Trọng Sinh Mang Theo Tiểu Tam Chạy Mạt Thế

Chương 6: Cầu Hôn

Đi tới cửa, nhìn qua chìa khóa để kế bên chậu hoa, liền bỏ vào trong túi, cái này chắc là chìa khóa kho hàng đi, nghĩ đến Trương Minh làm việc vẫn là có chút hiệu suất, buổi sáng nói, buổi chiều liền mang qua đây. Là một nhà hàng Tây, đó là nơi cô quen biết Dương Lạc, mở đầu giống hệt như cảnh cô bé lọ lem cùng hoàng tử gặp gỡ phiên bản hiện thực, khi đó vừa học vừa làm khá phổ biến, gia cảnh Khúc Du Nhiên rất tốt, chỉ là không có cho nhiều người biết được.

( * miêu căn chính hồng: sinh ra trong gia đình tốt, có tư tưởng tốt - theo mình hiểu)

Khúc Du Nhiên là phú nhị đại, một phú nhị đại miêu căn chính hồng*, không có cảm giác bất lương như những phú nhị đại khác, tích cực hướng về phía trước lấy giúp người làm niềm vui có lẽ là có liên quan đến Khúc ba ba giáo dục từ bé. Khi lên cao trung trùng hợp cũng là trường Khúc ba ba đầu tư, cho nên bạn học và lão sư liền biết đến "Khúc đại tiểu thư" lúc đó mọi người đối với Khúc Du Nhiên không có gì khác ngoài nịnh bợ nịnh bợ nịnh bợ, ngay lúc ấy có một giáo sinh chuyển tới - Trần Y Y, tuy biết gia thế của Khúc Du Nhiên, những vẫn đối đãi bình thường, Khúc Du Nhiên liền cảm thấy người này cùng những người khác không giống nhau, bắt đầu đối với Trần Y Y sinh ra hảo cảm, từ đấy có qua có lại, gắn bó keo sơn, cảm tình là tốt đến vô cùng, vô tình biết được tình trạng gia đình Trần Y Y không tốt, phụ thân bệnh nặng, đệ đệ nhỏ tuổi, sau đó tiền là cho một lần lại một lần, ở trong lòng Khúc Du Nhiên, khuê mật tốt khẳng định là quan trọng hơn tiền tài nhiều. Trần Y Y ban đầu là cự tuyết, thấy cự tuyệt không được liền nhận lấy, nói là còn sau này, chỉ là nơi nào có nhiều cái sau này như vậy, khi đó bạn học bên cạnh ghen ghét người kia, mỗi người ở bên Khúc Du Nhiên nói nói bậy ba, Khúc Du Nhiên không tin một ai, kiên định trong lòng tin tưởng Trần Y Y, nhớ rõ khi đó còn có một bạn học chạy đến trước mặt nói cho Khúc Du Nhiên, Trần Y Y chính là một kẻ lừa đảo, nàng chỉ muốn lừa tiền ngươi, kết quả là bị Khúc Du Nhiên nói phát khóc, nói cái gì tâm tư ác độc, không nhận ra lòng tốt, rồi khóc lóc chạy đi, Khúc Du Nhiên cho rằng mọi chuyện vẫn cứ bình thường trôi qua, chỉ là trời không chiều lòng người, ngẫu nhiên một lần đi nhà vệ sinh liền nghe Trần Y Y cùng người khác nói chuyện.

"Y Y, nghe nói ngươi dạo này cùng Khúc đại tiểu thư chơi rất thân." nữ sinh đi cùng cười khẽ hỏi, nếu là nghiêm túc xem kỹ, không khó nhận ra trào phúng trong mắt.

"Cái gì bạn tốt, hồi đó là thấy cô ta có tiền, ta ở trước mắt cô ta nói vài câu, lại cái gì cũng đều tin, đúng là ngu ngốc lắm tiền." Trần Y Y nói liền có chút coi khinh, thật sự chưa thấy qua người ngu ngốc như vậy.

Hai người vừa nói vừa đi ra bên ngoài, để lại Khúc Du Nhiên có chút ngây ngốc, ngơ ngác một hàng nước mắt liền chảy xuống, đây có thể tính là lần đầu Khúc Du Nhiên thật sự rơi lệ, khóc khóc cũng liền bình thường trở lại nếu xem nhẹ việc lúc sau về nhà khóc hai ngày hai đêm, Khúc ba ba sợ tới mức suýt chút nữa chạy tới trường học chất vấn.

Về sau, Khúc Du Nhiên liền cùng Trần Y Y dần dần thành người lạ, Trần Y Y vốn có ý định vãn hồi, nhìn đến Khúc Du Nhiên kiên quyết liền cũng chết tâm. Từ đó, đại học liền tới.

Có lẽ là bắt đầu từ lúc đó, Khúc Du Nhiên liền không bao giờ nói ra gia thế của chính mình.

Cùng Dương Lạc gặp gỡ không có gì khác so với khuôn mẫu cũ, khi đó Khúc Du Nhiên ở trong tiệm làm công, đương nhiên, Khúc ba ba khẳng định không cho phép, chỉ là lo lắng cho nữ nhi của mình thôi, cuối cùng vẫn là phải đồng ý.

Ngày nọ, Khúc Du Nhiên gặp một khách hàng khó tính, lại không cẩn thận làm đổ cà phê, vị khách kia nổi trận lôi đình, lúc Khúc Du Nhiên đang suy nghĩ làm thế nào để giải quyết, Dương Lạc xuất hiện, đơn giản một câu bao nhiêu tiền, ta bồi thường, liền giải quyết vấn đề, lát sau, Khúc Du Nhiên nghĩ nên trả lại tiền liền để lại số điện thoại.

Dương Lạc . Xem như là thanh niên tài tuấn, tự mình gây dựng sự nghiệp, có chút danh tiếng, khi đó, có một nhà kinh doanh nói, không tới mười năm, nhà giàu nhất Z quốc liền đổi người, tuy nói có chút phóng đại, nhưng cũng không khó nhìn ra đây ánh mắt độc đáo thông minh tài trí đây ngoại hình tuấn tú đĩnh bạt, thân hình hơi gầy nhưng không phải chỉ có mỗi da, phù hợp yêu cầu bạch mã vương tử của đa số nữ sinh, khi đó Khúc Du Nhiên tình đầu mới chớm lại thêm Dương Lạc tận tâm theo đuổi, cũng động tâm, vừa động liền là 5 năm, từ năm 2 đại học đến tốt nghiệp rồi đến nhậm chức.

Thời gian chớp nhoáng, đã tới chỗ hẹn, xuống xe, liền có nhân viên đến dẫn đường, lần nữa nhìn thấy Dương Lạc, Khúc Du Nhiên cho rằng chính mình đã chuẩn bị tốt, chỉ là đã quá xem trọng chính mình rồi, trong nháy mắt hận ý từ trong mắt tràn ra, nếu không phải nhanh chóng cúi đầu, sợ là đã bị phát hiện, thả lỏng bàn tay đang nắm chặt nếu mở ra sẽ lập tức thấy được vết máu bị móng tay bấm xước.

Mỉm cười ngồi xuống, hiện tại chính là đang so xem ai có kỹ thuật diễn cao hơn, không phải sao?

"Du Nhiên, hôm nay là ngày kỷ niệm 5 năm chúng ta quen biết nhau, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi, chúng ta là từ nơi này liền quen biết, ta liền chọn chỗ này để kết thúc, thời gian gần đây ta trước nghĩ sau nghĩ thật lâu, ta không muốn lại tiếp tục làm bạn trai ngươi, bởi vì ta nghĩ muốn cầu hôn ngươi, gả cho ta được không, chúng ta đổi một loại xưng hô khác,cả đời được không?" nói xong liền quỳ xuống một chân xuống, toàn bộ ánh đến chiếu lại đây, bên cạnh còn có một nhân viên lấy ra một bó hoa hồng lớn.

"A Lạc, thực xin lỗi, ta còn chưa suy xét tốt," nói xong liền chạy ra ngoài.

Dương Lạc quỳ trên mặt đất vẫn có chút chưa phản ứng kịp, vốn dĩ hôm nay cầu hôn là nắm chắc trăm phần trăm thành công, chỉ là không thể tưởng tượng được nữ nhân kia thế mà lại cự tuyệt, vừa nãy rõ ràng là nhìn thấy cô cảm động, như thế nào sẽ cự tuyệt, Dương Lạc nghĩ thế nào cũng không rõ.

Khúc Du Nhiên ngồi ở trong xe, nghĩ đến sự tình vừa rồi, có lẽ là đời trước thật sự bị tình yêu làm đầu óc mờ mịt, Dương Lạc trong mắt coi khinh cùng khóe miệng nhẹ nâng không thèm che dấu, trước kia tại sao lại bị mỡ heo che tâm, không hề phát hiện.Từ khi Khúc Du Nhiên tới, trước cửa liền có một chiếc Audi màu trắng dừng lại, trong xe có một nữ nhân dáng người thon dài ngồi, từ khi Khúc Du Nhiên vào cửa cho đến khi Dương Lạc cầu hôn, khói thuốc từ tay nàng chưa từng ngừng lại, xuyên qua làn khói dày đặc, thấy được từng hàng nước mắt từ khóe mắt chảy dài, Tiêu Minh Hi, sao ngươi lại yêu một cách hèn mọn như vậy.

Khi nhìn thấy Khúc Du Nhiên bắt đầu cự tuyệt, trong mắt ánh sáng thoáng hiện, kinh hỉ thật lớn ập vào trước mặt, "Du Nhiên cự tuyệt, có phải là chứng minh ngươi không đủ yêu hắn đúng không, lúc trước rõ ràng hy vọng chỉ cần ngươi hạnh phúc là tốt rồi, đến bây giờ, ta lại muốn càng nhiều, cho dù ta đem ngươi giao cho ai, ta đều sẽ không chết tâm, Du Nhiên, ngươi cự tuyệt hắn, có phải là ta có cơ hội hay không?" Tiêu Minh Hi lẩm bẩm, thanh âm cực nhẹ sợ là một trận gió là có thể thổi tan.

Ngồi yên một lúc, hạ quyết tâm, Tiêu Minh Hi liền lái xe rời đi...