Sư tôn, xin lỗi, là ta sai...

Chương 8

Hướng Minh Uyên bất lực nhún vai rồi quay lại mỏm đá cũ mà yên phận ngồi xuống.

Hoàng hôn dần buông xuống, sắc trời xinh đẹp lại mang chút ghê rợn khó hiểu. Màu đỏ cam nhuộm cả một vùng trời, mặt hồ le lói phản chiếu từng tia nắng đang dần bị ngọn núi che khuất.

Đây thường là khoảng thời gian đẹp nhất, khoảng thời gian giao giữa mặt trời và mặt trăng. Là khoảng thời gian ngắn ngủi 2 hành tinh xinh đẹp này có thể gặp nhau.

Mặt trăng vốn mang hệ hàn, lãnh lẽo giá băng. Mặt trời ngược lại tỏa nắng và ấm áp.

Có lẽ 2 tuyến nhân vật chính diện, phần diện cũng giống vậy, nam chủ khí thế hơn người làm gì cũng đúng. Còn vai phản diện... dù làm gì cũng chỉ luôn đứng nói đáy sâu tối tăm và lạnh lẽo, có lẽ số phận đã sắp đặt như vậy khó thanh đổi vận mệnh...

Là 2 thế giới riêng biệt đối lập nhau....

Hướng Minh Uyên chìm vào suy tư, mơ hồ đưa tay chạm vào khoảng hư vô phía trước, ánh mắt u sầu buồn bã.

Lúc nãy bầu không khí nặng nề bao trùm nơi đây. Bỗng từ ngoài bay vào một chú đom đóm nhỏ, ánh sáng lập lòe phát ra.

Hướng Minh Uyên thích thú liền bật dậy nhìn ra bên ngoài. Cảnh sắc ảo mộng diệu huyền trước mắt thật đẹp.

"Đẹp quá !" Hướng Minh Uyên không tự chủ liền thốt lên. Nhưng mà kỳ thực đom đóm xanh xanh vàng vàng bay bổng trong bầu trời đêm như vậy cũng quá đẹp rồi.

Túc Huyền Quân bị tiếng thốt của y làm chú ý, hắn nghiêng đầu nhìn y. Đột nhiên cảm thấy Hướng Minh Uyên cũng có chút nhan sắc (ko phải "có chút" mà là "rất có").

Túc Huyền Quân lặng im ngắm nhìn y hồi lâu càng nhìn càng thấy tiểu tử này cũng không đến nỗi nào. Lúc đầu cho rằng, phàm là tu tiên giả linh đan Kim Đan hậu kỳ lại vì vài con đom đóm nhỏ mà tháo bỏ lễ tiết há chẳng phải quá không giữ thể diện rồi.

Cơ mà ngẫm lại, tiểu tử này lớn lên. ở Linh Lung Sơn phái đầy rẫy những quy tắc phép tắc ràng buộc, sống không ít khổ sở. Thi thoảng mới có thể ra ngoài vui chơi (rõ ràng là đi trấn áp yêu quái) thôi thì để tiểu nam tử này thoải mái một chút cũng không sao.

Thấy tâm tình Hướng Minh Uyên không tệ, Túc Huyền Quân có chút hứng thú liền mở lời :"Thích đom đóm ?"

Đâu là lần đầu tiên Túc Huyền Quân mở lời nói chuyện với y, ngay cả nguyên chủ lại càng chưa từng muốn nói chuyện. Chỉ ở một vài hoàn cảnh bắt buộc mới nói, mỗi lần chỉ 2 - 3 từ cùng lắm là một câu trọn vẹn.

Hướng Minh Uyên có chút ngạc nhiên, 2 mắt tròn xoe nhìn Túc Huyền Quân. Phải mất một lúc để y thử véo má mình xem có phải mơ không, sau khi xác thực mới dám trả lời.

"Ân, rất thích."

"Ding!" Y vừa dứt câu tiếng hệ thống vang lên bên tai.

"Chúc mừng ký chủ nâng độ hảo cảm của nhân vật quan trọng ! Thu về 30 điểm quyền năng !"

"Hơ ? Có cả điểm sao ?" Hướng Minh Uyên ngơ ngác hỏi.

"Điểm số cũng rất quan trọng trong lúc trải nghiệm cốt truyện [Tu Tiên Cuồng Ngạo Ma Đồ] sẽ có lúc dùng tới." Hệ thống đột nhiên nói đến đây thì cười ma mãnh khiến y lạnh hết sống lưng.

Y thầm nghĩ :"Sao cứ có cảm giác mình bị lừa..."

Đêm đen dần buông xuống, cả 2 dùng củi khô gần đó đốt lửa ngoài cửa động. Túc Huyền Quân ngồi thiền vô cùng im lặng, Hướng Minh Uyên không có tâm trạng cảm thấy thật buồn chán.

Y quay đầu ngó nghiêng chợt nhận ra có thứ gì đó đang ngọ nguậy sau tảng đá gần cuối hang động. Hướng Minh Uyên tò mò tiến lại gần. Kết quả một con rắn đen thùi đột ngột lao về phía y, con rắn này rất có tâm cắn vào đây không cắn cắn đúng cổ y.

Hướng Minh Uyên giật mình kêu lên, một tay nắm chặt con rắn ném đi.

Túc Huyền Quân nghe tiếng hét liền chạy lại thấy Hướng Minh Uyên đang khổ sở nhìn hắn một tay ôm miệng vết thương ở cổ khá gần gáy.

Túc Huyền Quân ngồi cạnh lấy ra khăn tay lau vết máu trên tay Hướng Minh Uyên rồi lau quanh miệng vết thương. Còn không quên quở trách y.

"Vi sư nói ngươi quả thực không có tích sự gì. Chỉ giỏi gây chuyện." Lời nói tuy quở trách nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng, lo lắng.

Nhưng mà, sư tôn à ngươi có thể nhìn sắc mặt người khác để nói chuyện không ? Ngươi nhìn cái bản mặt ta xem có giống như đang muốn gây sự với con rắn chết bầm đó không a ?