Sách Hướng Dẫn Dành Cho Hồ Ly Tinh Lạc Đường

Chương 14: 14 Mây Nhỏ Ngầm Hiểu Ý

Giang Phù nhìn Tấn Hoán từng chút từng chút một cởi từ áo sơ mi đến quần tây, cơ thể tinh tráng tiến về phía buồng tắm vòi hoa sen, ngước đầu, vài sợi tóc rơi li ti trước trán.

Y ngắm đến mê muội, Tần Hoán thật là đẹp, y đoán có khi ngay cả mấy giọt nước dính trên người Tần Hoán cũng có mùi thơm.

Vì thế y như ma xui quỷ khiến mà vươn tay về phía vết sẹo trên ngực Tần Hoán.

Tần Hoán vốn đang thoa sữa tắm, thấy y như vậy mà cười thành tiếng, đóng vòi sen đi lại ôm y, thân thể hai người bỗng dính sát vào nhau.

Cơ ngực Giang Phù rất lớn, đầu v* bị kích thích đến dựng đứng lên, dính sữa tắm nhơn nhớt mà run rẩy, Tần Hoán lại kề tai y nói nhỏ: "Cho anh sờ một cái nhé?".

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần) |||||

Giang Phù thấp giọng: "Già lưu manh."

Thế nhưng Tần Hoán đã thoa sữa tắm khắp người Giang Phù, làn da nóng bỏng của Giang Phù cọ lên người hắn, không tránh khỏi mà làm toàn thân hai người dính nhớp nhầy nhụa.

Tần Hoán bị y cọ đến sướng vô cùng, dương v*t cũng vì hành động lấy lòng đối phương mà cương cứng như muốn chảy máu, dính đầy sữa tắm thỉnh thoảng lại cọ cọ quanh kẽ mông Giang Phù.

Lúc hai người đang tựa vào nhau mà tắm rửa, Tần Hoán bất chợt đẩy hông đâm vào trong y.

Y chống tay lên vách tường ốp gạch men, cong lưng ưỡn cặp mông vểnh ra sau, Tần Hoán vỗ một cái lên mông y, "Ưỡn cao lên chút nào."

Mông bị đánh không những không đau, mà lại có một cảm giác nhục nhã không tưởng xông thẳng lên óc, chân Giang Phù mềm nhũn cả ra, suýt nữa quỳ rạp xuống thì lại được Tần Hoán mạnh mẽ ôm eo đỡ lên, vì vậy cái mông cũng thật sự ưỡn lên cao hơn, miệng huyệt mấp máy khép mở như đang tìm kiếm cái vật cưng cứng làm mình sung sướng kia.

Cuối cùng cũng tìm được, một phát cắm vào, hơi nước lại bốc lên, làm mờ đi mặt kính bóng loáng trong phòng tắm, cũng che mờ những chuyện tiền thân hậu thế.

Giang Phù thầm nghĩ, đây có phải là thích không? Y cũng không rõ lắm, nhưng y có cảm giác như trái tim bị ai đó nhéo một cái, lại như thiếu dưỡng khí mà không ngừng nhảy loạn.

Trước đây khi y mới tới nơi đây, cũng đã từng trải qua loại cảm giác này, nhưng khi ấy y lại trốn tránh nó.

Ngày ấy khi phát hiện y bỏ trốn, Tần Hoán cảm thấy như thế nào? Có đau lòng không? Tần Hoán vốn cô đơn một thân một mình, y đi rồi hắn có càng thêm cô độc hay không? Giang Phù không nhịn được quay ra sau nhìn hắn, Tần Hoán tiến lại gần, săn sóc mà hôn môi y, hạ thân vẫn cứ va chạm không thương tiếc.

Giang Phù bắt đầu cảm thấy sợ hãi, nếu lần đó y chạy trốn Tần Hoán không tìm ra được, vậy có phải bọn họ sẽ không bao giờ được gặp lại nhau?

"Tần Hoán, " Giang Phù nói, "Em muốn nhìn anh..."

Tần Hoán dừng một chút, "Được." Hắn rút dương v*t dính đầy nước ra, Giang Phù không dám nhìn, hắn xoay người y lại, nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai y, Tần Hoán lại không nhịn được mà cười cưới nhéo mũi y, trìu mến nói: "Không phải vội."

Dư quang thoáng nhìn qua bồn tắm đầy nước nóng, hắn ôm lấy Giang Phù ngồi vào bồn, ngắt nhẹ eo Giang Phù nói: "Lại đây, nhìn anh này."

Giang Phù ngẩng đầu lên, Tần Hoán nhẹ nhàng vuốt ve mấy lọn tóc của y, "Tự mình cầm lấy, ngồi lên đi."

Như này quả thật dễ dàng hơn cho y, hai chân Giang Phù bước đến ngồi quỳ xuống, hết sức cẩn thận mà đỡ lấy dương v*t Tần Hoán tìm kiếm miệng huyệt, nhưng y cũng không quên lời Tần Hoán nói mà lưu luyến ngắm nhìn gương mặt Tần Hoán, muốn nhìn rõ từng chi tiết biểu cảm của hắn.

Cuối cùng y cũng ngồi xuống, nước nóng ấm áp chảy vào trong rồi lại ào ào trào ra, đồng tử Tần Hoán nhanh chóng co lại rồi lập tức giãn ra, dường như sướng đến mất hồn.

Sung sướng này là do mình mang lại cho hắn.

Suy nghĩ này làm Giang Phù run rẩy cả người.

Quá nóng, hơi nóng làm y hoa mắt váng đầu, y bắt đầu chuyển động lên xuống, thế nhưng cái bồn tắm nhỏ này chứa hai người đàn ông cao to thật sự rất chật chội, y chỉ có thể áp sát vào người Tần Hoán, gần hơn chút nữa, y hận không thể tan chảy trên người hắn, tình dục nóng bỏng khiến y cảm thấy khó thở, chỉ có thể cướp lấy dưỡng khí trong miệng Tần Hoán.

Trong đêm trời đổ mua rào, tí tách tí tách gõ lên ô cửa sổ bên cạnh bồn tắm, tựa như đang hưng phấn rình xem hai người làm tình.

"Tần Hoán, làm em....Nhanh chút..." Y tự lẩm bẩm, trên thực tế cũng không biết mình đang nói cái gì, khi Tần Hoán đột nhiên hơi rút ra một chút, y đã vội vã mà quấn tứ chi lên người hắn, "Đừng đi mà, Tần Hoán, làm em..."

Tần Hoán bị y hành hạ đến mất hết bình tĩnh, mi mắt hạ xuống, như chuồn chuồn lướt nước mà hôn y, "Nhóc con em sao lại cắn ngược như thế? Người bỏ đi là em cơ mà."

Giang Phù ngẩn ngơ, lời này y hiểu, nghe như tiếng sấm rền chui vào tai.

"Em sẽ không bao giờ bỏ anh mà đi." Y nói, rất nghiêm túc mà nói.

Nhưng hắn không biết Tần Hoán có cảm nhận được sự nghiêm túc của mình hay không, bởi vì người nọ đã đặt cằm lên hõm vai y, ôm mông y tàn nhẫn mà đâm vào, đầu y như muốn nổ tung, y không nhìn thấy gì nữa.

===Hết chương 14===

#Riz: Chương này có vẻ ngắn nhỉ...Tầm hai chương nữa là chuyện xưa hé mở, biết được nguyên nhân vì sao em thụ bỏ trốn rồi nha.

.