Thanh Âm Của Em

Chương 3

 

Chương 3

 

Editor: Hardys - 18 chủi, cô gái nhỏ thích đọc thanh thủy văn.

 

Ngày hôm sau, lúc Người Câm tỉnh lại đã phát hiện bộ ngực sữa của mình đang bị anh nắm lấy, cử động kịch liệt của người phía sau khiến cô tê dại cả người. Anh thức dậy sớm hơn cô, thừa dịp cô đang ngủ mà làm cô.

 

Cô xoay đầu qua một chút lại bị anh quay trở lại, anh cắn cắn lên vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phà vào tai cô, "Vợ ngoan, để anh yêu em." Ngoài miệng nói chuyện nhưng động tác dưới thân anh cũng không dừng lại, cô bị từng đợt va chạm của anh mà đạt tới cao trào, cả người hơi hơi rùng mình.

 

Cô ngủ thiếp đi, có lẽ vì cả đêm qua gần như không ngủ, cô cảm giác giấc ngủ này cực kỳ sâu, lúc tỉnh lại đã là buổi chiều.

 

Trong phòng khách sạn không lớn ngập tràn mùi vị tinh dịch, trên người được chăn che kín, cô lấy tay mò mẫm cơ thể của anh nhưng chỉ là một mảng trống rỗng.

 

Trong phòng u tối, bức rèm cửa đã được kéo rất sát, Người Câm chỉ có thể nghe thấy âm thanh của xe ô tô ngoài cửa sổ.

 

Cầm lấy điện thoại di động, anh nhắn tin cho cô, nói anh đi mua đồ ăn, dặn cô thức dậy thì cứ chờ anh.

 

Cô ngồi dậy, di chuyển thân thể trần trụi đi bật đèn, bao cao su bị ném xuống đất tối hôm qua đã được thu dọn sạch sẽ.

 

Đi vào WC tẩy rửa cả người mình, dù bủn rủn vô lực nhưng cô cũng không cảm thấy uất ức, thậm chí khi nhớ lại tối qua thì trong lòng cô như được rót đầy tình yêu.

 

Lưu Manh gọi cô là vợ rất nhiều lần, mỗi một câu nói, mỗi một lời tâm tình anh đều hôn cô một cái, cô cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.

 

Cô lại muốn anh rồi.

 

Eo và nhũ hoa đều được in một chuỗi dấu ấn, cô xoa xoa cũng không thấy đau chỉ có màu sắc hơi đậm một tí thôi. Cô tắm lại bằng nước lạnh, vùng da phía dưới bị rách nên có hơi đau đớn, sau khi cô dùng ngón tay ấn ấn hai lần thì quấn khăn tắm lên người rồi đi ra ngoài.

 

Lưu Manh đã trở về, đã dọn xong bát đũa trên bàn trà và ngồi chờ cô.

 

Sau khi thấy cô tắm xong, anh ngoắc ngoắc tay với cô, bởi vì không mặc quần áo nên Người Câm do dự một hồi nhưng cuối cùng vẫn đi thẳng về phía anh.

 

Lưu Manh kéo cô ngồi xuống, để cho cô ngồi lên đùi anh.

 

Trên đầu vai trắng sáng non nớt vẫn còn dính chút nước, Lưu Manh đặt cằm trên vai cô.

 

"Ăn cơm."

 

Người Câm nhún nhún vai, anh vừa dính cằm lên vai cô vừa nói chuyện khiến cô cảm thấy ngứa.

 

Đầu vai bị cắn một cái, "Không an phận."

 

Người Câm uất ức liếc nhìn anh một cái, miệng hơi cong lên. Lưu Manh lập tức tới gần cô, hôn lên môi cô một cái, bàn tay to trượt xuống mông, nhéo một phát, "Ngoan ngoãn ăn cơm đi."

 

Người Câm gật đầu, ánh mắt cong lên.

 

Cơm nóng hổi, hai người đã đói bụng gần một ngày nhưng cũng không ăn như hổ đói mà là anh một miếng em một miếng, cứ như vậy, bữa cơm tình nồng ý mật được ăn xong.

 

Cơm nước đã xong, Lưu Manh lại mở tivi, Người Câm nằm trên người anh và cùng anh xem chương trình giải trí.

 

Người Câm bị chọc cười, nhẹ nhàng run rẩy cả người.

 

Lưu Manh cúi đầu hỏi cô, buồn cười tới vậy sao?

 

Đôi môi hơi lạnh dán trên trán cô. Người Câm nhìn anh, chỉ chỉ TV, ý là kêu anh tập trung xem đi.

 

"Anh không xem." Lưu Manh lắc đầu, bế cô ngồi thẳng lên người anh.

 

Mông của cô đặt trên đùi của anh, anh đặt cằm trong cổ cô, hai tay ôm lấy cô.

 

Đuôi tóc ẩm ướt đâm vào gương mặt của anh, anh nhìn chằm chằm sườn mặt  cô nhưng trong đầu nghĩ tới chuyện khác.

 

Cô đang mê mẩn xem chương trình giải trí.

 

Tới lúc khăn tắm hoàn toàn bị cởi bỏ, cô đột nhiên hoảng sợ. Thân thể trần truồng bị anh ôm chặt, cô hờn dỗi liếc nhìn anh, cầm khăn tắm có ý muốn quấn lại.

 

Lưu Manh không chịu, chụp lấy bầu ngực no tròn của cô, tùy ý xoa nắn nơi căng mềm ấy, anh ngậm chặt vành tai trắng nõn của cô, "Em xem của em, anh làm của anh."

 

Người Câm bắt lấy tay anh, mặt cô đỏ lên.

 

Chương trình giải trí còn đang chiếu, trên TV phát ra từng câu truyện tiếu lâm.

 

Nhưng cô đã sớm không xem nữa rồi.

 

Cô quỳ trên tấm thảm mềm mại, hai tay chống xuống đất, bầu ngực sữa rung lắc vô cùng dữ dội trong không trung, ngón chân vô thức bấu chặt lấy những sợi lông mềm mại trên thảm trải sàn, trước mắt chính là một cái gương, cô xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu nhìn dáng vẻ của mình trong gương.

 

Hai quả anh đào mới bị dính nước bọt vẫn còn chưa khô hết, dòng nước bọt trong suốt ấy đã lóe sáng dưới ánh đèn trắng.

 

Nơi giữa đùi đã ẩm ướt tới mức thành một mớ hỗn độn, côn thịt to dài mạnh mẽ lại ra vào liên tục giữa khe mông của cô, anh chụp lấy bờ mông căng tròn của cô, hung hăng cắm vào rồi lại rút ra toàn bộ, 

 

Tiếng nước "phốc phốc" khiến toàn thân Người Câm nhũn ra, giống như là chiếc thuyền nhỏ trôi dạt trên biển lớn, bị từng làn sóng đánh cho lên lên xuống xuống. Cô với tay ra sau lưng để tìm anh, khao khát mong anh chống đỡ giúp.

 

Lưu Manh bắt lấy tay cô, ôm chặt bụng dưới của cô, đâm đến nơi sâu nhất rồi còn nghiền nát nơi đó vài cái, sự kích thích khiến cô run rẩy cả người.

 

"Vợ, ngước lên nhìn đi." Anh ngẩng đầu nhìn gương nói chuyện.

 

Lúc này Người Câm cũng ngẩng đầu nhìn theo.

 

Anh đang ở trên thân thể cô, da thịt màu đồng dính chặt vào làn da trắng nõn, nhũ hoa màu hồng nhạt dâm đãng lắc lư, trên mặt cô tràn ngập huyết sắc, vừa trắng nõn mà vừa đỏ bừng.