Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 181

Lại qua nửa giờ, Hàn Hinh Nhi mới từ phòng giải phẫu ra.

Chu Vũ Vy vội vàng chạy tới, nhìn sắc mặt cô gái tái nhợt, hốc mắt càng đỏ: "Hinh Nhi, Hinh Nhi của mẹ..."

Hàn Hinh Nhi đưa mắt nhìn mẹ không chút sức lực, lập tức đã ngất xỉu đi.

“Đứa con ngốc nghếch này” Chu Vũ Vi nhìn mà đau lòng, càng tự trách bản thân nhiều hơn. Nếu như không phải vì bà, tính cách con bé này cũng sẽ không cố chấp đến vậy.

Bất lực ngồi đầu giường, chăm sóc con gái, Chu Vũ Vy thật không biết nên đi đâu về đâu.

Lâm Lam đến phòng bệnh của Lâm Phúc Sinh, nhưng không đi vào, lặng lẽ hỏi thăm y tá tình hình của ba thế nào và chuyện nguồn thận, liền để Vương Đại đưa bà về biệt thự.

Vừa rồi trên xe quần áo của Lâm Lam và Tăng Tuyết đều dính máu, Lâm Lam sợ đi vào ba sẽ lo lắng.

Khi về đến nhà, Diêm Quân Lệnh còn chưa trở lại.

"Anh ấy không có gọi điện thoại về à?" Lâm Lam đã lên lầu, lại đi xuống hỏi thím Vương một câu.

"Gọi rồi, nói không trở về nhà ăn cơm tối, làm cho phu nhân thôi." thím Vương từ phòng bếp thò đầu ra trả lời Lâm Lam.

Lâm Lam buồn bực úc một tiếng, biểu lộ trong lòng giận dữ nghĩ, đúng là đi cùng công chúa Saya ăn cơm, bất quá suy nghĩ một chút, giống như ăn một bữa cơm cũng không có gì.

"Nhưng sao mà vẫn thấy khó chịu chứ?" Lâm Lam vừa thay quần áo vừa lẩm bẩm.

Chắc là bởi lúc Saya công chúa nhìn Diêm Quân Lệnh, không giấu được sự nhiệt tình chăng? Lâm Lam tự cho mình đáp án.

Thay quần áo xong, tắm qua một cái, rửa sạch hết mùi máu, Lâm Lam mới xuống lầu ăn cơm.

Ông chủ chưa có về nhà, Vượng Tài chạy lăng quăng trong nhà, vây quanh Lâm Lam xoay tròn lấy lòng, nhưng Lâm Lam lại không quan tâm, không tự chủ được đang suy nghĩ anh ấy đang làm gì? Ăn cơm với công chúa xong chưa? Ăn cái gì? Có làm điều gì mờ ám không?

Tóm lại chỉ là một bữa cơm, cái đầu Lâm Lam không thể ngừng suy nghĩ.

Khó khăn lắm mới uống xong bát canh, Lâm Lam hững hờ rời đi bàn ăn, cùng Diêm Vượng Tài chơi đùa. Nhưng tâm trí lại dính chặt cái điện thoại, thỉnh thoảng nhìn xem có nhắn tin cho cô hay không.

Đáng tiếc Lâm Lam thất vọng.

Ngay lúc Lâm Lam cực kỳ gắng sức kiềm chế nhìn điện thoại, chuẩn bị giúp Vượng Tài đi tắm, thì điện thoại vang lên.

Lâm Lam kích động cầm điện thoại lên, nhưng hóa ra là Tăng tuyết.

Mới vừa rồi còn như là ăn phải thuốc lắc, giờ liền yếu ớt hỏi: "chị Tuyết, thế nào rồi?"

"Nhanh lên mạng, trên mạng đang chửi nhau kia!" Tằng tuyết vội vàng nói. Lâm lam thắc mắc: "Trên mạng có chửi nhau thì liên quan gì đến mình?"

"Đương nhiên là liên quan đến em rồi, là fan của em với fan của Trương Việt đang gây sự với nhau!" Tăng Tuyết vội vàng giải thích.

"Cái gì? Vì cái gì?" Lâm Lam hoàn toàn chẳng hiểu đang có chuyện gì xảy ra.

"hình ảnh mà Trương Việt giở trò xấu với em đã bị người khác ghi hình, giờ đã được người ta đăng lên mạng, số người xem ngày càng tăng, hiện tại tất cả mọi người đang thảo luận chuyện này." Tăng tuyết nhanh chóng giải thích.

Lâm Lam sững sờ, nếu như không phải Tăng Tuyết nhắc thì cô cũng quên chuyện trên sân khấu này.

"Vậy bây giờ như thế nào rồi?" Lâm Lam truy vấn.

"Còn đang lộn xộn, chị hiện tại chính là hỏi ý kiến của em, em thấy việc này nên xử lý như thế nào?" Tăng tuyết lúc nhìn thấy video cũng rất phẫn nộ, nhưng trải qua nhiều lần như vậy, cô cũng đã học được cách bình tĩnh xử lí mọi chuyện.

"Em xem tình hình thế nào đã." Lâm Lam nói xong nhanh chóng đến phòng sách bật máy tính lên, quả nhiên như Tăng Tuyết nói, hai bên đang rùm beng. Bất quá Lâm Lam mặc dù danh tiếng gần đây đang nổi, nhưng chung quy cũng không thể so sánh với một ca sĩ đã nổi tiếng lâu năm được. Nhất là fan hâm mộ đối phương tuổi tác đều còn hơi nhỏ, ầm ĩ lên tương đương khó coi.

Lâm Lam gọi điện thoại cho Tăng Tuyết, hai người hiện tại không có công ty quản lý, rất nhiều chuyện đều cần tự mình làm.

"Nhất định phải làm sáng tỏ sao?" Lâm Lam cuối cùng mở video ra xem, còn kéo Dương vào cùng thảo luận, ba người trải qua một cuộc thương nghị, Tăng tuyết muốn xác nhận lại lần cuối cùng.

"Ừ." Lâm Lam gật gật đầu: " mặc dù bây giờ số lượng người theo dõi của em khá tốt, nhưng vẫn chưa có nền tảng vững chắc, lúc này cùng fan của Trương Việt tranh chấp thì chỉ khiến người ta cảm thấy không thiện cảm, cũng không phải là chuyện tốt."

"Tôi đồng ý với cô Lâm." Dương Nguyệt lần đầu tiên tham gia cuộc họp trực tuyến với Lâm Lam, rất thích cách nói chuyện và thái độ suy nghĩ của Lâm Lam, rất thành khẩn cũng rất chuyên nghiệp.

Lâm Lam mỉm cười: "Chị đừng khách khí, gọi em Tiểu Lam là được rồi, mặc dù bây giờ toàn bộ nhóm chúng ta chỉ có ba người, nhưng em tin tưởng tương lai nhất định sẽ trở nên lớn mạnh lên."

"Đó là đương nhiên." Tăng Tuyết đối với điểm này vẫn rất có lòng tin, chỉ là có chút lo lắng thực lực bản thân có thể cùng phát triển với Lâm Lam được không.

Dương Nguyệt có tính cách sống nội tâm hơn so với Tăng Tuyết, nhưng trên mặt cũng vẽ lên những nét vui mừng không che giấu, cô cảm giác mình lần này sẽ thành công.

Cuối cùng ba người quyết định để cho Tăng Tuyết đăng bài sáng tỏ, đồng thời bảo vệ fan hâm mộ của mình, không cho bọn họ tiếp tục gây sự với nhau nữa, giải thích cách làm của Trương Việt lúc trên sân khấu chỉ là vô ý, dẫn dắt những fan hâm mộ của mình tiếp tục theo dõi buổi show trang sức tiếp theo của Lâm Lam. Cô còn gửi thêm một cái ảnh “Phúc lợi” dành cho những người fan của mình, là một cái ảnh tự chụp của Lâm Lam khi ở hậu đài sân khấu.

Một trận tranh chấp đã được giải quyết bởi cách “tứ lạng bạt thiên cân” này, dù fan hâm mộ của Trương Việt muốn khó chịu gây sự như thế nào nữa, không có đối thủ thì không làm được việc gì cả.

Tuy cuộc tranh cãi này đã rất nhanh lắng lại, nhưng những tin xấu bê bối mà liên quan tới Trương Việt đang dần bị tiết lộ ra ngoài, có những lời thông tin chia sẻ của fan và những lời ám chỉ của các kênh đưa chuyện, đều đang tiến hành từng bước một.

Đương nhiên những việc này Lâm Lam đều không biết được.

Nguy cơ giải trừ, việc mà Lâm Lam hiện tại quan tâm nhất chính là ông chồng của cô mấy giờ tối về nhà.

So với vấn đề này, những cái khác đều chỉ là phù du.

Tắt máy vi tính, Lâm Lam ngồi đợi... đợi mãi... nhưng không thấy trong viện có động tĩnh gì.

"Chẳng lẽ còn đang cùng công chúa ăn cơm?" Lâm Lam lầm bầm lầu bầu mắt nhìn đồng hồ, chín giờ rưỡi. Ăn một bữa cơm không cần thiết mất nhiều thời gian như vậy chứ?

Lâm Lam càng nghĩ càng thấy việc này không đúng, lấy điện thoại ra do dự nửa phút sau đó thực hiện cuộc gọi.

"Ừm?" Diêm quân lệnh ngồi tại nhà hàng Tây xa hoa nhất Tấn Thị cùng công chúa Saya ăn tối, chỉ là bò bít tết mới lên đến không bao lâu, điện thoại liền vang. Mắt nhìn dãy số, không khỏi bĩu môi, nhà đầu này thật đúng là tốt nhịn, giờ này mới gọi điện thoại.

Nhẹ ừm một tiếng, như đang hỏi có chuyện gì.

Lâm Lam nghe thấy thái độ của ông chồng mình thế này liền không cao hứng: "Anh chừng nào thì về nhà?"

" đang ăn cơm, phải một lúc nữa” Diêm quân lệnh nhẹ giọng trả lời.

Lâm Lam nghe xong liền giận, bọn hắn đây là ăn cái gì, vậy mà từ năm sáu giờ ăn gì đến chín giờ rưỡi?

"phải bao lâu nữa? Trong nhà lạnh, anh có thể về sớm một chút không?" Lâm Lam vừa chịu đựng ghen tuông cùng buồn bực, vừa nửa nũng nịu hỏi.

Diêm quân lệnh nín cười: “Được rồi, ăn xong liền về nhà."

"Thật sao? Vậy em chờ anh nhá." Nghe xong lời này của Diêm quân lệnh, ngữ điệu của Lâm Lam trong nháy mắt đã nhẹ nhàng rất nhiều.

Cúp điện thoại xong, công chúa Saya đang ngồi đối diện sắc mặt có chút chần chờ hỏi: "Bạn gái?"

"Vợ."

"A, anh lần trước nói qua rồi." Thấy Diêm Quân Lệnh không hè có ý định che giấu như vậy, sắc mặt Helen có chút cứng đơ, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên.

Diêm quân lệnh mỉm cười, thản nhiên để Helen bắt đầu hâm mộ người vợ của mình.