[RindouAngry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 14: Bệnh Cảm

"Souya!" Nahoya suýt khóc, anh bám dính đứa em yêu quý "Thiếu gì người đẹp lại tốt tính hơn cái thằng đó. Nó có gì mà em đi chọn nó." đây là nỗi uất nghẹn của người anh mang nỗi niềm sắp gả em trai đi xa được cụ thể hóa.

"Hai à, em lớn rồi mà. Em có thể thử một mối quan hệ với ai đó chứ. Em không dại dột đưa ra quyết định sai lầm đâu."

"Souya!" Smiley xúc động, đột nhiên thằng bé trưởng thành quá, thật tự hào.

Angry lụi cụi nâng bao rác "Gì chứ? Sao mày vẫn ở đây? Biết lạnh không hả?"

Rindou đứng tựa bờ tường, thẩn thờ ngắm gió tuyết giữa đêm đông lạnh, anh ta phả ra làn khói thuốc hư ảo.

Cậu phủi phủi tuyết bám trên tóc và áo của hắn, Rindou ngoan như cún hạ thấp người cho Angry tiện bề dễ phủi.

"Muốn bị đông chết à? Mày thích rước bệnh vô người? Còn không thèm mang ô."

Anh ta cầm đôi bàn tay tê cóng của cậu, áp vào ngực mình "Tôi ... Vẫn có chút không thể tin cho lắm. Sao em muốn ngỏ ý điều đó với tôi. Em nhớ ra gì rồi sao?" tử sắc mâu u tối đầy bất an.

"Không có. Mày thất vọng hay hi vọng tao sẽ nhớ lại đây?"

Rindou thành kính khẽ hôn ngón áp út của Angry "Nhớ lại cũng tốt nhưng em không cần ép buộc bản thân mình phải nhớ lại. Dù cho kết quả có ra sao, tôi vẫn muốn cướp em về bên tôi." anh xòe hai vạt áo, trùm gọn Angry thành một với mình.

Angry nằm trong cái ôm của hắn, cụp mắt. Sao không nhìn ra sự thiếu an tâm ở từng cử chỉ của hắn. Nhón chân, áp vào môi Rindou nụ hôn lướt qua, nơi vừa chạm qua nóng râm ran lạ kì. Rindou mở to mắt co cứng.

Souya lè lưỡi "Hôi quá, tao ghét mùi thuốc lá."

Đầu lưỡi đỏ hồng thơm ngọt thản nhiên bị mút lấy, hắn khẽ cắn lấy nó. Hai bên quấn lấy nhau, một bên từ bỏ xấu hổ muốn trốn tránh, một bên cuồng dã tấn công vào lãnh địa đối phương. Rindou ve vỡn liếm răng người yêu chọc ngứa, thâm nhập sâu bên trong quấy loạn, cướp giật toàn bộ nước bọt và không khí.

Nụ hôn dây dưa đến khi Souya mềm oặt vì thiếu khá thì Rindou mới buông tha. Angry hít đáo hít để oxi, chùi bọt nước trên mép môi. Bỗng cậu dẩu môi không vui đẩy người ra "Mau về đi, tao vào trong. Đổ rác nãy giờ chưa xong anh hai sẽ ra xem mất."

Rindou nhìn bé con nhà mình bập bẹ đạp nền tuyết chạy, gãi gãi mặt, trên đường đi móc bao thuốc cho vô sọt rác.

.....

Ba ngày sau---

Rindou giữ phương châm thi thoảng mất hút vì công việc, có nhắn tin gọi điện làm phiền Angry để giải thích rõ ràng kẻo sợ ẻm nghĩ mình vô trách nhiệm. Chỉ thiếu cung kính dâng thời gian biểu cho Angry theo dõi.

Angry cũng cẩn thận đọc và có nhắn tin đáp lại kêu anh ta làm tốt công việc. Nhắn xong cậu ngồi ngẫm lại, chúc một tên tội phạm làm việc tốt là khuyến khích công việc hại người của hắn à?

Nhưng nay Rindou nhắn tin nội dung khác. Mè nheo bảo bị bệnh, anh hai lại đi công tác. Còn gợi ý muốn nói là Souya tới chăm sóc anh ta.

Nhưng địa chỉ là căn chung cư khác. Angry đứng dưới chung cư trầm tư, rốt cuộc tên này lang bạt đến mức nào.

Cậu nhập mật mã mở cửa, ầy. Gửi cả mật khẩu chung cư qua thì không hàm ý bảo cậu tới thăm thì là gì.

Vì phải phép, Angry nhấn chuông trước, không thấy ai ra mở cửa thì mới nhập mã.

Rindou nằm chẻo queo ngủ li bì, Angry sờ trán hắn, nóng ran "Xem ra sốt thật." đã nghĩ hắn nói dối kiếm cớ lừa cậu tới cơ.

Ịn miếng dán hạ sốt lên trán cho hắn, Souya đi hâm cháo đã mua.

"Ưm ... Sou?" khi trở lại phòng ngủ, Rindou đã vật vờ nằm dậy, mắt nhắm mắt mở mờ mờ nhìn cậu.

"Dậy đúng lúc thật. Ăn tí cháσ ɭóŧ bụng đi."

Angry còn chu đáo kê sẵn chiếc bàn lên giường cho Rindou.

Rindou khuấy khuấy tô cháo.

"Sao vậy? Không có vị à?" Angry từ phòng tắm cầm chậu nước ra nhưng thấy hắn vẫn chưa chịu ăn. Cậu mua trúng món hắn ghét hả.

"À ... Tôi đợi nó nguội bớt."

"Vậy sao!"

"Thật ra cả người tôi đều vô lực. Tay cũng không nhấc nổi." nói dối.

"Bệnh nặng đến vậy." Souya đút cho anh cái nhiệt kế, Rindou a ngậm lấy "Nếu tệ quá tao cõng mày đi bệnh viện."

Con tim Rindou đang khóc. Sao khác xa những gì anh hai chỉ dạy dữ vậy. Thông thường phải giúp người bệnh bón ăn chứ. Giờ bảo anh bẻ khớp vài đứa vẫn ngon ơ.

"Ừm ... 38,9 độ."

"Sou, đói!"

Angry không so đo người bệnh, cũng không nhìn ra trò ma mãnh của Rindou. Cậu cầm muỗng đút cháo cho hắn.

Rindou mãn nguyện a rõ to ăn cháo, khóe miệng giương tủm tỉm. Đến cả việc được Souya lau miệng cũng làm Rindou yêu đời.

"Cởϊ áσ ra đi!"

"Hả?" Rindou thừ người làm theo.

Angry vắt khăn, xoay qua bắt gặp hình xăm uốn lượn trên các múi cơ bụng tới cơ ngực. Bất giác, cậu nuốt một ngụm nước bọt. Lần đầu cậu thấy, mọi khi gặp anh ta đều mặc áo quần kín đào rũ che.

Bỗng nhiên Souya căng thẳng lạ thường, cậu hạn chế nhìn thẳng thân trần Rindou. Tay lau thoăn thoắt muốn nhanh xong việc.