Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 6: Thế Giới Thứ Nhất Ngược Lão Nam Nhân Hào Môn (6)

Câu lạc bộ cách trường học không xa, khoảng cách chỉ có hai con phố, thành phố này chủ yếu  là các trường đại học, bởi vì ưu thế địa lý, hơn nữa kiếm tiền mau, nên phần lớn nhân viên công tác đều là sinh viên đại học trong thành phố, sau đó mới là bộ phận những người đã làm chuyên.

Trì Chiếu bị mang vào một căn phòng đông người, có sáu tên ngồi ở sô pha. Nhìn khí chất cùng biểu cảm của họ là có thể biết, 3 tên trong đó tới mua vui, ba tên còn lại tới nghe sai sử.

Không cần hỏi cũng rõ, tên ngồi giữa chính là Đoạn Ba.

Đoạn Ba nhìn cậu, ý vị cười một tiếng, “Để mày tự tới mày không tới, hà tất phải để tao một hai gọi người mời mày tới đây.”

Một cậu trai ngồi cạnh Đoạn Ba cũng cười theo hai tiếng, hắn nhìn rất nhỏ, có vẻ vừa thành niên, hoặc còn chưa thành niên, thấy hắn cười, Trì Chiếu mới phát hiện thì ra trên thế giới này thực sự có nương pháo. |Nương pháo: người con trai có ngoại hình, cử chỉ giống nữ|

…… Hơn nữa nụ cười so với nữ giới còn phong tình vạn chủng hơn nhiều!

“Đoạn ca, thì ra đây là người anh đang đợi, xanh xao vàng vọt, trông đầu óc cũng không được thông minh lắm, đã vào đây thời gian dài, cũng không chào hỏi anh một câu, một chút ánh  mắt đều không có, so với người ta kém xa.”

Đoạn Ba châm chọc nói: “Nói hươu nói vượn, hắn làm sao so được với em, tốt xấu gì em còn có thể đem ra bán được, hắn dù có cởi hết, cũng chưa chắc có người nhìn một cái.”

Đoạn Ba đang muốn dùng ngôn ngữ khích bác Thích Nguyên, chỉ cần cậu lộ ra một tia tức giận, Đoạn Ba liền kêu thủ hạ đánh cậu một trận ngay tại chỗ, chờ thời điểm cậu chịu không nổi, khóc lóc thảm thiết xin tha thì lại chơi cậu chơi trận nhớ đời.

Trì Chiếu thấy trong mắt hắn toát ra sắc thái dơ bẩn, cậu nhíu nhíu mày, thực sự không thích loại tầm mắt này, “Đoạn Ba, mày rốt cuộc muốn làm gì.”

“U —— trở mặt ngược lại rất nhanh, mấy ngày hôm trước còn một tiếng học trưởng hai tiếng học trưởng, rảnh rỗi liền hỏi học trưởng khi nào dẫn em đi ra ngoài chơi” Đoạn Ba đứng lên, mở một chai rượu trên bàn, thân chai đã qua ướp lạnh toả ra sự lạnh lẽo, hắn dùng chai rượu khiêu khích chạm vào mặt Trì Chiếu “ Hiện tại học trưởng mang em ra đây chơi, như thế nào, học đệ không vui?”

【 Tôi vừa đo lường liền thấy thật nhiều giá trị ác ý…… Ký chủ, tốt nhất cậu mềm mỏng một chút, chờ Lý Nhất Hàn tới đây ít nhất phải đến năm phút, nhưng xem bộ dáng tiểu tử này khả năng năm giây sau liền đánh cậu. 】

Trì Chiếu nó, “Lý Nhất Hàn còn nghe điện thoại?”

【 Hắn còn đang nghe. 】

Vậy được rồi.

Trì Chiếu lẳng lặng nâng mí mắt, “Đúng, tôi không vui, bởi vì tôi đã cam đoan với người khác rằng sẽ không bao giờ đến những nơi thế này.”

Đoạn Ba sửng sốt, hắn hiển nhiên không nghĩ tới lại có người dám đối nghịch mình.

“Trước kia phẩm hạnh tôi không tốt, cho dù nói muốn sửa, cũng không bao nhiêu người tin tưởng tôi, nhưng tôi thực sự hy vọng người khác có thể  tin tưởng mình, cho nên, chúng ta cũng đừng khó xử đối phương, được không?”

Đoạn Ba phì cười, “Làm nhau khó xử? Thích Nguyên, mở to hai mắt mà nhìn xem, mày thì tính là cọng hành gì?”

Bang một tiếng, Đoạn Ba đập nát chai rượu trong, còn không cho những người khác thời gian phản ứng, mảnh pha lê bén nhọn đã xẹt qua mặt Trì Chiếu, có cậu bồi rượu mới tới chưa từng thấy qua trường hợp thế này tức khắc sợ tới mức thét chói tai.

Trái tim Lý Nhất Hàn căng thẳng, hắn vẫn luôn nghe động tĩnh Thích Nguyên bên kia, tài xế đã lái xe rất nhanh, nhưng cũng không phải siêu nhân, không có khả năng nháy mắt đã xuất hiện bên người Thích Nguyên, hắn gắt gao nắm chặt di động, mây đen giăng đầy mặt, tài xế nhìn thoáng sắc mặt gia chủ qua kính chiếu hậu, vội vàng đem chân ga dẫm sâu xuống hai phân.

Bị bắt và huỷ bằng lái xe cũng không sao, tóm lại lúc này kiên quyết không thể làm lỡ chuyện.

Lý Nhất Hàn không biết nơi bọn họ đi là câu lạc bộ đêm, thấy vị trí Thích Nguyên vẫn không hề chuyển động, hắn lập tức báo cảnh sát, dù sao nước xa không cứu được lửa gần, nhưng không nghĩ tới, hắn đã tới rồi mà cảnh sát còn chưa tới.

Lý Nhất Hàn rảo bước vào câu lạc bộ, người đón tiếp sảnh lầu một không nhận ra hắn là ai, định ngăn hắn lại, thủ hạ bên cạnh lại giúp hắn chặn người đó, giám đốc phát hiện có người làm loạn, vội vàng ra xem, còn chưa kịp lên tiếng dò hỏi, hắn đã bị Lý Nhất Hàn túm chặt cà vạt.

Ngữ khí Lý Nhất Hàn như Tu La, “Phòng Đoạn Ba ở đâu, dẫn đường!”

Giám đốc không đắc tội nổi Đoạn Ba, nhưng nhìn sắc mặt người đàn ông kia, hắn cảm thấy mình càng không đắc tội nổi, hắn không nói hai lời liền dẫn Lý Nhất Hàn tới phòng Đoạn Ba, lúc dẫn đường, hắn suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc nhớ tới người đàn ông  bạo lực này làm sao nhìn quen mắt đến vậy.

Anh ta là Lý Nhất Hàn……

Giám đốc khóc không ra nước mắt, gia chủ Lý gia tới chỗ của họ tìm người thừa kế Đoạn gia, hơn nữa tới còn không có ý tốt, nhìn qua đã thấy chính là chuẩn bị dẫn người đánh Đoạn Ba nhừ tử, chờ đánh xong, câu lạc bộ vừa mới khai trương không lâu này của bọn họ có phải cũng nên đóng cửa hay không.

Thời điểm mở cửa phòng, Lý Nhất Hàn cho rằng mình sẽ nhìn thấy cảnh hỗn độn đầy đất, có khả năng Thích Nguyên đã nửa chết nửa sống, nghiêm trọng hơn, nói không chừng đã xảy ra án mạng.

Nhưng mà trước mắt hắn người nửa chết nửa sống lại không phải Thích Nguyên, mà là Đoạn Ba.

Thích Nguyên đứng ở bên trái, Đoạn Ba ở bên cạnh, nửa người trên ghé vào sô pha, nửa người dưới rũ trên mặt đất, đôi tay bị bắt chéo sau lưng, đây là tư thế cực kỳ không thoải mái, nhưng dù sao Đoạn Ba cũng không được lựa chọn, máu chảy đầy mặt hắn, một chân Thích Nguyên đạp lên ngực hắn, một bàn tay nhanh chóng trói hai tay của hắn, một tay khác còn cầm nửa chai rượu, mảnh pha lê đối diện mặt Đoạn Ba.

Bọn họ mới vừa đi vào, liền nghe được Thích Nguyên nói: “Không được lại đây, nếu không tao liền giết con tin —— mặt!”

Mọi người: “……”

Đàn em của Đoạn Ba không dám manh động, sợ khi mình vừa qua đó, khuôn mặt đẹp trai Đoạn đại thiếu gia lấy làm tự hào nhất sẽ bị hủy, những người khác sợ tới mức hồn vía bay mất, nếu Đoạn Ba xảy ra chuyện ở chỗ này, tất cả bọn họ đều không trốn khỏi liên quan!

Đúng là chó cắn người thì không báo trước mà!

Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng mọi người đều suy nghĩ những lời này, bao gồm cả trợ lý Triệu đi vào theo Lý Nhất Hàn.

Thật thâm tàng bất lộ, dưới mí mắt nhiều người như vậy còn có thể đánh lại Đoạn Ba, đây cũng không phải tùy tiện rèn luyện hai ngày là có thể làm được, vì sao mấy lần hắn điều tra Thích Nguyên còn không điều tra ra được?

Trợ lý Triệu còn đang không rõ, Lý Nhất Hàn đã thoát ra khỏi trạng thái sững sờ, hắn đi tới trước mặt Thích Nguyên nhìn cậu, sau đó lại nhìn nhìn Đoạn Ba, cuối cùng, hắn lại dời tầm mắt lên mặt Thích Nguyên, “Buông ra.”

Ngay từ lúc hắn tiến vào, biểu tình Trì Chiếu đã thả lỏng rất nhiều, nghe vậy, cậu lập tức buông Đoạn Ba, tiện tay ném chai rượu tới một bên rồi bước nhanh đến trước người Lý Nhất Hàn, hơi hơi hé miệng, muốn nói chính mình có bao nhiêu sợ hãi, nhưng nhớ đến việc Lý Nhất Hàn vừa mới nhìn thấy, cậu liền cảm thấy chột dạ, theo bản năng cúi đầu, “Lý tiên sinh, ngài sao lại tới đây.”

Lý Nhất Hàn vừa muốn trả lời, Đoạn Ba ở đằng sau được hắn buông ra không cam lòng bò dậy, nghĩ đến dấu vết bị đánh giữa lưng Thích Nguyên, sắc mặt Lý Nhất Hàn trầm xuống, hắn túm chặt cánh tay Thích Nguyên, túm cậu đến phía sau mình, sau đó nâng chân đạp Đoạn Ba một phát, hắn vốn đá vào bụng Đoạn Ba, nhưng bởi vì hai người chiều cao bọn họ chênh lệch lớn, một đạp này trực tiếp đá lên xương sườn, Đoạn Ba bị đau mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Đàn em Đoạn Ba chạy nhanh tới nâng hắn dậy, cũng đã nhận ra thân phận Lý Nhất Hàn, đang phân vân không biết có nên động thủ hay không, Lý Nhất Hàn đã quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng một lần, tầm mắt tựa như Tử Thần.

“Tôi với cậu không có gì để nói, trở về mách bố cậu đi, thuận tiện nói với ông ta, hợp tác của Lý gia cùng Đoạn gia kết thúc toàn bộ, nếu ông ta không rõ vì sao tôi làm như vậy, cậu tự mình giải thích.”

Nói xong, Lý Nhất Hàn mang Thích Nguyên đi, bọn họ vừa đi ra ngoài chưa tới hai bước, Đoạn Ba chịu đựng đau hô: “Dựa vào cái gì! Lý Nhất Hàn, tôi lại không đụng đến anh!”

Lý Nhất Hàn bước chân một bước, hắn quay đầu, lạnh lùng nhìn Đoạn Ba, “Nhưng cậu đụng đến Thích Nguyên.”

Vẻ mặt Trì Chiếu bình tĩnh nhìn một màn này, thuận tiện trong lòng khen ngợi Lý Nhất Hàn“Oh yeah! Lão nam nhân ngầu bá cháy!!

Hệ thống: “……”

Trước hết đừng khen vội, cậu có thể suy nghĩ giải thích một chút, một con gà bệnh như cậu, vì sao đánh nhau lại lợi hại như vậy a a a a a!

“Tôi với cậu không có gì để nói, trở về mách bố cậu đi, thuận tiện nói với ông ta, hợp tác của Lý gia cùng Đoạn gia kết thúc toàn bộ, nếu ông ta không rõ vì sao tôi làm như vậy, cậu tự mình giải thích. "

Đúng là phong cách tổng tài bá đạo, hợp tác giữa hai gia tộc nói hủy liền hủy.