Pha Lê Trắng Tinh Khôi

Chương 12: Chương 12. Chiếc Điện Thoại Mới

Sáng sớm nay tiết trời mát mẻ. Sau cơn mưa đêm qua bầu trời thêm màu tươi sáng. Tôi vươn vai, xoay người bước ra ban công.

Đối diện với nắng sớm bình minh, với một loài ma cà rồng sẽ làm thay đổi đi quá trình phát triển yếu tố trong cơ thể. Làm da trở nên lão hóa với tốc độ cao. Nhưng với tôi, một đứa con chịu ảnh hưởng của dòng máu con người. Cơ thể tôi có huyết tố để chống lại phản ứng da khi gặp nắng.

Bước xuống nhà. Vốn định lấy bánh mì và sữa trong tủ lạnh để ăn. Nhưng hôm nay, tôi phát hiện một điều kì lạ.

Vũ Trần đeo tạp lề, tay cầm đũa dài đang quấy quấy trong chảo. Một mùi thơm nhẹ nhàng dâng lên mũi. Hóa ra cậu ta nấu mì xào.

Nhìn kĩ lại , dù là khi đứng lên làm bếp như một bà nội trợ . Vũ Trần cũng cực kì quyến rũ trong bộ quần áo ngủ pijama. Đặc biệt là cái mũ thỏ hồng ấm áp đội trên đầu. Dễ thương không chịu nổi.

Tôi đứng cười tủm tỉm phía cửa bếp. Vũ Trần quay lại. Nhìn nhau bằng ánh mắt không mấy thân thiện. Tự biết ý, tôi lấy đồ lôi ra sân. Tiện thể cầm luôn tờ báo cũ để trên bàn.

Vừa ăn nhấm nháp, vừa đọc báo. Bữa nay tin tức không có nhiều. Vẫn là mấy tin lá cải rẻ tiền lan tràn khắp nơi. Tính ném tờ giấy sang một bên. Tôi nhìn thấy phía cuối trang có dòng chữ to lớn

" Phát hiện xác của một ma cà rồng bên trong rừng "

Chống to mắt lên nhìn. Tôi vội vàng mở ra đọc từng dòng chữ trên báo

" Mới đây, cơ sở nghiên cứu sinh vật lạ đã phát hiện bên trong rừng XXX có chứa một bộ xương người hoàn toàn lạ. Các cấu trúc trên cơ thể không có điểm gì khác so với một con người. Nhưng đặc biệt là hàm răng có bộ nanh sắc nhọn và dài. Giống hiện loài sinh vật khát máu trong truyền thuyết : Ma cà rồng. Hiện tại họ đang thí nhiệm và tìm ra câu trả lời trong thời gian sớm nhất"

Câu chữ hiện lên rõ hồn hột. Mồ hôi tôi cứ như vậy mà chảy xuống. Bỗng phía sau vang lên tiếng động mạnh

" Này "

" Á " Tôi giật mình. Hoảng hốt kêu lên

Vũ Trần nheo mắt, khó chịu để chiếc đĩa mì xào lên bàn

" Ăn đi "

Rồi thằng nhóc bỏ đi. Tôi ngó xung quanh đĩa thức ăn. Chắc chắn là cậu ta không tẩm độc hay bỏ thuốc xổ vào mới dám ăn

...

6.10 phút

Tiếng chuông cửa reo lên. Nhìn qua phía ngoài cửa sổ thấy An Yên đứng dưới vẫy tay chào. Hiểu ý, tôi lon ton chạy xuống nhà mở cửa

Không hiểu ngày hôm nay là ngày gì. Mà An Yên vội vã kéo tôi đi học sớm. Đi một quãng đường xa. Chúng tôi dừng lại ở một cửa hàng lớn treo biển " Thế giới di động ". Cô bạn nhỏ hứng khởi đẩy tôi bước vào trong

" Đi nào "

Ngơ ngác hồi lâu, không hiểu gì. An Yên thì vẫn tung tăng chạy hết dãy này đến dãy nọ. rồi dừng lại ở hãng cảm ứng mới của SamSung

" Cái này đẹp chứ Tố Vân "

Chưa kịp trả lời. Cô gái vội vàng gọi người " Lấy cháu cái điện thoại đó "

Thanh toán xong đi ra ngoài. An Yên dúi điện thoại về phía tôi.

" Tố Vân dùng đi. Hôm qua mình thấy hãng điện thoại này trên tivi. Nhìn là nghĩ ngay đến cậu. Nên đã mua liền cho đó. Coi như đây là quà mình tặng nhé * nháy mắt * "

Tôi khua khua tay ra trước mặt " Thôi mình không nhận đâu. Mình đâu biết sử dụng điện thoại "

" Nhận nó đi mà, giờ có điện thoại mình có thể gọi điện bất cứ khi nào cho cậu rồi. Vả lại dùng nó đơn giản lắm "

Tôi mắt long lanh nhìn An Yên. Cô nàng vô tư cười duyên dáng

" Cảm ơn "

Vậy là suốt quãng đường đến trường. Tôi được An Yên chỉ bảo cách dùng một cách chi tiết.