Đang tính hỏi tiếp để biết xem cuộc sống viết vời văn học của bạn mình có như mình vẫn nghĩ hay không. Nhưng chưa kịp mở lời thì bên ngoài đám bạn đã ùa vào lều. Hình như hoạt động trò chơi tập thể đã kết thúc vài giây trước. Kim Ngưu nhìn đồng hồ, đã gần 12 giờ trưa, chính xác là 11 giờ kém 15 phút. Kết thúc cũng phải, giờ là thời gian để người ta nghỉ ngơi, ăn uống và ngủ trưa. Chiều mới tiếp tục cuộc hành trình ăn chơi cho hết ngày hết tháng. Bạn bè quay quần bên nhau, bày đồ ăn lên tấm bạc xanh biết. Nếu như là hồi đó thì nam ngồi theo nam, nữ ngồi cùng nữ, nhưng giờ bạn bè chúng nó lớn hết rồi. Đứa thì có tình ý với nhau đứa thì chẳng biết ngại cứ thế ngồi tự do. Nam nữ kệ nam nữ, ngồi với nhau ăn cho hết cái buổi trưa đang nắng gắt rồi đi ngủ. Thiên Bình ngồi kế Kim Ngưu và một bạn nữ khác. Buổi trưa hôm nay có thịt nướng, lẩu Thái, cơm cuộn cùng vài món ăn vặt như bánh tráng trộn, xoài lắc, cơm cháy. Đặt biệt không thể thiếu chính là trái cây. Bọn con gái mua nhiều trái cây làm cho cả đám con trai ngao ngán. Lớp phó học tập chán nản. - Chúng mày cứ mua cho lắm vào. Ăn không được bao nhiêu, còn lại chúng tao lại hốt hết. Tổ trưởng tổ 1 liếc mắt. - Có ý kiến gì à. Tụi tao bồi bổ cho đám con trai chúng mày thế thôi chứ. Cả đám thanh niên trai tráng đành ngậm miệng. Trưa đến, bọn chúng chui vô lều ngủ hết. Mà lều chọng gì đâu. Thật ra chỉ là một cái tấm bạc lớn căn lên cho bớt nắng. Ở dưới trải một tấm bạc khác để nằm. Nam nữ nằm chung. Đương nhiên chỉ là ngủ thôi chứ làm chẳng làm gì cả. Ban đầu cũng nằm theo giới tính. Được khoảng tầm mươi phút mấy đứa nhiều chuyện với lâu ngày không gặp lại mon men đến gần nhau nằm cạnh. Thầy chủ nhiệm cũng bất lực trước cái cảnh này. Không biết đẩy đưa thế nào mà Thiên Bình lại nằm kế Kim Ngưu. Đôi nam nữ cũng chẳng biết, quay mặt lại đã thấy đối phương nằm cạnh bênh. Thiên Bình để cái ba lo chắn chính giữa cho bớt ngại. Trưa nắng quá làm cho mọi người chẳng ai ngủ nỗi. Ngoài trời thì làm gì có quạt điện mà xài. Thiên Bình lôi ra một cái quạt nan màu xanh lá nằm quạt điên cuồng. Kim Ngưu thì nằm lướt điện thoại. Hôm nay đi picnic mà quên đăng thông báo nghỉ live game trên youtube và cả facebook Giờ fan nó đang réo gọi ầm cả lên. Sau khi đăng thông báo nghỉ làm vào hôm nay, cậu lại lướt lên youtube và trang cá nhân của Độ Tư. Quay sang chìa cho Thiên Bình xem, hỏi. - Có phải Độ Tư này không?Thiên Bình gật đầu. Kim Ngưu vui vẻ. Không ngờ nhà văn truyện ma online cậu hâm mộ lại là một người cực kì quen thuộc, một người ngày đêm cậu mong muốn gặp lại mà lại chẳng có cơ hội mở lời hẹn gặp. Kim Ngưu thủ thỉ. - Tui là fan cứng của bà á.
Thiên Bình nghe thế thì bất ngờ, ngước mặt lên nhìn bạn. Trong phút chóc mắt chạm mắt, hai khuôn mặt gần kề nhau. Luồn hương nam tính của đối phương nhẹ nhàng phả vào khuôn mặt tròn xoe của cô khiến cô đỏ cả mặt, gục xuống. - Ông cũng nghe truyện tui viết à. Kim Ngưu gật đầu. Nhưng lại cảm thấy có chút có lỗi, giọng văn Thiên Bình thế. Ngày nào Ngưu ca cũng nghe thế mà cậu lại chẳng nhận ra được. Kim Ngưu đưa tay vén tóc trên khuôn mặt đáng yêu của bạn. Thiên Bình sượng sùng, quay lưng ra chổ khác. Miện thầm thì nhỏ nhẹ. - Trưa rồi, mau ngủ đi.