- Zodiac tổ chức cho học viên kể cả lớp ta ... - Dừng lại chút nhấn mạnh ý ''kể cả lớp ta'', Ma Kết nhìn mấy loại biểu cảm ngạc nhiên, nhíu mi phiền phức, không quan tâm thì lại tiếp tục - Các học viên sẽ tham gia một hoạt động nhằm thu gom rub làm từ thiện và đóng góp cho trường. Chỉ tiêu là 1000 rub. Nếu không đạt sẽ bị phạt.
Đồng loạt trao ánh mắt cho nhau, ai cũng đoán được là đang muốn nhắm đến lớp 12A12 này mà.- Trước khi hoạt động diễn ra sẽ có giao lưu văn nghệ, thể thao.- Cái này là tặng giải cho tôi đấy - Nhân Mã vỗ ngực tự tin. Trước giờ các hoạt động ở trường đều kiếm cớ này nọ không cho lớp 12A12 tham gia, lần này là ngoại lệ là có ý gì? Tuy vậy là vẫn lạc quan như Nhân Mã đây.- Và 1 tuần nữa diễn ra, chịu trách nhiệm lớp ta là cô Băng Ngọc.-.........- 1 màn yên lặng. Đây là cô giáo duy nhất chịu đựng được chúng nó từ trước đến giờ. Tất nhiên tính cách bá đạo khỏi nói.Lần đầu dạy....- Tôi tên Băng Ngọc - nghĩa là Ngọc thanh khiết như Băng.- Tại sao không phải là hàng nhái, chỉ là Băng giống Ngọc?- Thiên Bình nêu ý kiến .- Tại vì cô thích - Ai đó tự tin.Cô dạy thực hành phép thuật, tính tình dở dở ương ương lại còn rất trẻ con. Lớp 12A12 chọn cách lơ đi, không thèm quan tâm đến để đối phó với loại này cơ mà vẫn bị làm phiền đến phát điên. Chỉ có điều cô Băng Ngọc dạy rất hay, lại nghe nói tự xin đi dạy lớp này nên bọn nó có chút quý cô. Chỉ là có chút, phần nhiều là mong ai đó nói ít bớt, thà nghe Kim Ngưu tự sướng còn đỡ hơn nghe ai đó tự kỉ.... - Phản đối. - Một giọng nói dõng dạc từ Bạch Dương vừa mới tỉnh lại, chỉ nghe ba từ "cô Băng Ngọc" thôi đã là điềm xấu rồi.- Phản đối vô hiệu, này nhìn gì, đừng manh động, cô ấy xin chủ nhiệm, có gì thì nói với cô ấy.Đối mặt với bốn mươi ánh mắt sát thủ từ phía dưới, Ma Kết tưởng như sắp bị hội đồng đến nơi rồi, tất nhiên cậu không ngu gì ở lại liền chuồn về chỗ. Bây giờ là tiết tự quản, tiết sau là tiết của cô Băng Ngọc rồi, muốn gì nói với chính chủ ấy. Nói với cậu làm gì, chức lớp trưởng cũng chỉ để thông báo từ trường về lớp thôi mà. Với lại kiến nghị của lớp A12 cũng chẳng bao giờ được quan tâm, thôi đành tùy số vậy.Sau màn khủng bố tinh thần lớp trưởng, cả lớp lại xôn xao bàn tán về chuyện này. Song Ngư ngồi cạnh Ma Kết tất nhiên cũng tham dự:- Đại hội thể thao gì thế?- Nghe nói phần đầu thi thể thao không sử dụng phép thuật, phần hai là chơi trò đánh bóng cưỡi trên chổi, phần ba là đấu tay đôi bằng phép thuật, còn có đấu giao hữu tập thể được bốc thăm gì đó. - ... - Lại một màn im lặng từ mấy đứa xung quanh nghe được, "cưỡi chổi", lớp nó đúng năm mống là phù thủy, một đội bóng cần 12 người, chẳng lẽ ...- Chúng ta cần học cưỡi chổi. - Một câu nói từ Ma Kết như sét đánh giữa trời quang, chắc chắn không phải do Sư Tử làm. Một tuần học cưỡi chổi và tập bóng chưa kể còn luyện tập phép thuật nữa. Tập bóng chưa biết thế nào nhưng cưỡi chổi là một vấn đề lớn với mấy đứa không phải phù thủy. - Không sao, lớp chúng ta lấy năm chọi mười hai. - Sau màn phát biểu của thanh niên cứng Thiên Bình là màn phi bút, giày... May mà em có tốc độ né đáng nể qua luyện tập nên vẫn giữ được tính mạng.- Thật ra tớ mắc chứng sợ độ cao. - Một phù thủy chia sẻ.- Con Liên đi đâu cùng nhà nó rồi, hai tuần mới về . - Một phù thủy khác không có mặt.- Tao hôm đó phải đi chữa mũi, hôm qua tự chữa thế là thành dị dạng vậy này, hôm đó quán phù thủy mới mở, một tháng một lần. - Thêm một phù thủy không thể thi đấu.- Tôi... tôi... sẽ cố gắng. - Tất cả đổ dồn ánh mắt về phía Lệ Phi - phù thủy thứ tư, sau đó cùng thở dài, thân hình vậy gió thổi có khi bay mất chẳng chơi. Loại.Bây giờ thì mấy mươi con mắt nhìn Song Ngư.- À, tao...Đối với ánh mắt còn không chấp nhận sẽ mất xác, bạn trẻ đành cười giả lả:- Tất nhiên sẽ cố gắng.Bây giờ điều lo lắng là chỉ còn một phù thủy, phải làm sao. Và đáp án chính là:- Hôm nay cô sẽ dạy các em cưỡi chổi - Cô Băng Ngọc cười tươi nhìn đám học viên mặt mày u ám bên dưới. Có gì đâu mà phải bày ra bộ mặt kia, chỉ là học cưỡi chổi, đâu phải đi chết đâu. Giờ cô đã là chủ nhiệm lớp này, đại hội thể thao nhất định sẽ thắng.- Cô có biết cưỡi chổi không? - Cự Giải lên tiếng nói thay nỗi lòng của mấy mươi con người trong lớp. Cô Băng Ngọc là pháp sư nguyên tố hệ kim đồng thời điều khiển trọng lực, bay thì được nhưng cưỡi chổi thì... Lại còn dạy người ta nữa.- À, cô không biết. - Ai đó bình thản lại khiến độ u ám của lớp tăng một bậc. - Nhưng cô đã mời người trong nghề đến. Mời thầy.Dứt lời liền xuất hiện cánh cửa không gian, bước ra là một người đàn ông cao lớn, còn khá trẻ, khoác chiếc áo đen cùng cái mũ cũng đen nốt, tuy vậy lại không phải mũ phù thủy.- A, là Xà Phu - cựu đội trưởng đội V-Hope của thành phố. - Ma Kết giật mình chỉ vào người trước mặt lại thấy có chút thất lễ liền hạ tay xuống. Cả lớp lại được dịp bàn tán xôn xao. - Trật tự.Giọng nói trầm trầm vang lên tuy nhẹ nhưng thành công làm bọn kia ngưng tán chuyện. Ma Kết thầm than, nếu cậu được như vậy có phải tốt không. Đây đập bàn đập ghế mà bọn nó cũng chẳng thèm quan tâm lại vì một lời nói mà ngoan ngoãn vậy, thật bất công.- Tôi được ủy thác nên mới đến đây, để xem...Người đàn ông búng tay, lập tức từ cổng không gian xuất hiện đủ ba mươi sáu cái chổi đến chỗ từng người. Xà Phu ra lệnh cho bọn nó tự điều khiển để xem xét năng lực, chọn ra mười hai người lập một đội bóng.Bịch... Rầm..."Á"... Binh... Bốp... Hự...Hàng loạt tiếng động vui tai vang lên, tai nạn tập thể xảy ra, người rụng hàng loạt cuối cùng thì ngoài một phù thủy có thể sử dụng được ra còn lại những con người đang ở trên chổi là:Hai phù thủy có thể bay nhưng không bay cao được, một đứa nữa nếu không chấn thương mũi thì rất có tiềm năng.Bạch Dương đang lơ lửng trên không, hai tay giữ chặt chổi người treo lơ lửng lại thích thú đu đưa.Kim Ngưu cầm chặt đuôi chổi, bị kéo bay loạn xạ, miệng kêu oai oái.Song Tử vô cùng đẹp mắt, tay chân ôm chặt chổi, tư thế như khiêng heo.Sư Tử rất có năng khiếu, bay vòng vòng, có điều không biết dừng lại kiểu gì.Cự Giải ngược lại, đạp đạp mà nó không bay, ì ra một chỗ, tức quá liền cắn cho nó một cái tức thời được thăng lên trời.Xử Nữ chơi trò đi dây, điều khiển cây chổi bằng gỗ thượng đẳng.Thiên Bình thích chí lấy gió giữ thăng bằng, ngồi cười mấy đứa thảm hại bên dưới.Thiên Yết nghịch ngu bứt lông chổi, kết quả không khác gì Kim Ngưu, chỉ có tiếng kêu là khủng bố hơn.Nhân Mã từ nhỏ đã thích cưỡi chổi bay tất nhiên rất thành thạo đến nỗi suýt đâm vào Kim Ngưu bay tới, may vẫn né kịp.Ma Kết mất hình tượng ôm chổi, mặt tái mép mặc nó bay đi đâu thì bay.Bảo Bình ngáp ngắn ngáp dài, hưởng thụ cái mát của khí trời. Không khí có nước, mà nước là nghề của em.Còn những đứa bên dưới, đứa thì xuýt xoa, đứa thì cười nguy hiểm.Vậy là mười hai người miễn cưỡng được chọn, được sự dạy dỗ tận tình từ Xà Phu, tháng ngày chắc sẽ vô cùng vật vã cho những đứa lười này.