Tổng Tài Phá Sản

Chương 7

Đường Hoan "..."

Tôi coi cậu là huynh đệ tốt, cậu lại đối với tôi như vậy sao?

"Đừng, Lý ca, sau khi em cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy bản thân không thích hợp ăn chén cơm này!"

Đường Hoan chớp chớp đôi mắt.

Nỗ lực làm bản thân có vẻ thành khẩn một chút!

"Anh xem có thể trước hết an bài cho em một chức vụ ở câu lạc bộ Kim Sắc không, để em có thể kiếm cơm là được?"

Lý ca hồ nghi, "Không phải nói đã cùng đường sao?"

Đường Hoan ngượng ngùng cười, "Gặp gỡ Lý ca, còn không phải là trời không tuyệt đường người sao?"

Lý ca đã đáp ứng Đường Hoan an bài cho hắn một chân tiểu đệ tiếp khách ở câu lạc bộ Kim Sắc.

Tay hoa lan cong cong đến vô cùng yêu diễm, "Cậu đến lúc đấy nhất định phải đảm đương được bên ngoài, đừng để Lý ca mất mặt."

"Được rồi!"

...

Đường Hoan ở trong ngõ nhỏ xóm nghèo vùng ngoại ô, không ngừng xuyên qua các đoạn đường.

Không biết đã xuyên qua bao nhiêu cái ngõ, cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà đổ nát.

Nhìn có vẻ lung lay sắp đổ!

Luôn cho người ta một loại cảm giác sắp phải rơi xuống!

Đường Hoan thở dài, sau đó ngựa quen đường cũ đi lên lầu...

MMP!

Chẳng lẽ không thể để hắn tới từ trước khi phá sản sao?

Tốt xấu thì cũng cho hắn tận hưởng cảm giác ra vẻ làm màu thiên lãnh vương phá chứ!

 Mở ra cửa một gian phòng ở lầu sáu.

Hương vị mốc meo lập tức tràn tới, đập vào trong mắt chính là rác rưởi đầy đất, còn có vô số hộp thức ăn nhanh, có một ít đã mọc ra lông đủ loại màu sắc...

Đây rốt cục là để bao nhiêu ngày rồi?

Từ sau khi Bạch thị phá sản, mỗi ngày của Bạch Thừa Hoan càng trải qua đến thêm lún bại, đến hiện tại, cũng chỉ có thể lưu lạc đến ở loại địa phương này.

Đường Hoan bước vào trong phòng.

Du͙ƈ vọиɠ cầu sinh khiến hắn muốn quay đầu liền chạy!

Nhưng cuối cùng lại vẫn chỉ có thể ủ rũ cụp đuôi vào phòng, sau đó bắt đầu nhận mệnh mà quét tước vệ sinh!

Trong đầu sớm đã đem khí vận chị nữ Tưởng Thần Hi cùng nam chủ Ngu Uyên hỏi thăm một lượt từ đầu đến chân...

Mẹ nó, tra nam!

Hừ, tra nữ!

Chỉ cho phép ngươi chường mắt muốn từ hồn người khác ăn chơi trác táng, không cho phép người khác cảm thấy hai người tính cách không hợp nên muốn từ hôn!

Vệ sinh cùng quét tước toàn bộ phòng đã xong, Đường Hoan nhìn khăn trải giường dơ bẩn loang lổ...

Quả thực là lệ rơi đầy mặt!

Muốn đổi!

Nhưng mà không có tiền!

Lại mệt mỏi bất kham đi đến trước gương đứng...

Đường Hoan nhịn không được run lập cập.

Trang điểm nhẹ trên mặt cơ bản đã nhòe hết, nhìn qua không khác quỷ là bao!

Sợ tới mức hắn vội vàng lấy một chậu nước rửa mặt sạch sẽ, sau đó lại từ trong một đống quần áo tìm ra một bộ hơi có vẻ sạch sẽ mà thay.

Emmm...

Sau khi thu thập một phen, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn.

Kỳ thật nhìn kĩ, dung mạo Bạch Thừa Hoan vẫn là rất không tồi, ít nhất so với người bình thường phải cao hơn một bậc!

Bề ngoài một bộ dáng vẻ da thịt non mịn ăn chơi trác táng, môi hồng răng trắng, đặc biệt là đôi môi mảnh mỏng, nhìn qua có chút...

Bốc mùi gay?!

Đường Hoan sợ tới mức thiếu chút nữa tinh thần tɦác ɭoạи.

Hắn là nữ nhân!

Là nữ nhân a!

...

Có Lý ca hỗ trợ, Đường Hoan thuận lợi trở thành tiểu đệ tiếp khách tại câu lạc bộ Kim Sắc.

Hơn nữa Đường Hoan cùng nguyên chủ Bạch Thừa Hoan là không giống nhau!

Bạch Thừa Hoan từ nhỏ đã lớn lên từ trong vại mật, tính tình kiêu căng. Mặc dù hiện tại hổ lạc bình dương, hắn cũng bởi vì tính tình của mình mà cảm thấy thân phận của bản thân không giống người khác.

Mà Đường Hoan...

Rác rưởi hệ thống quả thực phục hắn!

Trước nay chưa từng thấy có người đem chân chó diễn giải đến hoàn toàn như vậy!

"Ai da, Phùng thiếu à! Ngài xem giày này của ngài đã dơ đến không được, để tôi dùng giấy giúp ngài lau!"

"Ai da, Lưu tiên sinh, ngài vừa đứng chỗ này, tôi còn tưởng rằng là tôn đại Phật nào hiển hiện kim thân đấy!"

"Ai da..."

________

Huhu, người ta bắt đầu hối hận vì dùng "hắn" rồi QAQ

Người ta chỉ nhờ Đường Hoan công như nào mà không để ý mẻ còn luôn nghĩ mình là tiểu tiên nữ nữa. ;-;

Lát đổi ảnh bìa :3