Raika Nàng Chạy Không Thoát!

Chương 7: 7 Lu Mờ Lí Trí

Cũng là lúc này hoàng tử Masha bước vào phòng.

Nhìn thấy nàng đang đứng thất thần, trên tay nàng sợi dây nhỏ máu còn hai ả hầu thì ngất lịm ở dưới nền.

Hoàng tử cả kinh vội chạy tới xem trái phải khắp người nàng, lo lắng vô cùng.

"Raika đã xảy ra chuyện gì vậy.

Nàng có bị thương chỗ nào không Raika?"

"Không thiếp không sao, vừa rồi chỉ là bọn thổ phỉ trong vùng tới muốn trộm đồ.

Thiếp đuổi chúng đi cả rồi, chàng đừng lo."

Raika lắc đầu giấu nhẹm sự thật, tiện thể thu hồi sợi tầm ma vào trong lòng bàn tay.

Thế nhưng hoàng tử Masha thừa biết ai viếng thăm.

Nãy giờ hắn còn đứng ngoài quan sát, chỉ cần nàng tin lời hoàng đệ của hắn, hắn sẽ lập tức lật ngửa ván bài.

Áp sát tới vươn tay vuốt ve bờ má bánh bao của nàng, hoàng tử Masha trầm giọng bảo:

"Raika ơi vì nàng mang danh phận phi tần của hoàng đế Yên Đô khắp thiên hạ đều biết cả nên ta không thể đem nàng về cung ra mắt phụ hoàng cùng mẫu hậu.

Chỉ có thể ủy khuất nàng ở nơi vắng vẻ này lặng lẽ chuẩn bị hôn lễ.

Còn hơn nửa canh thì tới giờ lành.

Đợi bái đường thành thân xong rồi ta đưa nàng về hang núi nơi cánh rừng chết, ta và nàng từ nay sớm tối có nhau không rời xa nhau nữa.

Nàng có bằng lòng không Raika?"

"Phu quân..."

Raika ngây ngẩn nhìn nam nhân đẹp như tượng tạc gần trong gang tấc.

Nàng bất ngờ bởi lời nói của chàng.

Vì yêu thương nàng mà chàng chấp nhận từ bỏ cả thân phận cao quý rời xa cung son điện ngọc.

Vậy mà nãy giờ nàng còn nghi ngờ chàng, nàng thật ngu ngốc quá mà.

Cũng may không đi theo tên vương gia lừa đảo kia nếu không nàng hối hận cả đời.

Mỉm cười nhìn hoàng tử Masha.

Raika gật đầu bẽn lẽn:

"Phu quân thiếp bằng lòng, nguyện từ nay về sau toàn tâm toàn ý hầu hạ chàng sớm tối bên nhau không rời."

"Raika, Raika của ta.

Ta yêu nàng."

Hoàng tử Masha áp sát Raika vào vách tường, hôn vội lên môi nàng một ngụm rồi mới tách ra.

Raika cả người mềm nhũn mặt đỏ bừng xấu hổ ngượng ngùng đáp lại lời phu quân, giọng ra đã nhỏ xíu vì trái tim nàng đang đập rất nhanh mất dần kiểm soát.

"Phu quân thiếp cũng yêu chàng.

yêu tới chết."

"Bậy bậy ngày vui sao nói mấy lời thê lương đó.

Raika ngốc của ta, mau tới đây ăn chút điểm tâm từ lúc tỉnh dậy tới giờ nàng chưa ăn gì có lẽ đã đói bụng."

Masha kéo Raika tới ghế ngồi xuống, lệnh mấy tên thủ hạ vào khiêng hai ả hầu bất tỉnh ra ngoài.

Và sai người dọn điểm tâm lên.

Nhìn bàn ăn toàn món thanh đạm mà mình ưa thích Raika lần nữa tan chảy con tim.

Ngoài phu quân ra còn ai biết nàng ưa thích những món này, đích thị phu quân của nàng rồi.

"Phu quân, chàng thật tốt với thiếp.

Hức ức..."

"Raika nàng khờ quá đi.

Nàng là thê tử của ta, ta không tốt với nàng thì tốt với ai." Lau qua mắt ướt của nàng.

Masha cẩn thận bồi nàng ăn uống, gắp hết món này tới món kia khiến nàng lần nữa tan chảy con tim.

Ngây ngẩn nhìn hắn, ngoan ngoãn há miệng ăn vào những thứ hắn đút cho, còn mở miệng khen ngon tấm tắc.

Thức ăn dính bên môi nàng, Masha vươn tay thu lấy cho vào miệng nhai.

Hành động của hắn lần nữa khiến nàng sững sờ ngồi im như tượng gỗ.

Nàng còn chưa kịp phản ứng gì thì Masha lần nữa áp sát tới lần này không phải là mấy ngón tay mà là môi.

Hắn há miệng ngậm lấy bờ môi mềm mọng của nàng liếm mút từng chút một sau đó tiến sâu vào trong.

"Ưm..."

Raika bất ngờ mất một lúc mới kịp thời phản ứng nàng vòng tay ôm cổ Masha, tha thiết hồi đáp lại nụ hôn cháy bỏng của hắn.

Masha vòng tay nhấc bổng nàng lên mang về giường.

Mấy ả hầu thấy vậy vội lùi ra ngoài khép cửa phòng lại.

Đôi nam nữ vẫn ôm lấy nhau ở trên giường không để tâm tới điều vụn vặt đó.

Vừa hôn môi nàng, Masha vừa cởi y phục của nàng ra.

Âm thanh núc lưỡi vang lên chùng chụt khắp giường phòng.

"Rầm." Một tiếng động chấn kinh vang lên, cánh cửa đổ sập xuống mạt gỗ bay từa lưa.

Đôi nam nữ đang quấn lấy nhau trên giường vội nhìn ra hốc mắt trợn tròn kinh hãi.

Bởi kẻ tới không phải ai khác chính là hoàng đế Yên Đô - Người mà cả đời này Raika sợ hãi nhất.

"Úc đệ, xem ra đệ đến sai thời điểm rồi.

Hay là chúng ta ra ngoài kia dạo chơi đợi bọn họ lăn giường xong rồi hẵng vào."

Liêm Trinh tinh quân đứng bên cạnh nhếch môi buông lời châm chọc.

Sống cùng Huyền Kỳ bao vạn năm hắn là người hiểu rõ tính cách của Huyền Kỳ nhất.

Trái tim lạnh như băng nhưng rất trọng tình nghĩa, một khi đã thương ai rồi nhất định vì người đó mà chung thủy tới cùng.

Ngược lại hận ai rồi cũng hận tới tận tủy tận xương.

Ban nãy trong lúc trị thương hắn nghe Huyền Kỳ luôn miệng gọi tên nữ nhân kia, tỉnh dậy liền đã chạy đi tìm người.

Không ngờ tới đây bắt gặp ả ta lăn giường cùng người khác.

Phen này coi như xong đời rồi.

Quả nhiên Úc Huyền Kỳ không còn để ý gì tới chung quanh nữa.

Khoảnh khắc cánh cửa đổ ập xuống nhìn thấy nam nữ quấn lấy nhau ở trên giường ôm ấp vấn vít, môi lưỡi triền giao, cả vũ trụ đều như sụp đổ nát dưới chân hắn rồi.

Tại sao? Tại sao lại đối xử với hắn như vậy?

"A A A..."

Úc Huyền Kỳ như điên loạn.

Hắn gầm lên lao tới nhắm nam nhân trên giường giáng một chưởng đánh ầm.

Nam nữ trên giường vội tách ra hai bên tránh né, chiếc giường vỡ làm mấy mảnh, bụi bay mịt mùng..