Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão) - 我梦里有大佬

Quyển 1 - Chương 19:Thời gian làm việc đứng đắn một chút

Phòng giải trí ở tầng ba, tầng năm tầng sáu là nơi nhân viên đặc thù làm việc, tầng hai là nhà ăn, nhưng cũng phân chia hai khu vực. Nhân viên công việc đặc thù như Lâm Dịch ở khu khác với nhân viên chuyển phát nhanh bình thường. Chẳng qua làm nghề này tương đối tự do, ngoại trừ tuân thủ kỷ luật của tổ chức, quản lý tương đối lỏng, không cần chấm công. Trên đường chạy, không thấy người khác. Chẳng qua tầng một là khu vực chuyển phát nhanh chính nhi bát kinh, nhân viên chuyển phát nhanh đứng đắn đang bận rộn phân chia chọn lựa hàng hóa, không đứng đắn khẳng định sẽ không làm những chuyện này. Nhưng vì thuận tiện, chuyển phát nhanh Đến Ngay Đây không quên làm công việc bản chức, vẫn khá có danh tiếng trong ngành chuyển phát nhanh. Đường Tư có văn phòng ở tầng một và tầng sáu. Chẳng qua gần đây nàng toàn ở tầng một, thư ký đồng học hoảng loạn chạy đến. Tiềm thức là tìm người làm chủ, nên chạy đến ngoài văn phòng của nàng. Lâm Dịch cũng đuổi theo. "Hai ngươi làm gì vậy, thời gian làm việc đứng đắn một chút." Lâm Dịch còn không kịp mở miệng, cửa phòng Đường Tư đã mở ra, nàng nghi hoặc nhìn hai người. Hai người quậy ra động tĩnh không nhỏ, nhân viên làm việc đàng hoàng sẽ không giao lưu với bọn hắn, cũng không quá để trong lòng. Làm việc ở đây, hàng đầu là tuân thủ quy tắc. Chẳng qua Đường Tư thực lực mạnh mẽ, sớm đã phát giác. Thấy chủ tâm cốt ra mặt, thư ký đồng học hoàn toàn quên mình là cao thủ Võ Sư sơ kỳ, nếu nghiêm túc, đánh mười Lâm Dịch dễ như trở bàn tay. Với cô nương chưa qua nhân sự, có chút hình ảnh quá kích thích. Nàng trốn phía sau Đường Tư, thấp thỏm thò đầu ra, mặt em bé có vẻ giận dữ. Đường Tư thấy thế, ngạc nhiên nhìn nàng, lại nhìn Lâm Dịch nói: "Ngươi được đấy, ta chưa từng thấy ai có thể khiến nàng tức như vậy!" Lâm Dịch vừa muốn nói chuyện. Thư ký đồng học đột nhiên phản ứng lại. Nếu để hắn nói, chẳng phải sẽ nhắc đến mình xông vào phòng tắm nam, vô tình nhìn thấy hắn tắm rửa? Bất kể có nội tình gì, nàng lúc ấy tức giận, không tìm thấy Lâm Dịch nên xông thẳng vào phòng tắm nam cũng là sự thật, không thể trốn tránh. Chuyện này mà công khai thì phiền toái a! Mấu chốt là mất mặt. "Hắn...... Hắn toàn dùng chiêu số không biết xấu hổ!" Thư ký đồng học đỏ mặt dời mắt. Lâm Dịch lập tức không nói nên lời. Lời này không sai, hắn còn ăn đậu phụ của người, vốn cho rằng thư ký đồng học là đồng nhan...... Ngực lép, nhưng cự ly gần bóp một cái, cũng không chắc chắn lắm. Đường Tư biến sắc, nhìn Lâm Dịch nói: "Ngươi không được a, ta chỉ bảo các ngươi luận bàn, không bảo ngươi ức hiếp nàng." Lâm Dịch muốn khóc không ra nước mắt. Rõ ràng ta bị đánh từ đầu tới đuôi, nếu không phải da dày thịt béo, sợ rằng không bò dậy được. Nói cho cùng, mình mới bị ức hiếp. Sở dĩ chơi chiêu ăn mặn, cũng chỉ để dọa nàng, hoàn toàn không trông chờ có thể thành công. Nhưng ai ngờ Công Cụ Dương lại đột nhiên xuất hiện, phân tán lực chú ý của Thẩm Bối Bối, nếu không mười Lâm Dịch cũng đừng nghĩ ăn đậu của phụ nàng . "Ta...... Chuyện này ......" Lâm Dịch cuống quít nói ra tình huống lúc ấy, thiên địa lương tâm, hắn không thấy thân phận bối cảnh của mình lớn đến đâu, có thể muốn làm gì thì làm. Lúc đầu chỉ muốn hèn mọn phát dục, sao biết sẽ thành như vậy. Hắn đang muốn nói đến mấu chốt long trảo thủ, Thẩm Bối Bối đột nhiên cướp lời: "Ta mà phản ứng chậm thì thiệt lớn!" Lâm Dịch khẽ động. Nàng đang? Thế mà che giấu giúp mình, chẳng lẽ thích ta? "Không chịu thiệt thì tốt, Bối Bối ngươi hơi đại kinh tiểu quái, nhưng Lâm Dịch cũng quá đáng, về sau không cho dùng những thủ đoạn này với người mình!" Đường Tư lườm Lâm Dịch. Nàng cũng là võ giả, chiêu số khiến Thẩm Bối Bối tức như vậy có thể tốt đẹp gì. Nếu là đứng đắn chém giết, đương nhiên không chú ý, nhưng dùng với người mình thì hơi quá đáng. Lâm Dịch liên tục gật đầu, cam đoan: "Không dám, về sau không dám nữa." Thư ký đồng học chủ động che giấu chuyện này, kỳ thực Lâm Dịch vẫn được lợi. Thấy Lâm Dịch bị giáo huấn, thư ký đồng học cười trên nỗi đau của người khác. Đường Tư nhìn qua cũng giật mình. Thẩm Bối Bối có biểu cảm như vậy, ngay cả nàng cũng lần đầu tiên thấy. Cảm giác của nàng với tiểu cô nương, vĩnh viễn là người máy cẩn thận chấp hành mệnh lệnh của mình, nhưng bây giờ...... Nàng không phải đồ đần, cũng biết chuyện không đơn giản như vậy, nhưng vì thể diện của Bối Bối, cũng giả bộ không biết, để cho thanh niên tự xử lý đi. Nàng hơi suy tư, nói với Lâm Dịch: "Theo ta vào." Lâm Dịch thành thật theo vào văn phòng, Thẩm Bối Bối cũng theo sau lưng. Nàng bị thiệt thòi, nhưng có một số chuyện không thể nói rõ. Nói Lâm Dịch bóp ngực mình, không tránh khỏi lôi ra mình nhìn hắn, không tốt với cả hai người. Hôm nay không nên làm lớn chuyện, sau này lại tìm cơ hội giải quyết hắn. Có thể tạm thời bỏ qua chuyện này, Lâm Dịch cầu còn không được, nào còn lý luận với nàng. Dù sao tiện nghi đã chiếm, mình tuy bị nhìn, nhưng cũng không chịu thiệt. Đường Tư chọn một nhiệm vụ trong máy tính, sau đó in ra đặt lên bàn nói: "Nhiệm vụ này rất đơn giản, tương tự lần trước, chẳng qua bởi vì độc lập chấp hành, nhớ cẩn thận." Lâm Dịch vội nhận nhiệm vụ, cẩn thận nhìn. Trong nhóm cũng có tư liệu về nhiệm vụ này, cũng là đả kích việc buôn bán yêu thú non. Những nhiệm vụ này đều là vấn đề nhỏ, không cần che che lấp lấp. Chẳng qua một vài nhiệm vụ không thể lộ ra, sẽ không công khai trong nhóm, hơn phân nửa là Đường Tư thông qua Thư Ký lén lút ra nhiệm vụ. "Vậy...... Ta đi làm nhiệm vụ?" Lâm Dịch thấp thỏm nhìn Đường Tư, lại nhìn Thẩm Bối Bối. Đường Tư gật đầu nói: "Đi thôi." Thẩm Bối Bối không lên tiếng, hình như đang thử dùng ánh mắt giết người, nếu nàng có bản lãnh này, sợ rằng Lâm Dịch đã chết hơn vạn lần. "Bối Bối, ngươi đi theo ta." Đường Tư thấy Lâm Dịch rời đi, nói tiếp. "Được." Trước mặt Đường Tư, Thẩm Bối Bối ngoan ngoãn tựa như thư ký, lại nghiêm mặt, khiến Đường Tư lơ đãng thở dài. Lâm Dịch rời phòng làm việc, như được đại xá. Trên đường chạy chậm, sử dụng xe điện ba bánh được công ty phân phối. Thấy lượng điện đầy ô, mới vặn chìa khoá cắm phía trên, lái xe lên đường. Khu nam là khu bình dân, không có phân chia địa vị đẳng cấp. Bên này hầu như là người bình thường, phần nhiều cũng có thể an an ổn ổn sống hết đời, không khác gì sinh hoạt của Lâm Dịch kiếp trước. Chẳng qua cũng vì không có võ giả, cho nên mới bị một ít người có ý khác để mắt tới, thường lén lút giao dịch ở đây. Những chuyện này nếu ở mấy khu có võ giả đi khắp nơi, độ khó khẳng định tăng gấp bội. Nếu Thành Vệ quân gióng trống khua chiêng xử lý những chuyện này, dễ dàng gây ra rối loạn, cũng mang đến một chút không yên ổn cho cuộc sống yên tĩnh của người bình thường, mới để cho chuyển phát nhanh Đến Ngay Đây lén lút xử lý.