Xuyên Nhanh: Hệ Thống Tiểu Tam

Chương 12: 12 Thế Giới Thứ Nhất Công Lược Bloody Prince

“ Michael, cậu đã yêu chàng trai ma cà rồng đó rồi ư?”

Michael choáng váng.

Anh nhìn thẳng vào Thánh nữ.

Anh chưa bao giờ có suy nghĩ này trong đầu, bởi vì tình yêu là một thứ gì đó vô cùng xa lạ đối với Michael.

Hiện tại, Thánh nữ thực sự đã đưa cho anh một câu hỏi lạ lùng.

Yêu một ma cà rồng ư? Sao có thể có chuyện đó cơ chứ?

“ Ta sẽ không bao giờ--- “ Michael khựng lại khi thấy khuôn mặt nghiêm túc của Thánh nữ nhìn anh.

Như thể Ngài đã đoán được những gì sâu thẳm trong trái tim anh hơn cả chính anh nữa.

“ Đừng vội vàng khi trả lời câu hỏi về vấn đề tình yêu, tình yêu là một cảm giác thiêng liêng.”

“ Hãy tìm sự thật sâu thẳm trong trái tim cậu, Michael.

Ta không muốn cậu sẽ hối tiếc sau này”

“ Thánh nữ...” Michael cúi thấp đầu, anh cắn môi vì sự mâu thuẫn giằng xé trong trái tim.

Anh không nhận thức được điều đó trước kia, nhưng khi Thánh nữ đưa ra câu hỏi cho anh, anh chậm chạp nhận ra điều đó.

“ Ta không chắc với cảm giác của mình.

Nhưng ...!ta không muốn cậu ấy phải chết.”

“ Thậm chí ngay cả khi cậu đã biết về thân phận thật sự của cậu ấy là một ma cà rồng?”

“....!phải.”

Thánh nữ gật đầu, và nhìn anh đầy trìu mến “ Cậu sẽ thừa nhận điều đó sớm thôi.

Nhưng ta sẽ trả lời câu hỏi của cậu trước, câu trả lời là, không phải những người không có đức tin đều là quỷ dữ, bao gồm cả ma cà rồng.

Chúa đã trao cho ta đôi mắt của quá khứ, ta đã thấy họ bảo vệ loài người, và cũng có kẻ tàn nhẫn gϊếŧ hại con người.

Mặc dù rất hiếm, nhưng vài “người” không chấp nhận số phận trở thành kẻ xấu xa tàn bạo.

Ma cà rồng cũng đã từng là con người, nhưng bị nhiễm, hoặc bị cắn bởi những ma cà rồng khác.”

“ Vài người trong số họ vẫn còn giữ kí ức lúc trước.

Có thể công tước chính là một trong số họ.”

“ Cậu ấy có thể gϊếŧ cậu đêm hôm đó, nhưng cậu ấy đẫ không làm thế.

Thay vào đó, cậu ấy bảo vệ cậu mặc dù biết là sẽ có nguy cơ bị bại lộ thân phận.”

“ Nhưng cậu ấy vẫn là một ma cà rồng, nếu như...!cậu ấy chỉ muốn lừa ta? Có thể cậu ấy chỉ muốn lợi dụng ta vì cái gì đó.” Michael vẫn không buông bỏ sự cảnh giác của anh.

“ Cậu sẽ là Thượng tọa đời kế tiếp, cậu miễn nhiễm với sự thao túng tâm trí của cậu ấy.”

“ Nhưng, nếu...!nếu ta yêu cậu ấy, ta nên làm gì bây giờ chứ? Thánh nữ, ta sẽ không thể nắm giữ ngôi vị Thượng tọa nếu ta yêu một ai, và người đó còn là một người đàn ông.”

Thánh nữ mỉm cười đầy bí ẩn” Chúa biết cái gì là tốt và cái gì không.”

Sau đó, Thánh nữ mở ra quyển sách Thánh của Ngài và bắt đầu đọc một lần nữa.

Đó là tín hiệu rằng ngài không muốn lãng phí thời gian cho một cuộc tranh luận nào nữa.

Michael ngừng lời và chào tạm biệt.

Anh bước vô định quanh nhà thờ lớn, nội tâm anh đang rất mâu thuẫn rối bời.

“ Nếu mình thật sự yêu cậu ấy, mình sẽ không thể trở thành Thượng tọa, nhỉ?”

“ Nhưng....!liệu mình còn mặt mùi nào để trở thành Thượng tọa nữa chứ? Sau khi bàn tay này đã nhuốm đầy máu đỏ...”

***

[Pupa: Ding! Breakmeter tăng lên 80%, Fatemeter 60%.

Chúc mừng kí chủ!]

[ Chờ đã! Cái gì cơ? Tại sao chứ?]

Vân Ngọc vô cùng kinh ngạc.

Cậu đang trên đường trở về xe ngựa.

Cậu đã bận bịu giúp đỡ mọi người trong khu ổ chuột, không hiểu chuyện gì xảy ra với Michael trong nhà thờ lớn.

[ Pupa: không chắc nữa, nhưng cậu gần hoàn thành thế giới này rồi, thật không ngờ đấy!]

[ “Thật không ngờ đấy” là có ý gì hả? Tao là một diễn viên xuất sắc hiểu hôn?]

Vân Ngọc vẫn không thể buông bỏ sự bất bình của mình với thứ hệ thống chết tiệt này.

Cậu cảm thấy rằng hệ thống không mong đợi nhiều từ cậu.

Cậu chắc chắn đủ năng lực cho công việc này! Vân Ngọc dậm chân khi bước vào xe ngựa trở về biệt thự.

[ Pupa: tôi mong đợi ít hơn thế.]

[ Làm ơn mong đợi nhiều hơn giùm cái!]

Vân Ngọc đang bận cãi nhau với hệ thống mà không nhận ra rằng ai đó đang bám theo cậu từ phía sau.

Khi Vân Ngọc về biệt thự, cậu được chào đón bởi một chiếc xe ngựa rất đặc biệt, một cỗ xe màu trắng với một cây thánh giá vàng.

[ Ồ? Đây là cỗ xe của ai?]

[Pupa: Linh mục trưởng.]

Vân Ngọc bước xuống xe ngựa, và bước chân của cậu bị chặn lại bởi người gác cổng.

Linh mục trưởng bước xuống xe ngựa và nhìn công tước với sự khinh miệt rõ ràng.

Ông châm chọc “ Vậy ra đây là ngài công tước không có đức tin dám mê hoặc hoàng tử Michael sao?”

“ Thứ lỗi, nhưng ngài linh mục trưởng đang làm gì ở biệt thự của ta vậy chứ?” Vân Ngọc cất lời, không hề kiêu ngạo cũng chẳng hề khiêm tốn.

Cậu không cúi đầu xuống, bởi vì Vân Ngọc thấy rầng Linh mục trưởng cũng là đồng loại của mình.

[ Wow! Hào quang của ông ta thật sự tối tăm! Tao cảm thấy như tao đã tìm được đồng loại của tao.]

[Pupa: ông ta là con người đấy, nhưng ông ta đã phạm tội lớn hơn bất kỳ con quỷ nào có thể làm.

Hãy cẩn thận].

[Tại sao tao phải cẩn thận? Ông ta là một con quỷ đồng loại giống tao thôi.

Tao nghi ngờ rằng phép thuật thánh thiện của ông ta sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến tao.]

[Pupa: À thì, ông ta kông có phép thuật, không giống Michael.

Nhưng ông ta vẫn có thể gϊếŧ cậu với chiếc cọc bạc.

Đừng mất cảnh giác!]

“ Ta tới đây để coi xem kẻ không có đức tin nào dám mê hoặc tâm trí của hoàng tửa Michael.’ Vị linh mục trưởng nói.

Ông bước từng bước khoan thai tới chỗ Vân Ngọc, bằng cách nào đó, hào quang tăm tối của ông ta bắt đầu cuốn lấy Vân Ngọc.

Vân Ngọc nuốt nước bọt.

Cậu không biết rằng một con người có thể trở thành một con quỷ dữ kinh khủng hơn cả một con quỷ thế này.

“ Tại sao ta lại mê hoặc tâm trí hoàng tử Michael chứ? Ta chỉ đang quan tâm tới chuyện của ta, ngài ấy là một người đến bất ngờ và nói muốn theo tôi cả ngày dài.”

“ Ta bị hâm mới tin cậu”.

Linh mục trưởng châm chọc.” Cậu định giả vờ làm người không có đức tin với trái tim nhân hậu để lừa con trai của ta ư? Cậu vãan còn non và xanh lắm.”

Vân Ngọc im lặng.

(GinGin: cạn cmn lời luôn ấy chứ)

[Hoy Sh*t! Hệ thống, sao ông già này có thể biết được chiêu trò của tao chứ?]

[Pupa: Có lẽ bởi vì ông ta biết rõ về các chiêu trò chứ sao.

Ông ta chắc hẳn đã dùng cùng một chiêu trò để dối lừa người khác.

Ông ta là một con quỷ dữ tàn ác hơn bất cứ con quỷ nào.

]

Linh mục trưởng chế giễu khi ông thấy rằng công tước chỉ giữ im lặng.

Điều ông đoán là hoàn toàn chính xác.

“ Cậu biết đấy, ta là Lonh mục trưởng của Thánh quốc Rianel.

Ta là người nắm quyền thực thụ của vương quốc này, mặc dù cậu được bảo vệ bởi vị quyền thế của cậu, ta sẽ tìm ra mọi cách để có thể gϊếŧ cậu, tên khốn vô đức tin”

“ Nếu ngài Linh mục trưởng lặn lội đến đây chỉ để de dọa ta, xin mời về cho.” Vân Ngọc nói.

Biểu cảm của cậu vô cùng nghiêm túc “ Ta không có ý định sẽ lịch sự với ngài thêm nữa đâu.

Ta biết rõ con người thật của ngài đây đấy.”

Vân Ngọc nâng cằm đầy kiêu hãnh “ Nếu ta là tên khốn vô đức rin, thì ngài đây là một linh mục quỷ dữ.

Bởi vì ta chưa từng thấy vị linh mục nào sẽ gϊếŧ hàng ngàn con người chỉ vì họ từ chối cải đạo cả.

Ta chưa từng thấy một người nào giả tạo đến vậy, đến nỗi sẽ tàn sát những người vô tội dưới cái mác nhân danh Chúa.”

Mặt nạ bình tĩnh của Linh mục trưởng bị đánh nát, ông nguyền rủa Vân Ngọc.

“ Mày cái thứ khốn nạn vô đức tin chết tiệt! Ta sẽ xử tử mày ngay bây giờ nhân danh...”

“ Dừng!”

Cả Vân Ngọc và Linh mục trưởng đều nhìn về nơi phát ra tiéng.

Michael phi vào sân biệt thự với độc một con ngựa.

Anh không mặc chiếc áo choàng trắng như thường lệ của nhà thờ, mà anh mặc bộ áo bào đỏ thiết kế riêng cho Hoàng tử của Thánh quốc Rianel.

Hoàng tử Michael cưỡi ngựa và dừng lại trước mặt họ.

Anh không hề xuống ngựa, mà thay vào đó anh ra lệnh “ Với uy quyền của Hoàng tử Michael Thánh quốc Rianel, ta ra lệnh tất cả

Ngươi giải tán ngay lập tức.”

“ Michael, con dám ra lệnh cho cha của mình như thế ư?” Linh mục trưởng trở nên tức giận.

Michael thực sự thay thế chức vị ở trong nhà thờ bằng uy quyền của một hoàng tử.

Michael không hề nhúc nhích, anh tiếp tục “ Những người chống đối lệnh của ta sẽ đối mặt với ngục giam”

Linh mục trưởng nghiến răng.

Mặc dù ông là người nắm quyền thực sự của Thánh quốc, chống lại lệnh Hoàng tộc chỉ vì vấn đề nhỏ nhoi này thật không đáng.

Ông quay lưng và nói với thuộc hạ “ Quay về nhà thờ lớn ngay lập tức.”

Sau khi xe ngựa của Linh mục trưởng rời đi, Michael xuống ngựa và nắm tay của Vân Ngọc “ Cậu ổn chứ?”

Vân Ngọc vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh “ Sao ngài lại có mặt ở đây ?”

“ Ta...” Michael ngập ngừng.

Anh bám đuôi cỗ xe của Công tước từ phía sau và dừng lại gần cổng khi nhìn thấy xe ngựa của linh mục trưởng.

Anh muốn đối mặt với cậu, nhưng anh vẫn có sự bối rối trong trái tim mình.

Anh muốn xem Vân Ngọc sẽ làm gì khi đối mặt với Linh mục trưởng.

Anh nghĩ rằng Vân Ngọc sẽ phục tùng trước mặt của Linh mục trưởng, nhưng cậu đã mạnh dạn tố cáo ông.

Anh không muốn Vân Ngọc bị tổn hại dù chỉ một sợi tóc, vì vậy anh phải can thiệp.

( GinGin: anh nhà bật mode u mê chữ ê kéo dài.)

“ Nếu Ngài không có gì để nói, xin hãy về đi,”

“ Không, ta có một câu hỏi.

“ Michael nuốt nước bọt.

Anh có chút bối rối khi bắt đầu, và khi linh mục trưởng châm chọc Vân Ngọc với câu hỏi của ông ta, anh không thể ngăn cản nổi những bất bình dâng trào trong trái tim.

( GinGin: đúng kiểu anh mày còn ở đây mà ai dám bắt nạt vợ anh=)))

Michael vô thức siết chặt bàn tay Vân Ngọc.

“ Có phải rằng, rằng cậu dã giúp mọi người chỉ để lừa dối ta?".