Pokemon Kaitou Izumi

Chương 147: Hẹn chiến!

Hulk đã rời đi, có điều vẫn còn không ít huấn luyện gia ở lại để xem trận đấu cuối này, bọn họ tự nhận rằng mình không có đủ mạnh để chiến thắng một trong hai người đi tới vòng cuối.

Và hơn hết, có khả năng rất lớn là cả hai vẫn chưa dùng tới chủ lực của mình, rốt cuộc thì giải đấu này tụ tập đến những cái quái vật gì vậy?

Rất nhiều người không hiểu, nhưng họ đều tình nguyện vì trận đấu hết sức mình lúc nãy một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Theo người tổ chức dẫn Mianthe tiến tới bục nhận thưởng, nhận lấy phần quà giành cho người đoạt giải quán quân.

Đứng ở bên dưới nhìn lên, Kaitou hơi chút tiếc nuối nhưng không có không phục vỗ tay, đối với chiến thắng này cậu hoàn toàn khâm phục Mianthe.

Đột nhiên có cái huấn luyện gia đi tới bên cạnh đối với Kaitou nói

“Ngươi không thấy khó chịu sao?” Người đó tất nhiên là một trong các người quen của Kaitou, Stady!

“Hửm? Khó chịu? Tất nhiên là có chứ” Kaitou nghe vậy khẽ cười trả lời.

“…Vậy tại sao trông ngươi thật bình tĩnh” Stady có chút khó hiểu hỏi, khi cậu thua cuộc và bị loại khỏi vòng đấu, cậu đã nhịn không được căm tức một thời gian dài.

Nhưng nhìn thấy biểu cảm của Kaitou, Stady không khỏi nghi hoặc, rốt cuộc đối phương vì sao lại thản nhiên chấp nhận chịu thua đến vậy.

“Ta tất nhiên là rất khó chịu, trái tim ta như nóng lên, và ta muốn bực tức đập phá mọi thứ, thua trận đấu là một kiện rất đáng buồn, nhưng dù có làm như vậy thì cũng không giải quyết được gì” Kaitou giải thích, sau đấy quay người đối với Stady vỗ lưng đối phương rời đi.

“Nếu có thời gian để oán phiền, vậy thì tốt hơn là đi huấn luyện bản thân đi, có khi một ngày nào gặp lại, thời thế sẽ thay đổi”

Đấy là những gì cuối cùng Kaitou để lại cho một cái người bạn huấn luyện phía sau, còn cậu thì sẽ không ngừng tiến bước về tương lai.

Dù cho nó có nhiều chông gai và khó khăn, nhưng Kaitou không sợ hãi, ít nhất thì giải đấu này đã giúp cho Riolu tiến hóa thành Lucario, đây đã là một điều đáng mừng rồi.

Còn Bagon thì vẫn cần phải đợi thêm một đoạn thời gian nữa, chắc con rồng nhỏ đang bực tức lắm, dù sao thì coi như đến sau cùng Riolu cũng sớm hơn nó tiến hóa, Bagon hoàn toàn bị bỏ lại phía sau rồi.

Buổi bế mạc của giải đấu nhanh chóng kết thúc, Kaitou cũng không có lập tức rời đi mà ngồi tại một buổi đêm ngước nhìn lên bầu trời.

Đối với sáu cái pokemon của mình gọi ra, trong đó Glaceon và Riolu, Bagon đang khuôn mặt u buồn như đưa đám.

“Thôi nào, mọi người nhanh vực dậy tinh thần tí đi, chỉ thua có một trận mà làm như tận thế vậy” Kaitou đối với ba cái đứa nhỏ nhà mình làm ra an ủi.

Talonflame cũng đối với cả ba kêu “Không sao không sao, hồi chúng ta mới bắt đầu lữ hành, ta với Kaitou ca cũng thua nhiều lắm, kể cả Lous ca cũng thua, mọi người không cần vì một trận đấu mà tự trách quá nhiều, cố gắng lần sau là tốt thôi”

Bị nhắc đến đang ngồi tận hưởng đọc sách, Lous cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đối với ba đứa em út gật đầu ý bảo đúng như lời Talonflame nói

“Thật vậy ư?” Bagon có chút không tin, một tên quái vật như Lous sao?

Có vẻ như hiểu được đôi mắt nghi hoặc của Bagon, Lous quay đầu nhìn thắng bé nói

“Có ý gì?”

“Da.. dạ không” Bagon lập tức lắc đầu quay đi.

Theo nhiều người ở bên cạnh không ngừng an ủi, Lucario và hai người nhanh chóng khôi phục, có điều trong lòng còn chút không cam tâm.

Nhưng chỉ cần kế tiếp càng thêm nỗ lực là được rồi, ở trong lòng ba cái đứa nhỏ pokemon lập tức tự nhủ.

Ở phía xa Mianthe đột nhiên chạy tới đối với Kaitou vẫy gọi

“Ôi, Kaitou, ôi..”

Ngạc nhiên nhìn thấy đối phương đuổi tận đây, Kaitou có chút nghi hoặc hỏi

“Có chuyện gì sao? Mianthe?”

Đứng ngay bên cạnh nhìn thấy người đã đánh bại chính mình tụi Bagon lập tức không thân thiện mấy đối với Mianthe nhìn.

Có điều cô hoàn toàn không để ý mà đối với tụi nhỏ vẫy tay cười, nếu cô là bọn chúng cô cũng không thể hiền lành đối xử được nha.

“Đúng rồi, ngươi quên mất lời hứa của chúng ta, đây rồi, cái này, cho ta xin chữ ký cái đi” Mianthe lập tức từ balo mang ra cái bảng trắng đưa tới.

Kaitou có chút ngờ ra nhìn Mianthe, không ngờ đối phương thật sự là fan hâm mộ màn trình diễn của bản thân thật.

Đuổi tới tận đây chỉ để xin cái chữ ký, Mianthe công nhận rất có tâm, là cái fan chân chính nha!

Cậu cũng không nghĩ rằng Mianthe tới đây cà khịa bản thân, bởi vì Mianthe vốn dĩ ở trình độ cao hơn cậu, có làm cũng chỉ là Mianthe xấu hổ mà thôi.

Thành thật cầm bảng tên ký cái chữ cho Mianthe, đưa lại cho đối phương, Mianthe lập tức cười vui vẻ nói

“Lần tới ngươi biểu diễn sẽ là ở đâu?” Cô có hơi tò mò hỏi.

“À… chà, ta cũng không biết được” Kaitou nghe vậy hơi lắc đầu trả lời, lần trước biểu diễn vốn là ngẫu nhiên mà lên sân khấu.

Một lần nữa biểu diễn? Cũng có thể giúp cho các pokemon xả stress sau thua cuộc, có điều không biết có cơ hội hay không.

“Ra vậy, Kaitou, ngươi đã thu phục được mấy cái huy chương rồi” Mianthe đổi đề tài.

“Năm cái, ta đang nhắm tới thu phục cái tiếp theo Laverre thành phố” Kaitou mỉm cười trả lời.

“Haha, ta cũng mới có sáu cái, chúng ta đều còn một chặng đường nữa để thu phục huy chương a, có điều ngươi đi lộ trình khác ta, Laverre thành phố hình như cần phải đi chuyến bay tại Lumiose thành phố phải không?” Mianthe đối với Kaitou hỏi.

“Cũng không hẳn, ta đang trên một chặng đường tự phi hành bởi các pokemon của chính mình, có vẻ vất vả hơn, nhưng đây sẽ là một buổi huấn luyện trên cao” Kaitou nói ra về hành trình kế tiếp của bản thân.

“…Haha, ra vậy, thật thú vị phong cách, nếu có cơ hội ta phải thử một lần mới được” Mianthe hơi ngạc nhiên sau đấy bật cười thú vị kêu.

Có thể làm được như Kaitou hầu như không phải huấn luyện gia bình thường, các pokemon cũng phải đẳng cấp tương đối cao mới dám làm ra lựa chọn này.

Cô cũng cần phải tiếp tục huấn luyện các pokemon của bản thân, sớm ngày đem các pokemon nhanh chóng đi tới hàng ngũ pokemon chủ lực.

Quay người lại tính rời đi, có điều trước khi đi cô quay đầu lại đối với Kaitou nói lời cuối

“Tái đấu lúc, tại giải liên minh thường niên, ta sẽ chờ ngươi, chúng ta sẽ đấu một trận toàn lực!”

“Tốt!” Kaitou gật đầu đáp lời, ở bên cạnh cậu đám pokemon lập tức đánh lên khí thế hừng hực.

Không biết có phải hay không, Kaitou có cảm giác Mianthe tới đây là để giúp đỡ bản thân vậy, nhờ có lần gặp gỡ này, các pokemon của cậu càng có thêm lý do và động lực cố gắng rồi.

Đút hai tay vào túi quần, Kaitou quay đầu lại đối với các đồng bạn của mình nói

“Được rồi chứ, mọi người, nghỉ ngơi lần cuối trước khi khởi hành nào”

Một cơn gió thổi bừng lên, đây chính là lúc cậu nên vì trận thua vừa rồi làm ra cố gắng, tiếp tục trở nên trưởng thành hơn và báo lấy lần thua cuộc này, giống như cách mà mọi người vẫn thường làm.

“Vâng!!!”

“Rõ!”

Các pokemon nghe lời đáp, bọn họ theo Kaitou sắp xếp ăn bữa ăn tối, nghỉ ngơi lấy sức trước khi khởi hành, Talonflame một chút uể oải đã hoàn toàn khôi phục tinh thần, đúng ra là nó cảm thấy có chút dư sức rồi đấy.