Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 14: Vương Gia Cuồng Chiến Cần Nằm Giường 2

Tiểu nô tỳ vừa nãy tên Hoa Hoa,là nô tỳ thân cận của nguyên chủ.

Theo kịch bản,vì giúp nguyên chủ mà Hoa Hoa đã chết đi trong khi giúp nguyên chủ trốn khỏi lãnh cung.

"Tiểu thư, người cẩn thận.

"

Hoa Hoa mặt mày nhìn chủ tử nhà mình đứng lên.

Tay cứ đưa đưa ra đón chủ tử nhưng chủ tử không cho.

"Tiểu thư, người vừa tỉnh dậy xong,nên nghỉ ngơi.

"

Ân Ly nhìn Hoa Hoa, thở dài.

Cô không yếu!

Yếu gà ý!

"Em cứ để ta đi.

"

Hoa Hoa không thể cãi lại chủ tử,đành tuân mệnh đưa Ân Ly đến gian phòng của phụ mẫu chủ tử trong ấm ức,xong rời đi.

"Con ta,mệt thì nghỉ đi,chúng ta có thể lên đường sau.

"

Mẫu thân nàng đang ngồi cùng phụ thân uống trà,thấy con gái đi vào liền đi ra đỡ.

Ân Ly nhìn người phụ nữ trung niên bên cạnh.

Không hổ là mỹ nhân,mẹ nguyên chủ dù tuổi đã xế chiều rồi mà vẫn còn đẹp như vậy.

Bảo làm sao nguyên chủ không đẹp được cơ chứ!

"Con gái,nhìn mẹ nhiều là không tốt đâu con.

"

Ân Ly mải nhìn mẹ nguyên chủ đang ôm mình mà quên mất phụ thân đại nhân.

Liếc qua,cũng là mỹ nam đấy!

Thành vương chủ nhìn vương phi của mình ôm con gái mặt nặng mày nhẹ.

"Khụ,khụ.

Ông ra dáng cha của con gái một chút.

"

Phụ thân nhìn mẫu thân khiến bà phải ngồi xuống bên cạnh mới lên tiếng.

"Con đến đây có chuyện gì?"

"Dạ,con muốn thưa cha rằng cha có thể cho con đi đến kinh thành trước vài ngày được không?"

"Không được,Ly nhi,ở đấy đầy rẫy nguy hiểm,hơn nữa con còn nhỏ tuổi,ta và phụ thân con không thể để con đi một mình được.

"

"Cản con bé lại đi,ông!"

Ân Ly vừa lên tiếng xong liền bị mẫu thân nàng phản đối gay gắt.

Cô nhìn phụ thân đang uống trà,ẩn ý.

"Bà cứ bình tĩnh để con bé nói lý do.

"

Đợi mẫu nhạc bình tĩnh,Ân Ly tiếp tục nói.

"Con muốn đến đấy sớm vài hôm để biết về cuộc hôn nhân sắp đến,tiện thể đi chơi kinh đô một chút.

Cha mẹ không cần lo,con vốn học võ công từ bé,con cũng sẽ mang luôn cả Hoa Hoa đi cùng.

"

"Biết thế,nhưng ta! "

"Con bé đã nói vậy,thì bà cứ cho nó đi.

"

"Nhưng!.

"

Ân Ly nháy mắt với phụ thân,trốn đi để ông khuyên vợ.

Thành vương gia rất sủng vợ.

Vốn dĩ,ông ấy cho ta đi là có ý đồ hết.

Là để tình cảm với vợ.

Cái loại cẩu lương này,ta từ chối hiểu.

*******

"Con đi cẩn thận.

"

"Vâng,mẫu thân yên tâm,có Hoa Hoa chăm sóc con rồi.

"

Hôm sau,Ân Ly lên đường.

Khi chào tạm biệt,Ân Ly nhìn thấy bố nguyên chủ cười rất tươi.

Cảm giác!.

Phù!May mà trốn đi,không lại ăn cẩu lương đến no.

"Tiểu thư, người làm gì vậy?"

Hoa Hoa nhìn Ân Ly thay nam phục đến ngẩn người.

"Ta,có đẹp không?"

Ân Ly cài xong nút thắt ở áo,liền nhìn Hoa Hoa bên cạnh mà mỉm cười.

Vốn câu nói có chút lưu manh,nhưng lại bị Ân Ly nói ra một cách đầy dụ hoặc,ngứa ngứa nơi đáy lòng.

"Tiểu thư, người làm vậy là không được, người là nữ! "

Hoa Hoa mãi mới tỉnh được thì nhận ra, chủ tử làm vậy là không đúng.

Chưa kịp nói đã bị Ân Ly bịt miệng.

"Chúng ta là nữ nhi,một mình đi kinh thành sẽ rất nguy hiểm.

Nên ta cải trang làm nam tử,còn em sẽ là phu thê của ta.

"

Ân Ly nhìn Hoa Hoa,mới nhận ra Hoa Hoa có chút đáng yêu,rất ưa nhìn.

Còn về nguyên chủ khỏi nói.

Là ghẹo nguyệt liễu hờn,khuôn mặt sắc sảo,do đã thành niên.

Chỉ là mặc nam trang thì có chút mảnh mai.

Không sao!

Vẫn ghẹo được nam nữ là được!

"Tiểu thư,em không thể làm vậy!"

"Em nhận ta làm chủ nhân nên phải nghe lời ta.

"

Ân Ly nhìn Hoa Hoa,tay Ân Ly trang điểm,miệng thì nói.

Hoa Hoa nhìn chủ tử ngay gần mình mà má hơi phiếm hồng.

Chủ tử đóng giả nam trang có chút!

Nếu là phi tử của chủ tử!

Mình đang nghĩ cái gì vậy!

Không thể nghĩ như vậy về chủ tử được.

Ân Ly nhìn Hoa Hoa có vẻ ngại,một câu lại trêu chọc.

"Hay là.

.

em có ý trung nhân với ai?"

"Không,em không có.

"

Ân Ly nghe được câu này liền chốt luôn.

"Được,được,phu nhân của ta.

"

Kết quả,Hoa Hoa cả dọc đường đến kinh thành đều bị Ân Ly trêu chọc đến đỏ cả mang tai.

Đúng là đáng yêu mà.