Tháng Ngày Nằm Vùng Ma Giáo

Chương 13: Chương 13

Chào mọi người, ta là thiếu hiệp bần cùng thiếu nợ sư tỷ rất nhiều tiền cờ bạc Tưởng Lạc Vân, hiện tại ta đang cùng mọi người thẩm vấn sư tỷ của ta.

Tả hộ pháp của Ma giáo là một tiểu soái ca, thoạt nhìn không lớn hơn ta bao nhiêu, hắn đứng ở phía trước, hừ một tiếng, hỏi sư tỷ: "Hôm qua có phải là ngươi đã lén đột nhập vào mật thất của Ma giáo không?"

Sư tỷ cũng hừ một tiếng, đáp lại hắn: "Ngươi có chứng cứ không?".

truyện đam mỹ

Tả hộ pháp móc ra một cái bình lớn không biết lấy từ nơi nào, vặn nắp một cái, bên trong đều là bò cạp độc.

Ta mẹ nó chân bị dọa mềm nhũn, đây không phải rõ ràng là muốn tra tấn bức cung sao?

Không nghĩ tới sư tỷ một bộ dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi, ngồi phịch xuống mặt đất, lớn tiếng nói: "Có chiêu gì thì cứ việc tung ra, ta đây không sợ các ngươi!"

Ta và ta sư muội đều cảm động đến khóe mắt rưng rưng, chúng ta không bao giờ nghĩ rằng sư tỷ lại là một nữ tử cương liệt thế này.

Tả hộ pháp cầm bình tiến lên phía trước, có một con bò cạp bò trên sàn nhà, sư tỷ thấy hắn tới thật, sợ tới mức giơ tay: "Đợi đã! Đêm qua giáo chủ phu nhân vẫn luôn ở bên cạnh ta, ta căn bản không có thời gian xông vào mật thất!"

Trương Trùng Cửu hơi hơi sửng sốt, hỏi: "Nàng và ngươi ở bên nhau làm gì?"

Sư tỷ nghiêm túc nói: "Nàng bởi vì ngươi không chịu chung phòng với nàng nên biến thành một siêu cấp đại oán phụ, đêm hôm khuya khoắt chạy tới đánh tiểu tam, may mà ta võ công cao, bằng không không phải đã bị nàng đánh chết rồi sao."

Mọi người: "..."

Trương Trùng Cửu nhìn về phía ta, ta không tiện phủ nhận, bởi vậy một bên hu hu hu một bên đạp lên con bò cạp trên mặt đất yếu đuối chạy đi rồi.

Ta một đường chạy đến con lạch nhỏ một bên cởi giày, nghĩ thầm phen này coi như xong đời, toàn bộ Ma giáo đều biết ta không thỏa mãn dục vọng, uổng cho gương mặt ta thanh thuần như thế này.

Qua một lát, Trương Trùng Cửu đuổi theo tới, ta còn đang ngồi xổm ở bờ sông hì hục hì hục lau giày, một bên lau một bên hỏi hắn: "Lý Kinh Hồng thế nào rồi?"

Trương Trùng Cửu nói: "Trước nhốt lại đã."

Ta nói "Ồ", sau đó trượt tay một cái, giày rớt xuống sông bị cuốn trôi đi mất.

Trương Trùng Cửu nói: "Ngươi chạy cái gì, ta còn tưởng rằng ngươi muốn nhảy sông tự vận."

Ta một chân nhảy lò cò trở về, nói: "Muốn nhảy sông tự vận cũng không phải ta nhảy, mọi người đều biết hai vợ chồng không chung phòng nhất định là nhà trai có vấn đề, ngươi một Ma giáo giáo chủ lớn như vậy cũng không sợ mất mặt, ta có cái gì phải mất mặt."

Quý vị thân mến! Xem tới đây đã hiểu chưa! Chỉ cần tuân theo lý lẽ "Đều là thế giới này sai ta không có sai", bạn sẽ sống rất thoải mái hơn nữa mỗi lần cãi nhau đều có thể thắng.

Trương Trùng Cửu ăn nói vụng về, tranh cãi không bằng ta, lập tức bước tới đỡ ta, hỏi: "Ngươi có phải thật sự rất để ý chuyện không chung phòng không?"

Ta đây đương nhiên liên tục phủ nhận, chuyện đó dĩ nhiên là không có, ta nói: "Ta đi tìm Lý Kinh Hồng chỉ để xác nhận địa vị giáo chủ phu nhân của ta, nam nhân chỉ biết ảnh hưởng tốc độ ta rút kiếm, ta đời này sẽ không chung phòng với ngươi."

Trương Trùng Cửu nói: "Ồ."

Ta đẩy hắn ra, hắn lại sấn tới đỡ ta, nói: "Nếu không ta cõng ngươi trở về."

Ta nói: "Trong lòng không có đàn ông xuất kiếm tự nhiên như thần! Đại hội võ lâm lần tới, ta muốn đại diện Ma giáo tham chiến để nhất thống giang hồ, ngươi đừng hòng phá hỏng việc tu hành của ta, ta cảnh cáo ngươi."

Trương Trùng Cửu ngồi xổm xuống thúc giục ta: "Nhanh lên."

Ta nói: "Ngươi không phải không thích ta sao, ngươi không thích ta sao còn cõng ta làm gì."

Trương Trùng Cửu nói: "Ai bảo ngươi là vợ của ta."

Sau đó ta cũng không biết chuyện gì xảy ra đã nhảy lên trên lưng hắn.

Hắn cõng ta đi tản bộ dưới chân núi Ma giáo, ven đường hoa nhỏ nở rất đẹp, ta nói "Trương Trùng Cửu, ngươi hái đóa hoa cho ta", Trương Trùng Cửu liền xoay người lại hái.

Ta nói "Ta không muốn đóa này ta muốn đóa bên cạnh kia", Trương Trùng Cửu chậc một tiếng, nói "Thứ này có gì khác nhau sao?".

Sau đó lại khom lưng hái cho ta một đóa nữa.

Ta nói: "Trương Trùng Cửu, ngươi có bệnh à, mang ta đi dạo trên núi để làm gì."

Trương Trùng Cửu cõng ta lắc lư đi lên, bảo ta đừng ôm chặt như vậy, cẩn thận siết chết hắn.

Ta nói "Ừ ừ ừ", buông lỏng ra một chút, cảm giác mình sắp rớt xuống, lại siết cổ hắn thật chặt.

Ta nói: "Trương Trùng Cửu, nếu như ta không cẩn thận siết chết ngươi, ngươi có biến thành quỷ về trả thù ta không?"

Trương Trùng Cửu nói: "Không đâu."

Ta hỏi vì sao, hắn nói: "Ai bảo ngươi là vợ của ta.".