Ông Xã Thật Lưu Manh

Chương 22

Chương 22:

Ngẫm nghĩ một lúc, Lâm Vi lập tức gọi vào số của Dư Niên.

“A lô, Tổng giám đốc Dư…”

“Vi Vi à, tìm tôi có việc gì thế?”

“Đúng lúc có việc muốn hỏi anh, Tổng giám đốc Dư, hôm nay đạo diễn Lý casting anh cũng có mặt, tôi muốn hỏi xem, diễn viên nữ được chọn đó, cô ấy tên gì?”

Dứt lời, Lâm Vi siết chặt chiếc di động, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Dư Niên.

Thình thịch thình thịch!

Cô ta gần như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.

Thời gian trôi qua dài như một thế kỷ, cuối cùng cô ta đã nghe thấy được giọng nói phấn khích của Dư Niên, “Cô muốn hỏi cô Lâm Quán Quán đó hả?”

Lâm Quán Quán!

Sắc mặt Lâm Vi lập tức trắng bệch!

Quả nhiên là Lâm Quán Quán!

Dư Niên còn nói gì đó nữa nhưng cô ta đã hoàn toàn không nghe thấy, trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ ấy là Lâm Quán Quán vẫn chưa chết!

Chị ta chưa chết!

Biết rõ cô ta là nữ chính của “Uyển Phi Truyện” mà vẫn đến đoàn phim casting, là muốn quay về trả thù sao?

“Vi Vi, Vi Vi?”

Cô trợ lý lay cánh tay Lâm Vi, thì thầm nhắc nhỏ: “Chị Vi, Tổng giám đốc đang gọi chị!”

Lâm Vi sực tỉnh, lấy lại bình tĩnh.

“Tổng giám đốc Dư?”

“Nói với cô nãy giờ sao không đáp lời vậy?”

“Tôi đang nghĩ, anh vừa nói là muốn ký với Lâm Quán Quán?”

“Phải!” Nhắc đến là giọng của Dư Niên lại phấn khích hẳn lên, “Tôi thành lập Tinh Quang bao năm nay, chưa từng gặp hạt giống nào tốt đến thế! Diễn xuất tốt, còn xinh đẹp, quan trọng nhất là trẻ tuổi, một cô gái trẻ như thế chắc chắn sau này còn có tương lai sáng lại! Mới vào nghề đã có thể đóng phim của đạo diễn Lý Mưu, còn có thể vào vai nữ số ba trong phim, xuất phát điểm cũng đủ tầm, cô gái này có một tương lai vô hạn, quan trọng hơn hết là cô ấy chưa có công ty quản lý, chắc chắn tôi sẽ phải nghĩ cách để ký hợp đồng với cô ấy!”

Lâm Vi nhíu chặt đôi mày!

Ký với Lâm Quán Quán!

Ở trong cùng một công ty, vậy thì sau này chẳng phải cô ta và Lâm Quán Quán sẽ đụng mặt nhau suốt hay sao?!

Lâm Vi vừa nghĩ đến chuyện khuyên Dư Niên từ bỏ ý định đó đi thì đột ngột đổi ý… Cùng trong một công ty có gì không tốt? Cùng một công ty với cô ta, ngay trong tầm mắt của cô ta, Lâm Quán Quán còn có thể giở trò gì được? Ba năm trước cô ta có thể gài bẫy để cô mất hết tất cả, ba năm sau Lâm Quán Quán càng không phải đối thủ của cô ta!

Nhất là Dư Niên!

Dư Niên là tên háo sắc điển hình, ngoài trừ cô ta có anh Dục chống lưng nên Dư Niên không dám đụng tới, thì có ai trong đám nghệ sĩ nữ trẻ trung xinh đẹp khác của công ty là anh ta chưa đụng tới? Lâm Quán Quán thừa hưởng vẻ đẹp di truyền của bà mẹ lẳng lơ, vào công ty rồi, đời nào thoát được móng vuốt của Dư Niên?!

Nghĩ vậy, Lâm Vi lập tức bình tâm lại.

Cô ta siết chặt chiếc di động, tựa mình lên ghế, cười bảo: “Vậy thì Tổng giám đốc Dư phải nhanh tay lên, lọt vào mắt xanh của đạo diễn Lý, được nhận vai Thần Phi, tin tức này mà đồn ra ngoài, chắc chắn không ít công ty quản lý nhăm nhe cô ấy, anh phải tranh thủ thời gian mới được đó!”

Tắt cuộc gọi, Lâm Vi cười mỉa không dứt.

“Lâm Quán Quán, đã sống sót được thì chị nên cụp chặt đuôi lại đừng để tôi phát hiện ra, dám xuất hiện trước mặt tôi thì đừng trách tôi ác độc! Ba năm trước chị không phải đối thủ của tôi, ba năm sau… cũng thế!”

……