Ngồi đợi Yuli tỉnh dậy, Jungkook trong lòng cảm thấy khó khăn vô cùng. Khi trưa lúc đi qua Hae, anh có thấy được sự thất vọng qua sắc mặt của Hae. Anh đang ở giữa ranh giới của sự lựa chọn, Yuli là người mới có thể giúp anh giải lời nguyền vì anh biết Yuli yêu anh, còn Hae người cho anh hiểu được sự ấm áp, quan tâm thì lại không hề có tình cảm với anh.
" Jungkook " Yuli nhẹ giọng nói
" Em tỉnh rồi à " Jungkook nhẹ nhàng đỡ Yuli ngồi dậy.
" Em đã ngất bao lâu rồi "
" 3 tiếng thôi, em đói không? Anh bảo bác Han nấu gì cho em ăn nhé "
" Em muốn ăn trong phòng "
" Được, em nằm nghỉ thêm chút nữa đi, anh ra ngoài bảo bác Han chuẩn bị" Nói rồi Jungkook ra ngoài ngay.
Trong phòng khác bác Han đang ngồi xem tivi, anh liếc nhìn một vòng xem Hae đang ở đâu nhưng không thấy
" Bác Han "
" Sao vậy cậu chủ "
" Bác nấu cho tôi một bác cháo rồi đem tới phòng Yuli giúp tôi "
" Vâng thưa cậu " Bác Han nhận lệnh rồi đi vào bếp luôn.
" À, cô ấy đâu " Jungkook ngập ngừng nói, gương mặt hiện rõ sự e dè
Bác Han hiểu ngay cô ấy là ai, nên chẳng cần suy nghĩ nhiều mà trả lời ngay
" Hae đang sau nhà chơi với Mây "
" Vậy à, bác làm việc đi " Nói xong Jungkook đi thẳng ra ngoài.
Đứng phía xa nhìn Hae đang ngồi ôm Mây vào lòng mà anh lại thấy xót xa. Đã 5 năm, anh chưa đặt chân ra phía sau nhà, cũng đã từng ấy năm anh chưa nhìn thấy Mây, không ngờ nó lại lớn tới vậy.
5 năm trước khi Jungkook bắt đầu biến đổi thành hình hài đáng sợ này vào một buổi tối. Anh đã rất hoảng loạn và giận dữ, lúc đó có 3 con chó rất đẹp đã chạy tới chỗ Jungkook cắn gấu quần của anh thể hiện sự an ủi muốn trấn an anh. Thế nhưng anh lại không hiểu được thành ý và đã cho rằng nó cũng đang phản bội lại anh và đã ra tay giết chết 2 con chó kia và sút mạnh con còn lại ra xa và rơi và tình trạng hấp hối sắp chết. Bác Han đã nhanh chóng cứu nó khỏi cái chết và sống tới tận bây giờ, Mây chính là con chó duy nhất còn sống. Khi anh đã bình tĩnh và nhận ra những điều độc ác mình vừa làm thì Mây cũng bắt đầu sợ anh và trốn đi mỗi khi anh xuất hiện.
Jungkook đã áy náy và thất vọng về bản thân rất nhiều vì đã giết chết bố mẹ Mây. Đó là lần đầu tiên anh ra tay tàn độc với một sinh mạng, kể từ đó trở đi anh cũng trở lên tàn độc hơn. Đấy là lí do vì sao bác Han để Mây sống đằng sau nhà, để anh không còn cảm thấy day dứt lương tâm và nghĩ tới chuyện không hay đó nữa
" Gâu Gâu "
Mây đột nhiên sủa lớn, một mạch chạy thẳng vào trong chuồng của mình. Hae không hiểu chuyện gì đã khiến Mây sợ tới vậy, cô cố gắng cúi xuống trấn an mấy
" Mây, em sao vậy? "
" Gừ... Gừ " Mây cứ vậy trốn trong chuồng không chịu ra.
Thấy cái bóng chiếu tới chỗ Hae, cô mới nhận ra đằng sau đang có người. Vội quay mặt lại thấy Jungkook đang đứng đó nhìn, ánh mắt hiện rõ màu buồn thăm thẳm.
Thấy Hae đang nhìn mình, Jungkook thở dài tuyệt vọng quay lưng bỏ đi. Cô không hiểu lí do vì sao anh lại có sắc mặt như vậy, nhưng cô hiểu được chắc chắn có điều gì đó khiến anh đau lòng.
Từ lúc tới đây ở và sống cùng anh, Hae cũng dần hiểu được cảm xúc bên trong con người của anh. Khi nào anh buồn, anh vui, anh nổi điên hay anh lạnh lùng, chỉ cần nhìn qua sắc mặt cô điều biết hết.
" Bác đang làm gì thế ạ " Hae vừa vào nhà thấy bác Han đang hì hục nấu gì đó trong bếp
" Cậu chủ bảo nấu cho Yuli bán cháo ý mà "
Đang buồn thì lại buồn hơn, thật ghen tị với Yuli
" Cháu bưng bát cháo vào phòng Yuli giúp ta nhé "
" Vâng ạ "
- Cốc cốc
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, cứ nghĩ là Jungkook nên Yuli không nên tiếng. Đứng ngoài đợi mãi không có hồi âm, Hae đoán chắc Yuli đang ngủ nên nhẹ nhàng mở cửa đi vào.
Người cần tới thì không tới người không cần tới thì lại xuất hiện, Yuli thất vọng khó chịu hẳn ra mặt khi thấy Hae chứ không phải Jungkook.
Yuli ngồi dậy xuống giường tiến về phía bàn để ăn, thái độ vô cùng hách dịch" Bạn trai tôi đâu " Âm điệu kiêu căng
" Cậu Jeon trên nhà thưa cô " Hae trả lời lịch sự.
" Ra ngoài đi " nói xong không quên lườm Hae thêm một cái.
Nhận được ánh mắt đáng sợ đó, Hae vội vàng ra ngoài luôn.Mới mấy hôm trước, Yuli còn hiền dịu với cô thế mà hôm nay đã thay đổi thái độ nhanh như chớp vậy, thật đáng sợ
" Yuli dậy rồi chứ "
" Dạ rồi, cô ấy đang ăn ạ " Hae lễ phép trả lời.
Bác Han không nói gì thêm, đi thẳng ra ngoài vì có hẹn với mấy ông bạn chơi cờ. Trong nhà cũng chẳng có gì, Hae lấy cái khoác tạm lên người rồi ra ngoài dạo vài vòng cho đỡ chán.
Thời tiết có đẹp tới mấy, trong lòng còn vướng nhiều tâm tư khắc hẳn sẽ rất nặng nề. Dù là ban ngày hay buổi tối, hàng cây phong ở đây vẫn lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau.
" Cảnh đẹp nhưng tâm trạng lại không vui " một giọng nói trầm tĩnh phát ra ngay bên cạnh làm Hae giật mình quay sang nhìn.
Chẳng biết là tình cờ hay cô tình, nhưng lần nào đi dạo Hae cũng gặp Hyun.
" chào anh Hyun tổng " Hae mỉm cười hiền lịch sự chào
Thấy thái độ lịch sự của Hae, Hyun khẽ cười một cái
" Sao lần nào cô cũng khách sáo với tôi vậy, chúng ta cũng là hàng xóm mà "
" Ờ tôi..." Hae cứng họng không biết nói gì thêm
" Tôi cứ nghĩ hôm nay cô phải vui lắm chứ, sao giờ nhìn mặt có vẻ không được tốt cho lắm " Hyun nghiêng đầu nhìn thẳng Hae khiến cô hơi ngại
" Tôi bình thường mà Hyun tổng" Hae quay mặt đi chỗ khác tránh ánh mắt của Hyun
Hyun khẽ cười, hai tay xỏ túi quần tạo lên thần thái rất phong lưu.
" Tôi đã định mua chiếc vòng đó tặng cho cô, nhưng chủ tịch Jeon lại không cho tôi có cơ hội đó " Hyun thản nhiên nói, âm điệu cũng rõ ràng không hề ấp úng
Hae ngạc nhiêm với những lời Hyun vừa nói, cô quay sang nhìn Hyun với anh mắt phức tạp
" Hyun tổng thật là người vui tính rất biết đùa " Hae cười nhạt, nhưng âm điệu lại rất lịch sự
" Em thấy tôi đang đùa sao? " Đột nhiên Hyun đổi cách xưng hô và thái độ làm Hae không kịp hiểu
" Hyun tổng, hình như có sự nhầm lẫn gì ở đây " Hả cố gắng bình tĩnh nhìn Hyun
" Em tưởng tôi không biết gì à" Ánh mắt thâm thúy của Hyun nhìn sâu vào mắt cô
Hae im lặng nhìn Hyun
" Em và Jungkook không hề yêu nhau, chuyện kết hôn cũng là giả và em là giúp việc cho nhà cậu ta, tôi nói đúng chứ?" Hyun nhìn Hae âm điệu chắc nịch, nói ra những lời vô cùng chính xác
Cô mở to mắt nhìn Hyun, không ngờ anh ta lại biết được mọi chuyện của cô và Jungkook.
" Hyun tổng..."
" Em yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện này ra ngoài, hình ảnh của cậu ta sẽ không bị ảnh hưởng gì hết " Hyun mỉm cười nhìn Hae với ánh mắt ôn hoà
" Tại sao anh lại làm vậy " Hae hơi bất ngờ vì bình thường nếu như người khác biết được sự thật này, hình ảnh và tai tiếng mà Jungkook gặp phải sẽ bất lợi cho tập đoàn và những người khác sẽ đạt được mục đích của mình mà đánh bóng công ty , còn Hyun thì lại không làm vậy
" Vì tôi thích em " Hyun vẫn giữ nguyên sắc mặt nhìn Hae.
Cô thì bị mấy lời nỳ của Hyun là cho đơ người không biết nói gì, gương mặt dần ửng đỏ vì xấu hổ. Đây là lần đầu tiên có người tỏ tình với cô nên cô có hơi bối rối với mấy lời này
" Xin lỗi, tôi phải về nhà rồi . Hẹn gặp lại Hyun tổng " ánh mắt Hae nhìn Hyun có phần khó xử
Vừa đi được một bước, một bàn tay to lớn mạnh mẽ kéo cô lại sát vào lòng. Gương mặt thanh tú của cô chạm vào lồng ngực chắc chắn của Hyun.
Cô hoảng hốt vùng vẫy nhưng vẫn không thể thoát khỏi vòng tay của Hyun.
" Hyun tổng, anh mau bỏ tôi ra "
" Từ giờ, tôi chính thức theo đuổi em. Bằng bất cứ giá nào tôi sẽ cho em thấy tình yêu của tôi dành cho em " Giọng nói dịu dàng ấm áp từ phía sau vang lên bên tai Hae, khiến cô càng bối rối hơn.
Vòng tay Hyun buông lỏng Hae ra, cô vội vàng lùi về phía sau vài bước, ánh mắt nhìn Hyun rất khó xử. Nét mặt của Hyun không hề đổi sắc, anh chăm chăm nhìn cô vẫn nở nụ cười hiền đầy ngọt ngào
Hôm trước ở trường làm chợ xuân, mình đã in Poster BTS cho học sinh để tặng kèm khi khách hàng tới mua nhiều tiền nhất, lúc đầu tưởng chẳng có ai mà không ngờ nhiều người tới mua hàng và bán hết một cách nhanh chóng thậm chí còn hết cả poster để tặng :))))
Có bé này tới hai lần chỉ hỏi mua poster chứ không muốn mua cái gì khác 😍 mình nói cứ chọn loại đồ uống hoặc kem nào cũng đc cô sẽ tặng 1 poster. Nhưng bé nhất quyết không mua cái nào chỉ mua poster thôi 🤣 Mẹ bé nói " Khổ cháu chỉ thích mua cái này thôi, không thích mấy cái kia"
Thế là mị tặng bé luôn và bé chọn Jimin, chắc là bé bias Jimin 😍