Sư tôn, xin lỗi, là ta sai...

Chương 9

Sư tôn y lại không nói năng gì đột nhiên đè y ra, dùng miệng hút độc trên cổ y. Khiến Hướng Minh Uyên ngượng đỏ cả mặt trong đầu lại thầm nghĩ : Trời ạ, cái thể loại cẩu huyết gì vậy thời đại này cứ rắn cắn là dùng miệng hút độc sao ?

Túc Huyền Quân sau khi hút độc từ miệng vết thương của y liền nhổ ra, máu theo khoé miệng từ từ chảy xuống, thực ra nhìn cực kỳ phong tình nha. Hướng inh uyên không làm chủ được bản thân tuỳ ý đưa tay nhẹ nhàng lau sạch vết mách trên miệng hắn. Túc Huyền Quân ngơ người, ngạc nhiên nhìn Hướng Minh Uyên, y cũng giật mình thu tay về miệng ấp úng vài từ.

"A, ta... ta..." Y bối rối.

"Ngươi! Đừng có làm ra ba cái loại hành động vớ vẩn này!"

Túc Huyền Quân tức giận quát lớn, nắm lấy cánh tay vừa động vào hắn kéo mạnh.

"G... đau!"

Túc Huyền Quân nhìn thấy gương mặt khó khăn của y, cảm nhận được y đang run rẩy như thế nào dưới thân hắn. Hắn chủ động thả tay y ra, Minh Uyên đau đớn nắm lấy cổ tay xoa xoa. Chỉ là vô ý thôi làm gì mà dữ dằn thế.

Từ bên kia phía Đông khu rừng cách chỗ Túc Huyền Quân và Hướng Minh Uyên dừng chân khoảng 20 dặm. Đám đệ tử cùng đi đều bị văng qua khu đó bao gồm Tinh Mộng và Thiên Phong Dật. Cái này ta dám cá là hệ thống sắp đặt nha~

"Chết tiệt, đã đi một buổi trời đều không tìm thấy sư huynh!" - Tinh Mộng tức tối đã vào cái cây gần đó.

"Ta có mang pháo, chi bằng bắn báo hiệu cho sư tôn đi." - Một môn sinh lấy pháo từ trong ống tay áo ra.

"Không được! Nếu bắn pháo chúng ta sẽ bị lô tung tích đêm đã xuống đám yêu ma nhất định sẽ vây đến đây." - Tinh Mộng ả tay ngăn cản.

Thiên Phong Dật đứng bên lại không đồng tình với Tinh Mộng, hắn mất kiên nhẫn lập tức lao đến giật lấy pháo từ tay môn sinh kia không suy nghĩ gì liền bắn lên.

Tinh Mộng vốn nóng tính lập tức nắm lấy cổ áo tên kia mà quát lớn.

"Ngươi! Ngươi có biết suy nghĩ không thế hả!"

"Nếu vậy thì sao, ngươi nghĩ đêm hôm như vậy không bắn pháo thì đám yêu ma không kéo đến à?!"

Cả hai người vốn dĩ ban đầu đã mang hiềm khích lớn, giờ thì nhìn có vẻ như đã muốn đánh nhau lắm rồi.

Phía bên kia, Túc Huyền Quân đã nhìn thấy tín hiệu bắn lên, đang chuẩn bị ngự kiếm bay về hướng đó.

"Đi đâu vậy?" - Hướng Minh Uyên hỏi.

"Phía Đông."

Nói rồi hắn chẳng cần để Hướng Minh Uyên nhận ra chuyện gì lập tức ngự kiếm bay đi luôn. Y đứng đó chôn chân, sư tôn nhà hắn nỡ bỏ hắn ở đây mà đi luôn a...

Hướng Minh Uyên chỉ đành gọi hệ thống lên, nếu không giờ mà lết cái xác đầy thương tích này thì đi thế nào, chưa kể y thực ra là một tên sợ bóng tối a~. Ngự kiếm ? Trời tối như vậy ngự kiếm biết đường đâu mà lần.

"Hệ thống đại nhân~" - Y dở giọng điệu dễ thương quắn quéo gọi tên.

"Đây đây, ra ngay đây đừng gọi như thế ta nổi cả da gà." Hệ thống hiện ra.

"Giờ ta không cách nào di chuyển được, ngươi nói xem ta làm thế nào đây." Minh Uyên chán nản nhìn hệ thống.

"Gọi ma thú, nhân vật Hướng Minh Uyên có ma thú nha."

Hệ thống vui vẻ giới thiệu đem hình của con ma thú kia chiếu thành hình 3d.

Con ma thú kia nhìn cũng được lắm nha, cơ mà nhìn kỹ mới nhận ra con này không ra cáo không ra sói, mèo chó gì càng không phải thế là con gì ?

"Đây , là con gì thế ?"

"Là cửu vĩ hồ ly đấy tên ngốc!" Hệ thống giận dỗi nói lớn.

Hồ ly ? Đùa ta đáy à, cái mắt thì trông chẳng khắc gì mắt rắn, bộ lông trông cũng đẹp mà tự nhiên lại lòi ra cái bờm sư tử? Còn cái đuôi.... ôi khác nào đuôi rồng....NGƯƠI NÓI ĐÂY LÀ HỒ LY SAO??!!

Hướng Minh Uyên ngán ngẩm nhìn con hồ ly cáo chẳng ra cáo mà sư tử chẳng ra sư tử.

"Có ma thú là tốt lắm rồi! Ngươi cằn nhằn cái gì! Còn chưa nói là ma thú cấp cao"

"Ừ ừ thì ma thú cấp cao."

Nói rồi Hướng Minh Uyên từ từ làm theo hướng dẫn của hệ thống gọi ra linh thú, kỳ thực nhìn nó tuy có chút xấu nhưng rất có khí thái nha, khí tức toả ra rất ngầu a~