[SOPE/YOONSEOK] Bên nhau trọn đời

1: Anh đẹp trai hàng xóm

Hôm qua Seokie nghe mama mình nói sắp có hàng sớm mới đối diện nhà luôn. Tính Seokie đáng yêu không có nhiều chuyện đâu chỉ tại nghe mẹ nói thấy anh giai lớn hơn Seokie một chút nhìn đẹp trai lắm cơ. Vì vậy hôm nay Seokie trốn mama chạy qua cái nhà to khủng khiếp đối diện

"Cô ui! Cô ui! Cô xinh đẹp cho Seokie làm quen với ạ"

Cô chủ nhà hàng sớm đang chăm sóc cây gần phía cổng nghe tiếng gọi non nớt đến đáng yêu. Seokie rất đáng yêu nha, cô nhìn một phát liền muốn bắt về nuôi. Cục bông có hơi tròn tròn, nhìn mềm mềm thích mắt lắm nha chỉ có điều... bé con hình như hơi đen quá không có trắng noãn như cục đường nhà cô. Mặc kệ đi nâu nâu đã đáng yêu đến thế này trắng thêm xíu nữa có mà giết chết mấy cô bé cùng tuổi mất

"Oh...nhóc con đáng yêu là con trai nhà bên cạnh?"-Cô đi đến mở cổng, ngồi xổm xuống đối diện với nhóc con đang cười đến tít cả mắt làm cô hàng xóm bất giác cười theo nha

"Vâng"

"Qua đây làm gì đấy nhóc? Định ứng tuyển làm con dâu cô à?"

"Con dâu là gì ạ?"

Cô xinh đẹp vốn định chọc ghẹo bé con một xíu để bé ngại ngại, với lại muốn mượn thời cơ bán luôn đứa con trai lầm lì của mình ai ngờ hình như bé con còn quá nhỏ để hiểu cái vấn đề này. Ngây thơ chớp chớp mắt hỏi lại

"Là người sẽ gả cho con trai cô, thế Seokie đáng yêu có chịu làm con dâu cô không?"

"Mama nói sau này Seokie sẽ lấy một bạn gái xinh đẹp chứ không được gả nên cô gả con cô cho con đi nha"

Đối với câu nói của cô hàng xóm mới quen Seokie không những không từ chối mà còn gật đầu cái 'rụp'. Nhưng bé cưng không muốn "gả" cho người ta đâu nên muốn cô cho mình con trai cô thôi

"Cái đó còn tùy thuộc Seokie đáng yêu có đè được thằng nhóc nhà cô hay không nữa"-Cô xinh đẹp nựng nựng cái má tròn tròn, cười tươi nhìn nhóc con trả lời

"Tức nhiên là được rồi, Seokie vừa ú ú tròn tròn chắc chắn con trai cô không làm lại con đâu nha"-Vừa nói Seokie còn phụ họa thêm bàn cách vỗ vỗ cái bụng to tròn của mình. Thật ra bé luôn tự hào vì trước giờ đánh nhau với papa bé toàn thắng thôi ( và không hề biết papa chỉ giỡn để cho Seokie vui)

"Nhưng mà con trai cô nó nham hiểm lắm"

"Thôi nào em iu, mới chuyển nhà được mấy ngày là gạ con trai nhà người ta cho thằng nhóc âm binh nhà ta rồi. Em không tha cho tâm hồn non nớt của nhóc con này được à"

Chợt giọng một người đàn ông trầm ấm cất lên làm cô xinh đẹp đang tươi cười thì tâm trạng xuống dốc nặng nề. Đứng lên né đường cho Seokie chạy vào làm quen với đứa con trai khó ở bên trong

"Seokie con vào nhà làm quen với Yoongi nhà cô đi, ở đây không hợp với tâm-hồn-non-nớt của con đâu"

"Vâng ạ"

Từ nảy giờ bé con chỉ đợi có câu nói này nên bé liền nhanh chân chạy vào trong để gặp anh đẹp trai được thiên hạ đồn đại.

Ở ngoài 2 vợ chồng lặng lẽ trao nhau ánh nhìn 'thân thương' đến không thèm chớp mắt lấy một cái. Có lẽ cậu không nên phun ra câu nói vừa rồi để được vợ iu nhìn mình bằng ánh mắt này a~, hối hận quá đi~

"Này em định là gì chồng mình thế?"

"ừm hứm để nghĩ xem nào...ám sát chồng cũng là việc tốt đó chứ"

Seokie thì tận dụng hết thể lực của bé xách cái thân mập tròn, mũm mĩm của mình chạy vào nhà. Nhưng cái nhà này to quá mức đi, bé chạy muốn tụt hết đống mỡ được mẹ nuôi nấng mấy năm trời mới vô đến nhà được

"Này nhóc con là ai đấy?"

"Anh xinh đẹp là Yunki ạ?"

Chưa kịp nghỉ mệt Seokie đáng yêu đã nghe thấy tiếng anh giai mình đợi, đến khi nhìn thấy anh đang đứng trên cầu thang lười biếng bước từng bước xuống thì chữ 'mệt' của bé liền bay ra sau đầu. Nở nụ cười tươi lấy lòng trai đẹp lần đầu gặp xong mới hỏi

"Yoongi"

Cục đường trắng trắng thấy cái giọng non nớt, phát âm chưa chuẩn kia thì lên tiếng sửa lại. Mới đầu Đường Đường cũng bất ngờ khi thằng nhóc có vẻ lanh chanh này biết tên mình lắm nhưng khi gương mặt vị phu nhân đáng kính trong nhà bay ngang qua đầu thì bé hết tò mò luôn

"Vậy sau này Yunki sẽ là vợ Seokie đó nha, mama Yunki đã hứa rồi đó ạ"

RẦM

"Anh có sao không?"-Seokie thấy anh Yunki của mình bước hụt té một cái khá đau liền chạy đến ngồi xuống hỏi thăm anh. Mong anh Yunki của bé sau này cẩn thận hơn nha~ không thôi té đập mặt, hết đẹp trai là bé hết thích anh luôn á

"Nhóc con, theo như anh mày thấy cưng chưa hiểu từ vợ là gì đâu, đi về uống sữa mẹ cho mau lớn biết suy nghĩ rồi thì 2 ta nói chuyện tiếp"

"Tại sao chứ? Seokie biết vợ là gì mà"

"Nói thử xem nào"

"Thì vợ chồng phải ở bên cạnh nhau suốt đời giống như mama Seokie và anh Jung ấy vậy á, 2 người thương nhau cực lúc í"

"Anh Jung?"

"Là papa Seokie nè"

Đến đây Yoongi chắc chắn thằng nhóc này sinh ra đã có vấn đề thuộc hệ thần kinh, không nên dây dưa. Riêng Seokie nhỏ bé nghĩ lại vẫn không hiểu sao sau khi nói chuyện được mấy câu lại bị anh xinh đẹp nhà bên quăng ra ngoài không thương tiếc trong ánh mắt xót thương của 2 vị phụ huynh. Nhưng Seokie đáng yêu không bỏ cuộc đâu, mama nói mình là đàn ông sau này phải tốt với vợ nên Seokie sẽ đến "thăm" nhà Yunki hoài hoài luôn

Qua một đêm nằm trên giường với suy nghĩ ngày mai sẽ bỏ nhà đi qua ăn trực, ăn bám bên nhà anh xinh đẹp khiến Seokie đặc biệt ngon giấc

"Yunki ơi! Yunki mở cửa cho em"

"Sao nhóc con đó dai thế nhở?"-Nghe thấy tiếng quen thuộc của nhóc con nhà bên, anh Yunki chỉ trưng cái bộ mặt khó ở ra nhìn 2 vị phụ huynh ôm nhau ngồi xem Tom&Jerry với mình kia hỏi

"Dai cái gì đâu, lo đi ra mở cửa cho chồng mình đi kìa"-Mama Yoongi không cần nhìn cũng biết giờ mặt con trai cưng ra sao, bà quá quen rồi

"Tại sao con phải mở trong khi con không ưa nó?"-Mặt Yoongi càng nhăn lại khó chịu nhìn chằm chằm vị mama đại nhân kia. Đến đây cô mới quay sang nhìn thằng con đang ủy khuất bên ngoài còn bên trong có vẻ cực khoái kia, con trai cô cô lại không rõ được à?

"Không ưa thì sao? mama lỡ gả rồi thì trước sau gì cũng ưa thôi"

"Thôi nào con trai, bên ngoài nắng sớm có hại cho da bé nên con ra mở cho thằng bé vào nhà đi"

Hừ nói chuyện logic vãi, muốn can ngăn cuộc chiến sắp diễn ra của cục đường với mama của mình cung phải nói câu hợp lí hơn chứ. Đừng nghĩ Đường Đường là con nít không biết nha thật ra bé có IQ cao lắm nha, mấy đứa cùng tuổi không có trình với bé đâu, đừng có hòng lừa được bé. Chỉ là thấy nhóc con bên ngoài đứng mỏi chân Đường Đường mới tội nghiệp ra ngoài mở cửa thôi đó, không có thương iu gì đâu đừng có hiểu lầm bé

"Sao nó đi ra ngoài cửa mà cứ liếc 2 vợ chồng mình thế nhỉ?"

"Tại mặt anh đáng ghét quá đó. Đi nấu ăn đi, em đói"

Seokie đứng bên ngoài thấy anh đẹp trai nhón chân mở cổng cho mình nên dùng chiêu cũ nở nụ cười ai thấy cũng thích của bé lấy lòng anh giai khó tính nhà đối diện này

Anh Yunki nhìn nụ cười kia lại bĩu môi. Làm như mình cười đẹp lắm vậy, thật ra chỉ nhìn xinh xinh 'một xíu' thôi chứ đẹp đẽ gì. Làm như mình cute lắm lại không nhận ra mình chỉ đáng yêu có 'xíu xiu' hà

"Nhóc phiền phức đến đây làm gì?"

"Yunki dạy em học"

"Gì?"

3 tuổi như thằng nhóc này thì học cái quái gì được

"Không phải anh Yunki biết làm phép tính sao?"

"Không biết"

"Vậy là Yunki biết rồi, anh Yunki dạy em đi"

"Không"

"Cảm ơn anh đã chấp nhận yêu cầu của em"

Ơ thế mày hỏi ý tao xong lại làm theo ý mày à? Thế hỏi làm cái đéo gì nữa trời. Seokie tung tăng cầm quyển vở và cây viết xinh xắn có bé Mang ở trên đầu bút nữa cơ, đây là cây bút bé thích nên mama bé mưa cho vào dịp xinh nhật đó, chưa sử dụng lần nào luôn, nể Yunki lắm mới lấy ra cho anh Yunki dạy học đó vậy mà mặt anh Yunki cứ nhăn một cục lại với bé

"Yoongi để em nó vào rồi thì dạy em nó đi chứ"

"Không thích"