"...... Hả?"
Hứa trợ lí trong giọng nói tràn đầy vẻ kinh ngạc: "Thiếu gia, chúng ta vốn dĩ đã tổn thất, ngài lại đem số tiền thưởng còn lại quyên ra ngoài......" "Không sao, nó sẽ về lại tài khoản riêng của tôi." Lục Thiệu Khiêm hơi rũ mắt, trầm tư một lúc, lại nói tiếp: "Đúng rồi, quyên tiền dưới danh nghĩa của Hạng Tinh." "...... Hả??" Hứa trợ lí vẻ mặt càng mộng bức "Kia không phải là làm Hạng gia....." "Hạng gia đã không nhận thức nàng, chuyện này không có quan hệ cùng bọn họ." Nam nhân đứng dậy, nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhỏ của nữ hài đang hớn hở. Nhìn chăm chú nữ hài, môi gợi lên ý vị thâm trường. " Đem chuyện này truyền ra ngoài, nếu không xong đừng đi làm nữa." Nói xong, hắn thong dong xoay người, hướng thư phòng đi vào. Coi như khoảng thời gian trước là quá khứ sai lầm của cô. Từ nay về sau, cô không có quan hệ cùng Hạng gia, cũng không có quan hệ cùng Tô Thanh Triết. ..... Với nỗ lực không ngừng nghỉ của trợ lí Hứa, chuyện người đàn ông giàu có số một của Hải Thành đối với Hạng gia nhị tiểu thư..... Khụ, vì Hạng Tinh mua toàn bộ vé số, lại đem tiền thưởng ngoài giải đặc biệt toàn bộ quyên góp từ thiện dưới danh nghĩa của Hạng Tinh, truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ. Các gia đình hào môn vẻ mặt mộng bức, các chuyên gia phân tích tình hình trong ngành công nghiệp mặt đầy huyền huyễn. Hai mươi mấy năm qua, có lẽ đây là điều mà Lục Thiệu Khiêm làm lúc không được thanh tỉnh đi??? - - Chẳng lẽ hắn coi trong vị tiểu thư Hạng gia bị đuổi ra khỏi nhà kia, chấm dứt cuộc sống nhàm chán, buồn tẻ của vị vua kim cương hàng đầu??? Oa oa. Sau khi bổ não, mọi người đều kinh ngạc. Càng khiếp sợ hơn còn có một người khác. Bệnh viện Hải Thành. Phòng bệnh khoa chỉnh hình. Tô Thanh Triết xem xong tin tức, thiếu chút nữa đem sữa bò phun hết trên màn hình Ipad. Tình huống như thế nào? Boss nhà bọn họ uống lộn thuốc? Hơn nữa, Hạng Tinh thì khi nào thông đồng với Lục Thiệu Khiêm! Nhìn vào quan hệ như vậy, chắc hẳn là đã được một đoạn thời gian. Hắn thật sự không rõ, Lục Thiệu Khiêm vì cái gì mà để ý nữ nhân đó?? Tô Thanh Triết cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng. "Thanh Triết, em tới đưa bữa sáng cho anh." Hắn còn đang nghi hoặc, cánh cửa phòng bệnh nhẹ nhàng mở ra, thấy Bạch Giản đem hộp cơm đi tới. Thấy bạn trai vẻ mặt hoảng hốt, nàng hoảng sợ, chạy nhanh lại: "Thanh Triết, anh không thoải mái?" "......Không, anh không có việc gì." Tô Thanh Triết phục hồi tinh thần, nhìn Bạch Giản ôn nhu mỉm cười. Nghĩ nghĩ, lại hỏi, "Anh biết gần đây Lục Thiệu Khiêm đã làm gì không?" "Ý em nói là Lục Thiệu Khiêm vì nụ cười của mỹ nhân mà mua vé số để làm từ thiện sao?" Bạch Giản cười gật đầu: "Chuyện này đã truyền ở khắp trong giới, ngay cả ba em đều cho rằng não hắn bị nước vào." Cô bỗng nhíu mày, vẻ mặt không thể tưởng tượng được: "Hơn nữa, em cũng có nghe nói, Hạng Tinh......từ sau đêm đó, giống như thay đổi thành người khác." Cô không nghĩ được, Hạng Tinh yêu Thanh Triết như vậy, tại sao lại có thể đem chân hắn đánh gãy, sau đó trốn mất. Chẳng lẽ là...... Tức thì trong ánh mắt Bạch Giản lộ ra một tia hoài nghi. Làm Tô Thanh Triết sợ tới mức vội nói: "Em đừng nghĩ loạn, anh và cô ta đều không có phát sinh chuyện gì!" Chỉ là hắn dẫm phải thùng rác nên té ngã đến gãy chân, loại sự tình này truyền ra cũng quá mất mặt đi! ☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆