Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 47: Bác Sĩ Nhanh Nhanh Chữa Bệnh Nào! 2

Ân Ly chơi chán chường mấy ngày,liền suy nghĩ lại mà xin làm việc ở lại đây.

Không đi theo nam chính đâu!

Ân Ly đi làm,thì thu hút rất nhiều đào hoa,và đào hoa nên phải có người khắc chế,là cậu em trai bằng tuổi nhau.

Tên là Thư Nam.

"Thư Nam,cậu đã kiểm tra bệnh nhân 2WL chưa?"

Thư Nam nhìn Ân Ly mặc đồng phục trắng,mái tóc buộc cao, trông chị gái dạo này rất có khí chất,không ẻo lả như xưa.

Nói chung vẫn thích như này hơn.

"Chưa.

"

Ân Ly cười mà nắm đấm trên tay đã thành hình.

Có một thằng em bằng tuổi mình,mặt lạnh như tiền.

Có nên vui không?

Toàn lúc Ân Ly đang lướt web,xem trai đẹp là nó xuất hiện ngay đằng sau như cây đèn chôn chân ở đấy.

Nói mấy câu như thánh mẫu,nào là "chị,có bệnh nhân!.

"

Thư Nam nhìn khuôn mặt chị gái mà chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng lấy tai nghe đeo vào.

"Ân Ly, chủ nhiệm gọi cậu.

"

Một cô gái mặc áo trắng trông mặt khá mũm mĩm,đáng yêu.

Là bạn nguyên chủ,Hoa Vân.

Ân Ly đưa mắt nương tâm nhìn bát mì vừa lấy nhà bếp vẫn còn đang nóng hổi trên bàn,không nỡ nhưng cũng phải đi.

Nhìn Hoa Vân giúp đỡ cái bát có chủ.

Hoa Vân mỉm cười,cô cũng quen với cái tính mới của Ân Ly rồi.

Nói chung là tự tin hơn.

Xong,Hoa Vân cô cũng hơi ngại khi ngồi cùng em trai Ân Ly,liền lấy bát trực mang sang bàn khác thì nghe thấy giọng nói trong trẻo.

"Cô cứ ngồi đây ăn.

Chị tôi bảo tôi phải trông cái bát.

"

Hoa Vân đang rón rén,nghe thấy thế này cũng không biết đường nào mà chối,nhìn mọi người xung quanh,thấy không ai có vẻ quan tâm,mới ngồi xuống.

Nhưng lúc ăn lại cực kì rụt rè.

Ngại ý mà.

************

Ân Ly cầm một tập hồ sơ trên tay,bước đi căng thẳng từ phòng chủ nhiệm ra.

Why?

Tại sao chứ,đời em đã thiếu sắc đẹp,sao lại còn chôn vùi trong đống công việc.

[! !.

].

Cạn cmn với tỷ tỷ.

Huhu.

Ân Ly không để ý,về đến phòng làm việc thì lôi tập tài liệu ra xem.

Dù sao,ta cũng có hứng thú với ngành y.

Tháng này,cô có mấy việc quan trọng.

Là làm hai cuộc phẫu thuật quốc tế,cũng khá đơn giản,cái này chỉ lấy danh tiếng mà thôi.

Với cả,nam chính siêu quyền năng đã đi rồi,nên cần có một người giỏi để lấy danh tiếng và duy trì được lòng tin của bệnh nhân nên đã mời một "ông già" đến.

Hiện tại,vẫn còn bí mật về thông tin, chỉ biết cô được người trên giao phó chào đón vị "tân tiến sĩ ấy".

Chắc chắn là bố cô chứ sao!

Ân Ly bóp cổ một chút,chuẩn bị cho ca chuẩn bị đến.

**************

Làm việc xong,cô đi về nhà,chạy bộ vào buổi tối cho đỡ mệt mỏi.

Mà nhiều việc quá đâm ra lú lẫn.

Hệ thống,nam chính gặp nữ chính chưa.

[Nam chính đã gặp nữ chính.

Họ đang chìm đắm trong men say thuốc khử trùng.

].

"Mi có thể nói rõ hơn không?"

Ân Ly ngồi xuống tạm trên ghế đá,lau mồ hôi lấm tấm trên mặt.

[Tỷ, tỷ nhất định phải đi nước B để nam chính còn toả sáng nữa chứ!]

"Thế mi không thấy ta đang chăm chỉ học tập để giúp đỡ nam chính à?"

[! !.

].

Ngoài ăn với học ra thì tỷ còn làm gì?

Có mỗi nhiệm vụ mà làm mãi chưa xong.

Suỵt,các độc giả đừng nói cho Ân Ly tỷ biết nhá,là ta âm thầm giơ ngón giữa với tỷ ấy.

Không là tỷ ấy đánh bầm dập tiểu hệ thống ta.

Haha!

Đùa thôi, tỷ ấy mà dám đánh ta à?

Ta là hệ thống siêu siêu quyền lực đây!

(Au Gió:Thôi,chúng ta cứ mặc kệ hệ thống tự luyến này đi :)))