Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Mẹ Đơn Thân Và Bảo Bảo

Chương 49: 49 Mang Thai

Một tháng sau :

" Ông xã mau thức dậy "

" Ưm...để anh ngủ thêm một chút "

Đông Phương Thiên Nhật dạo này rất lười biếng , kể cả những công việc trên tập đoàn Tăng Khả Tuệ đều xử lý dùm cho anh .

" Đông Phương Thiên Nhật anh định để em làm chủ tịch đến khi nào? " Cô lấy gối đánh lên người anh .

" Vài ngày nữa , mấy hôm nay anh thật sự rất mệt "1

"Anh còn dám nói ? Anh toàn ở nhà ăn rồi ngủ mà nói mệt sao? Em mới mệt này "

"Bà xã anh đang bị bệnh đó , hôm qua anh còn nôn nữa " Đông Phương Thiên Nhật sờ vào người cô

Chương 49 : Mang Thai

"Bà xã anh đang bị bệnh đó , hôm qua anh còn nôn nữa " Đông Phương Thiên Nhật sờ vào người cô

" Bà xã dạo này em mập sao? Bụng em to vậy? " anh nhíu mày

" Anh vô duyên vừa phải thôi , biết mập rồi còn hỏi " Cô đẩy anh ra

" Mập mới đáng yêu"

" Mau xuống giường đi vào phòng tắm vscn rồi lên tập đoàn làm việc "

" Mệt chết anh rồi " Đông Phương Thiên Nhật uể ải đi vào phòng tắm .

Đông Phương Thiên Nhật vào phòng họp mà ngủ gục lên gục xuống , cả đám nhân viên nhìn anh mà mím môi cười , trong lòng họ nghĩ chắc đêm qua chủ tịch của họ cày cấy cả đêm .

Một tuần nay Tăng Khả Tuệ liên tục đòi hỏi anh chuyện chăn gối vì cô muốn mang thai nhưng Đông Phương Thiên Nhật luôn từ chối vì anh rất mệt mỏi và buồn ngủ , chỉ cần nằm xuống giường là anh đã ngủ.

Chương 49 : Mang Thai

Một tuần nay Tăng Khả Tuệ liên tục đòi hỏi anh chuyện chăn gối vì cô muốn mang thai nhưng Đông Phương Thiên Nhật luôn từ chối vì anh rất mệt mỏi và buồn ngủ , chỉ cần nằm xuống giường là anh đã ngủ .

Đông Phương Thiên Nhật đi làm về liền thay đồ leo lên giường nằm ngủ.

Tăng Khả Tuệ hôm nay quyết tâm liền lấy chiếc váy mỏng tanh của mình ra mặc .

" Ông xã? " Cô vuốt ve ngực anh

" Ưm ..tránh ra để anh ngủ "

" Ông xã ? Anh ngủ thế này chừng nào mới mang thai " cô giận dỗi leo lên người anh ngồi .

Đông Phương Thiên Nhật mặc kệ cô lấy gối che mặt lại ngủ.

Anh bây giờ không thể lên nỗi nữa rồi .

Tăng Khả Tuệ bực tức đánh lên ngực anh rồi nằm xuống ôm lấy anh , Đông Phương Thiên Nhật biết cô bỏ cuộc liền ôm lấy cô vào lòng .

" Ngủ đi , khi nào anh khỏe lại anh bù cho em "

" Anh mệt lắm sao? Hay là ngày mai đi khám bệnh "

Chương 49 : Mang Thai

" Anh mệt lắm sao? Hay là ngày mai đi khám bệnh "

" Không cần đâu , anh chỉ buồn ngủ thôi "

Tăng Khả Tuệ thấy anh mệt mỏi như vậy thì cũng không giận nữa liền ôm lấy anh nhắm mắt ngủ .

Sáng hôm sau Đông Phương Thiên Nhật thật không ổn khi liên tục nôn ói trong phòng vệ sinh

" Cái giống gì mà hôi quá vậy? " Anh nhăng mặt đi ra

" Anh à ? Em thấy ngon mà , anh bị bệnh dạ dày rồi "

" Hôi quá , lấy miếng xoài ăn cho đỡ hôi coi " anh nói với người làm

" Không được , sáng anh chưa ăn gì mà ăn xoài cái gì "

" Anh thèm mà " anh lấy miếng xoài bỏ vào miệng nhai

Tăng Khả Tuệ nhìn anh mà nhăng mặt nuốt nước bọt , nhìn anh cô cứ tưởng đang mang thai.

Chương 49 : Mang Thai

Tăng Khả Tuệ nhìn anh mà nhăng mặt nuốt nước bọt , nhìn anh cô cứ tưởng đang mang thai .

" Aaaaa" Tăng Khả Tuệ hét lên

Đông Phương Thiên Nhật đang ăn bị cô hét giật mình làm rớt cả miếng xoài .

" Bà xã ? Em làm anh giật mình ?"

" Thiên Nhật em trễ rồi "

" Trễ thì đi làm đi , một lát anh đi xe riêng " Anh lấy miếng xoài khác ăn ngon lành

" Không phải , em trễ tháng rồi " cô nói nhỏ vào tai anh

" Vậy thì làm sao để có ? Anh đâu có biết "

" Anh ngốc sao? Trễ tháng là có thể mang thai đó " cô đánh vào đầu anh

Đông Phương Thiên Nhật bị câu nói của cô làm cho mất nghẹn , mặt anh đỏ trạch lên .

" Mang thai? Ai mang thai? "

" Là em chứ chẳng lẽ là anh ?" Cô cười với vẻ mặt ngốc nghếch của anh

Chương 49 : Mang Thai

" Aaa Bà xã em thật mang thai chứ ? Anh thật sự rất vui " Anh vui mừng đứng dậy hét lên .

" Để em đi thử que cái đã "

" Anh bế em đi , mang thai đi nhiều không tốt " Đông Phương Thiên Nhật bế ngang cô lên .

Đông Phương Thiên Nhật đi qua đi lại trước cửa phòng tắm , miệng anh bây giờ cười không khép được.

Dù có tiểu Nam nhưng anh thật sự muốn biết cảm giác được chăm cô mang thai và nhìn thấy bé con lớn từng ngày trong bụng cô .

Tăng Khả Tuệ mở cửa phòng tắm mặt buồn bã đi ra , trên tay còn cầm que thử thai .

" Sao rồi bà xã ? Có thai phải không? "

" ......" Tăng Khả Tuệ buồn bã lại giường ngồi xuống

" À ...không có thai cũng có sao đâu , đừng buồn nữa , sớm muộn gì cũng có thai mà " Anh ôm cô vào lòng an ủi .

" ......" Tăng Khả Tuệ mím môi muốn cười cho 

Chương 49 : Mang Thai

" ......" Tăng Khả Tuệ mím môi muốn cười

" Bà xã ? Anh biết em muốn có thêm một bảo bối nữa nhưng con là trời cho mà , từ từ rồi có " Anh vuốt vuốt bờ vai mảnh khảnh của cô .

Tăng Khả Tuệ ngã ra giường bật cười thành tiếng , cô dự định trêu anh một chút nữa nhưng cô mất cười chịu không nỗi .

" Ông xã ? Là hai vạch đó , là mang thai rồi " Cô giơ que trước mặt anh

" Cái gì ? Mang thai.

Aaaa anh được làm ba thêm một bảo bối nữa được rồi " Đông Phương Thiên Nhật nhảy dựng lên

" Thiên Nhật bình tĩnh , anh khi nãy không khỏe mà "

"Bây giờ anh khỏe lắm rồi , anh có thể bế cả ba mẹ con em "

Tiểu Nam hay tin mình sắp được làm anh mà vui mừng la hét lên , cậu còn bảo Tăng Khả Tuệ phải sinh em gái cho cậu .

Chương 49 : Mang Thai

Tiểu Nam hay tin mình sắp được làm anh mà vui mừng la hét lên , cậu còn bảo Tăng Khả Tuệ phải sinh em gái cho cậu .

Đông Phương Thiên Nhật đưa Tăng Khả Tuệ vào bệnh viện để khám thì bác sĩ nói cô đã mang thai được 6 tuần , vậy là trước khi kết hôn cô đã đậu thai .

Đông Phương Thiên Nhật vui vẻ gọi điện khoe với Nhiếp Tư Lãnh và Dương Thần còn tăng lương cho nhân viên ở tập đoàn và người làm trên dưới trong nhà.

Tăng Khả Tuệ nhìn anh mà lắc đầu ngán ngẫm .

" Ông xã ? Sao lúc biết tin tiểu Nam là con anh thì anh khóc mà lúc này em mang thai anh lại cười miết vậy? "

" Con hơn 4 tuổi anh mới biết được sự tồn tại của nó thì làm sao không khóc được , đã vậy em còn dẫn con anh bỏ đi nữa chứ "

" Thiên Nhật ? Em bây giờ thật sự rất hạnh phúc , chỉ cần hai bảo bối của em bình an và được bên cạnh anh là em đã mãn nguyện lắm rồi "

" Hai bảo bối thôi sao? " Anh mỉm cười ôm lấy cô " Anh đùa thôi , con là trời cho mà , cho bao nhiêu nhận bấy nhiêu "

" Vâng ".