Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 20: Chương 20

Tòa nhà bệnh viện tâm thần cũ nát tồi tàn dần dần biến mất, không gian xung Tông Cửu biến thành một màu trắng vô tận.

[Nhiệm vụ ngẫu nhiên đang tiến hành.]

Một tờ giấy trắng cùng cây bút đen chậm rãi bay xuống từ trên không, đáp ngay trước mặt chàng trai tóc trắng.

Tông Cửu lấy tờ giấy xuống, mở nắp ra múa bút thoăn thoắt, viết tên Messiah và Thịnh Ngọc.

Dù sao cậu rất chắc chắn về Thịnh Ngọc, còn Messiah thì ngụy trang quá hoàn hảo, dù chứng cứ đã rõ ràng nhưng Tông Cửu vẫn không tự tin nói ra.

Thôi kệ bà nó, dù sao đúng một đứa cũng được.

Âm thanh hệ thống vang lên trong căn phòng trống hoác.

[Vui lòng chờ… Hệ thống đang kiểm tra… Câu trả lời đã được xác nhận.]

[Xếp hạng sau vòng thi sẽ được bắt đầu ngay lập tức, việc truyền tống sẽ được thực hiện sau ba mươi giây, địa điểm truyền tống: Studio.]

Sau khi rời khỏi ngón tay Tông Cửu, tờ giấy trắng nhẹ nhàng bay lên rồi tự bốc cháy.

Tông Cửu xoa hai bàn tay đau nhức âm ỉ vì vừa nãy vung búa quá mạnh, chìm vào suy tư.

Cậu không chỉ lấy được đạo cụ cấp S, không thất bại trong khiêu chiến nguy hiểm, mà còn được ké công sức của Gia Cát Ám* để làm rõ toàn bộ chân tướng phó bản.

Dựa vào những điểm này, chắc chắn đánh giá của cậu trong phó bản này không thể thấp được, hẳn phải nhảy tót lên top 3 ấy chứ.

(*Nguyên văn là ‘đứng trên vai người khổng lồ’, một lối ví von dựa trên câu nói của Newton: “Nếu tôi nhìn thấy được xa hơn bởi vì tôi đứng trên vai những người khổng lồ”.)

Nghĩ tới đây, Tông Cửu tranh thủ nhìn thứ trong lồng ngực.

Cái hộp sắt màu đen vẫn tỏa ra ánh vàng rực rỡ trong tay cậu.

Cậu mở nắp hộp sắt ra, nhẹ nhàng lật xấp bài màu vàng kim đặt bên trong.

[Đã kiểm tra xong đạo cụ cấp S trong tay bạn, bạn có muốn cất nó vào ba lô hệ thống không?]

Tông Cửu không chút do dự, chọn đồng ý.

Bây giờ sắp truyền tống đến studio, nếu không cất mọi người sẽ thấy đạo cụ cấp S vàng chóe trên tay cậu.

Món đạo cụ cấp S này có thể xem như tự nhiên chui vào tầm tay, kẻ duy nhất nhìn thấy cậu lấy đạo cụ đã được Tông Cửu giải quyết bằng một búa.

Nếu đã không có người thứ hai biết tới nó, chi bằng cứ xem nó như át chủ bài mà dùng, vừa khéo lại có hiệu quả bất ngờ.

Ngay lúc cậu đang nghĩ ngợi, không gian xung quanh bắt đầu vỡ vụn rồi ráp lại như trò ghép hình.

Trên mái vòm cao vút treo từng chùm đèn vàng ròng, phần dát vàng ở cuối phản chiếu ánh sáng sóng sánh, hắt lên mặt thảm đỏ thẫm như tráng một lớp vàng rộng khắp.

Không biết từ bao giờ, từng bức tượng Thiên sứ được đúc bằng thạch cao trắng được dựng lên xung quanh hội trường, Thần nhắm mắt cầm kiếm thần hoặc cành ô liu trong tay, vẻ mặt trang nghiêm, xếp thành hình tròn bao quanh hội trường màu vàng đỏ ở chính giữa.

Tông Cửu xuất hiện trên bậc thang cấp E, lúc cậu đến hội trường đã chật cứng người, vẫn còn rất nhiều thực tập sinh đang được truyền tống về đây.

Số người và thời gian qua màn của mỗi phó bản là khác nhau, nhưng mọi người đều xuất hiện cùng một lúc.

Có thể thấy rằng, chắc hẳn hệ thống chủ đã tác động vào tốc độ dòng chảy thời gian, khiến tất cả các thực tập sinh dù qua màn lúc nào cũng đều tập trung hết ở studio vào thời khắc này.

Phương thức và quyền năng ấy, từ lâu đã vượt ra phạm vi kiểm soát của con người.

Tông Cửu nhớ Gia Cát Ám từng nói, hệ thống chủ sẽ làm mờ phần ký ức liên quan đến thế giới hiện thực trong đầu Người sống sót, lòng chợt hiện lên một suy nghĩ sâu xa.

Rất có thể nguyên nhân cậu không bị ảnh hưởng là vì cậu là người xuyên sách, thành con cá lọt lưới và không tuân theo quy trình bình thường.

Tiếc là phần nguyên văn Tông Cửu đã đọc quá ít, ít đến mức chẳng thể đào sâu tới cốt lõi của thế giới vòng lặp vô hạn.

Nhưng bây giờ với góc độ của một người ngoài cuộc, cậu luôn cảm thấy mình đã đánh hơi được mùi âm mưu nào đó trong cuộc thi thực tập sinh kinh dị này.

Haizz, tai hại của việc drop truyện giữa chừng đây chứ đâu.

Nếu Tông Cửu cày hết truyện, có khi bây giờ đã chơi high tận nóc rồi.

Khoảng năm phút sau, hầu như mọi người đã đến đông đủ.

Tông Cửu dòm một lượt, phát hiện sắc mặt các thực tập sinh trong hội trường đều trắng bệch, biểu cảm sợ hãi, nhìn bằng mắt cũng thấy sĩ số đã giảm gần phân nửa.

Chuyện gì đã xảy ra với những người biến mất, đáp án rất rõ ràng.

Xem ra với phó bản biểu diễn solo đầu tiên, hệ thống chủ đã quyết tâm sàng lọc nhóm thực tập sinh đông đảo này.

Số lượng thực tập sinh giảm mạnh nhất thuộc các cấp thấp nhất F, E, D, trước kia đông như kiến, bây giờ lại là vô số chỗ trống trên các bậc thang.

Thậm chí đừng nói là ba cấp thấp nhất, ngay cả ba cấp trên cũng giảm mạnh với các mức độ khác nhau, nghe nói cấp A chưa tới 200 người cũng bay 10 người.

Nhóm duy nhất không giảm sĩ số…

Chàng trai tóc trắng ngước mắt, nhìn về nơi cao nhất ở hội trường.

Tông Cửu từ xa đã thấy Gia Cát Ám và Messiah đều đứng trong hàng đó, ngoài No.1 vô cùng bí ẩn đến nay vẫn chưa xuất hiện thì chín ngai vàng đều kín chỗ.

Thật ra Tông Cửu cũng khá tò mò về No.1, người mà ngay cả cái tên cũng chẳng ai biết trong truyền thuyết.

Nhưng mà… Một người có thể khiến loại người như Gia Cát Ám phải kiêng dè, nghĩ cũng biết không phải hạng người tốt lành gì.

[Tất cả các thực tập sinh đã tập hợp đầy đủ, buổi xếp hạng đầu tiên sau vòng thi sắp bắt đầu.]

[Sau khi mỗi vòng thi kết thúc, cấp thấp nhất trong những cấp hiện tại sẽ bị loại.

Theo luật của cuộc thi, những thực tập sinh đạt cấp F sau vòng đánh giá xếp hạng này, sẽ tự động được đưa vào phó bản trừng phạt.]

[Phó bản trừng phạt được triển khai theo hình thức một người chơi, thực tập sinh bị loại chỉ cần sống sót trong phó bản trừng phạt cá nhân, sẽ có thể nhận cơ hội được hồi sinh, trở lại trường đua.]

Nghe xong câu đó, các thực tập sinh cấp F đứng trên bậc thang bên dưới Tông Cửu đều rơi vào tình trạng hoảng loạn.

Đã từng trải qua cuộc thảm sát, phó bản kinh dị hàng thật giá thật.

Vất vả lắm mới giữ được cái mạng, nhưng sau khi ra ngoài vẫn phải đánh giá lại cấp bậc?

“Không công bằng, chúng tôi đâu có đạo cụ đặc biệt như nhóm người cũ, sao lại đối xử với chúng tôi như thế?!”

“Tôi không muốn ở đây nữa, đcm chỗ này là chỗ đéo nào, tôi muốn về nhà…”

“Còn sống là khó lắm rồi, sao còn phải đánh giá xếp hạng?”

Không ai muốn chết, nhưng vòng lặp vô hạn lại kề dao trên đầu mỗi người.

Không ai biết cái dao kia sẽ rơi xuống lúc nào.

Trước những lời này, hệ thống chủ bơ đi coi như điếc.

[Đánh giá cấp bậc sẽ được tiến hành từ cấp thấp nhất, sau khi kết thúc đánh giá một cấp sẽ bắt đầu đánh giá các thực tập sinh ở cấp tiếp theo, đến khi hoàn thành đánh giá, tất cả thực tập sinh sẽ di chuyển đến vị trí cấp bậc mới.]

[Đánh giá được chia thành hai phần, phần thứ nhất là đánh giá của hệ thống, phần thứ hai là đánh giá của người hướng dẫn.

Mức đánh giá cấp bậc cuối cùng của thực tập sinh sẽ lấy giá trị trung bình cộng của hai đánh giá.]

[Số điểm sinh tồn được căn cứ theo cấp độ đánh giá cuối cùng, thực tập sinh có thể sử dụng điểm sinh tồn để cường hóa bản thân, tăng tỷ lệ sống sót.]

[Camera toàn cảnh đang bật…]

Trong ký túc xá thực tập sinh, việc livestream được mặc định là không bật, chỉ trong những phần cụ thể của chương trình mới được mở một phòng livestream cỡ lớn, ví dụ như phần đánh giá thứ hạng thú vị nhất.

Ngay khi phòng phát sóng trực tiếp của hệ thống chủ mở ra, khán giả của vòng lặp vô hạn lập tức tràn vào như thủy triều, bão comment ập đến rào rào.

[Woohoo, tui vào rồi nè! Cuối cùng cũng đến vòng đánh giá xếp hạng thứ hai, lo quá đi mất!]

[Ui trời ơi, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy số người trong hội trường giảm rất nhiều, tội nghiệp newbie, thắp nến.jpg]

[Độ khó của show solo này thực sự có tính phân hóa rất cao*, ờ mây zing, tui cắm cọc trong phòng livestream của A Tán áo đen nhìn người ta chơi mượt lắm, newbie ôm đùi ổng qua màn dễ ợt, không hề có cảm giác kinh khủng, ai mà ngờ boss này vậy mà cũng coi như là Bồ Tát nhỉ?]

(*Nguyên văn là lưỡng cực phân hóa/两极分化, thuật ngữ này bắt nguồn từ kinh tế học, hiểu đơn giản là phân hóa hai cực, nghèo càng nghèo mà giàu càng giàu.

Ở đây khán giả dùng với ý độ khó có tính phân hóa cao, cấp cao thì đông mà cấp thấp thì thưa người.)

[Ủa phòng livestream của A Tán áo đen hòa bình thế hử? Xem ra không gặp người phe Thánh Điện rồi.

Khu bên cạnh nè, tiểu đội Lời nguyền với Dạ tộc cắn xé túi bụi luôn, tôi nhớ hình như người mới trong phó bản của họ chết sạch.]

[Hả? Có vậy mà thím lầu trên cũng kêu là dữ dằn hả? Vậy là mấy thím không xem livestream của boss Gia Cát và Thánh Tử rồi, phó bản của bọn họ còn gặp sinh vật siêu nhiên, thậm chí trong phó bản còn có nội gián nhận được thẻ căn cước khác mọi người… Nếu tôi nhớ không nhầm, hình như cuối cùng chỉ có ba người sống sót sau phó bản này.]

Câu bình luận này như hòn đá ném vào mặt nước lặng, lập tức dấy lên ngàn con sóng.

[??? Tôi không nghe nhầm chứ, sinh vật siêu nhiên? Ủa @@]

[Đù má, cái gì cơ?? Sinh vật siêu nhiên là sao? Ôi đm độ khó cấp S đấy hả, sao có thể xuất hiện trong vòng thi đầu tiên được, chuyện gì vậy?]

Khi cuộc thi thực tập sinh gay cấn đang diễn ra sôi nổi, quần chúng ăn dưa bên ngoài vòng lặp vô hạn cũng không hề nhàn rỗi.

Nhiều trùm phân tích dữ liệu đã đăng bài trong các diễn đàn, thậm chí còn phân tích thiết lập của hệ thống về độ khó của phó bản đầu tiên.

Theo cách nói của người phân tích, rất có thể hệ thống chủ đã thiết lập độ khó của từng phó bản biểu diễn cá nhân dựa trên thực lực tổng hợp của các thực tập sinh tham gia.

Điều này có thể giải thích tại sao độ khó của một phó bản thậm chí không có người cấp A nào, lại đơn giản hơn nhiều so với độ khó của phó bản có thực tập sinh cấp S, nghiên cứu nguyên nhân, có thể là vì tổng cộng chỉ có mười thực tập sinh cấp S, mỗi người đều có thực lực hàng đầu.

Để tránh việc phó bản quá thiếu cảm giác trải nghiệm, đương nhiên hệ thống chủ phải nâng độ khó trung bình của tất cả phó bản.

Không chỉ vậy, nhà phân tích đó còn đặc biệt khảo sát toàn bộ tầng một để phân tích phó bản bệnh viện tâm thần.

Hai thực tập sinh cấp S đã chứng tỏ phó bản này tuyệt đối không đơn giản, nhưng dù vậy, cuối cùng lại xuất hiện sinh vật linh dị thực sự hơi khoa trương, huống chi trong phó bản còn có một cái đạo cụ cấp S.

Cho nên người phân tích đã thận trọng đưa ra một nghi vấn, có lẽ trong số những người tham gia phó bản này, còn có một người không muốn người khác biết đến.

“Mấy ông nói xem… Không Người sống sót nào tìm được phòng trực tiếp của người đó, có khi nào…”

Suy đoán này hơi đáng sợ, nhưng cũng không phải là không có căn cứ.

Người theo dõi nhiệt tình của ‘ai đó’ đã lục tung danh sách, nhưng không tìm thấy phòng livestream của No.1.

Sau khi hệ thống chủ nói rõ No.1 có đặc quyền ưu việt mà những cấp bậc khác không thể tưởng tượng nổi, mọi người đều suy đoán, liệu có phải người đó đã dùng quyền hạn của No.1 để tắt sóng livestream của mình không? Chẳng ai biết rõ đáp án.

Với suy đoán này, mọi người như ngầm đồng ý.

Nếu không thì đạo cụ cấp S và sinh vật siêu nhiên cùng xuất hiện trong vòng thi đầu tiên phải giải thích sao đây? Ý mạnh hiếp yếu à?

Ngay khi khu bình luận đang thảo luận sôi nổi, hội trường studio cuối cùng cũng bước vào phần chính.

Những chiếc đèn chùm lộng lẫy hình thù quái lạ bắt đầu lần lượt tắt đi.

Ánh đèn sáng lên, tia sáng hắt xuống từ mái vòm cao.

Trừ bậc thang dưới cùng, cả hội trường chìm vào bóng tối sâu thẳm.

[Đánh giá xếp hạng thực tập sinh cấp F bắt đầu… Điểm từ hệ thống đang được xử lý…]

Đột nhiên, trên đầu các thực tập sinh gắn huy hiệu cấp F hiện ra các chữ cái chia cấp bậc với màu sắc khác nhau.

S A B C D E F được chia thành các màu đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh da trời, xanh lam, tím, nhìn thoáng qua là thấy rõ.

Đây là bậc thang thấp nhất, rộng nhất, và cũng đông người mới nhất.

Tất cả họ đều là những thực tập sinh bỏ bê rèn luyện trong thế giới hiện thực, thực lực tổng thể không cao, nhận cấp bậc thấp nhất ở lần xếp hạng đầu tiên.

Giá trị kỳ vọng mà hệ thống đặt ra cho họ rất thấp, cho nên nhìn khắp một lượt, số điểm hệ thống chủ chấm cho các thực tập sinh cấp F nhìn chung không cao, hơn phân nửa vẫn là màu tím.

Rất nhiều thực tập sinh vẫn đạt cấp F trong lần đánh giá thứ hai đã ngồi xổm xuống đất khóc nức nở, cả hội trường chìm trong bầu không khí u ám.

Đánh giá của người hướng dẫn cũng được đưa ra.

Người hướng dẫn và hệ thống dường như là đồng bộ, hệ thống đánh giá cấp F, người hướng dẫn cũng cấp F.

Chưa từng thấy ngoại lệ.

Sau khi hai chữ cái đánh giá bay lơ lửng trên không trung vài phút, chúng dần hợp lại thành một chữ mới.

Khoảnh khắc ấy, huy hiệu trên ngực các thực tập sinh cũng thay đổi.

Cả chữ và màu sắc huy hiệu của các thực tập sinh tăng cấp đều được thay đổi, mà những thực tập sinh ở lại cấp F thì huy hiệu vẫn y nguyên.

Gần như trong mấy chục thực tập sinh cấp F mới có một người may mắn tăng hạng, khuôn mặt ai cũng vui mừng, đối lập với vẻ sụp đổ và hoảng loạn của thực tập sinh cấp F xung quanh.

[Phần đánh giá thực tập sinh cấp F đã kết thúc, tiếp theo bắt đầu đánh giá xếp hạng thực tập sinh cấp E.]

Người mới cấp thấp, rất khó phá vỡ giới hạn quá lớn.

Tựa như khi đánh giá cấp F, cấp cao nhất trong 10.000 người cũng chỉ vỏn vẹn vài người cấp D.

Cho nên phần đánh giá ba cấp thấp nhất chẳng nhiều drama.

Dù là khán giả trong phòng phát trực tiếp hay người cũ thuộc ba cấp trên, chẳng mấy ai hứng thú với phần mở đầu này.

Đối với bọn họ, đây chẳng qua là món khai vị thôi, bữa tiệc thực sự sẽ bắt đầu từ cấp C.

Giữa những cái nhìn lơ đễnh, bỗng nhiên có người ngạc nhiên đặt câu hỏi.

“Khoan đã, đó là… Đánh giá màu đỏ???”

Màu đỏ thẫm.

Rõ ràng là màu sắc cao quý nhất và đứng đầu trong bảy màu, cũng là màu đại diện cho cấp S.

Lập tức có người cũ cười khẩy: “Đùa gì vậy, bây giờ mới đến phần đánh giá thực tập sinh cấp E.

Bọn họ đều là newbie mà bảo hệ thống chủ đánh giá cấp S hả, cậu đang mộng du hay gì?”

Nhưng giây sau, chính gã cũng không dám tin trợn tròn hai mắt.

Bởi vì trong biển màu xanh lam và tím dưới kia, thật sự có một vệt màu đỏ thắm chói mắt, xông thẳng vào tầm mắt mọi người, đánh sâu vào đáy mắt.

Khu bình luận lập tức bùng nổ.

[Á đù, tôi không nhìn nhầm chứ, một người mới cấp E nhận được đánh giá cấp S của hệ thống.]

[??? Bà nói tào lao cái gì đó, sao có thể… Ê khoan… Đệt, xin lỗi bà ta, tui mới là người nói tào lao!!!]

[Trời đất ơi, một người cấp E nhận đánh giá cấp S? Hệ thống chủ bị lỗi đấy phỏng?]

[Tôi liên tục xác nhận, thoát ra phòng live rồi vào lại, zoom màn hình nhiều lần, mới không thể không thừa nhận… Hệ thống chủ chấm cấp S thật.]

[Ê không phải chứ, ủa có mình tui thấy anh zai cấp E này đẹp vl hả!]

[Thấy thì có thấy, đúng là đẹp thiệt, nhưng không thể nào chỉ vì cậu ta đẹp mà hệ thống chủ chấm cấp S được, lầu trên đang nghĩ gì vậy?]

Hội trường studio như bị dán bùa đứng hình.

Tất cả đều khiếp sợ nhìn màu đỏ nằm giữa sắc tím và xanh lam như trăm sao vây trăng, ngơ ngác dụi mắt.

“Đánh giá cấp S? Sao có thể?” Vô số người thốt lên ngỡ ngàng.

Một người mới cấp E lại nhận được đánh giá cấp S của hệ thống chủ, đây là khái niệm gì?

Có lẽ bọn họ không biết người hướng dẫn là ai, cũng không biết tiêu chuẩn đánh giá cụ thể là gì.

Nhưng ngoài yếu tố bất quy tắc, chắc chắn một điều là hệ thống chủ tuyệt đối công bằng và chính trực nhất, không thể có chuyện thiên vị ai.

Tuy hệ thống chủ nắm giữ sống chết của tất cả mọi người, nhưng bản thân nó càng giống chương trình được cài đặt sẵn hơn, lạnh lùng và tàn nhẫn, tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc và điều lệ như máy móc, không có thực thể, càng không nói đến những cảm xúc nhỏ bé nhất của con người.

Rất nhiều Người sống sót đã từng suy đoán hệ thống chủ là sản phẩm đến từ chiều không gian tầng cao, nên mới có thể sở hữu quyền năng thuộc về “Thần” trong ý thức con người.

Chính vì lẽ đó, mà việc đánh giá cấp S càng nghĩ kỹ càng đáng sợ.

Trừ khi người mới cấp E này, gần như có được toàn bộ số điểm mà hệ thống chủ đã liệt kê qua.

Bao gồm khiêu chiến thử thách nguy hiểm, suy luận phán đoán, lấy đạo cụ, đánh giá sức mạnh nhân vật…v.v.

Nói cách khác, người nhận được đánh giá cấp S từ hệ thống chủ hiện tại đều đang ngồi trên hàng cao kia kìa, sao có thể đứng ở cấp áp chót? Đó là chưa kể cậu ta là người mới!!

Chàng trai thản nhiên đứng đó, dửng dưng đón nhận hàng nghìn ánh mắt thăm dò không rõ ý tứ.

Vẻ ngoài xinh đẹp không tỳ vết và màu tóc không giống người thường khiến Tông Cửu dễ dàng nổi bật giữa đám đông, trở thành tâm điểm và mục tiêu của mọi người.

Bây giờ, chữ cái màu đỏ chói trên đầu càng châm thêm mồi lửa cho cậu.

Từ lúc bắt đầu vòng sơ tuyển, dãy ngai vàng dưới mái vòm hầu như vẫn luôn im lặng, rốt cuộc đã bị phá vỡ.

Trên mười ngai vàng tượng trưng cho vinh quang và địa vị ở tầng cao nhất của studio, No.5 bỗng nhiên quay đầu.

“Người mới này mạnh vậy à? Khéo lại thành đồng đội của chúng ta đấy.”

No.5 là một Thầy trừ tà đỉnh cấp, so với những Người sống sót đỉnh cấp với tính cách dị hợm, anh ta có thể xem là một kẻ linh hoạt mọi bề.

Thực lực rất mạnh nhưng không có đội cố định, thường thành lập các đội tự do nên chỗ nào anh ta cũng chen mồm vào được.

No.6 cười lạnh, “Đồng đội? Sĩ số ba cấp trên cùng là cố định, nếu có thêm một cấp S, có nghĩa trong số chúng ta sẽ có người bị đẩy xuống, cậu muốn ám chỉ gì đây?”

Dù ai bị đẩy xuống, với những Người sống sót ở tầng cao như họ đều vô cùng nhục nhã.

Không thể bảo vệ cái ghế cấp S của mình thì thôi, đối phương còn là người mới, ai mà nhịn nổi?

Thầy trừ tà nhún vai: “Tôi không có ý đó, tôi chỉ thấy tiềm lực của người mới này thực sự rất kinh khủng.”

Thánh Tử tóc vàng cũng tham gia cuộc trò chuyện, “Tôi cũng không ngờ cậu ta lại là người sống sót thứ ba.”

“Cậu ta vào cùng khu với cậu à?” No.6 hỏi.

Messiah gật đầu, trên mặt vẫn là nụ cười hiền lành gần gũi, “Là một nhóc con rất thú vị.

Nhưng cuối cùng phó bản kia xuất hiện một sinh vật vô giải*, chúng tôi tách nhau ra, bây giờ thấy cậu ấy còn sống tôi cũng rất vui.”

(*Không thể giải trừ, không có biện pháp loại bỏ)

Trong mười người, No.4 luôn gai mắt với Thánh Tử lạnh lùng khịt mũi, luôn tỏ thái độ cà khịa.

Bọn họ trò chuyện câu được câu không bên kia, ngay cả mấy người ở cấp S luôn im lặng cũng phải lặng lẽ đánh giá chàng trai tóc trắng này.

Gia Cát Ám vẫn luôn nhắm mắt trầm tư bỗng mở mắt ra, ánh mắt sắc bén lia xuống dưới.

Không ngờ… Món đạo cụ cấp S đó, lại bị cậu lấy được.

Vì vội vã quay về xác nhận một chuyện, nên dù Gia Cát Ám là người đầu tiên qua màn nhưng mức độ hoàn thành của hắn ta trong phó bản bệnh viện tâm thần không cao bằng Tông Cửu.

Ánh mắt Gia Cát Ám hờ hững lướt qua chữ cái màu đỏ trên đầu chàng trai tóc trắng, khẽ nheo mắt.

Đánh giá cấp S trên đầu chàng trai tóc trắng tựa như chất xúc tác, chấn động cả hội trường im lặng.

Ngay cả ba người phía trên luôn lạnh lùng, trầm mặc trước mặt người mới từ lúc bắt đầu cũng phải bàn tán vài câu.

Tất cả mọi người đều đang chăm chú quan sát cậu.

Tông Cửu phút chốc trở thành trung tâm của sự chú ý.

“Có vẻ như một trong mười cấp S hạng đầu sẽ phải đổi chỗ, không biết ai đây ta…”

“Bị một newbie áp chế, thật sự không cam lòng chút nào.

Rốt cuộc cậu ta đã làm gì ở phó bản đầu tiên, trong tình huống không có đạo cụ đặc biệt, sao lại nhận được đánh giá cao của hệ thống chứ?”

“Ai biết, vừa rồi Thánh Tử đã nói phó bản đó chỉ có ba người sống sót, nhưng như này xem như giẫm lên đầu người cũ chúng ta rồi.”

Thực tập sinh cấp A xì xào bàn tán, vẻ mặt không mấy dễ nhìn.

Mọi người đều biết, người mới không có đạo cụ đặc biệt, nhận được đánh giá như vậy thì bảo là yêu nghiệt cũng còn nhẹ.

“Thôi đừng phán nữa, vẫn còn đánh giá của người hướng dẫn mà? Nhỡ chỉ là cấp A thì sao, lên thẳng cấp S cũng hơi lố rồi đó.”

Có người không phục, nhưng giọng bị chìm nghỉm trong làn sóng.

Không chỉ một người có cùng suy nghĩ với cậu ta, nhưng sự thật là vậy.

Lúc đánh giá cấp F, đánh giá của người hướng dẫn y hệt như hệ thống.

Nghĩ cũng phải, có thể khiến hệ thống chủ khắt khe cho điểm cấp S, đánh giá của người hướng dẫn dù chênh lệch cũng không kém là bao, bét nhất cũng là A.

Chẳng qua có ai ngờ, cấp E áp chót lại xuất hiện một con ngựa chiến đáng sợ như vậy.

Tông Cửu đứng tại chỗ, tư thái thong dong.

Thật ra cậu không quan tâm mình nhận được đánh giá gì, dù từ cấp E nhảy lên cấp S, cậu cũng không thấy đây là chuyện đáng để khoe.

Bởi vì cậu cũng từng là con cưng của trời một bước lên mây, là đại thần ảo thuật gia nổi tiếng quốc tế; do gãy xương tay mà ngã khỏi đám mây, rơi xuống vực sâu, suy sụp đến mức uống rượu sống qua ngày.

Trải qua tháng ngày mang bao nhiêu hy vọng rồi nhận lấy bấy nhiêu thất vọng ấy, lòng Tông Cửu đã chai đá, tâm tính cũng ổn định vững vàng.

Cấp bậc không phải là mục đích cuối cùng của Tông Cửu.

Mục đích của cậu rất rõ ràng, đó là chữa lành đôi tay, sau đó tiếp tục thực hiện mục tiêu ảo thuật gia vĩ đại của mình.

Xếp hạng nào không quan trọng, đương nhiên càng cao càng tốt, vì hệ thống chủ cũng nói xếp hạng liên quan trực tiếp đến số điểm sinh tồn, cộng thêm phúc lợi và đặc quyền, không lấy thì uổng.

Ngay lúc mọi người đang thảo luận, nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

[Đang tiến hành xếp hạng thực tập sinh cấp E.

Đánh giá của hệ thống đã được đưa ra, tiếp theo đánh giá của người hướng dẫn sẽ được công bố.]

Trong phút chốc, toàn bộ hội trường lại yên tĩnh trở lại.

Lần này sự im lặng càng trở nên nặng nề, đến mức không ít người phải lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên không giấu nổi, không dám tin nhìn một cấp bậc khác xuất hiện trên đầu chàng trai tóc trắng.

Chàng trai nhíu mày, miễn cưỡng ngước mắt lên.

Một giây sau, cậu nhếch khóe miệng, đôi mắt màu hồng nhạt lập tức sắc bén.

Bên cạnh cấp S đỏ rực, một cấp bậc màu tím bắt mắt hơn lặng lẽ hiển hiện.

F.

Trong phần đánh giá xếp hạng của phó bản, vậy mà người hướng dẫn lại cho cậu cấp F thấp nhất!

____________

Chú thích ngoài lề: Trong chương có nhắc đến khái niệm “A Tán”, A Tán là cách gọi các pháp sư ở Thái Lan, A Tán chia ra áo trắng và áo đen, áo trắng là phái chính nghĩa, áo đen theo tà thuyết dị đoan, trong truyện A Tán nổi tiếng với thuật nuôi quỷ.

Truyện không có yếu tố bài xích bất cứ tôn giáo nào..