Thật ra cô ta đã ngủ cùng rất nhiều người đàn ông, nhưng chưa lần nào lại nhục nhã đến như vậy Mà người đàn ông này lại là người mà cô ta muốn làm bạn cả đời “Còn không bắt đầu đi?” Vu Thiểu Tuấn giục một câu, bây giờ anh ta không có tinh thần ngồi đây nhớ xuân tiếc thu với Lâm Tiêu Tiêu! Trợ lý vốn đã hạ quyết tâm, bây giờ lại có chút hồi hộp Chân anh ta run lên, tiến đến gần Lâm Tiêu Tiêu, rốt cuộc cũng bề ngang Lâm Tiêu Tiêu lên, định tìm một căn phòng Vu Thiếu Tuấn chỉ tay vào ghế sofa, “Đối với loại phụ nữ này, cậu cứ coi như đang làm với một con điếm đi, không cần nghĩ3nhiều làm gì.” Cuối cùng Lâm Tiểu Tiêu cũng bật khóc, cô ta muốn phản kháng, nhưng lại không có đủ sức, mà cũng không có đủ dũng khí để cá chết lưới rách Trợ lý rất dịu dàng lau nước mắt giúp Lâm Tiêu Tiêu, “Tôi sẽ nhẹ nhàng.” Trừ việc làm như vậy thì anh ta không nghĩ ra được cách nào khác để đối xử với Lâm Tiêu Tiêu Lâm Tiêu Tiêu nhìn sang Vu Thiếu Tuấn, “Tôi không ngờ là trên đời này lại có người chủ động cắm sừng lên đầu mình!” Lâm Tiêu Tiêu nói xong, dường như để trả thù anh ta, cô ta nâng tay lên ôm lấy trợ lý, kéo đầu anh ta về phía mình Chủ động đưa mối lên Đầu óc của trợ lý0dường như nổ đoàng một cái Vốn dĩ anh ta đã có tình cảm với Lâm Tiêu Tiêu, không chịu nổi sự châm ngòi của cô ta, thoáng cái đã lột sạch quần áo của hai người ra. Lúc thân thể hai người kề sát vào nhau, nước mắt Lâm Tiêu Tiêu chảy dài, cô ta còn cố tình kêu to lên. Tiếng sau còn to hơn tiếng trước, âm điệu giống như đang vui sướng hoặc thống khổ, kích thích thần kinh của tất cả những người ở đây. Trợ lý vốn không có kinh nghiệm gì, trừ việc dùng sức hơn thì cũng không biết phải làm gì khác, cũng không hề có kĩ thuật gì, mà càng làm như vậy thì Lâm Tiêu Tiêu lại càng hét to hơn. Vu Thiếu Tuấn5ngồi một bên bưng bát lên, ăn cơm ngon lành, dường như không hề quan tâm đến người phụ nữ của mình đang bị người đàn ông khác làm Cuối cùng thế giới cũng trở lại trạng thái yên tĩnh Trợ lý ngồi một bên, vẻ mặt phức tạp Còn Lâm Tiêu Tiêu thì cứ ngồi phịch trên ghế sofa, nhếch mép lên, có vẻ như đang tự giễu cợt tình cảnh của bản thân! Trợ lý nhìn thấy vậy thì không đành lòng, quay sang tìm một bộ quần áo đắp lên người Lâm Tiêu Tiêu. Trong phòng bếp vang lên tiếng dùng nước ào ào của người giúp việc Khi thấy bên ngoài đã yên tĩnh trở lại, tiếng dùng nước cũng lập tức dừng theo Vốn dĩ họ định tỏ ra bận rộn để4che đi sự xấu hổ, nhưng càng làm vậy lại càng chứng tỏ là lúc nãy họ cũng rất tập trung lắng nghe Vu Thiếu Tuấn đặt bát cơm lên bàn, chậm rãi chỉnh đốn lại bản thân, “Xem ra cô rất có thiên phú về phương diện này đấy, sau này tôi sẽ sắp xếp người hầu hạ cô hằng ngày.” Vu Thiếu Tuấn phân phó người giúp việc gọi mấy người làm vườn vào đỡ anh ta lên lầu Về phần Lâm Tiêu Tiêu, cô ta bị tịch thu điện thoại và tất cả đồ đạc trên người, sau đó bị đem nhốt xuống tầng hầm, chìa khóa chỉ có Vu Thiếu Tuấn mới có Về phần đàn ông, chỉ cần muốn ngủ với Lâm Tiêu Tiêu thì đều có thể9ngủ. Trên danh nghĩa Lâm Tiêu Tiêu là phu nhân, nhưng thực ra chỉ là món đồ chơi bị người ta chơi đùa mà thôi Ngồi trong tầng hầm, nhìn qua cánh cửa sổ duy nhất, trong nháy mắt, Lâm Tiêu Tiêu tự vấn bản thân, trước kia cô ta mất công mất sức cướp lấy Vu Thiểu Tuấn từ tay Lâm Sở Sênh liệu có đáng không? Hoặc là cô ta nghĩ, nếu người cùng Vu Thiểu Tuần là Lâm Sở Sênh thì liệu có bị đối xử như thế này không? Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Lâm Tiêu Tiêu lại nở nụ cười, dù cười nhưng lại cực kì cay đắng.