Thẩm Ngữ

Chương 19: Chương 19

Chương 19: Rạp chiếu phim (H, cắm nhẹ, liếm sạch JJ)

 

Khương Tá rất tâm cơ mà chọn một bộ phim tình cảm bình thường cậu ta còn chẳng thèm nhìn đến, mục đích là muốn xây dựng bầu không khí hẹn hò yêu đương lãng mạn.

 

Trùng hợp là con người văn nhã như Cố Uyển Như cũng cũng chọn trùng, nhưng hai người vào sớm hơn nên bọn họ không có gặp nhau trực diện.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Cố Uyển Như chọn ghế phía trên cùng, tựa đầu vào vai Diệp Lệ Thành câu có câu không nói chuyện phiếm với anh trong thời gian chờ phim chiếu.

 

Năm phút trước khi phim bắt đầu chiếu thì Thẩm Ngữ và Khương Tá vội vàng đi đến, hai người ngồi ở vị trí thứ tư của hàng cuối cùng cạnh lối đi, ở gần cầu thang có ánh sáng yếu ớt nên Diệp Lệ Thành có thể nhìn rõ từng động tác của bọn họ.

 

Tuy là Diệp Lệ Thành thất hứa trước nhưng anh vẫn vô cùng khó chịu.

 

Hơn nữa Khương Tá có ý với Thẩm Ngữ nên thường trộm ngắm cô, Diệp Lệ Thành càng nổi giận hơn.

 

Diệp Lệ Thành cố áp xuống cơn giận, vất vả chịu đựng đến nửa phim, lúc này nam chính nữ chính phải chia xa, nhạc phim buồn bã vang lên khiến người ta cảm động không thôi, đặc biệt là phái nữ, Cố Uyển Như đã hai mắt đẫm lệ đắm chìm trong cốt truyện.

 

Khương Tá lấy khăn giấy lau khô nước mắt trên mặt Thẩm Ngữ. Diệp Lệ Thành ngồi không yên, anh im lặng đứng dậy, cố ý đi ngang qua lối đi cạnh Thẩm Ngữ.

 

Anh cố ý đi chậm, lúc đi ngang qua anh còn cố ý đụng trúng cô.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Ngữ ngước đôi mắt đẫm nước lên thì mơ hồ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của anh trong làn nước mắt.

 

Cô còn cho rằng mình nhìn lầm, nhưng vì còn chìm vào bộ phim nên cô chỉ nhìn thoáng qua rồi dời tầm mắt ngay.

 

Nhưng khi mới vừa quay đầu lại, cô càng nghĩ càng thấy không đúng, cô nhớ rõ hôm nay anh mặc áo sơ mi màu trắng, hình như người vừa rồi đúng là mặc sơ mi trắng.

 

Thẩm Ngữ cuống quít ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng anh nhưng chỉ tiếc là anh đã đi xa, cô sốt ruột xác nhận tình huống sau đó nhét hộp bắp rang vào người Khương Tá, “Tôi đi nhà vệ sinh một lát.”

 

Dứt lời, cô nhanh chân bước ra ngoài.

 

Diệp Lệ Thành cho rằng Thẩm Ngữ không thấy mình nên giận dữ định đến nhà vệ sinh hút thuốc, Thẩm Ngữ theo trực giác đi thẳng đến nhà vệ sinh, lúc Diệp Lệ Thành chuẩn bị tiến vào thì liền gọi lại.

 

“Chú ơi?”

 

Anh dừng bước, hơi hơi nghiêng đầu lạnh lùng nhìn cô một cái rồi tiếp tục đi vào.

 

Thẩm Ngữ cũng không thèm quan tâm đây là nhà vệ sinh nam, cô đi theo rồi ôm chầm anh từ phía sau.

 

“Em còn tưởng hôm nay không được nhìn thấy chú.”

 

Diệp Lệ Thành đáp trả, “Không phải có người khác đi cùng sao?”

 

“Làm sao giống nhau được!” Thẩm Ngữ vội vàng giải thích, “Cậu ta là em trai của chị Khương, làm sao có thể so với chú!”

 

Thẩm Ngữ chuyển hướng ôm anh từ phía chính diện, cô ngửa đầu say đắm nhìn anh, “Chú mới là quan trọng nhất…”

 

Tâm trạng anh bình phục lại một chút nhưng ngoài miệng vẫn không thoải mái, “Đi xem phim riêng với nhau mà, tôi có gì mà quan trọng chứ?”

 

“Do chị Khương có việc gấp nên đi trước.” Thẩm Ngữ nhón chân hôn lên khóe môi anh, “Chú ơi, người em thích là chú, chú phải tin em.”

 

Thật ra Diệp Lệ Thành đã bị Thẩm Ngữ dỗ cho hết giận rồi nhưng anh không muốn tha cho cô dễ dàng như vậy, mà nghĩ tới nghĩ lui lại tìm không ra lý do chính đáng.

 

Anh hủy hẹn với cô chỉ để xem phim cùng vợ vậy thì anh có lý do gì để bắt bẻ cô?

 

Diệp Lệ Thành càng nghĩ càng bất lực, thở dài nói, “Tiểu Ngữ, nếu em thích thì có thể thử hẹn hò với người đó…”

 

Anh muốn nhân cơ hội này chặt đứt suy nghĩ trong lòng mình.

 

Thẩm Ngữ hôn anh, lã chã chực khóc cầu xin anh, “Chú đừng đuổi em đi, xin chú đấy, để em ở bên cạnh chú được không…”

 

Thấy anh không phản ứng gì, Thẩm Ngữ liền đưa lưỡi càn quấy miệng anh, không khí xung quanh dần nóng lên.

 

Diệp Lệ Thành kiềm chế không được, anh bế cô vào một gian nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại.

 

Mọi người đều đang ở trong rạp xem phim, chỉ có bọn họ ở đây, kịch liệt ôm hôn tại một gian phòng nho nhỏ.

 

Vật giữa hai chân Diệp Lệ Thành đã kêu gào muốn đòi ra ngoài từ lâu, nó gồ lên cạ vào bụng Thẩm Ngữ.

 

“Chú cứng rồi…” Thẩm Ngữ âu yếm vật đó cách một lớp quần.

 

Đột nhiên, cô khép hai chân lại rồi quỳ xuống trước giày anh sau đó hôn lên ‘túp lều’ của anh.

 

Diệp Lệ Thành sắp bị bộ dáng câu dẫn này của cô tra tấn đến phát điên, một cô gái xinh đẹp cam tâm tình nguyện quỳ trên mặt đất liếm cho mình, bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể cự tuyệt đường điều đó, Diệp Lệ Thành cảm giác tim mình đập nhanh đến mức muốn vọt khỏi lồng ngực.

 

So với vẻ quyến rũ của Thẩm Ngữ thì động tác của cô có vẻ có chút vụng về, sau đó vẫn phải nhờ có Diệp Lệ Thành giúp đỡ thì mới ‘giải phóng’ dương vật ra được.

 

Cô đỡ nhẹ phần gốc dương vật, nâng mi quyến rũ nhìn anh nhưng rồi lại nhanh chóng rũ mắt xuống, vươn lưỡi ra liếm một đường từ gốc đến đỉnh, giống như là đang liếm kẹo que, lặp đi lặp lại mấy lần cho đến khi cả dương vật đều trở nên ướt đẫm nước bọt.

 

“Ngậm quy đầu vào.” Diệp Lệ Thành đưa tay vuốt ve mặt cô rồi chỉ huy cô hầu hạ mình.

 

Cô nghe lời, cố gắng há to miệng ngậm quy đầu vào.

 

Quy đầu của anh vẫn luôn chảy ra dịch nhầy trong suốt, có chút mặn, có lẽ là do ở ngoài cả ngày nên Thẩm Ngữ có thể nếm được một chút vị nước tiểu.

 

Vì lần trước không tạo được hảo cảm khi khẩu giao cho anh nên lần này cô liền vui vẻ chịu đựng, chỉ cần là Diệp Lệ Thành thì cô không có khả năng kháng cự.

 

Có lẽ do đang quan hệ ở nơi công cộng nên sự kích thích đó khiến cho quy đầu của anh trướng to như quả trứng gà, miệng Thẩm Ngữ bị nó lấp đầy. Dịch tuyến tiền liệt cứ liên tục trào ra khiến cô không có cách nào để nuốt xuống, dịch nhầy trong suốt không ngừng chảy ra từ khóe miệng cô rồi trượt dọc xuống cằm.

 

Thấy động tác của cô quá trúc trắc nên Diệp Lệ Thành liền lấy tay đặt sau ót cô, giữ không cho cô lộn xộn, “Tiểu Ngữ đừng nhúc nhích!”

 

“Há to miệng ra để tôi làm.”

 

Cô dùng ánh mắt vô tội nhìn anh rồi ngoan ngoãn há to miệng.

 

Diệp Lệ Thành nhìn chằm chằm Thẩm Ngữ, anh thong thả đong đưa eo, dương vật đỏ sậm ra vào trong đôi môi đỏ tươi của cô. Anh dùng sức một chút chọc đến yết hầu Thẩm Ngữ, cô liền giãy giụa phát ra âm thanh nôn khan, lúc này yết hầu đang trong trạng thái mở ra nên quy đầu có thể dễ dàng đi vào sâu hơn.

 

Diệp Lệ Thành cảm thấy mới lạ nên muốn đi vào sâu hơn để tìm kiếm khoái cảm, động tác của anh càng lúc càng mất khống chế, đâm vừa nhanh vừa sâu khiến Thẩm Ngữ nghẹn đến trào nước mắt liên tục.

 

Có một lần anh đi vào rất sâu, Thẩm Ngữ chịu không nổi nữa nên liền giãy giụa đẩy Diệp Lệ Thành ra rồi ôm lấy chân anh nôn khan không ngừng.

 

“Chú ơi yết hầu đau quá!” Giọng của cô đã khàn khàn, vừa nói xong là cổ họng đã bắt đầu nóng rát.

 

“Chú dùng bắp đùi em được không?” Cô nương theo chân anh chậm rãi đứng lên, cởi quần lót ra vò trong tay rồi đưa lưng về phía anh, tay kia đỡ lấy dương vật đặt vào chỗ đóa hoa của mình.

 

Cô nhớ rõ lần trước anh đã làm như vậy.

 

“A ưm…”

 

Dương vật nóng bỏng đẩy cái khe đang khép chặt ra, thứ đó nóng đến mức khiến cô phải nhỏ giọng kêu lên.

 

Hoa huyệt Thẩm Ngữ đã chảy nước ướt đẫm lúc đang khẩu giao, vậy nên Diệp Lệ Thành có thể dễ dàng đâm vào hơn.

 

Diệp Lệ Thành quá cao, vì để cô đỡ mỏi nên anh hơi khuỵu chân xuống, một tay bắt lấy cánh tay cô, một tay ôm ngang eo cô để cô duy trì tư thế đứng thẳng rồi bắt đầu “làm” cô từ phía sau.

 

Dương vật của anh quá dài, lúc đâm từ kẽ mông đến môi âm hộ thì toàn bộ quy đầu và một đoạn phân thân đều bị lộ ra ngoài.

 

Cô mặc váy xếp li ngắn, vậy nên mỗi lần thọc vào rút ra đều sẽ khiến phần váy bị đỉnh thành một túp lều.

 

“Chú ơi, chú…” Thẩm Ngữ động tình gọi anh, cô kẹp chặt bắp đùi để anh có cảm giác hơn.

 

Âm đế giấu bên trong khe hở bị dương vật cọ đến nghiêng lệch, sưng to như hạt đậu nành, không ngừng phun ra dịch nhầy trong suốt.

 

“Thích không?” Anh hỏi với giọng khàn khàn, eo đong đưa nhanh hơn.

 

“Thích… A!”

 

Diệp Lệ Thành đâm rất sâu, non nửa quy đầu không cẩn thận cắm vào trong lỗ nhỏ.

 

Mặc dù chỉ đâm vào nhẹ nhưng dị vật thô to vẫn khiến thánh địa chưa từng bị khai phá của cô chịu không nổi, các cơ dưới co lại theo phản xạ để đẩy dị vật ra.

 

“Đau quá!” Thẩm Ngữ khuỵu gối, hai đầu gối chụm vào nhau, tay chống lên cửa.

 

Diệp Lệ Thành đã bị dục vọng làm mờ mắt, trong đầu bây giờ chỉ có suy nghĩ muốn làm cô, hơn nữa bên cạnh cô lại vô cớ có thêm một Khương Tá khiến dục vọng chiếm hữu của anh càng bị thổi bùng lên.

 

Anh nâng một chân cô lên rồi tiếp tục thâm nhập, quy đầu từ từ khai phá con đường bí ẩn đó. Diệp Lệ Thành chỉ cảm thấy giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ đang ngậm chặt lấy dương vật anh, chặt đến không ngờ, thậm chí anh còn bị kẹp đến hơi đau.

 

“Thả lỏng!” Anh đánh một cái lên mông cô, “Dương vật sắp bị em kẹp gãy!”

 

Cô bị đánh đau nên bên trong càng kẹp chặt hơn, Diệp Lệ Thành cơ hồ là cắn răng tiếp tục thâm nhập, vất vả lắm quy đầu mới đụng đến lớp màng kia, sau khi xác nhận cô vẫn còn trinh thì dương vật giống như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi nhanh chóng phun ra tinh dịch nồng đậm.

 

Cho dù Diệp Lệ Thành đã lập tức rút ra nhưng vẫn còn tinh dịch sót ở bên trong, sau đó nó bắt đầu tràn ra khỏi hai mép cánh hoa.

 

Tinh dịch nóng bỏng như một ‘viên đạn’ bắn trúng âm đến khiến cô cũng nhanh chóng cao trào.

 

Nửa thân trên của Thẩm Ngữ gập xuống, mông vểnh cao, âm hộ trơn bóng của cô bị phủ đầy tinh dịch dơ bẩn, cảnh tượng dâm mĩ này được Diệp Lệ Thành thu hết vào mắt.

 

Có thể nhìn rõ tinh dịch màu trắng ở xung quanh khe hở của âm hộ màu hồng nhạt, có một chút tinh dịch men theo cánh hoa nhỏ giọt xuống sàn nhà, có một chút lại chảy dọc theo bắp đùi cô.

 

Cơ thể cô vì cao trào nên không ngừng run rẩy, bây giờ nhìn cô giống như một nữ sinh trung học mới bị một tên si hán* chà đạp trong anime.

(*si hán: một người đàn ông si mê cô gái đó)

 

Vì để kéo dài khoái cảm lúc bắn tinh nên Diệp Lệ Thành lại tiếp tục nhét dương vật vào khe hở rồi chậm rãi thọc vào rút ra, anh nhắm mắt cảm thụ tia khoái cảm cuối cùng.

 

Dương vật vốn thô dài từ từ mềm xuống, nhỏ lại, cuối cùng biến thành một đùn thịt màu đen, thế nên anh cũng không thể tiếp tục động tác của mình được nữa.

 

“Tiểu Ngữ, liếm sạch giúp tôi nào.” Anh đưa nó đến trước mặt Thẩm Ngữ, ánh mắt không còn lạnh băng như trước mà lại lộ ra nhu tình.

 

Đàn ông yêu bằng tình dục, những lời này rất đúng với Diệp Lệ Thành.

 

Thẩm Ngữ vô lực ôm lấy đùi anh, mặt đỏ ửng do cao trào, cô đưa lưỡi chậm rãi liếm sạch tinh dịch màu trắng trên đó.

 

Cô hút hết chất nhầy trắng đục còn dư ở quy đầu sau đó nhét dương vật vào trong quần giùm anh, kéo phéc mơ tuya lên rồi mới đứng dậy.

 

Anh âu yếm ôm cô rồi hôn lên môi cô.

 

“Chú ơi, em làm tốt chứ?” Cô cọ cọ ngực anh, mềm mại làm nũng nói.

 

“Rất tuyệt.” Anh hôn lên cái trán ướt mồ hôi của cô, “Tôi rất thích.”

 

Thẩm Ngữ vui vẻ giống như người được thoải mái là mình vậy, cô bắt đầu làm nũng ôm lấy anh, không chịu buông ra.

 

“Ngoan, tôi phải ra ngoài mua khăn giấy lau cho em nữa.” Diệp Lệ Thành bất đắc dĩ nói.

 

“Vậy chú phải nhanh quay lại đó.”

 

Anh cười cười, sờ sờ đầu cô rồi nhanh chóng bước ra ngoài.