Hạng Tinh ngẩn ra một chút, quay qua nhìn lại.
Vừa lúc đối diện với ánh mắt Lục Thiệu Khiêm. Nam nhân thấy cô đột nhiên nhìn lại đây, đáy mắt nhanh chóng đong đưa vài cái, nhịn không được nhẹ nâng tay, nắm tay che lại miệng, thấp giọng khụ khụ một tiếng. Quay mặt qua chỗ khác, tiếp tục bộ dạng nghiêm túc làm việc. "......!" Hạng Tinh cả kinh, nghĩ rằng vừa rồi cô ngủ gà ngủ gật chọc cho Lục Thiệu Khiêm không vui, chạy nhanh đứng dậy, cẩn thận hỏi. Có chút khẩn trương, "Cái kia, Thiệu Khiêm, tôi có cái nhiệm vụ nào có thể làm không?......" Nếu không tìm được việc để làm, cô thật sự sẽ nhịn không được mà ngủ tiếp. "......" Nam nhân bỗng chốc dừng lại động tác. Trầm tư một lúc, khẽ cười vài tiếng, lắc đầu:" Cô là vệ sĩ của tôi, tôi hiện tại không ra khỏi cửa, vì vậy cô liền ở bên cạnh tôi đợi lệnh." "...... Được!" Hạng Tinh gật gật đầu. Ngay sau đó, cô chuyển hướng ra phía cửa nhìn mà chằm chằm, đứng yên bất động. Phảng phất như tiếp theo sẽ có phần tử khủng bố tiến vào. Nhìn cô lúc này bộ dáng thật nghiêm túc, Lục Thiệu Khiêm bất đắc dĩ bật cười. Nghĩ nghĩ, cầm lấy điện thoại nội bộ trên bàn. ...... 30 phút sau, Hứa trợ lí bưng một phần bánh pudding caramel, cùng một ly hồng trà, đẩy cửa đi vào. Bước vào bên trong, một đạo ánh mắt lãnh lẽo đột nhiên đánh thẳng vào trên người hắn. Thiếu chút nữa làm hắn sợ tới mức trượt chân. Mẹ ơi! Ai đối với hắn có thâm cừu đại hận như vậy! "...... Thiếu gia, điểm tâm ngài muốn tôi đã đem tới." Hứa trợ lí sửa sang lại cảm xúc, bưng khay hướng về phía Lục Thiệu Khiêm. Lại chợt thấy ánh mắt người kia đột nhiên thay đổi. Trở nên cuồng nhiệt si mê dị thường. Đương nhiên, đối tượng cũng không là hắn. Mà là... bánh kem và ly hồng trà trong tay hắn. Hứa đặc trợ không nhịn được mà rùng mình. Không được, không khí nơi này quá quỷ dị. Vẫn là nên đi mau. Kết quả là, Hứa trợ lí đưa bánh kem cùng hồng trà xong, liền giống như gió mà bay ra khỏi văn phòng...... Hạng Tinh dại ra mà nhìn chằm chằm bánh kem trên bàn hắn, miệng vô ý thức mà hơi giương lên, bộ dáng thèm tới chảy nước miếng, Lục Thiệu Khiêm đỡ trán cười nhẹ. "Lại đây đi." Hắn nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, hai tròng mắt nữ hài lập tức sáng lấp lánh, nhảy nhót đi tới. Chỉ thấy nam nhân chỉ chỉ bánh kem pudding caramel, cười nói: "Giúp tôi nếm thử cái này." " Hả?" Hạng Tinh nghe có chút không hiểu. Đây là điểm tâm của Boss mà??? Thấy nàng không hiểu, Lục Thiệu Khiêm mí mắt khẽ nâng, khóe miệng cong cong. " Cô không phải vệ sĩ sao, coi như thay tôi thử độc đi." "......Là như vậy à." Hạng Tinh bừng tỉnh gật gật đầu. Sau khi suy nghĩ một chút, cuối cùng là cầm lấy cái nĩa nhỏ, cẩn thận cắt một miếng bánh, đưa vào trong miệng. Cảm giác mềm mại, mịn màng đi kèm với hương vị của sữa và caramel lan tỏa trong miệng khiến cho cô hưng phấn mà trợn tròn mắt. Ăn ngon thật! "Thế nào, ngọt sao?" Lục Thiệu Khiêm bên cạnh có hứng thú nhìn cô, cười hỏi. " Ngọt!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phồng lên, mũm mĩm giống như một con hamster nhỏ, điên cuồng gật đầu. Nam nhân tiếp tục cười hỏi: "Có bao nhiêu ngọt?" "......" Hạng Tinh ngẩn ngơ. Cái này, nên hình dung như thế nào đây...... Không đợi cô nghĩ ra từ thích hợp để hình dung, đột nhiên cổ tay bị nam nhân nắm chặt, đem cả người nàng kéo qua. Mất trọng tâm, nàng trực tiếp ngã trên hai chân của hắn. ☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆ Editor: Hạ Lạc Cẩn Y