh công tác, cũng vì để tiện cùng với cô ta ở Bắc Kinh ân ân ái ái, vung tiền mua một căn nhà chung cư cao cấp" Đọc tới đây, Giang Quân buông tạp chí, hỏi: "Sao em lại không biết anh ta mua nhà ở Bắc Kinh"

"Đừng bỏ qua trọng điểm" Viên Soái gõ xuống đầu cô, thuận tay lấy tạp chí qua tiếp tục đọc: "J trong thời gian ở Bắc Kinh đã kết thân với Z, một nhà đầu tư ngân hàng khác, bối cảnh gia đình vô cùng tốt, anh tuấn độc thân, gấp gáp ôm ấp về phía này. Sau khi thành công chia rẽ Z cùng nữ cán bộ cấp cao cấp nào đó, bay lên đầu cành. Nhưng quan hệ của J và D cũng không chấm dứt, ngược lại càng thêm chặt chẽ, D lại bỏ ngoài tai dị nghị của mọi người, nâng J lên vị trí Tổng Giám Đốc khu vực Trung Quốc. Z dưới sự yêu cầu của J, ở trong nước, từ bỏ bộ phận nghiệp vụ....... Mà D cũng tuyên bố bộ phận nghiệp vụ tạm thời trong phạm vi đại lục không triển khai...."

Phỏng vấn vợ trước, cái gọi là nguồn tin từ bạn bè, ảnh chụp chính thức đã censored vẫn có thể thấy rõ khuôn mặt, chụp lén lại càng không cần nói, ảnh hôn môi duy mỹ, còn có khoanh đỏ vẽ ra một loạt động tác chi tiết của hai người....

"Đây là khen em hay là mắng em chứ?" Giang Quân khó hiểu xem đi xem lại bài báo

"Còn rất đẹp nha, anh" Viên Soái ném tạp chí lên bàn: "Anh nói cho em biết, nếu hôm nay anh không tới đây, thứ này ngày mai sẽ chính thức phát hành, em cứ chờ gậy của ông đi"

"Đừng nha" Giang Quân vẻ mặt cầu xin, đặt mông ngồi lên đùi Viên Soái, ôm cổ anh cầu xin: "Vẫn là ngài đây lợi hại, thủ đoạn thông thiên, hắc bạch hai đường đều ăn, tạp chí cún con cũng có thể lấy được tới tay, còn đặc biệt ngàn dậm xa xôi bay tới cứu mỹ nhân, thật là thiếu niên anh hùng, thần tượng của vạn người cũng cứng.

"Bớt nịnh nọt" Viên Soái liếc xéo cô một cái, lấy tạp chí qua: "Phóng viên đưa tin này thừa nhận ảnh chụp là mua từ trong tay một văn phòng thám tử, vì kiếm một chút số lượng tiêu thụ liền đem tin tức bát quái mới cũ ghép nối lại"

"Aizzz" Giang Quân cầm tạp chí thở dài, "Thông qua bài báo thì em là kẻ gây hoạ, các anh đều là thanh niên tài tuấn bị em mê hoặc, đối tượng trọng điểm đả kích là em, các anh là kim cương Vương Lão Ngũ bị hồ ly tinh lừa gạt lầm đường lạc lối, làm nữ cường nhân thật khó mà, làm mỹ nữ như em vậy thêm nữ cường nhân càng khó hơn" Giang Quân dừng một chút, thấy Viên Soái không để ý tới liền lắc lắc cánh tay anh, bộ dáng tràn đầy đáng thương hỏi: "Anh nói em có oan uổng hay không chứ?"

"Oan cái đầu em" Viên Soái dùng đầu đụng trán cô: "Mặc kệ những cái khác, em mau chóng quay về Bắc Kinh cho anh, bên này giao cho anh" Anh dừng lại, không nói them nữa, ánh mắt sắc bén quét qua tờ tạp chí kia. Giang Quân trong lòng đột nhiên rùng mình một cái. Viên Soái như vậy cô không quen, quá xa lạ.