Tổng Quản Thái Giám Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 4: kẹo bạc hà ngốc nghếch…

Anh chàng càng mút càng sâu, càng hôn càng ngọt, càng quấn quýt, say mê. Sau khi khám phá đã đời cái miệng nhỏ nhắn, đôi môi nóng bỏng lại lui dần xuống cái cổ mảnh khảnh nhưng thơm nồng mùi thơm ngọt ngào chỉ nàng mới có.

Hắn tham lam ngửi mùi hương đó, rất ngọt, rất thơm, lại tỏa mùi vị dễ chịu của kẹo bạc hà làm cho người khác cảm thấy gần gũi, sảng khoái.

Cái mũi hắn ngửi ngửi , đôi môi nhẹ hôn lên làn da láng mịn ấy 1 cách yêu chiều trân trọng, hắn yêu nàng, đúng, đó là cảm xúc của hắn.

Hắn không phải người dễ dàng gì và không ai muốn chạm là chạm, trừ khi hắn muốn, và người hắn muốn duy nhất chỉ có nàng và 1 mình nàng mà thôi.

Chỉ cần chạm nhẹ vào nàng thôi cũng làm cho lòng hắn xao xuyến không chịu được, hắn chỉ muốn đè nàng xuống rồi làm đến khi hắn thỏa mãn thì thôi.(mm:yếu sinh lý!, hàn kỳ(lườm): ngu dốt, gọi là nhạy cảm,mm(trễ môi):vâng vâng…)

Hắn hôn khắp khuôn mặt nàng … vầng trán trắng trẻo …lông mày đôi mi … đôi mắt chuyên nhìn đời một cách ám muội ngược đời … cái mũi khéo léo…đôi môi hồng nhỏ nhắn luôn dùng để nói xấu sau lưng hắn …

Hắn lui xuống hôn xương quai xanh đáng yêu, đôi tay vẫn xoa nắn đôi thỏ ngọc trong tay, rồi lại hôn xuống nụ hoa hồng phấn.

Hắn bú, mút nó để làm giảm đi cơn ghen tị, cơn hận của bản thân, mỗi lần hắn thấy nàng và mấy cung phi khác ám muội, quấn quít lấy nhau, dẫu biết là đều là nữ nhân không làm được gì nhau cả, nhưng sự chịu đựng của hắn có hạn.

Lời tác giả: thề là chap sau sẽ khá trong sáng …