Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 454

“Nhà của anh Lãng đẹp quá bác gái à”.

Lan Tú Uyên liền mỉm cười hài lòng nắm lấy tay của cô gái kia: “Sau này đây cũng chính là nhà của con mà nếu con thích thì tốt quá”.

Vừa bước vào nhà, cô gái kia đã nhìn thấy Đoạn Phong Lãng ngồi ở sofa, anh ăn mặc chỉnh tề hình như là vừa mới tan sở về thì phải.

Nghe tiếng cửa mở, Đoạn Phong Lãng quay người lại thì thấy Lan Tú Uyên và một cô gái lạ mặt nên lên tiếng hỏi: “Mẹ, mẹ đến đây có chuyện gì không?”.

Lan Tú Uyên khẽ cười đẩy cô gái kia ra phía trước: “Hôm nay mẹ dẫn Hy Vũ đến là để làm quen với con đó, mẹ thấy Hy Vũ là cô gái hiền lành xuất thân tốt nên muốn cưới con bé về làm vợ con”.

Đoạn Phong Lãng nghe cái tên Hy Vũ thì lại nhớ đến Kiều Uyển Vũ, anh ngẩng đầu lên nhìn cô gái kia bất chợt lại cảm thấy Hy Vũ này và Kiều UyểnVũ cũng có vài nét tương đồng, từ mái tóc dài màu nâu óng mượt cho đến ánh mắt dịu dàng trìu mến.

Lan Tú Uyên thấy thái độ ngơ ngơ ngẩn ngẩn của Đoạn Phong Lãng thì khá hài lòng, bà cứ nghĩ là con trai mình bị trúng tiếng sét ái tình ngay từ cái nhìn đầu tiên với Trần Hy Vũ.

“Lãng à, con không sao chứ?” Lan Tú Uyên lên tiếng nhắc khẽ Đoạn Phong Lãng.

Đoạn Phong Lãng giật mình đáp qua loa: “Không có gì hết mẹ à”.

Lan Tú Uyên nắm lấy bàn tay của Trần Hy Vũ tỏ vẻ thân thiết: “Hy Vũ ngồi đi con”.

Trần Hy Vũ gật đầu tỏ vẻ lễ phép đạp: “Dạ được rồi ạ, bác không cần khách sáo với con đâu”.

Lan Tú Uyên liền nói: “Hy Vũ sắp tới chúng ta là người một nhà rồi mà, con nên đổi cách xưng hô đi, gọi là mẹ mới đúng chứ”.

Trần Hy Vũ tỏ vẻ e thẹn gật đầu: “Dạ mẹ”.

Đoạn Phong Lãng lúc này mới lên tiếng: “Tại sao cô lại đồng y gả cho tôi, cô nên biết tôi đã có một cô vợ vừa mới ly hôn chẳng những vậy gia đình chúng tôi còn đang chịu rất nhiều tai tiếng sau cuộc hôn nhân đổ vỡ của tôi nữa, cô không sợ sẽ bị ảnh hưởng sao?”.

Trần Hy Vũ điềm tĩnh đáp: “Bên gia đình em không có thế lực bên thường trường như người khác nhưng được cái có truyền thống làm việc bên tòa án, em sẽ tống cô vợ cũ đó của anh vào tù và gán hết tội lỗi lên đầu cô ta, khi cô ta biến mất rồi thì chúng ta có thể tự do sống với nhau mà không sợ bị ai cản trở…những người dám đặt điều nói xấu gia đình anh, em đều sẽ cho một vé đi bốc lịch vài hạn trong tù”.

Đoạn Phong Lãng gật đầu: “Vậy cũng tốt tôi sẽ chuẩn bị cưới em trong thời gian sớm nhất có thể”.

Trần Hy Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Đoạn Phong Lãng đã bị trúng tiếng sét ái tình anh lại đồng ý cưới cô ngay lần gặp mặt đầu tiên khiến cho cô vô cùng vui sướng.

Vậy là Đoạn Phong Lãng tái hôn với Trần Hy Vũ, quả nhiên cô ta làm được những gì mà bản thân đã nói dập tắt hết tin đồn liên quan đến Đoạn gia về vụ việc của Hàm Linh nên rất được Lan Tú Uyên yêu thương.

Đến với cuộc hôn nhân thứ hai Đoạn Phong Lãng xem Trần Hy Vũ là kẻ thế thân của Kiều Uyển Vũ, tự huyễn hoặc lừa gạt bản thân mình nên đối xử với cô ấy vô cùng tốt.

Hàm Linh biết Đoạn Phong Lãng tái hôn với Trần Hy Vũ nhưng vẫn mặt dày quyết tâm ở lại nhà của anh ở Phố Vịnh Hoa.

Hàm Linh không màng danh dự gì đó mà quỳ xuống trước mặt của Trần Hy Vũ van xin được ở lại: “Xin cô cho tôi được phép ở lại giúp việc nhà thôi cũng được, tôi hứa sẽ nghe theo lời cô chỉ bảo”.

Trần Hy Vũ năm nay chỉ mới 19 tuổi nhưng lại là kiểu người nham hiểm từ bên trong, vẻ bề ngoài lại thích làm một thiên thần nên vẫn cho Hàm Linh ở lại chẳng những vậy còn tỏ thái độ thân thiết với Hàm Linh: “Dù sao cũng là phận phụ nữ với nhau nên em thấy thương xót cho hoàn cảnh của chị, nếu chị không còn chỗ nào để đi thì cứ ở lại đây dù sao cũng chỉ tổn thêm một chén cơm thôi mà đối với em chẳng đáng là bao”.

Hàm Linh vô cùng vui mừng vì được ở lại, cô ta cùng đường giờ đành phải nằm gai nếm mật chờ cơ hội đổi mình lần nữa.

Đối với quyết định thu nạp Hàm Linh của Trần Hy Vũ Đoạn Phong Lãng không hề có ý kiến gì hết cứ mặc Trần Hy Vũ muốn làm gì thì làm.

Thật ra tâm cơ của Đoạn Phong Lãng cũng rất cao, mối thù kia vẫn một lòng phải báo, trước đây Hàm Linh bắt Kiều Uyển Vũ nhìn anh và cô ân ái bên nhau đau đớn bao nhiêu thì bây giờ anh bắt cô phải tận mắt nhìn anh sống vui vẻ bên cạnh của Trần Hy Vũ từ từ dày vò cô lại bấy nhiêu.

Đoạn Phong Lãng chuyển nhượng công ty Uyển Phong lại cho người khác rồi đến tòa án làm việc cho ba của Trần Hy Vũ, mỗi lúc tan sở về anh thường ghé qua cửa hàng hoa mua một bó hoa hồng đỏ tươi thắm đem về tặng cô và Trần Hy Vũ vô cùng thích thú.

Mỗi ngày Hàm Linh đều phải chứng kiến Đoạn Phong Lãng tình tứ bên cạnh Trần Hy Vũ mà trái tim mình rỉ máu không biết nói cùng ai.