Vampire Academy - Kỷ Nguyên Bóng Tối

Chương 2: Học Viện Maria

- Ginko đừng chạy nữa, sẽ ngã đó.- Đừng gọi tớ là Ginko............Bilo.....gọi là Bilo ấy.

Biloba đứng trên sân học viện, tay cầm cây kẹo mút, tay chống hông làm mặt giận nhìn cậu bạn đứng phía sau kia. Đã 6 năm kể từ ngày cô vào học viện Maria này. Đây là ngôi trường lớn nhất Nhật Bản dành cho vampire, đồng thời cũng là ngôi trường hoàng tộc nơi con cháu thuộc ba phân tộc vampire lớn nhất quy tụ. Biloba từ ngày vào trường cô quen rất nhiều người nhưng bạn chỉ có một tới hai người là cùng và điển hình là cậu bạn này.

- Tên cậu thật kì lạ ấy. Cứ như là tên khoa học của cây bạch quả vậy.

- Ừm, tớ cũng thích cây đó lắm Ru-kun.

Biloba nháy mắt, tay chống hông dơ lên hình chữ vê chắn ngang trước mắt trông rất đáng yêu. Vừa lúc đó một giọng nói khác cất lên phá tan không khí vui vẻ này.

- Một con nhỏ như cậu không nên ở đây hiên ngang như vậy đâu Biloba.

- Ái chà, chẳng phải là Rin-san sao?

- Một Vampire mà không sử dụng được phép thuật tấn công chỉ là đồ bỏ.

Rin cười khinh bỉ nhìn Biloba. Rin là một vampire thuộc dòng Vampire cao quý ở nhật bản, là một trong ba con cháu của phân tộc vam lớn nhất thế giới - gia tộc Magiking. Chính vì vậy ở học viện này người ta phải gọi Rin là công chúa.

Biloba nhìn Rin mỉm cười.

- Ane...ane.......tớ biết hồi phục đấy chứ.

- Vậy sao?

Rin mỉm cười, ngay lúc đó một khoảng trống xuất hiện giữa bụng Biloba. Nó dường như bị cái gì đó bắn xuyên qua hoặc cũng có thể là bị ăn mòn.

- Không hồi phục được phải không? Đó là huyết kế giới hạn của Magiking.

- Vậy à......đau thật đấy. Nhưng mà......- Biloba đã ngừng lại, cô hết nhìn vết thương lại nhìn Rin -....tớ vẫn có thể hồi phục được.

Biloba mỉm cười, vết thương đang lành lại như chưa từng bị sao cả. Cô vung vẩy xoay bước rời đi. Một cô bé 17 tuổi yêu đời.

- Vì cậu không bao giờ bị tổn thương nên cậu mới có thể vui vẻ như vậy sao?

Rin hét lên làm mọi người chú ý tới khi công chúa nhà Magiking đang lớn tiếng với Biloba mà ít nhiều ai trong học viện không biết tên cũng biết mặt. Hauru đứng phía sau kéo tay Rin ngăn lại trước khi hai con người này lại bắt đầu đánh nhau. Rin, Biloba và Hauru là bạn từ nhỏ của nhau, mà Hauru luôn là người ở giữa trong khi hai cô nàng này dù quan tâm nhau, dù rất quý trọng nhau nhưng trước mặt gặp là cứ phải nói mấy lời tổn thương nhau rồi còn đấu đá nhau nữa. Cho nên Hauru luôn không hiểu về lòng dạ con gái nữa.

Biloba không quay đầu, cô đã khựng lại trong giây lát khi nghe Rin nói nhưng rồi lại bước tiếp.

- Ờ....là vì như vậy đấy.

Bóng dáng Biloba đang nhạt nhòa dần rồi biến mất hẳn. Rin và Hauru vẫn luôn đứng đó nhìn, họ dù luôn thấy Biloba mỉm cười yêu đời nhưng đâu đó vẫn là nét buồn buồn phảng phất khó nói ra.

- Tên cô ta là Hikari Le Valturica. Cô ta được xem như ánh sáng của gia tộc L.Valturica này. Nhờ cô ta mà chúng mới hùng mạnh như vậy.

Một ngươi đàn ông ngồi trước bàn tròn trong căn phòng tối với nhiều người khác nữa đã lên tiếng. Một người đàn bà ngồi ngay đó cũng đặt câu hỏi.

- Tại sao cô ta không hồi sinh người của mình dù đã qua hàng thập kỷ?

- Không phải cô ta không hồi sinh mà vì chúng ta đã sử dụng sức mạnh của ông tổ. Thậm chí tới nay ông tổ cũng bốc hơi không dấu vết và cô ta cũng vậy.

Một người đàn ông khác lên tiếng, lại một người nữa cũng cho ý kiến về vấn đề này.

- Có tin đồn ông tổ và cô ta có quan hệ đặc biệt. Liệu có khi nào.....????

- Sẽ không có chuyện vớ vẩn đó đâu, nhưng thậm chí chúng ta còn không biết cô ta như thế nào.

Mọi người mỗi người một chỗ ngồi trầm ngâm suy nghĩ trong khi một người đàn ông tiến về phía bức rèm kéo ra. Người đàn ông đó nhìn xuống sân học viện, nhờ phân nhánh Strigoi trong ba phân nhánh chính mà họ có thể sống dưới ánh sáng nhân tạo từ phép thuật cổ đại. Phần lớn Vampire vẫn hoạt động vào ban đêm, để đi lại ban ngày họ phải che chắn cẩn thận, chưa từng có trường hợp ngoại lệ trừ các thành viên của ba phân tộc vampire lớn và những vampire quyền lực cổ xưa nhất.

- Tôi thì lại thấy con bé đó thú vị đấy vì hiện nay khả năng hồi sinh rất khan hiếm rồi. Ngoại trừ đấng ngài Raphael ra thì con nhóc đó là người thứ hai.

- Ý ngài là Biloba?

Mọi người trong phòng bắt đầu im lặng, không khí lại càng trầm xuống hơn nữa. Người đàn ông đang đứng nhìn Biloba ngồi bên bồn cây lớn, chân vung vẩy mút kẹo mút rất ngon lành. Có điều Biloba chỉ có một mình, chẳng phải bây giờ đang là giờ học hay sao?