Trời Sinh Một Cặp Cực Phẩm Yêu Nghiệt

Chương 4: Tắm Cho Em Chuộc Lỗi!

Dù thế nào đi nữa thì Hà Tiết Âu đây cũng chỉ là một vị tiểu thư lá ngọc cành vàng, cả cuộc đời đã qua sống trong nhung lụa, được nâng niu bằng sự tâng bốc của triệu triệu con người.

Ấy vậy mà chỉ trong phút chốc đã thảm hại trước một vị phu quân khí chất hơn người, tàn nhẫn hơn quỷ.

Lục Vỹ Thần, cuộc đời của Hà Tiết Âu cô kể từ ngày hôm nay cho đến lúc chết đi chắc chắn không thể nào quên được bộ mặt cầm thú của hắn.

Hà Tiết Âu khóc suốt hơn hai tiếng đồng hồ chờ đợi và được chữa trị.

Vô cùng căm phẫn khi dù thế nào Lục Vỹ Thần cũng không chịu đưa cô đến bệnh viện, nhất nhất thảnh thơi nhâm nhi vài ly rượu rồi mới gọi bác sĩ riêng tới.

- Lục tổng, tôi xong rồi! Xin phép đi trước!

Lão bác sĩ chậm chạp xách đồ ra khỏi phòng, run sợ bước qua ánh nhìn vô cảm của hắn.

Cô thề, nhìn thấy điệu bộ dửng dưng đó là chỉ muốn sấn tới đánh chết tên vũ phu nhà hắn.

- Đang muốn tôi quan tâm tới em sao?

Lục Vỹ Thần cười cợt trên sự đau đớn của cô.

Có thể xem như hắn đã thành công khi thay đổi được thái độ tự cao, tự đại của cô, khiến cô phải nhìn hắn với một ánh mắt khác, hành động gì cũng bắt đầu nghĩ đến hậu quả, quan trọng nhất là Hà Tiết Âu cô đã biết sợ là gì.

- Tôi cóc cần!

Thừa nhận rằng cô đã đau như muốn chết đi sống lại nhưng cứ mỗi lần đối mặt với Lục Vỹ Thần, con khủng long bạo chúa trong cô không thể nào chịu ngồi yên.

Cô đứng phắt dậy, vác cái tay bó bột đáng thương ra khỏi giường, trút giận lên cửa phòng tắm.

RẦM!!!

Thái độ đóng cửa đó của cô làm tâm tình của Lục Vỹ Thần đen đi một cách hoàn hảo.

- Cái cửa này còn đắt hơn cả tính mạng của em đấy!

- Lục Vỹ Thần, anh keo kiệt có mức độ một chút đi!

Hình như tên chồng này không có lời nào có thể xoa dịu được tấm lòng phụ nữ.

Mỗi lần mở miệng ra nói điều gì thì thôi thà để hắn ngậm miệng hẳn luôn sẽ vui vẻ hơn.

Cô khó chịu quay lại, môi cong lên rít mấy tiếng rồi đột ngột đứng hình.

“WTF?”

Cô đang đi tắm, thân thể nửa kín nửa hở, quần áo đang cởi dở dang, kiểu gì hắn lại vào thẳng phòng tắm?

- Anh… anh… anh…

Tâm tình của Hà Tiết Âu chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ “HOẢNG SỢ”.

Đôi mắt sắc lạnh của Lục Vỹ Thần đang đăm đăm hướng vào cơ thể cô.

Chiếc áo crop top ôm sát body chỉ mới cởi nửa đoạn, đoạn còn lại gặp phải trở ngại lớn với cánh tay đang bó bột.

Một bầu ngực đầy đặn, căng tròn, trắng, mịn, hồng hào lấp ló.

Phần bụng săn chắc, còn vươn vài giọt mồ hôi.

Chiếc rốn sâu, phần eo con kiến ước lượng vừa đầy vòng ôm bằng một tay của hắn.

Con ngươi của hắn rung chuyển khi vừa chạm tới “vùng tuyệt mật” được che đậy bởi chiếc quần lót hiệu Victoria Secret.

Cặp đùi thon bị quần Jeans bó hằn lại mấy vết đỏ ửng.

Ở khoảng cách chừng hơn 1 mét, Lục Vỹ Thần hắn dám khẳng định có thể nhìn thấy được các tế bào da thịt của Hà Tiết Âu đang co giật như thế nào.

Cơ thể đàn bà trước mắt Lục Vỹ Thần từ lâu đã trở thành một thứ vô cùng tầm thường.

Phất tay một cái đã có biết bao phụ nữ sẵn sàng leo lên giường nằm sẵn chờ hắn ban tặng vài cơn ân ái, thậm chí là dâng cả thể xác cho hắn ăn thịt.

Vì quá phổ biến và thường xuyên, hắn đã quá chán ngán kiểu mây mưa này.

Nhưng có lẽ Hà Tiết Âu đã khiến hắn muốn có một ngoại lệ.

Dù hắn có ngán thật nhưng vẫn muốn ăn thử xem mùi vị có gì khác biệt.

Hắn nhanh chóng bước tới, ép Hà Tiết Âu vì hoảng sợ mà ngồi hẳn lên thành bồn tắm lúc nào không hay.

Đôi tay không tuần tự vòng ra phía sau mở khóa áo ngực.

Núi đôi được tự do sau sự kìm kẹp một ngày dài mà thích thú nảy lên một nhịp nóng bỏng, hại trái tim nhỏ trong lồng ngực của Hà Tiết Âu cũng nhảy theo.

- Anh… làm gì vậy?

Ngang ngạnh đanh đá như thế nào, Hà Tiết Âu tóm lại vẫn chỉ là đứa con gái mới lớn chưa biết đến mây mưa của người lớn.

Cuối cùng trước mặt của Lục Vỹ Thần lại chỉ biết tròn mắt, ấp úng.

- Tôi chỉ là muốn tắm cho em… Chuộc lỗi!

Câu từ và thanh âm có vẻ rất chân thành nhưng đôi mắt của hắn lại đỏ rực màu dục vọng.

Sự khó khăn trong việc cởi áo mà cô gặp phải hình như không còn khó khăn như vậy.

Hắn cho thân mình ép chặt lấy thân cô, cùng lúc cô ngã người né tránh, hắn cũng vương người kéo phăng chiếc áo ra ngoài.

Mái tóc dài của cô bung xõa.

Chưa hết! Tay trái hắn vòng qua eo cô, dùng một lực khá mạnh nâng toàn thân cô lên.

Tay phải thuận thế kéo quần lót tuột khỏi mông, chạy trên đùi rồi văng khỏi người.

ÙM!!!

Lục Vỹ Thần buông tay, Hà Tiết ÂU lập tức ngã vào bồn nước.

Cả cơ thể trinh nguyên bị nước táp cho đỏ lên.

Cô không khỏi giật mình, mất kiểm soát mà “A” lên một tiếng gợi tình.

- Tiểu Âu, em thật biết cách chơi với tôi!