Xuyên Thành Cha Của Nam Chủ

Chương 8: Chương 8

Trong tòa nhà Bách Việt, có các trung tâm mua sắm ở ba tầng dưới cùng, các khu văn phòng ở trên cùng.

Tu Đình Vân vốn định muốn đi thẳng vào phòng giám sát, nhưng chợt nhớ ra đây là thời đại tinh tế, các hệ thống giám sát đều kết nối trực tiếp với hệ thống AI, muốn vào yêu cầu phải có quyền hạn.

Hắn không thể lấy được cái này.

Vì vậy, hắn đến tìm người máy lễ tân ở tầng một trước, truyền một bản đồ hướng dẫn, bản đồ hiện lên cho thấy những người buôn bán của toàn bộ tòa nhà.

Đột nhiên, hắn nhìn thấy một logo công ty có chút quen thuộc.

Hắn ngay lập tức vội chạy ra ngoài, tìm thấy một màn hình đang phát quảng cáo, một số điểm nóng tin tức sẽ được chèn vào đó.

Thực ra, Tu Đình Vân đã phát hiện ra những màn hình quảng cáo này trước đó, chúng luôn phát đi phát lại những tin tức, nhưng lúc đó hắn không hiểu ý nghĩa của nó.

Sau vài phút chờ đợi trước màn hình phát lại, cuối cùng một ảnh chụp màn hình các bình luận trên Mộng võng cũng xuất hiện.

Tu Đình Vân nhấc đầu não lên chụp ảnh.

Có một bình luận nóng ở cuối ảnh:

Nếu chúng ta thỏa hiệp với yêu cầu của tộc Ha Mạc, chúng ta sẽ không chỉ không có được bình yên, chỉ biết bị tộc của bọn họ được một tấc lại muốn tiến một thước liên tục uy hiếp.

Chúng ta phải cứng rắn, đem tộc Ha Mạc đưa về sao Ha Mạc, chứ không phải ở lại sao Bách Khê.

Đến từ Mỹ Ngạn, Tưởng Bình Đông.

Nhìn logo Mỹ Ngạn trên tay, Tu Đình Vân dùng kinh nghiệm kiếp trước để phỏng đoán đại khái cốt truyện.

Đầu tiên, hắn đến trung tâm mua sắm để mua một vài quả cầu camera phổ biến trong thời đại tinh tế, sau đó lập tức lẻn vào khu vực văn phòng ở tầng sáu, giấu camera ở một số cửa ra vào.

Sau đó, hắn ẩn nấp trong nhà vệ sinh trên tầng sáu.

Ba mươi phút đã trôi qua kể từ khi bắt đầu khảo hạch, căn cứ theo kinh nghiệm học tập trong vài tháng qua, khoảng thời gian trống dành cho giai đoạn đầu này là để học sinh hiểu được thêm về bối cảnh giả lập, thông thường yêu cầu cần phải quan sát xung quanh để biết thêm thông tin.

Tuy nhiên, Tu Đình Vân trực tiếp tính toán hướng đi của cốt truyện bằng đầu óc của mình, vì vậy hắn có đủ thời gian để giải quyết sự kiện chính diễn ra tiếp theo.

Tu Đình Vân trong phòng vệ sinh đang cẩn thận kiểm tra những khẩu súng mà hắn được trang bị, máy giám sát số 1 cho thấy ba người đàn ông đeo mặt nạ đang xông vào, hai người cũng xuất hiện trên máy giám sát số 2, bọn họ cầm súng, đem đám đông đến văn phòng của giám đốc.

Tu Đình Vân cẩn thận điều chỉnh góc của camera đến gần nhất, đối diện với cửa văn phòng, chỉ nhìn thấy một tên xã hội đen đang đứng ở cửa, chĩa súng vào những người trong phòng.

Hai người còn lại đang nghịch cái gì vậy?

Tu Đình Vân phóng to hình ảnh, đó là một bình thuốc khí sương mù và một quả cầu camera.

Hắn đã nâng cao hiệu quả thu âm lên, nhưng đáng tiếc, đối phương dường như đã mở trường che chắn, để đối phó với việc AI bên ngoài xâm nhập vào hiện trường.

Mặc dù Tu Đình Vân đang ở trong trường che chắn, nhưng nó vẫn ảnh hưởng đến hiệu quả thu âm.

Chỉ có thể phán đoán qua hình ảnh, thấy được thủ phạm trước camera khá phấn khích, tay cầm khí sương mù tinh thần tăng vọt mà phát biểu.

Tu Đình Vân quyết định tìm ra tên gián điệp A trước, rồi mới giải quyết mấy tên cướp.

Hắn nhìn xuống từ cửa sổ trong phòng vệ sinh, bên ngoài đã kéo dải băng cảnh báo.

Một số lượng lớn quân đội và cảnh sát đã tới, hẳn là rất nhanh sẽ đi lên để điều tra máy móc, khi đó trường che chắn này sẽ trở nên vô dụng.

Nghĩ, hắn mở ra Mộng võng, tìm ra nơi phát sóng trực tiếp của bọn cướp.

Một trăm năm trước, sao Ha Mạc và người dân sao Bách Khê đã xảy ra chiến tranh, đánh đến không thể tách rời.

Sau đó, một chuyện không ngờ xảy ra, sao Bách Khê đã thả xuống số lượng lớn thuốc khiến cho tinh thần bạo động, dẫn tới rất nhiều tinh thần lực của AO sao Ha Mạc suy sụp.

Hành vi này vẫn luôn bị lên án suốt thời gian qua, sao Bách Khê phải bồi thường cho sao Ha Mạc số tài vật khổng lồ do tình thế họ gây ra.

Tuy nhiên, do ảnh hưởng nghiêm trọng của thuốc khí sương mù ở một số khu vực, môi trường đã trở nên không thích hợp để sinh sống, cho nên người của sao Ha Mạc cho rằng những người chịu ảnh hưởng nghiêm trọng phải di chuyển đến sao Bách Khê, để sao Bách Khê phụ trách, nhưng sao Bách Khê lại cho rằng số bồi thường khổng lồ lúc trước đã kết thúc, không tiếp phụ trách thêm nữa.

Mâu thuẫn giữa hai bên liền kết xuống.

Nhìn đám côn đồ Ha Mạc đang kích động trên màn hình, Tu Đình Vân gõ gõ ngón tay, những người này làm ra động tĩnh lớn như vậy, bọn họ hẳn là không định sống, nhưng tên gián điệp không thể chết cùng bọn họ, cho nên gián điệp A khẳng định sẽ chừa lại đường lui cho mình.

Quan sát cẩn thận một vòng, Tu Đình Vân xác nhận tên gián điệp A hẳn là một trong hai người bảo vệ lối ra.

Vì vậy, hắn lấy mặt nạ oxy khẩn cấp từ cơ sở chữa cháy ra đeo vào, sau đó mở trần nhà, ném chiếc khăn đang cháy dày đặc khói vào thông đạo cảm ứng phòng cháy, ngay lập tức trên tầng sáu trời đổ mưa to...!

Mấy tên cướp cũng sửng sốt, nổi giận mắng: "Tên ngốc nào hút thuốc ở đây?"

Cảm tạ sự buồn chán trước đó của Tu Đình Vân, hắn đã vô tình phát hiện ra vấn đề của hệ thống phòng cháy tinh tế, ngoài việc phun nước, hệ thống phòng cháy tinh tế còn trao đổi không khí, tức là trao đổi không khí và đưa khí trơ vào để dập tắt ngọn lửa.

Vì vậy, tất cả các phương tiện chữa cháy sẽ được trang bị mặt nạ cấp oxy tạm thời.

Trước mắt mấy tên cướp còn chưa biết được, ngọn lửa sẽ tan đi chỉ trong vài phút, vì vậy hệ thống chữa cháy cũng sẽ tắt trong vài phút, cho dù không được trang bị mặt nạ dưỡng khí cũng sẽ không bị ngạt thở.

Tu Đình Vân nhân cơ hội này đi ra khỏi phòng vệ sinh, ở trong góc đợi hung thủ đến lấy mặt nạ, sau đó lập tức nắm cằm đánh ngã đối phương, dùng dây trong nhà vệ sinh trói lại, cởi bỏ áo khoác của đối phương, cột đối phương vào thanh kim loại trong phòng tạp vật.

Cuối cùng, lợi dụng vài phút này để thay quần áo của tên cướp, lập tức lao đến hai tên ở lối ra, đánh lén hai tên cướp đang canh cổng.

Trong quá trình này, Tu Đình Vân đã gỡ bỏ tất cả máy dùng để đối thoại của bọn họ, sau đó đeo mặt nạ, cố ý hạ giọng, phụ họa nói vẫn còn đang đợi hai người ở cửa văn phòng.

Hai tên đang chờ ở bên kia cũng không cảm thấy có điều gì bất ổn, rốt cuộc âm thanh khi đeo mặt nạ dưỡng khí sẽ thay đổi, cùng với tiếng mưa bắn tung tóe, tạo nên một tình cảnh hoàn hảo cho Tu Đình Vân.

Ở phía bên kia, một số giáo viên đã bị khiếp sợ trước hành động phi thường của Tu Đình Vân, theo diễn biến bình thường, mấy tên cướp sẽ bắt một hai con tin, cho họ dùng thuốc khí sương mù, sau đó khiến các con tin tinh thần bị bạo động trước khi phát sóng trực tiếp.

Nhưng tốc độ của Tu Đình Vân quá nhanh, khiến toàn bộ cốt truyện phải kết thúc trước khi nó kịp bắt đầu.

Hiệu trưởng vỗ tay khen ngợi: "Nhân tài!"

Trong trình giả lập, Tu Đình Vân trên đỉnh đầu mưa to mang theo súng ống nghênh ngang đi đến văn phòng, tên cầm đầu còn đang ở trước màn hình phát sóng trực tiếp diễn thuyết, cùng với tên cướp cầm súng trông coi hô: "Kéo cái tên Tưởng Bình Đông đi ra đây, để những người đạo đức giả của sao Bách Khê nhìn xem, kết cục của bạo động tinh thần."

Tu Đình Vân khẽ cau mày, bước nhanh về phía trước, thời điểm đi qua đưa mặt nạ, hắn ra tay bắn chết tên cướp trông coi.

Nơi này không có thời gian để cho ngươi sống sót.

Tên cầm đầu bên kia lập tức nhận ra có gì đó không ổn, nghiên người chuẩn bị lấy súng, nhưng tiếc là hắn không nhanh bằng Tu Đình Vân, bị Tu Đình Vân đang cầm súng bắn trúng, ngã xuống đất.

Sau khi xác nhận mấy tên cướp không thể di chuyển, Tu Đình Vân nắm lấy quả cầu lơ lửng vẫn đang phát sóng trực tiếp, nói: "Tất cả thủ phạm đều bị khống chế, lập tức tiến vào bắt giữ!"

Vừa dứt lời, hoàn cảnh xung quanh ngừng lại, sau đó một pop-up đầy màu sắc hiện lên: Xin chúc mừng! Bạn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Còn rất ác thú vị!

Tu Đình Vân trong giả lập híp híp mắt, thoát ra khỏi bóng tối.

Giáo viên giám sát rất ngạc nhiên khi thấy đèn kết thúc đã sáng, đến gần để tháo thiết bị giúp hắn, hướng dẫn hắn vào khu vực nghỉ ngơi khép kín bên ngoài phòng thi, bởi vì nguyên tắc bảo mật khảo đề, chỉ có thể chờ nhóm thí sinh sau đều tiến vào, mới có thể cho phép nhóm thí sinh trước rời đi, Tu Đình Vân là nhóm đầu tiên, phía sau còn có một đám người.

Lúc này, Tu lão đại rất thích ý, độc hưởng cả một khu nghỉ ngơi, còn có đủ loại kiểu dáng điểm tâm nước trà, nằm ở trên ghế mát xa hưởng thụ nhân sinh.

Sau khi nhàn nhã ăn xong ba miếng bánh mì, giáo viên lớp của hắn mang theo một giáo viên lớn tuổi khác đi về phía mình.

Tu Đình Vân đứng dậy, "Gì giáo, sao người lại tới đây?"

Gì giáo dùng ánh mắt tán dương nhìn về phía Tu Đình Vân, không giấu nổi niềm tự hào, "Đình Vân, vị này chính là Liên giáo sư!"

Tu Đình Vân quay lại chào đối phương.

Liên giáo sư vẫy vẫy tay, lôi kéo Tu Đình Vân ngồi lên ghế nghỉ chân, "Cậu có biết điểm khảo hạch mô phỏng chiến đấu cá nhân của cậu là bao nhiêu không?"

Tu Đình Vân đánh giá một chút, con tin không có chết, ba tên bắt cóc sống sót, một tên bị thương nghiêm trọng, một tên thủ vệ cầm súng bị hắn bắn trúng ngay trái tim, còn tên cầm đầu đã tránh khỏi được khu vực chí mạng, hẳn là có thể cứu.

Điểm thấp nhất cũng là 80, "Tám mươi."

Liên giáo sư cũng ngã lưng dựa vào ghế, "Cậu đã giết một tên trong bọn bắt cóc, sao cậu có thể chắc chắn đó không phải là tên gián điệp A."

Tu Đình Vân hiểu ra, có vẻ như biểu hiện lần này của hắn quá xuất sắc, đã thu hút sự chú ý của lãnh đạo Học viện quân sự.

"Đầu tiên, vụ án bắt cóc này là mâu thuẫn giữa Ha Mạc và sao Bách Khê, gián điệp trà trộn vào tất nhiên là để làm mâu thuẫn giữa hai bên càng thêm nghiêm trọng.

Bọn cướp của Ha Mạc có đông tĩnh lớn như vậy, lại còn phát sóng trực tiếp diễn thuyết, dẫn đến tòa nhà bị bao vây, mọc cánh cũng khó thoát, khẳng định là quyết tâm muốn chết.

Hơn nữa, họ đã chuẩn bị một lượng lớn thuốc khí sương mù, hẳn là chuẩn bị cuối cùng mở tất cả ra, để những người sao Bách Khê trước khi phát sóng trực tiếp có thể nhìn thấy hiện trường địa ngục sau vụ lạm dụng thuốc khí sương mù, nhưng gián điệp A thì không, hắn ta không cần phải chết vì lợi ích của Ha Mạc, vì vậy ba người canh giữ ở trước màn hình chắc chắn không phải, họ đang ở trung tâm của thuốc khí sương mù, không có chỗ nào để trốn thoát."

"Cho nên, cậu cũng không phân biệt được ai là gián điệp A trong hai người còn lại?" Liên giáo sư có ý tứ mà dò hỏi.

Tu Đình Vân gật đầu, "Thực sự cũng không có bằng chứng thực tế để xác định, nhưng em đoán đó là tên số 2?"

"Vì cái gì?"

Tu Đình Vân mỉm cười, "Bởi vì thời điểm trói chặt hắn ta, phát hiện trên người hắn ta giấu một bình thuốc" Hắn suy đoán đó có thể là thuốc duy trì tinh thần để phòng ngừa việc vô tình hít phải thuốc khí sương mù, khiến cho tinh thần bạo động.

Cả hai vị đều cười, Liên giáo sư nhịn không được mà chụp vai hắn, "Cậu đúng là nhân tài!"

Gì giáo cười nói: "Vậy thì làm thế nào mà cậu nghĩ bọn bắt cóc sẽ đến tòa nhà Bách Việt."

Dựa theo quy trình bình thường, chờ sau khi vụ án bắt cóc phát sinh, học sinh mới lẻn vào trong hành sự, kết quả Tu Đình Vân trước khi vụ bắt cóc xảy ra đã canh giữ ở phòng vệ sinh lầu sáu, mỗi cái cửa ra vào đều trang bị camera theo dõi.

"Nguyên nhân rất đơn giản.

Nếu bọn bắt cóc cần tiền, trung tâm thương mại không phải là lựa chọn tốt."

"Không phải nói là trang sức ở trung tâm thương mại rất đắt tiền sao?" Liên giáo sư trêu chọc nói.

Tu Đình Vân lắc đầu, "Nếu là vì tiền, thì có một sơ hở chí mạng, tại sao gián điệp A lại lẻn vào nhóm cướp trang sức, chủ nhân của bọn họ không trả tiền sao? Để cho gián điệp tự lực cánh sinh?".