Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi!

Chương 22

Dịch: Bơ Mặn.

Chương 22: Tai tiếng lớn như vậy mà mọi người không thấy sao?

Tần Khả Khả nghe anh nói vậy liền câm nín, “Tôi cảm ơn cậu nhé!”

Giang Phóng: “Không có chi.”

【 Tôi còn tưởng Giang Phóng sẽ đưa ra biện pháp gì hay chứ, nói thế này giống như không nói.】

【 Tôi cũng cho rằng cậu ấy sẽ bảo bỏ tiền ra mua.】

【 Đừng nghĩ thế, người sáng suốt đều nhìn ra hot search của Giang Phóng không phải là mua, nếu cậu ấy nói như vậy trước công chúng thì sẽ bị nghi ngờ rằng các hot search trước đó đều là giả, đang yên đang lành lại dẫn rắc rối cho chính mình, chỉ có kẻ ngốc mới làm như vậy thôi.】

【 Những ai xem qua tập trước hẳn đều biết Giang Phóng là một người thông minh.】

【 Đúng vậy, cậu ấy sẽ không lấy đá đập vào chân mình đâu.】

【 Chuyện mà mấy bạn phía trước nói tôi đều hiểu cả, tôi chỉ muốn biết, Giang Phóng có tai tiếng sao?】

【 Ha ha ha ha, tôi vừa định nói, cậu ta tiết lộ tai tiếng gì để lên hot search thế, tại sao tôi nhìn không ra.】

【 Sẽ không phải là chuyện yêu cầu tổng đài thu hàng về chứ?】

【 Chuyện đó không gọi là tai tiếng, đó là đáng yêu!】

【 Lúc xem hot search, trong đầu tôi toàn xsl*, Giang Phóng trông rất ngầu, đôi khi dáng vẻ hờ hững của anh ấy xoáy thẳng vào tim tôi, không ngờ lúc nhỏ nam thần lại đáng yêu như vậy.】

*xsl: Cười chết mất, cũng có thể nói là cười ẻ.

【 Vậy rốt cuộc tai tiếng mà Giang Phóng nói đến là gì thế?】

【 Tôi cũng muốn biết.】

Lúc khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đang thảo luận thì tại hiện trường ghi hình liền có người mở miệng hỏi.

“Cậu có tai tiếng sao, chẳng lẽ là chuyện lúc năm tuổi kia? Đó không hẳn là tự tiết lộ tai tiếng.” Dù sao Vương Hạc cũng là người có kinh nghiệm dày dặn, biết khán giả muốn nghe điều gì nhất.

“Vợ tôi nói đúng đấy, nếu đó được tính là tai tiếng thì trên hot search có còn chuyện tốt sao?” Vẻ mặt của Chu Đồng Lâm như muốn nói ‘đừng mong lừa được chúng tôi’.

Tần Khả Khả nhướng mày hả hê nhìn Giang Phóng: “Nhìn xem, đâu phải một mình tôi nghĩ như vậy, cậu nói như không nói, trừ phi cậu kể với mọi người rằng tai tiếng đó là gì thì chúng tôi mới chấp nhận cho qua.”

Giang Tề liếc mắt nhìn anh trai, anh thông minh như thế, hẳn là sẽ không bị bọn họ lừa, “Anh hai, anh đừng để ý tới các tiền bối, rõ ràng là mọi người đang lừa anh.”

Thư Bác Duệ đứng bên cạnh lập tức cười nói: “Chuyện này sao có thể gọi là lừa dối, mọi người thẳng thắn nói ra nỗi lòng của mình, muốn nói hay không còn tùy thuộc vào anh cậu, nếu cậu ấy không muốn nói thì chúng tôi cũng không ép được.”

Giang Tề không khỏi trợn mắt, cậu biết Thư Bác Duệ sẽ không bỏ qua một cơ hội nào: “Anh tôi chỉ nói đùa thôi, anh ấy vốn không có tai tiếng thì nói thế nào được.”

Nụ cười của Thư Bác Duệ càng tươi hơn, gã vừa định nói tiếp thì Giang Phóng bỗng lên tiếng.

“Cũng không phải là không có tai tiếng, tôi quả thật có một chuyện, hơn nữa còn không phải là tai tiếng bình thường.”

Mọi người không ngờ rằng anh sẽ nói như vậy, không phải tai tiếng bình thường, nghe có vẻ như tai tiếng này rất nghiêm trọng.

【 Ha ha, tôi biết là chẳng có ai hoàn mỹ mà, làm sao Giang Phóng có thể hoàn hảo như mấy người thấy chứ!】

【 U là trời, cái bạn lầu trên tưởng thật hả?】

【 Cười ẻ, rõ ràng là đang nói đùa mà còn có người tin.】

【 IQ thấp như vậy thì sao có thể làm antifan được?】

【 Mọi người đừng nói nữa, khó khăn lắm người ta mới tìm được chỗ để bôi đen Giang Phóng, nên để người ta vui sướng nhảy nhót một chút trước.】

【 Ha ha ha ha ha, vậy tôi không nói, mời bạn antifan bắt đầu bắt đầu phần trình diễn của bản thân.】

【 Này này, bạn có còn ở đó hông ta?】

Người kia không dám ló đầu ra nữa.

Cả phòng trực tiếp đều rộn ràng tiếng cười.

Tần Khả Khả khoanh tay với dáng vẻ ung dung: “Tai tiếng gì thế, kể một chút được không?”

Giang Phóng: “Không phải mọi người đã biết rồi à?”

Tần Khả Khả: “Vớ vẩn, sao chúng tôi có thể biết chứ, chúng tôi cũng không phải con giun trong bụng cậu.”

Thư Bác Duệ: “Không muốn nói thì thôi, đừng làm mọi người tò mò chứ, nếu thật sự có tai tiếng thì cậu cũng không dám nói cho chúng tôi biết đúng không, ha ha ha.”

Giang Phóng ôm lấy Giang Tề: “Tai tiếng lớn như vậy ở trước mắt mà mọi người không thấy sao?”

Giang Tề: “???”

Mọi người: “???”

Giang Tề: “Không không, anh hai, anh nói cho rõ ràng, tai tiếng lớn đặt ở trước mắt mọi người là có ý gì? Anh nói thì cứ nói, tại sao lại muốn ôm em?”

Tần Khả Khả: “Phụt.”

Những người khác cũng phản ứng lại, đều không nhịn được cười.

Giang Phóng: “Chuyện này đã rất rõ ràng rồi, em nhất định phải nói ra để tự chuốc lấy nhục à?”

Giang Tề vô cùng uất ức: “Anh nói không đúng, sao em lại trở thành tai tiếng của anh, anh mau nói rõ ràng!”

Giang Phóng buông lỏng bàn tay đang ôm vai cậu, “Được, để anh phân tích cho em hiểu, thứ nhất, trình độ học vấn của em không cao như người ta, thứ hai, em hát không hay như ca sĩ chuyên nghiệp, thứ ba, em nhảy không giỏi như vũ công chuyên nghiệp, thứ tư là diễn xuất, hình như trước đây em chưa từng đóng phim, chắc là cũng khá tệ, nhiêu đó mà còn không biết xấu hổ lăn lộn trong giới giải trí à? Tai tiếng lớn nhất đời anh chẳng phải là có một đứa em trai bất tài như em sao?”

Giang Tề: “???”

【 Antifan: Vì sao cậu lại nói lời thoại của tôi?】

【 Nói như vậy, hình như Giang Tề khá vô dụng? (Đầu chó)*】

*Đầu chó [狗头]: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, thường thêm ở cuối câu để thể hiện sự mỉa mai theo cách hài hước hoặc khi có ý nghĩa hoàn toàn ngược lại với câu đang được nói.

【 Hahaha, Giang Tề cũng ngớ người luôn, hóa ra mình vô dụng như vậy.】

【 Sớm nên nghĩ tới rồi! Mạch não của Giang Phóng khác với người thường, nhưng những gì anh ấy nói đều rất có lý, như vậy thì rất emmm*.】

*emmm: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, thể hiện rằng bạn đã hiểu được ý nghĩa ẩn sau một chuyện nào đó nhưng lại không nhất thiết phải nói toạc ra.

【 Đặc biệt là câu “hình như trước đây em chưa từng đóng phim, chắc là cũng khá tệ”, quá trâu bò!】

【 Tôi chỉ muốn nói, nam thần quá tuyệt, có ai hiểu tôi?】

【 Tôi hiểu!】

【 Giang Phóng tuyệt nhất!】

【 Không đúng, chẳng lẽ tôi bị thiểu năng? Tại sao tôi không hiểu mọi người đang nói gì thế?】

【hhhhhh*】

*Viết tắt của hahahaha, hihihihi, hehehehe hay để minh họa cho sự sự thở dài, chán nản.

Những lời của Giang Phóng nghe có vẻ như đang chê Giang Tề không đủ ưu tú, nhưng các khách mời và nhân viên công tác có mặt tại hiện trường đều nghe hiểu trong câu nói có ẩn ý khác, bất cứ ai biết về ân oán giữa Giang Tề và Thư Bác Duệ đều nghe được anh đang âm thầm trào phúng.

Bắt đầu từ khi debut, Giang Tề liền bị đặt biệt danh là Thư Bác Duệ nhỏ, từ đó fan của hai nhà liền chưa bao giờ ngừng war nhau.

Lúc fan của Thư Bác Duệ bôi đen Giang Tề thường sẽ so sánh những chuyện này với idol nhà mình, nhằm mục đích nâng Thư Bác Duệ lên và hạ bệ Giang Tề xuống.

Blogger cũng hay ra tay với các khía cạnh này, khi Giang Tề có biểu hiện xuất sắc nào đó, vừa có chút nổi tiếng thì tiêu chuẩn của bọn họ sẽ lập tức nâng cao đến mức chuyên nghiệp.

Ví dụ như, nếu Giang Tề nhảy đẹp, các blogger sẽ ló mặt ra, so sánh cậu với một vài vũ công chuyên nghiệp rồi dùng chuyện này để bôi đen rằng Giang Tề nhảy không tốt.

Phương diện ca hát cũng thế, các ca sĩ chuyên nghiệp đã ngụp lặn trong ngành mấy chục năm, kinh nghiệm của một minh tinh mười tám tuổi như Giang Tề há có thể sánh được với họ.

Có một số blogger ngoài mặt là đang khen ngợi Giang Tề, nhưng thực chất họ đang nói bóng gió rằng cậu không giỏi bằng những người khác.

Những vụ bôi đen như thế này hầu như chưa từng dừng lại kể từ khi Giang Tề debut cho đến nay.

Giờ phút này Thư Bác Duệ đã không thể cười nổi nữa, nếu gã mà biết tai tiếng của Giang Phóng là những chuyện này thì chắc chắn gã sẽ không nói mấy lời kia.

Tổ đạo diễn cũng rất thất đức, điều chỉnh một ống kính nhắm thẳng vào gã, hơn nữa còn là quay cận cảnh.

Khán giả trong phòng trực tiếp đều nhìn thấy rõ ràng quá trình nụ cười chậm rãi biến mất trên mặt gã.

Mặc dù gã nhanh chóng nhận ra hiện tại đang phát sóng trực tiếp, và mỉm cười trở lại nhưng nhìn qua trông rất miễn cưỡng.

Nhà sản xuất đang xem trực tiếp đã mừng đến mức phát điên, điểm vỡ lớn như thế, Giang Phóng thật là quá biết làm ông ngạc nhiên.

Mục đích ban đầu của ông khi mời Giang Tề và Thư Bác Duệ đã đạt được khi phát sóng trực tiếp đầu tập hai.

Nhân viên công tác lại đến báo cáo, số lượng người xem trong phòng trực tiếp đang tăng lên nhanh chóng, chẳng mấy chốc sẽ phá vỡ kỷ lục tập trước.

Nhà sản xuất vui mừng khôn xiết, đột nhiên cầm điện thoại đi ra ngoài gọi một cuộc: “Cậu La, không bằng chúng ta nói chuyện tăng cát-xê cho Giang Phóng nhé? Tôi bảo đảm lần này cậu nhất định sẽ hài lòng.”

La Vĩ Kỳ cũng đang xem phát sóng trực tiếp, cuộc gọi của nhà sản xuất gần như nằm trong dự liệu của anh ta, vì vậy anh ta vui vẻ nhận lời.

*

Thời điểm Từ Kiệt Lượng đẩy cửa phòng tổng giám đốc ra, dường như nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh, sau khi bước vào anh ta mới nhận ra đó không phải là ảo giác.

Âm thanh phát ra từ máy vi tính trên bàn Trình tổng, bởi vì âm thanh có hơi nhỏ nên lúc đầu anh ta không nghe rõ người ta nói gì.

Chờ khi anh ta đi đến trước mặt Trình tổng thì âm thanh đó mới trở nên rõ ràng.

—— Em chính là tai tiếng lớn nhất đời anh.

Trong lòng Từ Kiệt Lượng khẽ chuyển động, Trình tổng đang xem chương trình giải trí ư? Lúc trước anh ta còn không chắc chắn, nhưng bây giờ đã có thể xác định rằng Trình tổng thực sự thích một trong hai anh em nhà đó.

“Có chuyện gì vậy?” Ánh mắt Trình Tứ chuyển từ máy tính sang người anh ta.

Từ Kiệt Lượng vội vàng dập tắt suy nghĩ, đặt văn kiện trong tay đến trước mặt hắn.

“Phía chúng ta đã thương lượng với giáo sư Merckx xong, nhưng rất có thể nước P sẽ không dễ dàng thả người đi, hiện tại họ hi vọng rằng chúng ta có thể cử người đến chi viện giúp đỡ.”

Trình Tứ: “Chuyện này anh cứ sắp xếp đi, còn gì nữa không?”

Từ Kiệt Lượng: “Việc đàm phán với AS xảy ra chút vấn đề, tạm thời họ muốn nâng giá, hơn nữa đã vượt quá dự tính của chúng ta.”

Trình Tứ đẩy mắt kính xuống, một tia sáng lạnh lẽo xẹt qua lớp thấu kính băng giá: “Có rất nhiều người không muốn để chúng ta thu mua AS, sau lưng chắc chắn có người chỉ điểm, nếu bọn họ muốn trì hoãn thì cứ trì hoãn đi, đến lúc bọn họ muốn bán thì chưa chắc Trình Gia đã muốn mua.”

Từ Kiệt Lượng ghi chú từng điều một, thu lại văn kiện trên bàn, không nhịn được mà nói một câu không liên quan đến công việc: “Trình tổng, anh cũng đang xem chương trình《 Cuộc sống ngôi sao 》 ư?”

Trình Tứ không hề xấu hổ khi bị nhìn thấu, hắn ‘ừ’ một tiếng rồi nói: “Anh xem rồi à?”

“Lúc trước khi tôi ở cùng với bạn gái thì tình cờ cô ấy đang xem tập một phát sóng trực tiếp, cô ấy là khán giả trung thành của ‘Cuộc sống ngôi sao’.” Anh ta đã đánh cược đúng, Từ Kiệt Lượng thầm nghĩ.

“Nhưng ban ngày phải đi làm nên chỉ xem được một phần phát sóng trực tiếp, vì vậy cô ấy cũng đang chờ chương trình chiếu trên đài Dứa.”

Trình Tứ nhíu mày lại: “Khi nào đài Dứa chiếu?”

Hắn đã tìm hiểu trên mạng, nhưng chỉ nhìn thấy một đống đoạn cut mà không tìm được video nào chi tiết hơn, đồng thời cũng không biết nên tìm như thế nào.

Từ Kiệt Lượng: “Đài Dứa chiếu lúc tám giờ tối thứ bảy.”

Bây giờ là thứ tư, vậy là còn ba ngày nữa.

Trình Tứ không muốn chờ dù chỉ một ngày, nhưng hắn cũng không nói ra câu ‘không thể chiếu sớm một chút sao’, “Anh đi ra ngoài đi.”

Sau khi Từ Kiệt Lượng ra ngoài, nhân lúc đi vệ sinh, anh ta gọi điện thoại cho bạn gái: “Tối thứ bảy này anh sẽ ở nhà xem chương trình giải trí với em.”

Trình Tứ lại mở video trên máy tính lên, ánh mắt hắn rơi vào khuôn mặt của Giang Phóng.

Dường như người quay phim cũng đặc biệt yêu thích gương mặt này, dù thế nào cũng luôn chĩa ống kính về phía Giang Phóng.

Trong phòng trực tiếp còn phân cho anh một góc quay riêng, trong số các tài tử, phóng mắt khắp toàn mạng xã hội thì cũng là độc nhất vô nhị.

Trong mưa đạn cũng không ít hơn những chỗ khác, còn có người hỏi có ai giống như mình hay không, bật cả điện thoại và máy tính cùng một lúc, một bên là góc quay của Giang Phóng trong phòng trực tiếp, một bên là góc quay của các khách mời, người phụ hoạ theo cũng không ít.

Một lát sau, Từ Kiệt Lượng liền nhận được điện thoại nội bộ của tổng giám đốc, yêu cầu anh ta đi mua một chiếc máy tính bảng ngay lập tức.

.

.

.

🧀 Đi học trở lại rồi nên tình trạng ra chương sẽ lâu hơn lúc trước nhé mọi người!