Dịch: VoMenh
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Khi Dương Húc Minh tỉnh lại từ bên trong Hầm trú ẩn Chung Sơn, trong lòng hắn đã có nhiều thay đổi.
Cái chết của Phạm Chí Cương chỉ khiến hắn càng triệt để hạ quyết tâm.
Ban đầu hắn vẫn cho rằng, phàm nhân thông thường thật sự không có biện pháp nào để đối đầu với Lệ quỷ. Nhưng sự việc chú Sinh trấn áp bọn quỷ trong hầm trú ẩn, để Dương Húc Minh ý thức được quyển Sinh Tử Lục vẫn còn giấu diếm hắn điều gì đó.
Nhất định có một biện pháp nào đó, khiến cho người sống cũng có thể chiến đấu chống lại được Lệ quỷ. Mặc dù phương pháp đó có lẽ phải trả một cái giá đắt đỏ, nhưng Dương Húc Minh đã không còn lựa chọn nào khác.
Ban đầu, hắn chỉ là sợ hãi Lý Tử, đồng thời sợ hãi cái chết, từ đó mới cầu xin sự giúp đỡ của Sinh Tử Lục.
Nhưng về sau, càng hiểu rõ thế giới hắc ám của Lệ Quỷ, những mặt tối đằng sau cuộc sống bình thường, Dương Húc Minh càng thống hận bản thân mình nhỏ yếu, bất lực.
Hắn được chứng kiến những cái chết oan ức, những mảnh đời nhỏ bé khốn khổ, chết trong tuyệt vọng bi thương, từ gia đình họ Tưởng, đến Tiểu Tư, hai cha con Tôn Hưng Diệu, rồi cả nhà Phạm Chí Cương…
Cho tới bây giờ, thậm chí ngay cả nguyên nhân cái chết bi thảm của Lý Tử, hắn cũng không biết rõ.
Càng không biết vì sao Lý Tử chết rồi quay trở lại tìm giết hắn.
Dương Húc Minh muốn tìm được cách có thể cường hóa lực lượng bản thân, trở nên mạnh hơn, quyền năng hơn, để hắn có thể chiến đấu chống lại ma quỷ, cứu vớt những con người tội nghiệp bị Lệ quỷ quấn thân, hoặc tối thiểu nhất cũng tìm ra được nguyên nhân chân chính trong cái chết của Lý Tử, giúp cô ấy đòi lại công bằng.
Nhưng câu trả lời của Sinh Tử Lục như một chậu nước lạnh trực tiếp xối lên đầu hắn. Hắn đúng là không phải đệ tử kế thừa y bát của chú Sinh, có quyền gì hỏi phương pháp tu luyện của chú ấy. Nhưng quyển sách bại hoại này có cần phải nói thẳng đến như vậy không?
Có vẻ chửi một câu chưa đã, Sinh Tử Lục tiếp đó hiện lên lít nhít những văn tự màu đỏ như máu trên trang giấy trống không:
Trên người chú em liên lụy quá nhiều nhân quả. Đề nghị chú em không nên kế thừa vai trò của Lưu Sinh.Chẳng những chú em chọc đến ả Lệ quỷ kinh khủng nhất trong truyền thuyết, mà còn bị một con ác linh không rõ lai lịch mấp mé ra tay đoạt mạng chú em.Từ ngày đầu tiên, ông anh này đã phán tình cảnh chú em chính là thập tử vô sinh rồi. Mọi cố gắng giãy dụa của chú em chỉ là phí công mà thôi!
Mọi chuyện mà chú em đã làm chỉ có thể trì hoãn giờ chết lâu hơn một chút, khó có thể thật sự cứu thoát chú em vĩnh viễn.
Huống chi, tình hình hiện nay mà chú em đang đối mặt lại càng nguy hiểm hơn so với lúc ban đầu. Cho dù chú em kế thừa chức trách của Lưu Sinh, trở thành
Người dẫn đường, thì cũng sẽ đối mặt với một cục diện khác tuyệt vọng hơn mà thôi.
Nó tương tự như chú em đang khát nước, thì chỉ có mỗi một ly rượu độc trước mặt. Uống vào một ngụm, có đỡ khát hay không thì ta không biết, nhưng tình huống “độc phá công tâm” chắc chắn sẽ xảy ra.Biết từ bỏ đúng lúc, cũng là một loại giải thoát.
Dương Húc Minh lạnh lùng đọc những dòng chữ trên cuốn Sinh Tử Lục. Nhìn những con chữ đẫm máu này, hắn bỗng cảm thấy bình tĩnh đến lạ lùng.
Vì thế, sau vài giây, Dương Húc Minh bèn viết hỏi:
- “Người dẫn đường là gì? Chức trách của chú Sinh là gì? Tại sao ông anh lại nói em sẽ gặp phải hoàn cảnh tuyệt vọng hơn nếu đảm nhận cái chức trách này? Cái giá phải trả để trở thành Người dẫn đường lớn lắm ư?”
Từng dòng chữ của Dương Húc Minh hỏi thẳng vào ngay cốt lõi của vấn đề. Vài giây sau, Sinh Tử Lục đưa ra câu trả lời cũng mang tính chất chính xác không kém.
Lệ quỷ chính là oán hận khó tiêu tan của một sinh vật sau khi chết đi; nó là tập hợp của những ý thức, tinh thần vô cùng hỗn loạn, từ đó dựng dục nên một loại quái vật nào đó. Ở một cách nhìn khác, đó là một dạng sống mới.Một dạng sống vô cùng tà ác!!!Thế nhưng, bên cạnh thế giới hiện tại mà chú em đang sinh sống, còn có một thế giới khác dành riêng cho Lệ quỷ, yêu ma tồn tại.
Thế giới đó chỉ có sự tuyệt vọng vô tận cùng thống khổ tột cùng, người sống vĩnh viễn không thể bước chân vào nơi đó. Đó chính là luyện ngục cho bọn Lệ quỷ hung tàn kia.
Ngay phút giây bọn Lệ quỷ được sinh ra, bọn chúng sẽ bị cái thế giới kinh khủng này hút vào, sau đó bị nhấn chìm dưới Huyết Hà, vĩnh viễn đọa lạc giữa dòng sông thống khổ không bờ bến.
Do đó, điều mà ta từng nói với chú em – Lệ quỷ rất hiếm hoi và thưa thớt trên thế giới này, là chính xác. Tuy nhiên, điều này lại không chính xác nếu như chú em ở tại một số khu vực đặc biệt.
Ví dụ như Lục Bàn Thủy, ví dụ như Phật Sơn...
Lúc nào cũng sẽ có một vài địa mạch đặc biệt phát sinh dị biến...
Sau khi dị biến xảy ra, Lệ quỷ sinh ra tại đó nhiều dần làm Huyết Hà khó mà thôn phệ nhanh chóng.
Chức trách của Người dẫn đường chính là tiến về những khu vực Lệ quỷ nổi loạn nằm ngoài tầm kiểm soát, sau đó siêu độ chúng, hoặc tiêu diệt chúng, hoặc có thể tống tiễn bọn Lệ quỷ này vào Huyết Hà.
Chức trách của Người dẫn đường chính là dẫn đường về Hoàng Tuyền.Nếu kẻ đó tự ý rời bỏ chức trách, sẽ bị Huyết Hà cắn nuốt, vĩnh viễn trầm luân trong nỗi đau đớn tại Huyết Hà, khó mà siêu thoát.
Câu trả lời của Sinh Tử Lục cuối cùng có thể giải khai khúc mắc trong lòng Dương Húc Minh.
Tại sao chú Sinh khăng khăng trú ngụ tại thành phố Lục Bàn Thủy này? Tại sao Lệ quỷ, vong hồn lượn lờ đầy rẫy nơi đây? Thì ra là vậy! Nếu Lệ quỷ đảng sinh tại địa phương khác sẽ bị Huyết Hà hút đi, duy chỉ có Lục Bàn Thủy này là không nằm trong quy luật đó. Nói cách khác, ngoại trừ Lục Bàn Thủy và một số địa phận đặc thù ra, những nơi khác đều không có quỷ. Do đó, lý do mà Lý Tử có thể leo từ trong Huyết Hà đi ra... là do khi cô ấy vừa biến thành quỷ, đã từng bị Huyết Hà hút vào ư?
Hắn ngẫm nghĩ một chút, rồi viết: - “Nếu chú Sinh là Người dẫn đường, tại sao chú ấy lại không tiêu diệt hay siêu độ con ác quỷ trong Hầm trú ẩn? Hoặc giả sao không sút nó vào Huyết Hà?”
Chỉ mất vài giây, Sinh Tử Lục trả lời chắc nịch:
Năng lực con người luôn luôn có một giới hạnNgười dẫn đường vốn dĩ chỉ có đủ tư cách đối mặt với Lệ quỷ chứ không phải là khắc tinh của Lệ quỷGặp phải Lệ quỷ kinh khủng, Người dẫn đường khó mà thoát thân, thậm chí chết oan uổng.Câu khẳng định này vô cùng đơn giản.
Nhìn Sinh Tử Lục hồi đáp, Dương Húc Minh lại vò đầu bức tai.
Quyển sách rách nát này báo cho hắn mẩu tin tức hữu dụng và vô cùng xác thực, lại tựa như những thông tin mà nó báo cho mình ngay từ ngày xưa.
Đó quả thật là một thế giới vô cùng xa lạ, quỷ dị, nguy hiểm tuyệt đối, càng hiểu rõ về nó lại càng cảm thấy nó đáng sợ cùng cực.
Người bình thường hết sức nhỏ bé trước bọn Lệ quỷ kinh khủng kia, hoàn toàn không có khả năng chống trả. Ví dụ như trường hợp của Dương Húc Minh hiện tại, hắn giống như là đang uống rượu độc vậy.
Sát Phụ kiếm có thể gây thương tổn cho Lệ quỷ, nhưng khó mà thực sự tiêu diệt hoàn toàn bọn ác linh tà dị kia. Nếu như không có Tiểu Tư, dù hắn chém nát bọn ác quỷ kia thành từng mảnh nhỏ, thì bọn chúng vẫn có thể hồi phục lại như cũ, sau đó ra tay lấy mạng hắn. Thậm chí ở trường hợp của Tiểu Tư, ai có thể bảo đảm cô bé ấy vẫn luôn giúp đỡ Dương Húc Minh mà không thừa cơ hội giết chết hắn vào một ngày nào đó?
Mặc dù Dương Húc Minh luôn phàn nàn Sinh Tử Lục hay xạo sự, nhưng hắn vẫn rõ ràng một điều rằng Sinh Tử Lục vẫn luôn giúp đỡ hắn đến giờ phút này.
Tất cả những gì Sinh Tử Lục phỏng đoán đều trở thành sự thật. Đêm qua, nếu Lý Tử không bất ngờ giáng lâm Hầm trú ẩn, Dương Húc Minh chắc chắn đã đi đời nhà ma, chỉ là không biết chết vào tay ai trong hai con ác quỷ kia.
Trong khi Dương Húc Minh đang suy nghĩ thì những dòng huyết tự trên Sinh Tử Lục lại tiếp tục đổi mới.
Trành Quỷ dây dưa:Có lẽ do quá nhiều manh mối và các khái niệm mới xuất hiện làm ảnh hưởng đến sự suy đoán của chú emTrên thực tế, cục diện hiện tại cũng chưa đến mức tuyệt vọng như chú em đang lo sợ.
Nếu ngọn nến nhân duyên trong tay chú em bất diệt, vị Lệ quỷ khủng bố đang trú ngụ trong nhà kia sẽ không tổn thương chú em.
Trước khi ngọn nến cháy hết, chú em chỉ cần giết chết con trành quỷ đang phá phách trong nhà và ả trành quỷ đang chạy trốn kia, chú em sẽ đạt được an toàn tuyệt đối.
Chú em vốn dĩ đã có đủ lực lượng giết chết cả hai tên chúng nó, chuyện tiếp theo cần làm chỉ là chọn thời điểm ra tay.
Sau khi xử lý bọn chúng thành công, điều tiếp theo chú em cần làm là chém nát quyển nhật ký có một con lệ quỷ đang tá túc kia, từ lúc đó, chẳng còn bất cứ đầu Lệ quỷ nào có ý định tổn thương chú em nữa.
Sau đó, hãy mang ngọn nến nhân duyên rời xa khỏi nơi thị phi này, cùng cô ấy sống hạnh phúc đến bạc đầu.Chú em có thể sống sót an toàn, sẽ không có lệ quỷ nào muốn làm hại chú em nữa đâu!!!
Câu trả lời xác đáng của Sinh Tử Lục đã vạch ra một con đường sáng cho Dương Húc Minh.
Hoàn toàn chính xác, chỉ cần hắn giết chết hai con Trành quỷ kia, như vậy chẳng còn kẻ nào có ác ý với hắn, muốn đoạt mạng hắn cả.
Mặc dù có nhiều Lệ quỷ ở Lục Bàn Thủy này, nhưng nếu Dương Húc Minh không chủ động đi trêu chọc bọn chúng, thì có bao giờ bọn chúng chủ động đến tìm Dương Húc Minh đâu. Tiếp đến, hắn nên giết nốt Tiểu Tư, sau đó mang nến nhân duyên rời khỏi Lục Bàn Thủy, đến một nơi nào đó không có bất cứ sự kiện linh dị nào.
Thế nhưng...
Để có cuộc sống như vậy, cái giá phải trả là Dương Húc Minh bắt buộc phải phải quên đi cái chết thảm khốc của Lý Tử, bỏ qua nguyên nhâ người yêu mình qua đời. Bên cạnh đó, hắn buộc phải phản bội lại Tiểu Tư, cô bé luôn giúp đỡ hắn trong mọi trường hợp.
Hít một hơi thật sâu, Dương Húc Minh viết lên trang giấy trước mặt:
- “Dông dài làm gì, muốn thành Người dẫn đường thì phải trả cái giá cao cỡ nào? Ông anh nói cho thằng em này nghe đi, làm sao để trở thành Người dẫn đường?”
Dương Húc Minh tỏ ra nóng nảy. nhưng hắn vô cùng tỉnh táo ngay lúc này.
Thật vậy, nếu hắn chấp nhận làm theo những gì Sinh Tử Lục nói, thì chắc chắn hắn có thể sống một cuộc sống bình thường như bao người, không còn hiểm nguy, không cần lo toan về tính mạng.
Nhưng nếu Dương Húc Minh chọn con đường ấy, thì lương tâm của hắn ở đâu? Làm sao hắn có thể nhẫn tâm quên mối tình giữa mình và Lý Tử?
Hắn tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!
Khi Lý Tử còn sống, hắn đã sai phạm một lần.
Nay Lý Tử đã chết, Dương Húc Minh chẳng thể nào cứu cô ấy sống lại, cũng không thể nào thực hiện những hứa hẹn với cô ấy lúc sinh tiền, không thể nào cùng cô ấy trải nghiệm sinh lão bệnh tử, không thể nào cùng cô ấy kết hôn rồi sinh con, không thể nào sống với cô ấy đến răng long đầu bạc.
Dương Húc Minh đã thất hứa hoàn toàn, còn vụt mất Lý Tử vào tay thần chết.
Con mẹ nó!
Do đó, dù lần này hắn phải đối mặt với kết cục gì đi nữa, dù kết quả có đáng sợ đến thế nào, dù đó là chết thảm hay chỉ là phí công vô ích, thì Dương Húc Minh tuyệt đối không lùi bước!
Dù thế nào đi nữa, Dương Húc Minh nhất quyết phải đòi lại một sự công bằng cho Lý Tử!
Hắn muốn dùng máu của những kẻ thủ ác kia để trả mối nợ máu mà bọn chúng thiếu nàng!
Dù cái giá mà hắn phải bỏ ra có nhiều thế nào đi chăng nữa...!!!!!