(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 204: Cứu một mạng người giá trị 2 điểm công đức

Editor: Đào Tử

__________________________

Trường đại học tụ họp mấy trăm ngàn Zombie, độ khó lao ra quá lớn.

Hướng Thụy Quân và Liễu Diệp Tiên trên đường xông ra trường đại học tách ra.

Hai người ngồi trên hai xe buýt khác nhau.

Theo hiểu biết của Hướng Thụy Quân, Liễu Diệp Tiên sẽ không từ bỏ Tề Thiên Thạc đang sốt cao bệnh nặng bị đuổi xuống xe buýt, tự sinh tự diệt.

Hướng Thụy Quân đôi khi nhớ tới Liễu Diệp Tiên, sẽ ác ý phỏng đoán tính cách thánh mẫu như thế không chết trong tay người cũng bị Zombie ăn.

Ai ngờ ——

Hừ!

Không gian linh tuyền!

Nếu không dựa vào bàn tay vàng, đã sớm chết trăm ngàn lần!

MMP!

Còn dùng một cốc nước linh tuyền để mình nấu mì cho chị ta!

"Cầu xin các cậu đấy, giúp tụi mình một tay đi."

Hai nữ sinh đau khổ cầu khẩn.

Hành động vừa rồi của Bùi Diệp cho bọn họ nhìn thấy hi vọng sống sót.

Giữa ba người ít nhất có một người là dị năng giả.

Người bình thường đối phó Zombie tốn sức, nhưng dị năng giả bất đồng.

"Chúng mình. . ."

Liễu Diệp Tiên đang định mở lời từ chối nhã nhặn, Hướng Thụy Quân lặng lẽ vung đao tới.

"Chị nghĩ cứu bọn họ? Kiềm chế trái tim thánh mẫu của mình đi! Chúng ta vừa mở cửa bốc lên nguy hiểm lớn, hiện tại còn muốn hộ tống họ vượt qua bầy Zombie tụ tập quanh khu dạy học đến sân vận động?" Hướng Thụy Quân cay nghiệt nói, "Bọn họ không có gãy tay gãy chân, chỉ cần có dũng khí đối mặt Zombie, đám rác rưởi hành động chậm chạp dưới lầu kia có thể làm họ bị thương? Chị thích làm vú em cho bọn họ thì tự nhiên, tôi mặc kệ!"

Đời này Hướng Thụy Quân không có ý định hành động cùng một chỗ với Liễu Diệp Tiên.

Nếu đối phương tái phát bệnh thánh mẫu, trông thấy một người cứu một người, Hướng Thụy Quân sẽ nổi điên!

Cứu người xong có cần nuôi cơm không?

Vật tư nhiều cũng không gánh nổi miệng cơm nhiều.

Đấu gạo nuôi ân, gánh gạo nuôi thù.

Một khi vật tư dự trữ hao hết hay không thể thỏa mãn nhu cầu những người này, mặt xấu nhất của bọn họ sẽ lộ trần trụi ra.

Nhưng chỉ có Tiểu Tú biết được Đế Oa.

Tra ra "Đế Oa" mới có cơ hội kết thúc tận thế.

Liễu Diệp Tiên quyết tâm muốn thò một chân vào cứu vớt thế nhân, Hướng Thụy Quân chỉ có thể nắm lỗ mũi nhịn.

Nghĩ hướng tích cực, dẫu sao kiếp trước Liễu Diệp Tiên là cường giả hệ trị liệu có tiếng, là dị năng giả cấp chín duy nhất căn cứ thành phố B cũng như toàn cầu.

Dị năng giả hệ trị liệu cấp chín là khái niệm gì?

Chỉ cần không tắt thở ngay, dù bị Zombie cắn cũng có thể cứu được, tái sinh cơ quan nội tạng bình thường!

Nghĩ vậy, khó chịu trong lòng Hướng Thụy Quân phai nhạt một ít.

Vú em chính là bình sữa di động đảm bảo đồng đội chiến liên tục, lại thêm linh tuyền phụ trợ. . .

Nghĩ đến linh tuyền, Hướng Thụy Quân tham lam liếm bờ môi khô.

Thời điểm cô chết kiếp trước vừa lên tới dị năng cấp năm, còn có song hệ lôi hỏa lực công kích mạnh nhất chỉ miễn cưỡng treo danh cường giả hàng đầu.

Liễu Diệp Tiên một cái hệ trị liệu bá chiếm danh cấp chín độc nhất vô nhị.

Đẳng cấp mạnh nhất phía dưới cô là Tề Thiên Thạc, chẳng qua chỉ hệ phong cấp bảy.

Vì sao Liễu Diệp Tiên tăng lên nhanh thế?

Chẳng phải vì không gian linh tuyền!

Thánh mẫu cũng có chỗ tốt của thánh mẫu, chị ta không phải thánh mẫu pha kè của người phúc ta, chia sẻ đồ vật cực kì hào phóng.

Hướng Thụy Quân nói không chút khách khí, cơ mặt hai nữ sinh mất khống chế, lộ vẻ không cam lòng.

Không cứu thì không cứu, còn nói lời cay nghiệt?

Nhưng lời này đảo trong họng hai lần nuốt ngược trở vào.

Liễu Diệp Tiên nhìn Hướng Thụy Quân.

Ủy khuất nói, "Chị đâu có nghĩ thánh mẫu đi cứu bọn họ."

Liễu Diệp Tiên biết rõ mình không giúp gϊếŧ được Zombie, nên tận lực không gây cản trở.

Để Hướng Thụy Quân và Tiểu Tú cùng cô hội hợp với Tề Thiên Thạc đã đủ xấu hổ, không dám đưa ra yêu cầu quá phận.

"Hừ, ai mà tin!"

Vẻ mặt Liễu Diệp Tiên càng ủy khuất.

Có thể cứu người đương nhiên cô muốn cứu, nhưng tiền đề cứu người là không để Hướng Thụy Quân hoặc Tiểu Tú gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Mắt thấy đôi chị em sắp dỗi nhau, Bùi Diệp nói một câu ngoài dự liệu tất cả mọi người.

"Đừng cãi nữa, mình đưa bọn họ tới sân vận động."

"Thật ư? Cảm ơn cảm ơn!"

Hai nữ sinh không cho người ta cơ hội do dự đổi ý, rối rít nói cảm ơn.

Mặt Hướng Thụy Quân sắp nứt ra.

Mạch não Liễu Diệp Tiên là bình thường, Tiểu Tú lại chơi trò thiêu thân gì đây?

"Tiểu Tú. . . Cậu. . ."

Liễu Diệp Tiên rất kinh ngạc.

"Vô sự, việc nhỏ thôi."

Bùi Diệp cất điện thoại.

Vừa rồi cô rảnh rỗi nhàm chán vào App【 Yêu và nuôi trẻ 】xem A Tể có về chưa, tình cờ phát hiện tài khoản thêm 4 điểm công đức.

4 điểm công đức từ đâu ra?

Cô lật xem 【 Ghi chép hệ thống 】, hai dòng thông báo mới nhất treo sáng loáng.

【 'A Cha' cứu giúp XXX, công đức ban thưởng +2 】

【 'A Cha' cứu giúp YYY, công đức ban thưởng +2 】

Cứu được hai người, công đức cộng 4 điểm.

Tuy cửa túc xá là Hướng Thụy Quân mở, nhưng đầu Zombie là Bùi Diệp nổ, công đức cứu người tính cho cô.

4 điểm công đức, bốn bỏ năm lên một thanh dịch dinh dưỡng.

Bùi Diệp phiền muộn ngậm thuốc lá A Tể mua.

Thân làm cha, dù không nạp tiền nổi cô cũng không thể ăn cơm chùa của A Tể.

"Một mình cậu sao có thể đưa bọn họ đi sân vận động?"

Bùi Diệp nói, "Mình cũng không bảo đưa hai người bọn họ."

Hai nữ sinh nghe xong sắc mặt xanh lét.

Ai ngờ Bùi Diệp lại nói, "Các người đợi ở phòng ngủ, tôi đi thanh lí hết Zombie trong khu kí túc, thống kê nhân số tập hợp đi sân vận động."

Một người sống mới 2 điểm công đức, đầu năm nay kiếm tiền không dễ.

Mặt Hướng Thụy Quân hoàn toàn nứt toác.

"Cậu điên rồi!"

"Không điên." Ánh mắt Bùi Diệp bình tĩnh mang vài phần ánh sáng thánh thiện cùng thương xót, "Không có người sống, tận thế sẽ thật sự thành tận thế. Mỗi một mạng người đều trân quý, bọn họ cũng đều là nữ giới, tương lai có lẽ sẽ thành mẹ những đứa trẻ, trẻ em là tương lai của thế giới này. Nếu có thể cứu bọn họ, mình cảm thấy thể xác lẫn tinh thần đều được cứu rỗi."

Hướng Thụy Quân: ". . ."

Cái cớ này mẹ nó quá qua loa!

Một cái dấu chấm câu đều không tin!

Động tác bạo đầu Zombie nhanh chuẩn có thể là nhân vật lương thiện?

Xì!

Thứ cho Liễu Diệp Tiên thiện lương cũng bị buồn nôn bởi tuyên ngôn của Bùi Diệp.

"Tiểu Tú. . . Lời cậu quá giả. . ."

"Thật giả không quan trọng, quan trọng là mình nguyện ý cứu bọn họ."

Cô xin Liễu Diệp Tiên một cái loa lớn.

Trời mới biết Liễu Diệp Tiên vì sao tới cái loa đều chuẩn bị, ngược lại lợi cho Bùi Diệp.

"Các cậu có theo không? Mình một bên quét dọn Zombie, các cậu một bên gõ cửa bảo người sống xuống lầu tập hợp?"

Hướng Thụy Quân cắn răng đuổi theo.

Ai bảo Bùi Diệp biết tình báo Đế Oa.

Liễu Diệp Tiên cũng không chịu đợi tại phòng ngủ, hai nữ sinh được cứu thì lắc đầu cự tuyệt.

Phòng ngủ an toàn hơn một tí.

"Tùy các người."

Bùi Diệp ngậm điếu thuốc, leo lên tầng cao nhất bắt đầu quét dọn xuống dưới.

Tinh thần quét qua, Zombie ở đâu cô đều rõ.

Cô thử dùng tinh thần lực hấp dẫn Zombie, trừ Zombie bị nhốt trong phòng ngủ, Zombie ngoài hành lang đều khoan thai lắc lư đến gần phía cô.

Tay trái móc túi ném Ngũ lôi phù, tay phải bấm pháp quyết dùng Ngũ lôi chú.

Một con Zombie một tấm phù, ngẫu nhiên có thể "Một phù song thi" .

Đáng thương Zombie lực hành động chậm chạp, cách bảy tám mét đã bị Bùi Diệp nổ đầu chuẩn xác.

"Phòng này có hai người sống. . . Bên trong phòng kia là Zombie, để mình dọn dẹp một cái. . . Kế bên có người sống, Zombie bị khóa trong phòng tắm. . ."

Bùi Diệp nhìn như nhàn nhã dạo bước, vừa đi vừa ném, Zombie chưa kịp réo đã nát đầu.

Nhiều chùm pháo hoa máu thịt đẹp mắt.