Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 19: Chương 19

Bỏ qua những bình luận hâm mộ chủ nhân, Khương Khả bỗng phát hiện trước đó cỏ một bình luận, nói càng ngày càng có nhiều fans hâm mộ, tỷ lệ trúng thưởng càng ngày càng thấp, hi vọng streamer có thể chia thành nhiều phần, đề cao tỷ lệ trúng thưởng.

Chia thành nhiều phần không khó, hơn nữa lần này làm món thịt viên chiên càng dễ phân chia hơn, Khương Khả chỉ cần chia một hộp năm viên rồi đóng gói lại là xong, vậy là có thể có 12 phần quà.

Trừ một hộp cho Nguyên soái ra, số còn lại đều được trao cho người hâm mộ bằng cách rút thăm.

Bởi vì số lượng hộp đóng gói quá nhiều, mà Khương Khả cũng bận kiểm kê lại số tích phân đã đếm được, nên không để ý rằng có một hộp đã bị một bé mèo em lấy đi mất.

Bên ngoài là chắn bảo vệ, Gerrard vốn nghĩ rằng bữa sáng hôm nay của hắn chỉ là một túi thức ăn cho mèo, đột nhiên nhận được một hộp thịt viên chiên nho nhỏ, làm cho hắn sửng sốt một lúc lâu.

Nơi này là quặng tinh bị bỏ hoang, không có bất cứ thứ gì trên này chứ đừng nói đến những thứ như nhà hàng hay quán cơm.

Nói cách khác, hộp thức ăn này rất có thể là do mèo con bên trong lá chắn bảo vệ làm ra.

Là một hải tặc tinh tế luôn nằm trong danh sách đen của Quân đội Viễn chinh, Gerrard tự nhận là hắn có một kho kiến thức rộng rãi, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy linh sủng có thể tự nấu ăn.

"Meo meo?"

Thấy người bên ngoài im lặng, Nhị Hắc không khỏi bối rối kêu meo meo.

"Không có việc gì", Gerrard gõ vào lá chắn bảo vệ - "Cảm ơn mày đã mang đồ ăn cho tau".

Khi hắn vừa nói xong câu này liền lấy một viên thịt ra, vốn chỉ muốn làm dáng một chút, kết quả vừa bỏ vào miệng liền bị vị ngon của miếng thịt làm cho trợn to mắt.

Bên ngoài giòn nhưng bên trong lại rất mềm, hương vị ngon miệng, chỉ cần vừa cắn nhẹ một cái là có nước súp đậm đà đổ vào miệng.

Rốt cuộc là làm sao lại thế này.

Gerrard nhìn những viên thịt trong tay, càng nhìn càng cảm thấy kinh ngạc.

Nếu chỉ nhìn về bề ngoài thì nó giống như được nướng từ trong lò ra, nhưng nếu nướng từ trong lò ra thì làm sao lại có thể ngoài giòn trong mềm như thế này được.

Ngoài ra, bên trong viên thịt này lại có một mùi vị thanh mát xa lạ, nhưng lại cố tình làm cho người ta cảm thấy quen thuộc trong đó, hoàn toàn không thể nếm ra nguyên liệu đặc biệt mà người nấu đã thêm vào.

"Thật ngon." Sau khi ăn hết những miếng cuối cùng trong hộp, Gerrard rốt cuộc không nhịn được nữa mà gõ lá chắn bảo vệ.

"Cảm ơn, tau chưa bao giờ ăn món gì mà lại ngon như vậy, nhưng số lượng hơi ít, mày có thể lấy thêm một ít nữa được không?"

Nhị Hắc nghiêng đầu cảm thấy có chút xấu hổ, những cái này là nó nhân lúc anh hai không để ý trộm lại đây, anh hai từ trước đến nay luôn cảnh giác, không dễ để trộm thêm hộp nữa.

"Cầu mày đó," Gerrard vô cùng thành khẩn, "Chỉ một hộp thôi, về sau nếu tau thoát được khỏi chỗ này sẽ trả ơn cho mày mà."

Nhị Hắc nhấp nhấp lỗ tai, trong lòng có điểm khó xử, nó thực sự không cần báo đáp, nhưng người trước mặt lại làm cho nó có cảm giác muồn tới gần, đồng thời khiến cho nó không thể từ chối yêu cầu của đối phương.

Trước khi Gerrard tiếp tục nói, Nhị Hắc đã meo meo một tiếng, tỏ vẻ nó sẽ cố gắng thử xem sao, nhưng ngay khi nó vừa quay đầu lại, đã thấy anh hai đang đứng đằng sau, nhìn chằm chằm vào nó.

Nhị Hắc:...!

Chết chắc rồi.

...!

Nhìn cảnh một người một mèo hòa thuận bên ngoài hang động, Khương Khả sắp tức chết rồi.

Cái này gọi là cái gì, trước khi kịp nuôi dưỡng mèo em cho lớn, thì chúng đã học được khuỷu tay hướng ra phía ngoài.

Không đúng, Nhị Hắc luôn rất ngoan ngoãn, rõ rằng là do con người không biết liêm sỉ kia dạy hư mèo em của cậu.

Khương Khả nghiến răng, dứt khoát đổi liền một lúc 3 gói nhử côn trùng, dùng dị năng thao túng ném tất cả ra bên ngoài lá chắn bảo vệ.

"Này, chờ một chút!" Nhìn thấy thuốc dụ côn trùng sắp rơi vào trên người hắn, Gerrard từ trên mặt đất nhanh chóng nhảy lên, "Đừng ném, đừng ném, ta thật sự không có ác ý mà."

"Meo meo, meo meo meo!" Khương Khả tức giận hét lên, không có ác ý, không có ác ý thì hắn chạy tới thông đồng với mèo em của cậu làm gì, lại còn kêu nó trộm đồ tới cho hắn ăn.

"Đừng tức giận, tau thực sự không có lừa mày mà," Biết nếu mình lại không giải thích rõ rằng thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, Gerrard nhanh chóng chỉ vết thương của hắn cho con mèo trắng nhỏ trong là chắn bảo vệ xem, "Nhìn chỗ này đi, xương sườn bị gãy, chân cũng bị gãy, tau lại không có bất cứ vũ khí nào, hai đồng bạn của tau cũng đã bị thương nặng, tạm thời đang trốn trong hầm thoát hiểm.

Hiện tại cũng chỉ có một mình tau mà thôi, không cần thứ đồ vật kia, chỉ cần mày dùng dị năng cũng có thể trực tiếp lấy mạng tau rồi.

"

Khương Khả nheo mắt, tạm thời để thuốc dẫn dụ côn trùng sang một bên.

"Meo meo meo?" Cậu mà tin tưởng hắn mới là đồ ngốc, nếu hắn không có ác ý thì ở chỗ này làm gì?

Gerrard sắc mặt tái xanh: "Tổ tông ơi, tau thật sự không hiểu tiếng mèo."

Không có cách này để giao tiếp, quả thật là một vấn đề lớn.

Khương Khả suy xét một hồi vẫn không biết nên làm cái gì, dứt khoát gõ hệ thống xin giúp đỡ.

[Giao tiếp là sợi dây tình bạn, giao tiếp là cầu nối tâm hồn, bạn còn lo lắng về việc không thể giao tiếp với người khác, máy phiên dịch di động có thể đồng thời dịch hơn một nghìn ngôn ngữ của linh sủng, tự động tạo phụ đề, giải quyết vấn đề của bạn một cách hoàn hảo.

Khương Khả: "Đừng nói nhảm nữa, bao nhiêu."

[ Ưu đãi giảm 50% trong thời gian khuyến mãi, giá gốc 3000 điểm, nay chỉ còn 2550 điểm.

Hơn hai nghìn điểm, tuy hơi đắt nhưng không phải hoàn toàn không chấp nhận được.

Khương Khả trực tiếp yêu cầu hệ thống đổi máy phiên dịch di động cho mình, máy phiên dịch này như một chiếc vòng tay bằng vàng, Khương Khả không có chỗ để đeo, chỉ có thể đeo nó vào cổ.

"Meo meo meo?"

Anh là hải tặc tinh tế phải không? Khương Khả chỉnh chiếc vòng trên cổ, thử hỏi.

Máy phiên dịch do hệ thống sản xuất rất dễ sử dụng, ngay khi Khương Khả nói hết câu, một hàng chữ nhỏ rõ ràng đột nhiên xuất hiện trước mặt Khương Khả.

Văn bản được sử dụng là ngôn ngữ thông dụng nhất trên thế giới.

Nhìn thấy những dòng chữ lơ lửng trước mặt chú mèo con màu trắng, đồng tử Gerrard đột nhiên co lại.

Hầu hết các linh sủng đều rất thông minh, cho dù chúng hiểu được lời nói của con người hay biết cách sử dụng văn tự, đều không tính là dị năng hiếm lạ gì.

Nhưng chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra hắn là hải tắc tinh tế thì thông minh quá mức rồi.

Gerrard không dám coi con mèo trắng nhỏ bé trước mặt mình như một linh sủng bình thường, vội nói: "Đúng vậy, cho dù mày có tin hay không, nhưng tay thực sự không có ác ý gì khi đến đây."

Khương Khả lắc lắc cái đuôi, cái này thì cậu tin.

Có hai nhóm người đã rơi xuống quặng tinh này, một là thương gia chợ đen muốn bắt chúng nó để bán lấy tiền, nhóm còn lại là dùng danh nghĩa dẫn đường để dễ dàng che giấu thân phận hải tặc tinh tế tránh truy lùng của quân đội viễn trinh, chính là người trước mắt cùng thuộc hạ của hắn.

Những người buôn bán ở chợ đen có thể rất muốn bắt chúng và bán chúng để lấy tiền, nhưng những tên hải tặc tinh tế vì lý do an toàn sẽ không đến để tìm phiền toái.

"Cho nên," Khương Khả hỏi, "nếu không phải đến đây để gây sự, vậy anh muốn làm gì."

"Tau muốn sống", Gerrard nói thẳng không thèm vòng quanh.

"Trùng tộc đang ngủ đông đã thức tỉnh.

Hành tinh này không thể ở lại được nữa.

Trong tay mày có lá chắn bảo vệ cao cấp.

Tau muốn hợp tác với mày để cùng nhau rời khỏi đây."

Khương Khả không nói gì, cuộc tấn công trước đó của Trùng tộc hiển nhiên không phải ngẫu nhiên, nếu không thể rời khỏi đây càng sớm càng tốt, một ngày nào đó, lá chắn bảo vệ trong tay sẽ không thể chống đỡ nổi.

"Anh nói anh cần lá chắn bảo vệ của tôi.

Vậy thì đã có cách để thoát khỏi đây đúng chứ."

"Đúng vậy, nơi phi thuyền rơi xuống quá gần hang ổ của Trùng tộc.

Tau cần một lá chắn bảo vệ để đến gần phi thuyền, và sau đó sửa chữa khoang chữa thương ở bên trong...!Tau đã nói rồi.

Cả hai người bạn của tau đều bị thương nặng muốn rời khỏi đây thì cần chữa thương cái đã.

Tương tự, linh sủng khi ra vũ trụ cũng cần khoang bồi dưỡng.

Vì vậy, ở thời điểm này, chúng ta cần phải đồng lòng.

"

"Có thể," Khương Khả suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu, "Nhưng là tôi còn cần phải suy nghĩ đã, sáng sớm ngày mai sẽ trả lời anh."

Nếu chỉ có một mình Khương Khả, cậu có thể trực tiếp lựa chọn hợp tác, nhưng cậu vẫn lo cho an nguy của anh em mèo, chuyện gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Nhìn thấy bên kia rốt cục buông tay, Gerrard vội vàng gật đầu: "Được, vậy đợi đến sáng mai."

"Đúng rồi," Gerrard xoa tay nghĩ đến một chuyện, vẻ mặt lấy lòng hướng Khương Khả nói, "Nếu mày đã đáp ứng sẽ suy xét chuyện này, vậy có thể lại cho tau một hộp như kia được không? Nếu không được ăn, tau nghĩ cả ngày hôm nay có lẽ tau sẽ không thể an tâm dưỡng thương.

"

Khương Khả: "..." Món nợ lúc trước còn chưa tính xong, ai thèm quan tâm anh có thể thanh thản dưỡng thương hay không..