Pokemon Kaitou Izumi

Chương 482: Kết thúc, Ribbon thị trấn Alamos

Trận chung kết chỉ còn lại chưa đầy một phút, cả hai điều phối viên trên sân đều đang nỗ lực hết mình cùng với các pokemon.

Vừa mới tiến hóa thành Empoleon, con chim cánh cụt tràn đầy khí thế mà xông tới, với cơ thể sắc bén của hệ thép, nó lại chuẩn bị dùng một đòn Steel Wing?

Kaitou liếc mắt nhìn sang phía Empoleon và Rancy, nhìn thấy đối phương hừng hực khí thế như vậy, cậu không khỏi mỉm cười một chút.

“Zorua, Dark Pulse!”

Mở miệng đưa ra mệnh lệnh, cùng lúc đó, Rancy cũng vung tay hô to, giống như đang gào lên với toàn bộ sức lực của mình.

“Empoleon, dùng Steel Wing!”

Đúng như những gì mà Kaitou dự đoán, đối phương đang dựa theo đà tấn công đợt trước mà cố gắng đẩy lùi Zorua.

Thời gian còn lại không nhiều, không cần thiết phải đánh trúng trực tiếp Zorua, cũng không cần gây sát thương cho pokemon của Kaitou.

Chỉ cần thể hiện được chiêu thức mỹ lệ và sức mạnh cá nhân là đủ rồi, đấy là những gì mà Rancy suy nghĩ.

Ở trong thời gian gấp rút như vậy, Kaitou hẳn là cũng đang rất căng thẳng đi?

Rancy đang hết sức tập trung, đột nhiên khi cô ngước mặt lên, nhìn thấy gương mặt thả lỏng của Kaitou.

Dự cảm không may lập tức làm người cô ớn lạnh, nụ cười của Kaitou làm cho Rancy thật sâu do dự.

Thậm chí còn muốn hét lên kêu Empoleon dừng lại, không, phải nói là cô đã định dừng Empoleon lại.

Chỉ có điều, Kaitou không cho cô cơ hội này!

“Zorua, Counter!”

Nụ cười của Kaitou như dấu hiệu của ma quỷ, điều đó chứng tỏ rằng trận đấu sắp sửa kết thúc, hoặc là đối thủ của cậu sắp gặp phải phiền phức lớn rồi.

Drasna hiểu biết rất rõ thói quen của đứa cháu này, bà không biết trong đầu Kaitou đang suy nghĩ cái gì, nhưng bà biết, con Empoleon đó.. phải thua!

Đối với mặt đất bắn ra Dark Pulse, buộc cho con Empoleon của Rancy phải nhảy lên để thực hiện tấn công.

Sau đấy Zorua há rộng cái miệng, cả người phát ra ánh sáng màu bạc, dùng hàm răng của mình cắn lấy đôi cánh của kẻ thù.

Đòn tấn công của Empoleon rất mạnh, nhưng so với Zorua, chiêu thức này không hề hấn gì.

Điều đó làm cho hai pokemon giằng co ở trên cao, khí thế của Empoleon rất mạnh, nhưng Zorua lại đón nhận vô cùng thản nhiên.

“Điểm số của cả hai điều phối viên đều đã sát đáy” Vivian đột nhiên nói chuyện lúc này làm tâm trạng khán giả cũng hồi hộp theo.

Bọn họ vừa chăm chú nhìn thi đấu, vừa nhìn lên màn hình điểm số, bằng cách này hay cách khác, dù Zorua không bị thương gì, và Empoleon lại chật vật sắp gục ngã, điểm số của cả hai lại cân bằng nhau.

Ba ban giám khảo cũng tập trung theo dõi, đã lâu lắm rồi mới nhìn thấy một trận chiến theo đuổi từng giây từng khắc thế này, hơn nữa còn ở trong tình huống đặc biệt như vậy.

Kaitou Izumi phải cẩn thận để điểm số không bị trừ sạch, còn Rancy phải cố gắng không cho Empoleon gục ngã.

“Chỉ còn lại chưa tới hai mươi giây!” Y tá Joy đổ mồ hôi nói.

“Lúc này cả hai pokemon đều đang bị trừ điểm!” Dawn gật đầu thừa nhận trình độ căng thẳng của trận đấu.

So với gương mặt căng thẳng của Rancy, biểu cảm của Kaitou thật sự rất bình thản.

Đối với cậu, chiến thắng cuộc thi Pokemon Contest này hay không không quan trọng, tuy nhiên, Kaitou không phải người dễ dàng chịu thua.

“A! Điểm số của Kaitou thấp hơn rồi!” Chủ tịch hiệp hội vội vàng nói ra điều ông vừa để ý.

Đúng như lời ông nói, cột điểm của Zorua bị trừ nhiều hơn khi người nắm thế chủ động là Empoleon, hai pokemon đang chuẩn bị tiếp xuống mặt đất.

Còn lại mười giây, kéo dài qua mười giây này Rancy sẽ chiến thắng!

Nhưng mà… mười giây là quá lâu rồi!

“Trả lại cho nó đi!” Kaitou lúc này nở nụ cười gằn kêu, hai pokemon đáp xuống mặt đất, giằng co.

Zorua lập tức nheo mắt lại cười, cơ thể lắc một cái, thân hình con chim cánh cụt to gấp hai ba lần nó lập tức bay ngược về sau.

Đánh thẳng vào mặt sân phía sau Rancy với âm thanh khủng bố!

OÀNH!

Chính là lúc này, thời gian thông báo kết thúc!

Điểm số của Rancy cao hơn Kaitou một đoạn ngắn.

“Rancy thắng rồi!” Unneal vui mừng kêu

“Là Rancy thắng phải không?” Vivino cũng liếc nhìn màn hình.

Khói bụi nơi Empoleon chậm rãi tản ra, màn hình lớn nhanh chóng tính toán và đưa ra kết quả cuối cùng.

Với điểm số thấp hơn, Kaitou Izumi, dành chiến thắng trận chung kết vòng đối chiến lần này!

“Người dành chiến thắng là Kaitou Izumi điều phối viên!” Vivian cầm lấy mic kêu to, vang lên danh tính vị quán quân của cuộc thi hoa lệ tại thị trấn năm nay.

Khán giả ngẩn người, cả Unneal và Vivino cũng kinh ngạc, bọn họ rõ ràng nhìn thấy điểm số của Rancy cao hơn, và thời gian đã kết thúc rồi.

Chỉ có những người trong cuộc là Rancy và Kaitou mới biết được chuyện gì diễn ra!

Trước khi thời gian kết thúc, Empoleon đã mất đi năng lực chiến đấu rồi!

Reng! Reng! Reng!

Ba cái màn hình của ba ban giám khảo phát lên hình chữ X màu đỏ, và Rancy thì vội vàng đuổi tới chỗ Empoleon.

Con chim cánh cụt hoàng đế hai mắt đã xoay tròn, không còn khả năng đứng dậy nữa.

Vậy nên, ở trong khoảnh khắc mà Kaitou tưởng như đã thua rồi, cậu đã tính tới những giây cuối cùng, đem pokemon của Rancy đánh bại.

Luật lệ nói rõ, ở trước thời gian thi đấu, pokemon của bên nào mất đi năng lực chiến đấu sẽ lập tức phán thua.

Do đó dù Rancy điểm cao hơn, Kaitou vẫn là người chiến thắng theo đúng luật!

Mọi người vẫn còn ngẩn ra tại đấy, mãi tới khi Dawn đứng dậy vỗ tay kêu

“Thật tuyệt vời, một trận chiến đầy căng thẳng, phối hợp giữa mỹ lệ và thực lực, cảm ơn cả hai điều phối viên đã thể hiện hết sức mình, cũng như chúc mừng Kaitou Izumi điều phối viên dành lấy chiến thắng lần này!”

Tiếp đấy, hai vị ban giám khảo còn lại và Vivian cũng lần lượt vỗ tay, Rancy và hai người bạn của cô vỗ tay, và khán giả vỗ tay.

Tràng pháo tay nhanh chóng kết thúc, Rancy thu hồi lại Empoleon đi tới gần Kaitou nói

“Ta thua rồi, hi vọng lần sau có cơ hội tái chiến lại”

“Ngươi chiến đấu rất tuyệt, ta cảm thấy mình cũng sắp thua hồi nãy” Kaitou thân thiệt gật đầu đáp.

Rancy đang định rời đi, đột nhiên mới nhớ tới có chuyện muốn hỏi.

Có điều lúc này Kaitou đã được Vivian dẫn lên bục nhận thưởng, và đích thân Dawn tới gần trao Ribbon cho cậu.

Điều mà Rancy muốn hỏi là, ‘Đây có phải là cuộc thi Pokemon Contest đầu tiên của ngươi không?’

Bởi vì từ rất nhiều phương diện, Kaitou hệt là một người mới vậy.

Nhưng lại ở trong thi đấu và lối suy nghĩ cách tân, Kaitou vượt xa bọn cô.

Để lỡ mất cơ hội hỏi thăm, Rancy định đợi đến lúc trao giải kết thúc sẽ một lần nữa tới gặp Kaitou.

Chỉ tiếc rằng, ngay sau khi Dawn đưa tặng Ribbon của thị trấn Alamos cho Kaitou, sau đấy dưới sự đề nghị của Kaitou, đi chụp một bức ảnh lưu niệm xong, cậu liền phải gặp mặt một người khác.

Người đã theo dõi trận đấu của cậu từ đầu ngày tới giờ, Drasna bà nội.

Đối phương giống như có rất nhiều điều muốn nói vậy!