Xuyên Nhanh Cưa Đổ Nam Thần Về Nhà

Chương 21

Cuối cùng thứ ép buộc Diệp Nhược Nhược xuất hiện không phải những bức hình thanh mai trúc mã kia.

Những bức hình này chỉ càng làm tăng cảm giác thành tựu của Diệp Nhược Nhược: Thanh mai trúc mã thì đã sao chứ, cô ta chẳng phải muốn chia rẽ là chia rẽ đó sao.

Lý do thực sự khiến dư luận nghiêng hẳn về một phía là vì đoạn clip ngắn mà Lệnh Hồ Lan mua được của Tuyệt Thế Hảo Kiếm.

Chính clip này đã khiến đám đông phẫn nộ.

Trong clip Diệp Nhược Nhược đột nhiên ngã ra, Giang Mỹ Cảnh giơ tay ra đỡ nhưng bị Nhạc Lương Thần đẩy ngã, còn chỉ trích một hồi.

Đoạn clip đó quay lại rất rõ ràng, xem ra là được camera nào đó của trường học ghi lại.

Vì thế...

Tuyệt Thế Hảo Kiếm đã xâm nhập vào camera an ninh của nhà trường?

Cái gì mà công dân gương mẫu tuân thủ luật pháp?

Đúng là nực cười!

Lệnh Hồ Lan không tin cậu ta chỉ là vừa hay đi qua, nhân tiện quay lại.

"Xóa topic, bao nhiêu tiền?" Giọng Diệp Nhược Nhược vẫn vô cùng cao ngạo lạnh lùng.

"Một triệu tệ cô có trả không?" Lệnh Hồ Lan cười nhạt một tiếng.

"Giang Mỹ Cảnh, cô đừng được nước lấn tới." Lần này là giọng của Nhạc Lương Thần.

"Không trả được thì đừng ra vẻ ta đây, tôi bận lắm, không có sức trò chuyện với tiện nhân." Lệnh Hồ Lan chuẩn bị cúp máy.

"Mười nghìn tệ!"

"Hơ hơ, tạm biệt!"

"Một trăm nghìn tệ!"

Giọng Diệp Nhược Nhược có phần rối loạn, như thể sợ Giang Mỹ Cảnh cúp điện thoại thật.

Một trăm nghìn tệ!

Đối với Lệnh Hồ Lan, người vừa bị gian thương gài hàng, nghèo tới mức phải cạp đất, đây đúng là một cám dỗ không hề nhỏ.

Có điều...

Cô là người có khí tiết, coi tiền tài như rác rưởi.

Không thể nào dễ dàng bị mua chuộc tới vậy.

Hơn nữa, tiền ư, ai mà chả từng có lúc không có tiền. Hơ hơ, hơ hơ! Lệnh Hồ Lan một lần tiêu tiền nhiều nhất một trăm nghìn tệ ( tiền sửa xe tai nạn) lặng lẽ úp mặt vào góc tường tự kỷ.

"Tạm biệt!"

Lệnh Hồ Lan mau chóng cúp máy.

Khốn nạn, nói tiếp nữa chỉ sợ mình sẽ bị mua chuộc.

Một đời anh minh của Giang Mỹ Cảnh sao có thể chấm dứt trong tay cô được.

...

Topic vẫn được đăng trên mạng.

Câu "Em là người qua đường anh quay lưng quên lãng, hà cớ chi phải nguyện thề sống chết bên anh" đã trở thành câu nói vàng trên mạng internet.

Rầm rầm rộ rộ, náo náo nhiệt nhiệt, Lệnh Hồ Lan cho rằng cô chưa có ý định làm người nổi tiếng trên mạng.

Câu nói này là một câu hát ở thế giới của Lệnh Hồ Lan, còn thế giới của Giang Mỹ Cảnh thì không thấy có.

Vì thế khi vừa xuất hiện, mọi người liền bị câu nói vừa mĩ miều vừa cool ngầu này chinh phục.

Phía Lệnh Hồ Lan không có hành động nào cả.

Phía Diệp Nhương Nhược đã nhanh chóng hành động.

Gỡ bỏ hình chụp áo cưới với Nhạc Lương Thần, viết một bức thư công khai.

Đại ý bức thư nói rằng clip là một hiểu nhầm.

Vì một số hồi ức không mấy tốt đẹp trước đây, Diệp Nhược Nhược rất sợ Giang Mỹ Cảnh sẽ làm tổn thương mình.

Vì thế mới sợ hãi khiến chân tay mềm nhũn, ngã xuống đất.

Còn về những hồi ức không mấy tốt đẹp trước đây là gì, cô cũng không phải là người thích nói xấu người khác nên không mô ta cụ thể.

Dù sao thì người đăng clip có ý gì, thực sự rất đáng xem xét.

Hình chụp áo cưới là do studio lên ý tưởng.

Nhân viên tham gia nhìn giống Giang Mỹ Cảnh lẽ nào cũng là lỗi của họ?

Không thể nào không để người ta làm việc được.

Những ngày qua họ đã phải chịu áp lực rất lớn, vốn dĩ chỉ muốn lưu lại hồi ức tốt đẹp thời đài học.

Nhưng dưới sự chèo lái của người có có dụng ý khiến việc này biến thành một trận chiến chửi bới.

Có điều tình yêu trải qua thử thách mới vô giá.

Tin rằng quần chúng đều là những người có con mắt tinh tường.

Mong rằng ánh sáng sẽ tới!

Bài viết rất có nghệ thuật, cũng rất tủi thân.

Đám đông lập tức bị mê hoặc.

Chân tướng thực sự là gì, sau hàng loạt biến cố đã càng trở nên mơ hồ.

Nói tóm lại là thật, giật, gân!

Đám đông lót dép ngồi hóng: Hãy phản kích tới bến đi!

Lệnh Hồ Lan hai ngày sau mới nhìn thấy bức thư này.

Cô là học sinh cần cù chăm chỉ, ngày ngày ngâm mình trong thư viện.

Đợi tới khi đọc được topic, lửa giận trong cô bùng bùng bốc cháy.

Lợi hại lắm, nữ chính đại nhân.

Kỹ năng trả đũa đã luyện tới mức thuần thục.

Tủi thân như vậy, miêu tả không rõ ràng là để dành không gian cho quần chúng mường tượng thêm.

Bây giờ cô có giải thích thế nào đi nữa cũng trở thành người có dụng ý.

Chiêu này đúng là rất đẹp!