Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ

Chương 30: Chương 30

Nếu trước kia có cái ý tưởng này, không cần người khác nói, chính Cố Thâm đều khịt mũi coi thường tuyệt đối không tin.

Yến Hàn thân là đế vương, lại là đỉnh cấp Alpha, so với những người khác hắn càng có lực lãnh đạo cùng tính công kích hơn.

Chẳng sợ là ở phương diện tình cảm cũng là vẫn luôn tích cực tiến thủ, luôn luôn là phía chủ động, làm sao có thể chờ người khác chủ động cho được?

Nghĩ lại đều thấy không thể.

Nhưng là hiện tại......!Suy xét đến tình cảnh tối hôm qua khi Alpha không khống chế được làm ra vẻ, cùng với uyển chuyển tỏ vẻ tuy rằng tuyến thể đang dần tốt lên, nhưng vẫn chịu ảnh hưởng của kỳ Dịch Cảm, khả năng so với ngày trước còn nghiêm trọng hơn , Cố Thâm liền cảm thấy cũng có khả năng đó lắm.

Lần này chia tay này vẫn lưu lại tai họa ngầm cho bọn họ, cho dù là tâm lý hay là thân thể.

Cố Thâm khép sách lại, đôi tay giao nhau chống cằm.

Không thì......!Y chủ động một lần vậy?

Âm nhạc du dương đột nhiên vang lên, bọn học sinh tốp năm tốp ba đi ra khu dạy học, hoặc đuổi bắt đùa giỡn hoặc vui cười nói chuyện phiếm, đám đông ồ ạt lao ra, vừa mới nãy trường học còn an tĩnh đột nhiên náo nhiệt lên.

Cố Thâm hoàn hồn, nhìn thời gian, đứng dậy đi ra ngoài.

Y rất nổi danh ở trường.

Tuy không cùng ký túc xá với học sinh, cũng không giao tiếp hay chơi đùa với nhau, nhưng ảnh chụp treo trên diễn đàn mấy ngày nay rồi, chỉ cần đã xem diễn đàn đều biết y, lúc đi ở trên đường một đống người hướng y chào hỏi, hi hi ha ha, không giống khi đối mặt huấn luyện viên luôn là rất căng thẳng, nhìn thấy y còn dám trêu ghẹo.

"Cố trợ giáo, Alpha của ngài tiến vào kỳ Dịch Cảm?"

"Ừ." Cố Thâm xách theo hai quyển sách giáo khoa vô cùng chói lọi, hoàn toàn không sợ bị nhìn.

Thấy y không phản cảm, mấy Omega nam lại cười hì hì hướng y cổ vũ: "Cố lên, nếu chịu không được liền nghĩ lại khoảng thời gian hai người yêu nhau."

Cố Thâm: "?"

Không chỉ học sinh, ngay cả gặp phải mấy thầy cô giáo cũng hỏi: "Muốn xin nghỉ không? Tuần sau khảo hạch rồi vẫn tới kịp chứ?"

Cố Thâm: "??"

Thậm chí ngay cả hiệu trưởng biết rõ thân phận của hắn, không biết tìm ở đâu ra phương thức liên hệ của y, cũng uyển chuyển tỏ vẻ: "Lượng công việc của trợ giáo cũng không nhiều, chúng tôi cũng vô cùng cảm ơn cậu vì cống hiến hết sức mình cho dạy học mà trả giá.

Nhưng thân thể vẫn quan trọng hơn......"

Cố Thâm: "???"

Có cần khoa trương vậy không? Alpha của y cũng đâu có hung dữ như vậy.

Cố Thâm cũng đâu phải chưa từng lăn giường với hắn, chỉ cảm thấy nhóm người này chuyện bé xé ra to, không cho là đúng.

Thậm chí sau khi về nhà nghe nói cơ giáp đã được gửi tới, phải lâm thời tham gia huấn luyện -- kỳ thật chính là đơn phương bị đánh, bởi vì Alpha nói chiến đấu là phương thức dạy học tốt nhất.

Chờ khóa huấn luyện kết thúc, áo sơ mi của Cố Thâm đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, lúc cởi nút áo chuẩn bị đi tắm đột nhiên quay đầu lại: "Cùng nhau không?"

Yến Hàn cũng đang cởi áo khoác, nghe vậy theo bản năng đáp ứng: "Được."

Dừng mấy giây, mới phản ứng lại được là mình đã đáp ứng cái gì, đột nhiên ngẩng đầu, biểu tình hiếm thấy kinh ngạc: "Cái gì?"

Cố Thâm lười nói lại lần thứ hai, trực tiếp đi đến trước mặt hắn, nắm lấy cà vạt đem người kéo đi.

Rất thô lỗ.

Yến Hàn lại nhịn không được cong môi, đem áo khoác tùy tiện vứt lên ghế, đi theo tiến vào phòng tắm.

Cửa cùm cụp một tiếng đóng lại, dòng nước nóng tỏa sương mù che hết thảy, chỉ là mùi hương thuộc về Omega ngày càng nồng hơn, dần dần không khí trong phòng ngày càng ấm lên, kèm theo đó là hương vị thanh ngọt.

Qua một giờ lại có lẽ càng lâu hơn, dòng nước đang chảy mới dừng lại, chậm rãi trở nên an tĩnh.

Cố Thâm ngâm mình ở trong bồn tắm, cánh tay trắng nõn khoát lên bệ bồn tắm, y ngửa đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Trên ngọn tóc còn có nước chảy xuống, dọc theo quai hàm rơi xuống cổ, dừng lại ở chỗ xương quai xanh, càng làm cho thêm quyến rũ.

Rầm --

Nước trong bồn đột nhiên tràn ra.

Cố Thâm chậm rãi ngước mắt, vừa lúc thấy nam nhân cúi người để sát vào.

"Anh tiết chế một chút." Cố Thâm lười nhác, đuôi mắt vẫn còn vương chút hồng nhạt chưa biến mất.

"Ừ, yên tâm." Yến Hàn đáp ứng rất dứt khoát, hắn hôn xuống nơi giọt nước đọng lại rồi sau đó lại lưu luyến quên lối về, chậm rãi vươn tay bắt đầu không an phận.

"Anh --!"

Cố Thâm đột nhiên trừng lớn đôi mắt, sau đó tất cả lời nói đều bị giam cầm trong nụ hôn.

Dòng nước vừa mới yên tĩnh nháy mắt lại kích động lên, từ nhanh đến chậm rồi lại từ chậm đến nhanh, phóng xuất ra càng nhiều tin tức tố.

Chờ đến sau nửa đêm, Cố Thâm mới nằm lại trên giường, làn da trắng nõn giờ đây nhiễm lên sắc hồng như vừa đứng bên đống lửa làm nóng lên toàn thân.

Yến Hàn vuốt ve tuyến thể của Omega, cười nhẹ: "Thả lỏng."

Cố Thâm chậm rãi bình phục hô hấp, lạnh thanh nói: "Lại cọ xát cũng đừng cắn."

"Đừng nóng vội." Yến Hàn hôn lên sau cổ thanh niên, ý cười càng sâu: "Alpha không làm Omega hứng thú liền đánh dấu không phải là Alpha tốt, cho nên chúng ta cứ từ từ tới......"

"......"

Ai có thể nghĩ đến, cái giống này trước kia còn ẩn tàng thực lực!

Cố Thâm ngay tại hiện trường bị lật xe thảm thiết, ngày kế như trong dự kiến của mọi người Omega đã xin nghỉ.

Lại còn là do Yến Hàn tự mình liên hệ hiệu trưởng, không nói nghỉ bao lâu, cũng không nói bao giờ quay lại -- dù sao, hiện tại Omega vẫn còn đang nằm ở trong nhà.

Yến Hàn ngồi ở thư phòng lầu hai, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy chạc cây xanh tươi tốt.

Omega phi thường am hiểu che giấu chính mình, hình dạng tùy hoàn cảnh xung quanh mà biến hóa, không có một chút gì khác lạ.

Chẳng sợ Yến Hàn tận mắt nhìn thấy, vẫn không nhịn được phải hoảng hốt, lo lắng mình lại nhận nhầm cây.

"......!Còn đang điều tra nơi phát hiện trùng tộc, trong quá trình điều tra bắt được 4 người, đều là những người cứng xương khá liều mình, nghe nhị đội trưởng nói phong cách chiến đấu khá chính quy, không loại trừ khả năng là quân nhân." Giải Phồn lải nhải nói xong, ngẩng đầu mới phát hiện ánh mắt bệ hạ không tập trung, căn bản không nghe gì.

Giải Phồn dừng một chút, bắt đầu mở di thư trong đầu ra, liều chết nói: "Bệ hạ, lúc tôi tới đã đã muốn hỏi, có phải Omega lại chạy rồi hay không?"

"?" Lần này Yến Hàn rốt cuộc có phản ứng, ngữ điệu lạnh tanh: "Lặp lại lần nữa?"

"Không có gì! Tôi nói thời tiết hôm nay thật tốt!!!" Giải Phồn nhanh chóng chuyển lời.

Yến Hàn hừ lạnh một tiếng, thanh âm mang theo khó chịu: "Cậu đang trêu tôi hay là đang kinh thường tôi?"

"Không có không có, thuộc hạ biết bệ hạ anh minh thần võ, chưa bao giờ ngã vào 1 cái hố 2 hai, ý của thuộc hạ là......" Giải Phồn thử nói: "Hôm qua dạy học không có chuyện gì phát sinh sao?"

Nhớ tới chuyện hôm qua là do Omega chủ động.

Yến Hàn lại nhịn không được cong khóe môi cười, tâm tình chuyển tốt: "Có chuyện gì nói thẳng."

Xem ra là không phát sinh cái gì.

Giải Phồn thở phào nhẹ nhõm, cũng dám nói giỡn: "Cả ngày hôm qua chưa thấy Cố tiên sinh, thuộc hạ còn cho rằng ngài dạy học quá thô lỗ, làm cho người ta giận quá bỏ đi."

Thô lỗ.

Yến Hàn không biết nghĩ đến cái gì, biểu tình càng thêm sung sướng: "Không, em ấy mệt mỏi, đang nghỉ ngơi."

Giải Phồn: "......"

Giải Phồn bị ngụm cẩu lương này nhét cho nghẹn họng, tươi cười ngượng ngùng nói câu "Vậy là tốt rồi." Liền chuẩn bị nói sang chuyện khác tiếp tục báo cáo công tác.

Ngược lại là Yến Hàn nhớ tới cái gì, lại hỏi: "Chuyện kêu cậu đi điều tra thế nào rồi?"

Giải Phồn phản ứng một giây, thấp giọng nói: "Trước mắt không có tiến triển.

Cái tổ chức này gần như là lánh đời, hành tung càng quỷ bí, chỉ có thể thông qua trạm cứu trợ chậm rãi tiếp xúc."

Yến Hàn nhíu mày: "Tôi không có nhiều thời gian như vậy."

Giải Phồn cũng thực bất đắc dĩ: "Nhưng chúng ta không có đủ tin tức để tìm kiếm xác nhận, thực sự là không có biện pháp.

Trừ phi......" Anh dừng một chút, tiếp tục nói: "Để Cố tiên sinh tự mình thử xem, dù sao đồng loại luôn có biện pháp......"

Những lời còn lại bị ánh mắt của bệ hạ liếc qua mà im bặt, Giải Phồn cúi đầu không dám nói nữa, giữa trán nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi.

Tin tức tố của Alpha có chút dị động, mang theo hơi thở nóng cháy bao trùm lên người anh.

Trong phòng chợt yên tĩnh, ngay tiếng xào xạc của lá cây ngoài cửa sổ cũng đặc biệt rõ ràng.

Yến Hàn quét mắt nhìn ngoài cửa sổ, thanh âm đạm mạc: "Chuyện mà mình không cách nào giải quyết, hẳn là nghĩ cách để khắc phục lỗi sai do mình, chứ không phải là trông cậy vào người khác."

Giải Phồn nắm tay để ở ngực, thật sâu khom lưng: "Thuộc hạ biết sai."

Yến Hàn cũng không gây khó dễ với anh nữa, ngón tay đẩy tài liệu ra, tạm thời bỏ qua chuyện này.

Giải Phồn bất động thanh sắc hít thở sâu một hơi.

Trong nháy mắt kia, anh thực sự cảm nhận được uy áp của đỉnh cấp Alpha.

Không phải tính công kích mãnh liệt như bình thường, cũng không phải cảm giác nóng rực đến hít thở không thông, mà là một loại cảm giác càng thâm trầm, càng sợ hãi khi không cách nào biết trước được sự việc.

Tựa như dưới dòng dung nham nóng chảy ấy càng có một thứ đáng sợ hơn.

Mồ hôi lạnh xẹt qua hàm dưới rơi xuống, lúc này Giải Phồn mới tìm về được cảm giác khi còn sống tại nhân gian, lại hít vào một hơi.

Khó trách đỉnh cấp Alpha lại là người đáng sợ nhất người.

Hiện tại tuyến thể của Bệ hạ còn đang bị thương mà còn đáng sợ như vậy, không dám tưởng tượng nếu thật sự điên cuồng thì sẽ thành bộ dáng gì......

Giải Phồn hy vọng chính mình không cần nhìn thấy.

Loại áp lực không khí này vẫn luôn tiếp tục đến khi Cố Thâm trở về.

Ngay lúc đó tình huống của Yến Hàn đã rất bất ổn, tình trạng tuyến thể đang ổn định cũng dần giảm xuống, kỳ Dịch Cảm nghiêm trọng đến nỗi chỉ có ở dưới tàng cây mới có thể ngủ, cả người vừa nóng nảy lại táo bạo.

Giải Phồn nhìn vậy cũng không chịu nổi, vô cùng ảo não vì tính nhanh mồm nhanh miệng của mình.

Biết rõ Omega là bảo bối của bệ hạ, hắn không tiếc bất cứ giá nào che giấu thân phận đặc thù thay y, loại trừ hết tất cả nguy hiểm có thể xảy ra, mà anh còn không biết quản tốt cái miệng của mình!

Cũng không biết bệ hạ não bổ cái gì......

Cố tiên sinh cậu nhanh lên trở về đi!

Dưới lời kêu gọi của Giải Phồn, Cố Thâm rốt cuộc xuất hiện.

Kỳ thật so với thời gian biến thân 1 thàng trước kia, lần này chỉ trong vòng có 1 tuần đã khôi phục coi như là rất nhanh rồi.

Ngay cả Yến Hàn cũng có chút kinh ngạc, lôi kéo y cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới, chau mày: "Có chỗ nào không thoải mái hay không?"

"Có." Cố Thâm khó chịu nói: "Vốn dĩ đang ngủ ngon, lại đột nhiên bị một trận tim đập nhanh làm bừng tỉnh."

Yến Hàn ngẩn ra: "Tim đập nhanh?"

Cố Thâm: "Ừ, đứt quãng giằng co vài ngày, coi như em có là cục đá cũng ngủ không nổi."

Yến Hàn đột nhiên cười: "Nghe viện nghiên cứu nói, AO có độ phù hợp vượt qua 90% sẽ có cảm ứng, xem ra là tâm ý tương thông."

Cố Thâm liếc hắn một cái tỏ vẻ hoài nghi.

Dù sao nhàn rỗi cũng không có việc gì, dứt khoát đem toàn bộ sách phổ cập khoa học ra nhìn xem một chút.

Yến Hàn ôm eo y, đem người kéo ngồi lên đùi mình, chậm rãi giải thích.

Tin tức tố phù hợp là sau khi nhân loại đi vào thời đại tinh tế phát sinh lần thứ hai tiến hóa.

Omega bởi vì tố chất thân thể yếu nhất lại cực dễ dàng khiến cho tin tức tố của Alpha bạo động tạo thành nguy hiểm, ở dưới tình huống bất lợi cho cả 2 bên, thông qua tự thân điều chỉnh dần dần hình thành ngưỡng giá trị hệ thống.

Tên gọi ngưỡng giá trị đã bị đương kim y học nghiên cứu thấu triệt, phân chia thành ba cấp độ.

"Ngưỡng giá trị phù hợp vượt qua 50% có thể vào kỳ phát tình tiến hành đánh dấu, 70% trở lên được gọi là độ phù hợp hoàn mỹ, 90% trở lên được gọi là tuyệt đối phù hợp......" thanh âm của Alpha ở ngay sát bên tai, mang theo một chút ý cười: "Ý nghĩa là duyên trời tác hợp, chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu."

Sau tai Cố Thâm có chút ngứa ngáy, nhịn không được nghiêng đầu hỏi: "Vậy chuyện cảm ứng mà anh nói là như thế nào?" Yến Hàn hơi nghiêng nghiêng, chỉ vào một hàng chữ: "Tại đây."

Trong sách viết viết những ai thuộc tuyệt đối phù hợp vượt qua 3 lần đánh dấu sẽ truyền lại cảm xúc, chân chính ràng buộc linh hồn.

......!Ba lần?

Cố Thâm xem xong, thế nhưng nhất thời không nhớ nổi y cùng Yến Hàn rốt cuộc lăn giường mấy lần.

Nhưng khẳng định là hơn 3 lần.

Nói cách khác lần này tim đập nhanh là bởi vì Alpha, nói cách khác độ phù hợp của bọn họ vượt qua 90%.

Cố Thâm xem xong liền xoay người nhìn về phía Alpha: "Mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì?"

Yến Hàn nâng eo Omega, xoay người y lại thành tư thế mặt đối mặt, đem đầu chôn ở trên vai y, than thở nói: "Không có chuyện gì cả, chỉ là anh nhớ em."

Cố Thâm nghĩ thầm, xem trạng thái của hắn không giống như chưa có chuyện gì cả.

Nhưng Alpha không nói, Cố Thâm cũng không hỏi nữa, vỗ vỗ phía sau lưng, ngồi đây dỗ dành cảm xúc của hắn.

Thời gian từng phút trôi qua, Cố Thâm có thể cảm nhận được rõ ràng đầu của nam nhân ngày càng trầm xuống, nhịn không được giật giật bả vai: "Có phải anh mệt hay không?"

Yến Hàn cọ cọ cổ y, hàm hồ ừ một tiếng.

Cố Thâm: "Nếu không thoải mái thì đi lên giường ngủ đi."

Yến Hàn không đáp lại cũng không nhúc nhích, chỉ là ôm y càng chặt hơn.

Cố Thâm: "......"

Cố Thâm thở dài: "Được rồi, em nằm với anh nha."

Lần này Yến Hàn vừa lòng, ôm người đứng dậy, sau khi nằm xuống giường còn hôn một cái.

Chờ hắn ngủ say, Cố Thâm nhìn chằm chằm nhan sắc sau khi ngủ của hắn, cái giống này trước kia cũng dính người vậy sao?

Đáp án tự nhiên là không có.

Vậy thì tại sao bây giờ lại dính người như vậy?

Đáp: Bởi vì lần này y chủ động.

Cố Thâm nghĩ nghĩ, càng thêm xác định, đúng, chính là do cái lần y chủ động kia.

Trước kia lúc bọn họ mới vừa gặp lại, thái độ của Cố Thâm không nóng không lạnh, Yến Hàn tự nhiên không dám xằng bậy, thậm chí còn lo lắng Omega sẽ lại lần nữa chạy trốn, tinh thần khẩn trương cao độ, buổi tối ngủ còn siết chặt eo y đến sắp đứt.

Hiện tại thái độ của y mềm mại hơn lại còn chủ động, Alpha liền càng không nhịn được lộ ra nanh sói, càng ngày càng dính người.

Tuy rằng có chút cường thế, nhưng cũng hiểu được đúng mực.

Cố Thâm khảy khảy lông mi hắn, cúi người hôn lên.

......

Chờ đến khi Giải Phồn lần nữa đến đưa văn kiện, nhìn thấy hệ thống khóa cửa mà bình thường mình hay mở được nay lại đột nhiên không cách nào mở ra, liền nhịn không được trong lòng vui vẻ.

Cái này chứng minh Cố tiên sinh đã trở lại!

Sự thật chứng minh anh đoán không sai.

Sau khi hệ thống cửa cự tuyệt liền thông báo cho chủ nhà, sau đó nghe được âm thanh lười nhác "Chờ một lát", Giải Phồn liền nhịn không được hưng phấn.

Cố tiên sinh trở về = bệ hạ cao hứng = sinh hoạt tốt đẹp đang vẫy tay chào anh, quả thực là sướng như tiên! Cố tiên sinh vạn tuế!!!

Cửa cùm cụp một tiếng tự động mở ra.

Khi Giải Phồn đẩy cửa đi vào, vừa lúc Cố Thâm từ trên lầu đi xuống, y đang mặc quần áo ở nhà, nhưng viền áo ở cổ không cách nào che được dấu hôn.

Giải Phồn vội vàng thu hồi tầm mắt, giơ tay ý bảo: "Tôi tới đưa văn kiện, lần sau ngài chỉ cần mở cửa là được rồi."

Cố Thâm liếc nhìn anh một cái: "Mấy ngày hôm trước có phát sinh chuyện gì không?"

Giải Phồn sửng sốt: "Không có."

Bộ dạng mờ mịt trong mắt không giống giả bộ.

Cố Thâm thay đổi cách hỏi: "Mấy ngày nay bệ hạ của các người đều làm cái gì?"

Bây giờ thì Giải Phồn hiểu rồi, Omega người ta không phải khách khí xuống chào hỏi anh, mà là đang quan tâm đến Alpha của mình.

Lại bị nhét cho một ngụm cẩu lương.

Giải Phồn bị nghẹn bèn giả bộ ho hai tiếng, đúng sự thật trả lời: "Phần lớn thời gian đều đang xử lý công việc, thường xuyên chạy đi chạy lại giữa biệt thự và hoàng cung."

Cố Thâm nhíu mày: "Không có gì dị thường sao?"

Giải Phồn mặt không đổi sắc nói: "Khẳng định là có.

Vốn dí tuyến thể của bệ hệ đang xuất hiện tơ hồng, lại còn đang trong kỳ dịch cảm nên càng nghiêm trọng hơn, mấy ngày nay ngài lại rời đi, cho nên tâm trạng của ngài ấy lại càng kém."

Cố Thâm cười ha hả: "Tôi không có rời đi, tôi ở chỗ nào anh ấy biết rõ, dựa theo tính cách của anh ấy thì sẽ không bởi vì loại chuyện này mà trạng thái càng thêm tệ đi."

"Cái này......" Giải Phồn nói: "Cái này tôi thật sự không rõ."

Đầy mặt tiếc nuối, giống như đây chính là sự thật.

Cố Thâm lẳng lặng xem anh diễn kịch, biết hỏi cũng không có kết quả, liền nói thẳng: "Ngày mai kêu người tới kiểm tra thân thể cho anh ấy đi."

"Được."

Dù sao có Omega làm bạn, kiểm tra thể nào cũng ra kết quả tốt.

Nội tâm Giải Phồn không hề thấy áp lực.

Đang nói, cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra.

Không có Omega ở bên làm bạn nên Yến Hàn liền đi ra, giữa hai chân mày của y còn ẩn chứa chút bực bội, lòng dạ khó chịu nói: "Làm gì mà lâu vậy?"

Nói xong còn liếc mắt nhìn Giải Phồn.

Giải Phồn: "......" Không dám hé răng.

"Dậy rồi?" Cố Thâm dựa vào tay vịn cầu, nhìn hắn đến gần: "Bọn em tính ngài mai mang anh đi kiểm tra thân thể một chút, nhìn xem tuyến thể của anh như thế nào rồi."

"Loại chuyện này không phải nên thương lượng với anh sao?" Yến Hàn rũ mắt, rõ ràng không có biểu tình gì, nhưng lại làm cho người ta nhìn ra vài phần ủy khuất trong đó.

Cố Thâm nhướng mày: "Vậy anh có đi kiểm tra không?"

Yến Hàn: "......!Đi."

Cố Thâm vừa lòng gật đầu, nghĩ nghĩ, lại hiếm khi nhiều lời vài câu: "Em biết anh sẽ đi, cho nên mới muốn chuẩn bị trước mới nói với anh, như vậy sẽ tiết kiếm thời gian của anh hơn."

"Thật ra anh lại hy vọng em nói nhiều với anh thêm mấy câu hơn, cho nên lần sau đừng vì anh mà tiết kiếm."

"Được."

Yến Hàn lập tức vừa lòng, bực bội mới vừa rồi liền bay đi, ngón tay không yên phận bắt đầu quấn lấy Omega, dẫn người về phòng ngủ đi rửa mặt.

Còn Giải Phồn?

Cái gì anh ta có ở đây không hả?

Ai thèm mà để ý chứ.

Cái loại cảm giác phải làm bóng đèn 1000W như này vẫn luôn tiếp tục cho đến ngày hôm sau khi bệ hạ đi kiểm tra thân thể.

Toàn bộ quá trình Yến Hàn đều nhìn chằm chằm vào Omega, chỉ cần 1s không nhìn thấy người thôi là cả người sẽ có chút bực bội.

Mà ánh mắt của Cố Thâm thì luôn đảo quanh giữa máy móc và bác sĩ, nóng lòng chờ đợi kết quả kiểm tra.

Tốc độ của bác sĩ rất nhanh, một bên đem kết quả kiểm tra đưa cho Cố Thâm coi, một bên nói: "Tình huống không tốt lắm.

Tin tức tố của Bệ hạ đang không được ổn định, nếu thật sự không khống chế được sẽ trực tiếp bạo động, mà lần bạo động này sẽ ảnh hưởng đến tuyến thể đang xuất hiện tơ máu nhiều hơn."

Tin tức tố của Yến Hàn quá mức bá đạo, không chỉ đối với người khác, mà đối với chính bản thân mình cũng như vậy.

Mỗi lần tin tức tố bạo động đều là một lần gây tổn thương đến tuyến thể, mà dưới tình trạng tuyến thể đang xuất hiện tơ máu thì......

Bác sĩ nghiêm túc nói: "Sẽ là một tổn thương nghiêm trọng đến tinh thần."

Cố Thâm nhíu mày.

Yến Hàn quấn lấy eo của Omega, cười nhạo: "Nói quá rồi."

Bác sĩ phi thường hiểu biết đặc tính của Alpha, không nhanh không chậm nói: "Nếu có thể, tốt nhất là Omega nên làm bạn bên cạnh Alpha nhiều hơn, dùng tin tức tố đến trấn an họ.

Đặc biệt là dưới tình huống cả hai bên đã từng đánh dấu, thì Alpha đối với tin tức tố của Omega sẽ càng thêm nhạy bén, hiệu quả cũng sẽ càng tốt hơn."

Alpha quả nhiên không nói gì nữa.

Cố Thâm như suy tư chuyện gì, khép lại báo cáo đặt ở trên bàn, đứng dậy nói: "Chờ một lát."

Yến Hàn tự giác đuổi theo, nhìn Omega tìm một gian phòng bệnh không có người rồi đóng cửa lại, nhịn không được cười nói: "Đây là muốn thực nghiệm tại chỗ sao?"

Cố Thâm lười phản ứng hắn, vươn tay đưa cho hắn một quả trái cây không biết lấy ra từ đâu.

Chỉ lớn bằng bàn tay, lại lóng lánh như ngọc.

Nhìn qua đặc biệt quen mắt.

Biểu tình của Yến Hàn nhất thời thay đổi, vừa cảm thấy đau lòng lại vừa tức giận, đè nặng tiếng nói: "Em điên rồi hả? Đây là vừa mới trích ra???"

Thần sắc đặc biệt nguy hiểm, ngay cả tin tức tố đều không khống chế lộ ra bên ngoài, rất có ý nếu Cố Thâm dám gật đầu liền làm y ngay tại chỗ.

Cố Thâm chỉ có thể giải thích: "Đây là lần trước em khôi phục nguyên hình rớt ra."

Yến Hàn không tin: "Cái lần đó anh đã cầm rồi!"

Dựa theo số lượng trong quá khứ, khôi phục nguyên hình một tuần liền rớt một quả, cho nên lấy đâu ra quả thứ hai nữa.

Cố Thâm nói: "Đây là từ cái lần chúng ta tách ra, vì vượt qua kỳ phát tình, em liền khôi phục nguyên hình một tháng."

Yến Hàn nháy mắt dập hỏa: "Xin lỗi."

Cố Thâm lại đưa trái cây qua.

Yến Hàn: "Ăn rồi có thể gây ra ảnh hưởng gì tới em không?"

Cố Thâm: "Sẽ không."

Yến Hàn: "Kia......"

Cố Thâm: "Ăn!"

Yến Hàn chỉ có thể tiếp nhận, cầm ở trong tay vuốt ve 2 cái, thử cắn xuống.

Cố Thâm không có bất luận phản ứng gì còn thúc giục hắn ăn nhanh lên.

Yến Hàn lúc này mới yên tâm, tiếp tục gặm trái cây.

Ngọt, giòn, lại lắm nước, bên trong còn có chút hơi lạnh, như là mật đào ướp lạnh, nhưng so với mật đào còn ngọt hơn, khi vào miệng không có vỏ trái cây, thậm trí còn không có cả hạt.

Đối với người có thể chất hỏa như Yến Hàn phi thường hữu dụng, sau khi ăn xong cảm giác như được tắm nước lạnh, khiến cả người vô cùng thoải mái.

Cố Thâm nói: "Lại đi kiểm tra một lần đi."

Yến Hàn giữ chặt y, đem người đặt ở trên tường: "Anh cảm thấy vẫn là ngụy trang một chút sẽ tốt hơn."

Cố Thâm: "......"

Chờ đến khi cả hai người quay trở lại khu kiểm tra, cả người Cố Thâm đều lây dính tin tức tố của Yến Hàn, mặt mày lười nhác, đôi môi sưng đỏ, vừa thấy liền biết đã có chuyện gì xảy ra.

Toàn thể nhân viên mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nghiêm túc kiểm tra một lần nữa cho Alpha đang thoả mãn kia.

Lần này tốc độ kiểm tra càng mau hơn, kết quả đi ra cũng vô cùng tốt, tốt đến nỗi tuyến thể của Yến Hàn đã khôi phục, thoát khỏi trạng thái nguy hiểm.

Toàn thể nhân viên: "???"

Toàn thể bác sĩ: "!!!"

Nếu không phải ngại thân phận cùng dục vọng chiếm hữu của Yến Hàn quá mức khủng bố, bọn họ đều muốn hỏi một chút vừa rồi đã xảy ra chuyện gì!

Cái này thật sự quá thần kỳ.

Đã vượt qua thường thức của y học hiện nay.

Ánh mắt của nhóm bác sĩ nóng rực, đặc biệt là bác sĩ vừa mới đưa ra chủ kiến kia, trong ánh mắt đều là dục vọng muốn nói mà lại không dám nói, chỉ có thể nhìn chằm chằm Cố Thâm chờ đợi câu trả lời.

Sắc mặt Yến Hàn hơi trầm xuống, không đợi Omega kịp phản ứng, trực tiếp ôm người rời đi.

Hắn rất rất rất bất mãn với ý đồ của nhóm bác sĩ, sau khi về nhà còn không ngừng lặp đi lặp lại dặn dò Omega không được lộ chuyện này ra bên ngoài, không được cho bất kỳ ai sử dụng nữa.

Dừng một chút, lại bổ sung: "Đương nhiên, hết thảy mọi chuyện lấy em làm trọng, không được để chính mình sinh bệnh hoặc bị thương, mọi chuyện lấy mình làm chủ."

Yến Hàn lãnh khốc nói: "Còn chuyện của người khác không được quản!"

Cố Thâm: "Nhưng anh không phải là người khác."

Yến Hàn: "......"

Yến Hàn bị lời nói nghiêm trang âu yếm của Omega đánh bại, "Nói nữa liền hôn em!"

Cố Thâm liếc nhìn hắn một cái, ánh mắt tràn ngập không phải nói với không nói cũng hôn đó sao.

Yến Hàn bật cười, quả nhiên không nhịn nữa, tóm người tàn nhẫn hôn cho một trận.

Tại sao Omega của hắn có thể đáng yêu đến vậy chứ.

Yến Hàn ức chế không được tâm tình, hôn hôn một hồi liền bắt đầu bốc hỏa, cuối cùng phải thay mất 2 cái ga trải giường, còn bị Cố Thâm đá xuống giường cảnh cáo.

Dù sao thì độ phù hợp tuyệt đối rất dễ dàng câu ra kỳ phát tình, giống như những lần trước vậy.

Trí não đột nhiên tích tích hai tiếng.

Yến Hàn quét mắt một cái, rồi không để ý đến, tiếp tục dỗ dành Omega, mãi đến khi người trong lòng ngủ mất mới chậm dãi rời đi.

Là tin của Giải Phồn.

Yến Hàn mở cửa ra để cho anh đi vào.

"Bệ hạ, đã xử lý tốt." Hai người vừa thấy mặt, Giải Phồn liền nói thẳng vào vấn đề, đem bản tư liệu đã đặt ở trên bàn sách, rũ mắt nói: "Camera trong bệnh viện dưới sự kiểm tra sát sao của tôi đã bị tiêu hủy toàn bộ, những người tại hiện trường cũng không gây ra được bất cứ sóng gió nào, chỉ cho là dục vọng chiếm hữu của Alpha quá mạnh, không có nghĩ nhiều."

Yến Hàn không tỏ ý kiến, mở tư liệu ra.

Sau khi xem qua 2 lần bản báo cáo kiểm tra.

Bên trái là hình ảnh tuyến thể toàn tơ máu, bên phải là một tuyến thể khỏe mạnh không có bất cứ trạng thái bệnh tật nào, khi đặt cả hai ảnh ở cùng nhau sự đối lập càng trở nên rõ ràng, cho dù có dùng ngón chân suy nghĩ cũng có thể thấy được sự lợi hại trong đó.

Cũng khó trách những bác sĩ kia lại hưng phấn như thế.

Loại thường thức tồn tại điên đảo y học thế này, cho dù là ai cũng sẽ hưng phấn.

Chuyện này chứa đựng một ý nghĩa, giá trị quá cao.

Mà càng như thế thì tình cảnh của Cố Thâm càng thêm nguy hiểm.

Đạo lý hoài bích có tội ai mà không hiểu, nếu không có thực lực cường đại rất khó bảo hộ chính mình, nếu không có thực lực thì chỉ có thể mặc người ta xâu xé ép khô toàn bộ giá trị của mình......!Mỗ Bệ hạ lựa chọn bỏ qua giá trị vũ lực của Cố Thâm lúc còn ở Vùng Xám, nghiêm túc trù tính cách để bảo hộ Omega.

Trang bị toàn bộ võ trang cho Omega!

Tăng thêm người đi theo bảo vệ!

Tăng thêm lá chắn bảo vệ tự động vào quang não!

Còn có, chuyện trái trái cây kia, ngoại trừ hắn từng ăn còn có bạn nhỏ Giang ở biên cảnh.

Từ nào đó ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là một quả bom nổ chậm*, phi thường nguy hiểm.

(* đoạn này bản raw là □□, t cũng k rõ là gì nên chém bừa thôi nha)

Yến Hàn lại phái người chia binh làm 2 đường tiến hành điều tra cùng bảo hộ bạn nhỏ Giang.

Giải Phồn nhất nhất đồng ý.

Đợi một hồi, khi thấy bệ hạ không còn phân phó gì nữa, anh mới chần chờ một giây, mở miệng nói: "Bệ hạ, tuy rằng kết quả kiểm tra không có bị lộ ra ngoài, nhưng tin tức ngài đã khôi phục thân thể cũng không thể giấu lâu được."

Để bệ hạ sống tại một nơi có nhiều tai họa ngầm như ký túc xá này, một là do lúc trước tuyến thể của bệ hạ không ổn định, mà Omega lại trốn tránh không chịu gặp mặt, cho nên mới bất đắc dĩ làm ra lựa chọn.

Hiện giờ thân thể đã khôi phục, tự nhiên không có lý do gì để tiếp tục sống ở đây nữa, không tới mấy ngày nữa sẽ có người đề nghị dọn về thôi.

Mà Giải Phồn hiểu rõ, Omega khẳng định sẽ không đi, bệ hạ tự nhiên cũng sẽ không nguyện ý......

Đây là một cái nan đề.

Yến Hàn quả nhiên nhíu mày, đạm mạc nói: "Tôi biết rồi."

Thấy vậy Giải Phồn cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể hành lễ lui về phía sau, mang theo văn kiện đã xử lý tốt rời đi.

Biệt thự khôi phục vẻ an tĩnh.

Khi Yến Hàn trở lại phòng ngủ, Omega vẫn chưa có tỉnh dậy.

Cả người y nằm nghiêng mình trong đống chăn mềm mại, làm cho dấu hôn trên sống lưng trắng nõn mượt mà càng thêm rõ nét, đống dấu hôn ấy cứ xuôi mãi lên đến cổ liền biến thành dấu răng hơi mờ nhạt, làm cho càng thêm ái muội, quyến rũ.

"Tích --"

Ngón tay của Yến Hàn hơi dừng lại, nhìn về phía mặt bàn đang phát ra thanh âm.

"Tích tích tích --"

Thông báo tin tức không ngừng truyền tới rốt cuộc đánh thức thanh niên, trong lúc ngủ mơ màng y liền theo bản năng duỗi tay sờ soạng.

Yến Hàn đè ép chút không vui xuống, cầm lấy cánh tay của thanh niên hôn xuống một cái, nhẹ giọng nói: "Em ngủ tiếp đi, để anh tới xử lý."

Cố Thâm ưm một tiếng lại tiếp tục quấn chặt chăn.

Yến Hàn tiếp tục nắm tay thanh niên, cầm quang não lên nhìn một cái.

Trên màn hình đang hiện màn hình nhắn do Chúc Lãnh gửi tới, khi Yến Hàn nhìn thấy hai chữ này liền nhíu chặt đôi mày.

"Thật xin lỗi vì đã quấy rầy, chúng tôi chỉ muốn hỏi một chút khi nào cậu mới trở về?"

"Nghe huấn luyện viên nói sắp khảo hạch rồi, mọi người hẹn nhau muốn xin một khóa học."

"Đương nhiên, khi nào cậu rảnh mới bắt đầu, nếu không được thì cậu từ chối cũng không sao."

"Không cần vội vã trả lời."

Nguyên nhân Cố Thâm xin nghỉ mọi người đều biết, có lẽ là Chúc Lãnh cũng rất ngại cho nên khi dùng từ còn rất cẩn thận, e sợ sẽ quấy rầy chuyện tốt của người ta.

Nhưng thái độ có tốt hơn nữa cũng vô dụng thôi, Yến Hàn nhìn danh bạ trong quang não không có bao nhiêu người kia, vẫn cảm thấy gã phi thường chướng mắt.

Bạn nhỏ Giang còn chưa phân hóa liền không nói, gã với Chúc Ôn đều là Alpha lại dám nằm trong danh bạ của Omega.

Yến Hàn mặt không biến sắc, nhưng trong lòng đã nghĩ cách làm sao để theo chân bọn họ gặp mặt cho thật, là, tốt.

Nhiệt độ trong phòng đột ngột tăng cao.

Quang não không ngừng truyền tới tin tức làm cho Cố Thâm theo bản năng nắm chặt tay nam nhân, trợn mắt nói: "Làm sao vậy?"

Yến Hàn: "Không có việc gì, em cứ ngủ tiếp đi."

Cố Thâm đã nhìn thấy tin tức truyền tới, ngáp một cái rồi nói: "Anh trả lời với cậu ta là ngày mai em về.

"

Yến Hàn không nhúc nhích.

Cố Thâm nhắm mắt, lại lần nữa nhìn về phía hắn: "Làm sao vậy?"

Yến Hàn thở dài: "Chỉ là cảm thấy, từ khi thân thể anh khôi phục, cũng liền mất đi rất nhiều niềm vui."

Cố Thâm: "......"

Y mới lười để ý đến hắn, trực tiếp rút ra tay mình ra trả lời.

Chúc Lãnh thực vui vẻ, lập tức trả lời: "Được! Ngày mai gặp!!"

Cố Thâm còn muốn trả lời, quang não trong tay đột nhiên bị lấy đi.

Yến Hàn đem người áp đảo lên giường hôn một cái, khó chịu nói: "Ngay trước mặt anh nói chuyện với Alpha khác?"

"Chỉ là học sinh."

"Học sinh cũng không được."

Cố Thâm nhịn không được nhướng mày: "Nếu em nhớ không lầm, kỳ dịch cảm của anh đã hết."

Yến Hàn chống cánh tay ở bên gối, rũ mắt nhìn y, thần sắc ảm đạm: "Được rồi em cứ mặc kệ anh đi?"

Cố Thâm: "Chỉ là muốn anh một vừa hai phải thôi mà."

Yến Hàn: "Dục vọng chiếm hữu đối với Alpha là trời sinh, không cách nào để một vừa hai phải."

"Có phải anh đã quên mình đáp ứng cái gì rồi không?"

"Cái này không có liên quan gì tới ghen."

Hai người tranh cãi một hồi, Cố Thâm liền hiểu rõ, giơ tay ôm lấy cổ của nam nhân, nhướng mày nói: "Muốn em dỗ anh sao?"

Nói xong cũng không đợi Yến Hàn đáp lại, trực tiếp kéo người xuống hôn tới, cách dỗ đơn giản lại thô bạo.

Yến Hàn dừng một chút, lời nói vừa đến miệng toàn bộ biến mất, không chút do dự liền phản công,

Không có chuyện gì mà một lần lăn giường không giải quyết, nếu có vậy hai lần!

Ngày kế, tuy rằng eo chân đều nhũn ra, nhưng Yến Hàn đã cho phép y đi ra khỏi biệt thự, trả phép đi học.

Khác với mỗ Bệ hạ khó chịu khi bị bỏ rơi, thì các tân sinh viên lại vô cùng nhiệt tình vây quanh y ríu rít nói không ngừng.

Rất nhanh Cố Thâm đã hiểu được tại sao lại thế này.

Nguyên nhân không liên quan gì tới y, mà là đã đến lần khảo hạch hàng quý, lần khảo hạch này có thể nói là ảnh hưởng trực tiếp đến việc có thể tiếp tục học hay không.

Mà đối với tân sinh mà nói, bọn họ nhất định phải là người được thông qua, nếu không được tiếp tục học nữa đối với bọn họ mà nói chính là không còn tương lai.

Đại giới quá thảm trọng, không ai muốn thất bại.

Lúc này, Cố Thâm lại là người có thể giúp cho bọn họ tiến bộ, cho nên càng trở nên đoạt tay.

Cố Thâm nhìn chung quanh một vòng, mỉm cười nói: "Các cậu xác định muốn tìm tôi dạy học?"

Tân sinh động tác nhất trí gật đầu, lớn tiếng tỏ vẻ: "Xác định!"

Cố Thâm tươi cười càng sâu: "Được, chúng ta cùng nhau nỗ lực."

Các tân sinh tức khắc cao hứng hoan hô, vây quanh y vô cùng náo nhiệt cùng đi tới sân huấn luyện.

Sau đó......!Bọn họ liền cười không nổi.

So với Cố Thâm, những giáo quan bị bọn họ ngầm đặt tên là ác quỷ kia liền trở thành thiên sứ! Còn Cố Thâm chính là vua của ác quỷ!!!

Y không yêu cầu người khác lặp đi lặp lại những huấn luyện thể năng như các huấn luyện viên khác, cũng không yêu cầu phải học thao tác cơ giáp, mà y càng thích cho thực chiến hơn, mỗi ngày đều lặp đi lặp lại những cuộc so đấu 1 vs 1, để cho bọn họ hình thành ký ức cho cơ bắp, giữ lại ý thức chiến đấu, sau đó lại nhất nhất nghiền áp.

Đúng vậy, hằng ngày vị trợ giáo này luôn cầm một cái gậy đánh chó đến nghiềm áp người khác, dùng lời nói thấm thía nói cho bọn họ: "Còn phải tiếp tục nỗ lực."

Các tân sinh: "......"

Huhu, thật muốn khóc cho lụt sân luôn.

Mấy người thử cảm nhận một chút chuyện người xếp hàng trước ngươi vừa rồi còn hi hi ha ha cười nói, giây sau liền chưa để ngươi kịp kinh ngạc liền cầm gậy tới đánh ngươi chưa? Mấy người đã từng cảm nhận chuyện ở trong phòng trọng lực trăm cân khiêng vũ khí chiến đấu đến bò đều bò không nổi chưa?

À đúng rồi, ma quỷ còn nói nếu bò không nổi liền đứng dậy liền hít đất tại chỗ, hít đến khi nào mà mồ hôi rơi xuống chưa chiếu được mặt liền không thể dừng......!Ngươi muốn cảm thụ không? Nếu muốn vậy xin mời gọi cho đến điện thoại chiêu sinh của trường quân đội, đảm bảo để ngài hưởng đến dịch vụ dạy học tốt nhất!!!

Bất quá, đừng nhìn các tân sinh người này gào còn to hơn người kia, nhưng thật ra thân thể lại rất thành thật, khóc thì khóc chứ huấn luyện vẫn cứ huấn luyện, hoàn toàn không có ý định dừng lại chương trình học.

Bọn họ động tĩnh lớn như vậy, những huấn luyện viên đang dạy học sinh khác đều nghe thấy, còn có người lén lút chạy tới vây xem, sau đó bị gậy đánh chó nghiền áp cho một trận, khóc lóc chạy về.

Bởi vì việc này, trên diễn đàn còn oanh động một trận.

"Má ơi, vị trợ giáo này quá trâu bò rồi, từ năm nhất đến năm 4 không có ai là đối thủ."

"A, thế thì mấy người không biết rồi, vị trợ giáo này ngày hôm qua vì giữ sân cho tân sinh, mà đánh bại liền 3 vị huấn luyện viên, toàn bộ quá trình đều có thể nói là nghiền áp."

"Tôi cũng ở hiện trường! Lúc ấy thật sự là côn pháp tuyệt diệu, như bóng với hình, lấy ấy tôi đứng xem thôi cũng xuýt tạo thành bóng ma QAQ."

"A a a a a Omega ngầu quá đi! Tôi phải gả cho y!!!"

"Lầu trên bình tĩnh, nếu không tại sao lại có thể chán sống như vậy."

"Cho nên......!Tại sao trước kia y phải một hai nhất định phải làm đầu bếp?"

"......"

Đây là một vấn đề rất hay.

Có người không hiểu rõ chuyện liền đoán là do vô địch quá tịch mịch, một nửa khác lại coi y đây là người có mộng tưởng, mỗi ngày thảo luận tới thảo luận đi, thuyết giáo nào cũng có.

Cũng không phải một hai phải có kết quả, đại đa số mọi người đều là xem náo nhiệt.

Dù sao cũng sắp tới khảo hạch, mọi người đều rất khẩn trương.

Chờ thời gian khảo hạch đã được định ra, không khí trong trường liền trong nháy mắt trở nên căng thẳng, chứ đừng nói diễn đàn mất đi lưu lượng, ngay cả người đến nhà ăn cũng đều giảm mạnh, chỉ có doanh số bán dịch dinh dưỡng là ngày một tăng cao.

Thấy vậy, các tân sinh đang đứng ở rìa chân núi đến không có đường lui càng liều mạng huấn luyện, ngày thường trừ Cố Thâm huấn thêm ra, buổi tối còn tự tạo thành nhóm hỗ trợ lẫn nhau lần nữa thêm huấn luyện, ai cũng đều hận không thể biến một người thành ba người đến dùng, quầng thâm mắt cũng ngày một càng thâm.

Cố Thâm theo hai ngày, thật sự chịu không nổi Alpha trong nhà quấn quýt si mê, liền không tiếp tục xuất hiện.

Mọi người đều rất lý giải.

Cứ thế một tuần trôi qua, tàu của nhà trường cũng đã khởi động, chở nhóm học sinh đầu tiên rời đi.

Trình tự xuất phát dựa theo lớp từ cao xuống thấp, đây cũng coi như là một cái giảm xóc cho những học sinh chưa bao giờ khảo hạch.

Nhưng chờ đợi cũng là một loại dày vò, liên tục vài ngày nhìn người khác không ngừng rời đi, làm cho trái tim của nhóm tân sinh không ngừng đập mạnh, lắp bắp vây quanh trợ giáo tìm kiếm an ủi.

Cố Thâm đếm đếm, một người cũng chưa thiếu, liềm mở quang não ra nói: "Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không bằng tới bổ sung thêm một chút kiến thức đi."

Các tân sinh: Má.

Cố ma quỷ không hổ danh là Cố ma quỷ.

Cứ lăn lộn mãi như vậy, liền không còn ai căng thẳng nữa, toàn bộ cúi đầu nỗ lực suy tư cùng cầu nguyện không cần gọi mình đến trả lời vấn đề.

Toàn bộ hiện trường giống như giáo viên chủ nhiệm đang đứng lớp hỏi bài.

Chờ đến ngày xuất phát, bọn họ thậm chí không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra, vui vẻ đến nỗi gấp không chờ nổi xông lên hàng hạm.

Các giáo quan: "?"

Những học sinh năm nhất khác đồng hành cùng bọn họ: "??"

Có phải bọn họ không biết khảo hạch siêu khó hay không???

Chuyến tàu cuối cùng chở một đám học sinh đến trạm dừng M trong tinh hệ số 06, nơi đây là một hoang tinh có độ nguy hiểm thấp nhất.

Huấn luyện viên như thường lệ động viên trước: "Chiến tranh là công bằng nhất, mà cũng là không công bằng nhất.

Nhóm các em đều là học sinh năm nhất cùng nhau khảo hạch, kinh nhiệm, tri thức, thời gian đi học đều ít hơn những học sinh năm lớn, nhưng chiến trường cũng không chờ các em trưởng thành! Sau này các em phải trở nên cường đại để đánh bại địch nhân, mà ở trên chiến trường các em chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân mà thôi, nếu không có năng lực cũng đừng vọng tưởng trở thành chiến sĩ!"

"Đương nhiên." Huấn luyện viên lại chuyển giọng cho một viên ngọt táo: "Có thể ở trong muôn người trổ tài hết tài năng trở thành tân sinh, các em khẳng định cũng là có thực lực, có thể chuyển chính thức chân chính trở thành quân giáo sinh hay không thì phải xem chính bản thân các em rồi."

"Nhớ kỹ, thất bại trên chiến trường thì không bao giờ có cơ hội thứ hai."

Nói xong lại nói đến quy tắc khảo hạch, yêu cầu trong thời gian quy định tìm được 50 cái huy chương của trường quân đội, giết 300 con Trùng tộc cấp thấp.

Vừa nghe liền thấy cũng không phải rất khó.

Cố Thâm trầm ngâm, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt của huấn luyện viên nhìn tới mình.

Ánh mắt của Huấn luyện viên cơ hồ rực cháy: "Vì nguyên nhân thân phận trợ giáo, cậu không được tham gia khảo hạch của học viên."

Liền kém không nói thẳng y thực lực quá cường không thể trợ giúp học viên.

Trên thực tế Cố Thâm tới tham gia khảo hạch là do chính y yêu cầu, dựa theo ý tưởng của các giáo quan, hẳn nên đem y đến khảo hạch của huấn luyện viên mới đúng!

Không, phải thả y xuống chiến trường mới đúng!

Hạt giống tốt như này nếu mãi giũa tốt sẽ là quân đoàn trưởng đời sau!

Thấy ánh mắt của các huấn luyện viên ngày càng nóng bỏng, Cố Thâm yên lặng gật đầu, đáp lại.

Khẳng định sẽ không giúp đỡ.

Bằng không mấy ngày trước y thêm huấn luyện chẳng phải uổng phí sức lực?

Chờ huấn luyện viên tuyên bố bắt đầu, Cố Thâm hướng các tân sinh khác vẫy vẫy tay, một mình rời đi.

Tốc độ y hoàn thành nhiệm vụ rất nhanh.

Lúc ở học viên y đã tìm hiểu qua hoàn cảnh sinh hoạt ở Hoang Tinh, còn khảo nghiệm tìm đồ đối với y chỉ là chuyện nhỏ, vì vậy y trực tiếp đi tìm sào huyệt của Trùng tộc, trực tiếp tiến công.

Nói giỡn, cũng không nhìn xem nguyên hình của y là cái gì, cảm ứng dưới mặt đất chính là trời sinh, tìm đồ vật lại càng dễ như trở bàn tay.

Còn Trùng tộc......!Trùng Tộc cấp thấp tính nguy hiểm rất nhỏ, trừ giỏi che giấu tung tích, thích quần cư và vỏ giáp cứng ra thì hoàn toàn không có tính sát thương, thậm chí trí lực còn rất thấp dễ lừa lắm.

Nếu không phải Cố Thâm lo lắng số lượng để khảo hạch không nhiều lắm, đừng nói 50 con, diệt sạch toàn bộ cũng ok.

Huy chương của trường quân đội lại càng dễ tìm, có rất nhiều chỗ đặt huy chương còn cố ý làm khó học sinh như đặt ở những nơi cao để kiểm tra thể năng của học sinh, hay có rất nhiều nơi còn có huấn luyện viên đứng sẵn để ra đề.

Giống như trong thời gian phải trả lời được câu hỏi hay là trong thời gian phải tháo được vũ khí , còn có người ra đề mục trong vòng 10 phút, phải đứng vững được dưới thế tấn công của huấn luyện viên nói chung là vân vân và mây mây đề mục nào cũng có, nhưng mà căn bản đều không làm khó được y.

Thậm chí Cố Thâm còn hỏi: "Nếu đánh thắng huấn luyện viên thì có được cho thêm 1 cái không?"

Huấn luyện viên: Mọe nó!

Nửa giờ sau, Cố Thâm hoàn thành khảo hạch, là người đầu tiên trở về điểm xuất phát.

Huấn luyện viên ngồi ở bàn cũng không ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: "Khảo hạch thông qua, nhưng thân phận đặc thù là trợ giáo cho nên không xếp vào bảng điểm khảo hạch của học sinh."

Cố Thâm không có ý kiến: "Còn chuyện gì phải làm nữa không?"

Huấn luyện viên: "Không còn.

Thời gian còn lại tự do hoạt động, nhớ rõ trước thời gian tập hợp trở về là được."

Cố Thâm gật đầu, bỏ hạn chế trên Quang não, đi đến một bên liên hệ Yến Hàn.

Lần khảo hạch này không thể đi theo, cho nên Alpha trong nhà đang xù lông.

Cuộc gọi vừa được nhận, thì một luồng tin tức tố nóng rực cách màn hình vẫn có thể cảm nhận được truyền tới.

"Sao rồi?" Xem bối cảnh không giống như đang ở nhà, phía sau còn có Giải Phồn đang mặc chính trang tham dự, trước ngực còn treo huy chương rực rỡ.

Cố Thâm thu hồi tầm mắt, ừ một tiếng: "Mới vừa khảo hạch xong."

Yến Hàn kinh ngạc, lại lần nữa nhìn thời gian: "Nhanh như vậy?"

Cố Thâm: "Đề mục đơn giản."

Yến Hàn: "Khiêm tốn."

Cố Thâm dựa vào trên cây cười một cái, không tỏ ý kiến.

Khi người ở những nơi dã ngoại như này, luôn khiến trên người thanh niên có một cảm giác rất tự do.

Hình như y đang ngồi trên một chạc cây đại thụ, phía sau cành lá ố vàng có ánh nắng chiếu vào, sương sớm của đầu thu vẫn còn rất đậm, đọng lại trên lá cây, ngẫu nhiên dọc theo nhánh lá hội tụ thành giọt chậm rãi chảy xuống, yên tĩnh mà lại quạnh quẽ.

Giống như cảm giác mà Cố Thâm tạo ra cho người ta.

Yến Hàn thưởng thức mỹ cảnh trong màn hình, lại hỏi: "Khi nào trở về?"

"Kết thúc khảo hạch."

"Không thể cho học viên nộp bài sớm chút phúc lợi sao?" Alpha quả nhiên lại khó chịu: "Hay là anh đi đón em nha."

Lời này vừa nói ra, Cố Thâm liền thấy Giải Phồn ở đằng sau đau khổ hạ mặt tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Y chỉ thẻ công tác trên người, bình tĩnh nói: "Em còn là trợ giáo, nếu là người đầu tiên rời đi sẽ không thích hợp."

Yến Hàn vẫn là khó chịu, nhưng cũng không có tiếp tục dây dưa vấn đề này, biết khảo hạch phải bốn ngày nữa mới kết thúc, liền trọng điểm hỏi ăn, mặc, ở, đi lại của Omega.

Tuy rằng hắn đã dặn nhà trường đã sắp xếp tốt, nhưng vừa tưởng tượng đến Omega rời đi chính mình sống ở nói hoang vu dã ngoại, Yến Hàn vẫn là nhịn không được nhiều lời vài câu.

"Đừng luôn ăn dịch dinh dưỡng, em đi phòng bếp tìm đồ ăn nóng đi, nếu muốn ăn vặt thì tủ đầu giường còn có đồ ăn vặt đó, mặn ngọt chua cay gì đều có cả, còn có đồ tác chiến nữa, lát nữa em nhớ mặc vào nghe chưa.

Nếu còn có yêu cầu gì có thể hướng tổng giám khảo nói, hắn biết thân phận của em không cần cố kỵ; còn có......"

Yến Hàn đột nhiên đổi giọng: "Không cho Alpha khác tiến vào phòng em! Cái mũi của anh thính lắm đó, trở về nếu để anh ngửi được mùi tin tức tố khác, anh liền làm một 1 tháng không thể rời giường."

Cố Thâm: "......"

Cố Thâm trực tiếp tắt video.

Y không có đam mê ở trước mặt người khác thảo luận cái vấn đề kia.

Dừng một lát, vẫn là nhảy xuống cây, tìm phòng ăn mà Yến Hàn cố ý chuẩn bị, ăn chút gì đó rồi mới đi đổi quần áo.

Mới vừa thu thập xong liền nghe thấy bên ngoài vang lên báo động.

"Mau, xếp hàng xuất phát!" Có người hô.

Ngay sau đó là bước chân vội vàng, cùng với vật nặng rơi xuống.

Cố Thâm mở cửa vừa lúc nhìn thấy cơ giáp dần dần đi xa.

Nhìn dáng vẻ là đã có chuyện xảy ra.

Bất quá nhìn nhóm huấn luyện viên có vẻ cũng không vội, Cố Thâm nhìn một vòng phát hiện bọn họ còn tính nhẹ nhàng, hẳn không phải đại sự, liền một lần nữa trở lại phòng chuẩn bị rời đi.

Ngay khi ngón tay đặt trên cửa, Cố Thâm đột nhiên nhíu mày, xoay người nhìn về hướng cơ giáp vừa rời đi.......