(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 46: Lời khuyên

Ivor sau khi ôm từ biệt mọi người trong nhà thì quay lưng ra ngoài, tiến về phía xe quân đội. Aquarius không nhịn được chạy đến ôm ông thêm lần nữa. Anh nghẹn ngào. "Ba ba."

Ivor nhìn con trai đã lớn xác, nhưng vẫn lo lắng cho ông nhiều như vậy thì vui lắm. Mới ngày nào Aquarius còn mặc tã, nằm gọn trong vòng tay ông khóc oa oa. Giờ đã trở thành một Alpha cường đại, còn có người yêu rồi. Thời gian trôi qua thật nhanh! Ivor mới nhận ra mình đã già. Ông ghé đầu vào vai Aquarius, con trai dù đã cúi xuống, Ivor vẫn phải kiễng chân lên, tay còn ôm không hết lưng anh. "Không sao đâu. Hãy chăm sóc cho cha và người yêu con. Ba ba yêu con."

Aquarius thật muốn khóc. Bình thường Ivor luôn mạnh miệng, còn hay chọc tức anh, nhưng những lúc thế này, tình cha con mới thật sự được bộc lộ rõ ràng nhất. Đối với Ivor, Aquarius luôn là đứa con bảo bối ông yêu thương hết mực. Darryl nhìn hai ba con lưu luyến không rời, tiến đến ôm cả hai. Một nhà ba người mới hội ngộ không lâu đã phải chia tay, tình cảnh này khiến ai nhìn thấy cũng phải xót xa.

Aries đứng một bên không kìm được nước mắt. Cậu thực sự rất nhớ cha mẹ mình! Chỉ vì có năng lực đặc biệt, mà bao gia đình tan vỡ. Aries không oán hận siêu năng, đó là món quà chúa ban tặng cho các dị nhân, để họ có thể làm những việc có ích cho xã hội, chứ không phải thành vũ khí chiến tranh. Donald III sợ các dị nhân uy hϊếp địa vị của ông ta, sợ có một ngày họ tạo phản. Nhưng Donal III nào có hiểu, nếu ông ta không động chạm đến các dị nhân, thì họ cũng chẳng muốn sử dụng năng lực cho chiến tranh phi nghĩa. Các dị nhân cũng là con người, biết vui, biết buồn, họ chỉ muốn có một cuộc sống bình thường như bao người khác mà thôi.

Xe quân đội dần khuất, Aquarius vẫn lưu luyến nhìn theo. Ivor nói anh không cần lo lắng. Làm sao không lo lắng đây? Ai biết Donal III sẽ làm gì Ivor? Ông không bị tẩy não dù là dị nhân loại S, nhưng vẫn phải giám sát nhất cử nhất động, chỉ cần có hành động bất thường là sẽ bị đem đi. Những năm này, Ivor rất thận trọng, chỉ quanh quẩn bên cạnh Darryl, sống cuộc sống của đôi chồng chồng ngọt ngào. Việc ở phòng nghiên cứu khoa học, Ivor cũng nghỉ, dùng hết thời gian cho gia đình. Thậm chí, vì sợ Aquarius bị mình liên lụy, nên ông nhất quyết đuổi anh dọn ra ở riêng, sống cách xa hai cha. Lúc Aquarius phải kiểm tra năng lực, Ivor còn lớn gan thay đổi kết quả từ loại S thành không có năng lực. Dặn anh nếu thực sự không cần thiết thì đừng nên dùng năng lực trước mặt người khác. Nghe lời ba ba nên đến giờ Aquarius vẫn an toàn.

Chuyện lần này chắc chắn liên quan đến thứ vũ khí bí mật kia, năng lực của Ivor có ích cho việc hoàn thành nó. Donald III thật hèn hạ, lấy dị nhân đối phó dị nhân. Sớm muộn cũng phải bắt ông ta trả giá!

Aries cầm tay Aquarius. "Chúng ta cần phải nhanh hơn thì mới có thể cứu bác Ivor."

"Ừ."

Aquarius xoa đầu Aries. Darryl nói với anh. "Ba ba con đoán trước được chuyện này. Ông ấy đã chuẩn bị sẵn một phần tài liệu mật. Cha không hiểu mấy cái đó, nên chỉ có thể đưa cho con thôi."

Aquarius gật đầu. "Con sẽ cố gắng đem ba ba trở về."

Libra từ lúc Sagittarius rời đi thì cứ nhốt mình trong phòng như người bị tự kỉ. Các dị nhân đều rất lo lắng. Paul cúi đầu xin lỗi Selena. "Vì Thunder nên Hypnosis mới như vậy. Bọn tôi thực sự cảm thấy áy náy."

Selena xua xua tay. "Không không. Chuyện này không phải tại mọi người. Tình yêu mà, đôi khi phải chịu đựng nhiều biến cố. Cái này cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn."

Paul nhìn Saint thở dài, cả hai đan tay vào nhau, đều không biết nói gì hơn. Selena nhìn đã biết họ là một đôi. Hai Alpha cũng phải chịu nhiều điều tiếng dư luận. Cô cảm thấy họ thật nghị lực. Nếu Libra có thể vượt qua được rào cản tâm lý, nhận ra rằng tình cảm không phân biệt cấp bậc xã hội, xuất phát nguyên thủy nhất là những điều tốt đẹp dành cho nhau thì cuộc sống sẽ bớt áp lực hơn. Selena nói với Paul. "Tôi sẽ khuyên bảo em ấy. Mọi người đừng quá lo lắng, cũng đừng cảm thấy có lỗi. Tuy Thunder là vương tử, nhưng cậu ấy đã sẵn sàng sát cánh bên chúng ta. Chứng tỏ điều chúng ta luôn theo đuổi là chuyện đúng đắn. Tôi thực sự ngưỡng mộ cậu ấy."

"Cô có cái nhìn sâu rộng. Thật nể phục."

Selena mỉm cười. "Không dám nhận. Tôi chỉ là nhiều tuổi hơn các dị nhân khác một chút. Sống lâu hơn, nhìn cuộc sống cũng khác hơn. Mọi chuyện đều có nguyên do của nó. Chúng ta không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài."

"Vậy nhờ cô nói chuyện với Hypnosis."

Selena gật đầu. Saint và Paul rời đi. Cô suy nghĩ một chút, sau đó bước vào trong phòng. Libra ngồi co ro một góc, ánh mắt đăm chiêu, nhưng không có tiêu cự. Khuôn mặt cũng không có thần sắc. Selena ngồi xuống bên cạnh cậu.

"Thất vọng sao?"

Libra không trả lời, chỉ chôn mặt vào cánh tay. Selena vuốt tóc cậu, như người chị quan tâm đến em trai nhỏ. "Tình yêu là vậy. Vui vẻ, hạnh phúc hay buồn bã, khổ đau đều do hoàn cảnh. Nhưng bản thân có thể vượt qua, chỉ cần cả hai có ý chí, thì sẽ êm đẹp. Giống như cuộc chiến này của chúng ta, dù rất khó khăn, nhưng vẫn phải cố gắng. Vì tự do của bản thân và của các thế hệ sau này."

Libra ngẩng lên, mắt đã đỏ hoe, ướt nhoè. Cậu sụt sùi. "Quân đội hoàng tộc đã gϊếŧ gia đình em. Em không thể tha thứ cho anh ấy."

Selena ôm lấy Libra, vỗ vỗ lưng cậu an ủi. "Em đừng đánh đồng tất cả. Người bình thường có người tốt kẻ xấu, hoàng tộc cũng vậy thôi. Nỗi sợ thì ai cũng có, cách em vượt qua mới là quan trọng. Nếu em còn yêu thì chẳng tội gì không cố gắng cả."

"Nhưng..."

Libra quệt nước mắt. "Là em theo đuổi anh ấy trước. Em...không biết, anh ấy đối với em có bao nhiêu thật lòng? Anh ấy ngoài mặt luôn tỏ ra dịu dàng, chiều chuộng em... Em...em thực sự không thể quên được tình cảm này. Em không biết phải làm gì bây giờ?"

Nhìn Libra khóc đến thương tâm, Selena cũng cảm thấy nhói lòng. "Em cứ từ từ suy nghĩ, không phải vội vàng. Hãy lắng nghe xem con tim muốn gì? Chị chỉ có thể cho em lời khuyên thôi. Còn quyết định là ở em. Em có thể quên đi Thunder và sống một cuộc sống bình thường như trước khi hai người gặp nhau hoặc đấu tranh hết mình vì tình yêu này. Nếu em không biết Thunder nghĩ gì về em, hãy trực tiếp đến hỏi. Khi có câu trả lời, quyết định cũng không muộn."

"Vâng."

Libra gật đầu, Selena lấy khăn tay, giúp cậu lau nước mắt. "Đừng khóc nữa. Mắt đỏ cả lên rồi."

Selena thầm thở dài trong lòng, bản thân cô đã gần 30 chứ ít gì, mà chưa có một mảnh tình vắt vai. Giờ cô lại ngồi đây an ủi một Omega đang thất tình. Nói thật, Selena cũng chỉ khuyên theo cảm quan, chứ cô có biết yêu là gì đâu?

Taurus mua cả đống đồ ăn vặt vừa xem ti vi vừa ăn, đã hơn 10 giờ tối Capricorn vẫn chưa về. Không biết có phải do mang thai hay không? Cậu ăn nhiều hơn, còn hay buồn ngủ. Miệng ngáp liên hồi, mắt díu cả vào, nhưng vẫn cố gắng đợi anh. Lúc được cứu thoát, ngửi thấy pheromone của Capricorn, Taurus nghênh ngang không sợ trời không sợ đất, cậu cảm thấy tự tin hơn, giống như được là chính mình. Vậy mà anh mới đi có tí, Taurrus đã thấy lo lắng, còn có chút nhớ. Dù Alpha và Omega có thể đánh dấu lẫn nhau, tưởng chừng bình đẳng mà hoá ra không phải. Omega vẫn phụ thuộc vào Alpha, như lúc này, Taurus mang trong mình giọt máu của Capricorn, chỉ muốn anh ở bên mình 24/24, rời xa một chút thôi cũng cảm thấy bứt rứt khó chịu.

Capricorn phải quay lại hoàng cung hoàn thành công việc hôm nay, anh cũng đến gặp Donald III để hỏi rõ chuyện lần này. Hoá ra ông ta đã xét duyệt đơn kiến nghị của chỉ huy dị nhân quân đội, Santos Glenda. Đồng ý để các dị nhân khác tới giúp sức, tiện thể lấy mẫu gen dị năng của từng người. Chỉ còn vài tháng nữa thôi vũ khí bí mật hoàn thành. Capricorn phải tìm được cách giải quyết. Tránh để mọi chuyện đi quá xa.

Bước vào cửa với tâm trạng không tốt lắm, nhưng Capricorn vẫn cố giấu đi, anh không muốn Taurus bị ảnh hưởng bởi cảm xúc tiêu cực. Pheromone Alpha không ổn định sẽ khiến Omega cảm thấy không an toàn. Taurus đang mang thai, Capricorn muốn cậu được thoải mái nhất có thể, không cần lo nghĩ gì. Nhưng Capricorn nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi. Đó là nếu Taurus ngoan ngoãn nghe lời Alpha như các Omega khác? Người yêu cứng đầu cứng cổ, còn có một chút...nổi loạn, thật chất Taurus sẽ không chịu nghe anh khuyên bảo.

Điển hình là việc Capricorn trở về và thấy đống đồ ăn vặt chất đống trên bàn. Toàn là gà rán, bim bim, khoai tây chiên, bánh quy, bánh kem...không có một thứ gì gọi là đồ ăn dinh dưỡng. Anh thở dài treo áo khoác lên giá, tiến đến ôm cậu. Bạc hà dịu nhẹ làm Taurus cảm thấy dễ chịu. Cậu ôm cánh tay Capricorn, rúc mặt vào hít hà mùi của anh. Capricorn ánh mắt ôn nhu. "Em ăn tối như này sao? Quả nhiên là chẳng bao giờ chịu nghe anh nói."

"Nhưng em thèm!"

Taurus nhăn nhó, còn bặm môi trông rất quạo nhìn Capricorn. Anh lắc đầu, cọ cọ vào mái tóc ngắn mượt mà thơm hương dưa lưới ngọt ngào. "Anh biết. Nhưng hiện tại em cần phải có đủ chất dinh dưỡng để nuôi con. Anh cũng không muốn thấy em gầy. Nhìn tay em này, so với lúc trước đã ít thịt đi rồi. Anh rất đau lòng."

Nhìn ánh mắt thương tiếc của Capricorn, Taurus hơi chột dạ. Anh vẫn luôn lo lắng cho cậu từng li từng tí, chẳng lẽ cậu vô tâm quá rồi sao? Taurus cắn cắn môi, tự động nép mình vào lòng Capricorn, gương mặt hối lỗi. "Em...xin lỗi."

"Không sao. Sau này chú ý thân thể nhiều chút là được. Anh yêu em."

Capricorn hôn lên tóc Taurus, cậu rất thích được dỗ ngọt, vòng tay qua ôm anh, ngáp dài một cái. "Em buồn ngủ."

"Ngủ đi. Anh đưa em về phòng."

"Ưʍ..."

Ở chung hơn một năm nay, Capricorn đã nắm được điểm yếu của Taurus. Cậu ăn mềm không ăn cứng. Nếu cứ gây sức ép, Taurus sẽ càng bùng nổ ghê hơn, nhưng nếu nhún nhường, để cậu tự nhận ra cái sai của mình sẽ lại trở thành mèo con ngay.

(au: có ai thấy mình giống tính Taurus không nà :3? Vẫn 75 vote nha các tình yêu ❤️!)